• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 101 - Không nản chí (2)

Hiện tại chỉ có Trầm Tường còn chưa có bắt đầu, mọi người cũng nghĩ không thông tại sao Đan trưởng lão cao cao tại thượng lại bất mãn với Trầm Tường, tuy rằng những việc Trầm Tường làm đều khiến người kinh ngạc, nhưng bọn hắn cũng cho rằng đó là Trầm Tường nhất định phải làm!

- Trầm Tường, đến phiên ngươi rồi! Bây giờ ngươi lựa chọn từ bỏ vẫn được, bằng không ngươi nhất định sẽ nhận hết nỗi khổ da thịt, thậm chí có thể làm cho ngươi bị mất tiền đồ.

Âm thanh của Đan trưởng lão cực kỳ âm lãnh, mọi người khó có thể lý giải được vì sao nàng lại hận Trầm Tường như vậy, dù sao Trầm Tường chỉ là một tiểu nhân vật, lại bị một nhân vật nổi danh của Thần Vũ đại lục căm ghét sao?

Trầm Tường cũng không biết là nơi nào đắc tội Đan trưởng lão thần bí này.

- Quyết không từ bỏ!

Âm thanh Trầm Tường kiên định mà mạnh mẽ, truyền khắp tám phương, lúc này người chung quanh bốn nghĩ đến, Trầm Tường cũng chịu đến những áp lực kia dằn vặt, nhưng hắn còn có thể thẳng tắp đứng ở nơi đó, thực lực như vậy, liền không phải là bọn hắn có thể sánh được.

Xung quanh quảng trường còn có rất nhiều người không có đi, có Chân Võ cảnh cao thủ, có nội môn đệ tử, cũng có ngoại môn đệ tử vừa kiểm tra thất bại, bọn hắn đều muốn nhìn Đan trưởng lão đối đãi Trầm Tường như thế nào một chút.

- Vậy liền bắt đầu đi!

Đan trưởng lão trầm thấp nói.

Tiếng nói vừa dứt, mọi người chỉ cảm thấy trong quảng trường tuôn ra một trận sóng khí cực nóng, làm mọi người kinh hãi nhất chính là, bọn họ nhìn thấy sàn đá rắn chắc trong quảng trường lại giống như nước biển trên dưới chập trùng.

Ngay sau đó là chấn động kịch liệt run rẩy truyền đến, phảng phất toàn bộ Thái Vũ môn đều bị lay động, mà sàn đá trên quảng trường kia theo rung mạnh mà tan nát!

Một màn phía sau, làm cho tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, những gạch đá này trong nháy mắt biến thành bột phấn, khiến người ta không ngờ chính là, phía dưới sàn đá vẫn còn có một tầng kim loại, xem ra phi thường kiên cố.

Một lão giả nhặt lên một khối đá, thả vào trong quảng trường, chỉ là trong nháy mắt, khối đá kia liền biến thành bột phấn, loại áp lực này so với đám người Vân Tiểu Đao vừa nãy trải qua càng mạnh hơn, hơn nữa còn phi thường nóng bức.

- Đi tới phía sau ta, liền tính ngươi thông qua kiểm tra này!

Đan trưởng lão vẫn đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích qua, nhưng làm cho cả quảng trường trong nháy mắt biến thành dung nham.

Mồ hôi trên người Trầm Tường càng nhiều, hắn có thể cảm nhận được áp lực này so với vừa nãy nhiều đến gấp mấy lần, đây cũng là muốn đòi mạng người ta.

Mọi người nín hơi ngưng mắt nhìn Trầm Tường, trên người hắn đang có thiêu đốt hỏa diễm, quần áo không chịu nổi chân khí nóng rực của Đan trưởng lão thả ra, trong nháy mắt bị thiêu hủy.

Bất quá Trầm Tường không có chuyện gì, hắn có thể chịu đựng được loại nhiệt độ này, hơn nữa hắn còn có thể thả ra hỏa diễm đến che chắn vị trí trong yếu trên thân thể hắn.

Bắp thịt tinh tráng trên thân thể Trầm Tường đỏ chót, tuy rằng áp lực tăng thêm, nhưng hắn vẫn thẳng tắp như cũ, ánh mắt vẫn trong suốt như cũ, hắn nhìn thẳng con mắt đang thiêu đốt của Đan trưởng lão xa xa kia.

Trầm Tường bước ra một bước, trên người chấn động mạnh, đạp ở trên sàn kim loại phi thường nóng rực, nhưng hắn tu luyện Chu Tước thần công, có thể để cho hắn chống đối được loại nhiệt độ này.

Thấy Trầm Tường bắt đầu đi tới, sắc mặt mọi người đều thay đổi, bọn họ không ngờ rằng Trầm Tường dĩ nhiên dưới tình huống như vậy còn có thể động, phải biết đây là nội môn đệ tử cũng không dám thử nghiệm a! Mà Trầm Tường chỉ là một ngoại môn đệ tử, thực lực chỉ là Phàm Võ Cảnh tầng chín mà thôi.

Trầm Tường đi rất chậm, bởi vì mỗi một bước đều phi thường gian nan, hắn là dùng hết thảy chân khí trên người đi chống đỡ thân thể, đây chính là Càn Khôn chân khí, nhưng vẫn để hắn đi gian nan như vậy.

Nửa canh giờ trôi qua, mỗi một bước của Trầm Tường đều được mọi người thấy rất rõ ràng, tuy rằng đây là lộ trình ngăn ngắn, nhưng Trầm Tường thật giống như đi hơn trăm năm vậy.

- Hừ!

Đan trưởng lão hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy Trầm Tường phun ra một ngụm máu tươi, ai nấy đều thấy được Đan trưởng lão tăng thêm áp lực.

Đây cũng là vô cùng bất công, tuy rằng trong lòng mọi người nghĩ như vậy, nhưng cũng không có nói ra, bọn họ biết Trầm Tường là đi không xong đoạn đường này, nhưng cũng bội phục Trầm Tường không ngớt, bởi vì Trầm Tường biết rõ đường phi thường gian nan, nhưng không có từ bỏ, cắn răng đi về phía trước.

Thời gian chầm chậm trôi qua, mỗi một bước của Trầm Tường đều chấn động tâm linh mọi người, ai cũng cho rằng sau khi Trầm Tường đi xong một bước, nhất định sẽ ngã xuống, nhưng Trầm Tường không có, mà là một bước lại một bước đi tới, máu tươi hắn phun ra, trong nháy mắt bốc hơi khỏi nhân gian.

- Ta nói ngươi phải ở tại ngoại môn tôi luyện, ngươi phải thành thật ở lại, ta sẽ không để cho ngươi thông qua hạng kiểm tra thứ hai!

Âm thanh của Đan trưởng lão thậm chí có chút run rẩy, hiển nhiên là đang tức giận, nàng cũng không nghĩ tới Trầm Tường lại có thể tới đến trước mặt nàng.

Theo âm thanh nàng phát sinh, Trầm Tường hét thảm một tiếng, hai đầu gối quỳ xuống đất, Đan trưởng lão quyết tâm không cho Trầm Tường thông qua, lần thứ hai tăng cường lực lượng.

- Tuy rằng... Tuy rằng, ta không biết tại sao ngươi như vậy đối với ta, nhưng ta quyết không khuất phục ngươi, ta nhất định sẽ thông qua hạng kiểm tra thứ hai...

Đột nhiên Trầm Tường phát ra một tiếng cười nhẹ, trầm thấp nói.

Quảng trường phi thường yên tĩnh, ai cũng nghe được hắn nói!

Sau khi Trầm Tường phun ra một ngụm máu lớn, dĩ nhiên lại đứng lên, chỉ thấy hắn lớn tiếng hô:

- Ta chết cũng không cúi đầu!

Quyết không khuất phục! Đây là trong lòng Trầm Tường không ngừng tự nói với mình, mà Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng không có âm thanh, giống như các nàng cũng ngầm đồng ý Trầm Tường làm chuyện nguy hiểm này, đồng thời cũng bị loại tinh thần bất khuất này của Trầm Tường làm cho rung động thật sâu.

- Hừ, giun dế mà thôi!

Âm thanh của Đan trưởng lão như là cắn răng phát ra, nghe tới giống như hiện tại rất tức giận.

Trầm Tường đi không vài bước, lần thứ hai ngã xuống, lần này hắn là ngã sấp trên đất, cả người đều tràn ra huyết dịch.

- Ngươi cũng không phải từ giun dế đi tới sao? Một ngày nào đó, giun dế như ta nhất định sẽ siêu việt ngươi.

Trầm Tường cắn răng nói, tuy rằng âm thanh yếu ớt, nhưng nghe tràn ngập hào khí.

Trầm Tường không thể đứng lên, nhưng hắn từng chút từng chút bò qua.

- Trầm đại ca. . .

Vân Tiểu Đao nhìn Trầm Tường, viền mắt ướt át, hắn nhớ tới năm đó hắn chỉ là bởi vì quá mức khó chịu liền từ bỏ, mà hiện tại Trầm Tường liều mạng cũng phải thông qua hạng kiểm tra thứ hai, hắn chỉ là không muốn cúi đầu đối với nữ nhân cường thế kia, mặc dù hắn là giun dế.

- Trầm đại ca, ngươi nhất định có thể lại đây, chịu đựng!

Vân Tiểu Đao nguyên bản cho rằng Trầm Tường không thể qua, nhưng hắn không nghĩ tới Trầm Tường có thể kiên trì tới đây, không khỏi hô lớn lên.

- Trầm Tường, chúng ta đồng thời tiến vào nội môn, năm đó nếu lão đầu ta có loại nghị lực như ngươi, cũng không cần ở lại ngoại môn lâu như vậy!

Trương Đức cũng bị Trầm Tường cảm hoá.

- Trầm Tường, chịu đựng! Ngươi nhất định có thể qua!

Trong quảng trường một người hô lớn lên.

Nhìn Trầm Tường ở trên mặt đất nóng rực kia từng chút từng chút chầm chậm bò tới, nhìn máu tươi trên người hắn bốc hơi lên, mọi người bị cảnh này làm rung động thật sâu.

- Trầm Tường. . . Trầm Tường. . . Trầm Tường. . .
Chương 102 - Không muốn sống

Mấy trăm người trong quảng trường cùng kêu lên, âm thanh vang tận mây xanh, Thái Vũ môn ở giữa đêm khuya đều bị bao phủ thanh âm làm cho người nhiệt huyết sôi trào này.

Nghe tiếng hô cao vút của mọi người, Trầm Tường tràn đầy nhiệt huyết, vận chuyển chân khí còn lại không nhiều trong cơ thể, ra sức bò về phía trước, thân thể của hắn đã bị các loại đau nhức tàn phá đến tê dại, bây giờ tất cả đều là nghị lực đang chống đỡ hắn bò bò!

Thân thể mềm mại của Đan trưởng lão run rẩy, nàng không nghĩ tới nhiều người như vậy lại dám ở trước mặt nàng chống đỡ Trầm Tường, chuyện này quả thật chính là chống đối nàng!

- Đừng vùng vẫy, giun dế chính là giun dế!

Âm thanh của Đan trưởng lão tràn ngập phẫn nộ, bởi vì Trầm Tường cách nàng chỉ có hai bước.

- A…

Trầm Tường hét thảm một tiếng, chỉ thấy hai tay của hắn cùng hai chân trên nhất thời bốc lên một trận huyết dịch, hiển nhiên là Đan trưởng lão cố ý làm ta, nàng tăng cường lực lượng.

Chuyện này quả thật là việc công trả thù riêng, nhưng Đan trưởng lão là nhân vật số hai Thái Vũ môn, không ai dám nói nàng cái gì!

- Lần này ta nhìn ngươi đi lại đây như thế nào!

Đan trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, chỉ bất quá ánh mắt tràn đầy kiên nghị kia của Trầm Tường làm cho nàng rất là khó chịu, Trầm Tường còn không hề từ bỏ.

- Ha ha. . .

Trầm Tường lại cười lớn lên, chỉ có hai bước, cái kia không chỉ là cửa lớn đi thông hạng kiểm tra thứ ba, còn là thắng bại giữa hắn cùng Đan trưởng lão.

Tuy rằng hắn kém xa Đan trưởng lão, nhưng hắn nhất định phải ở chỗ này thắng Đan trưởng lão!

- Lão tử quyết không khuất phục ngươi!

Trầm Tường cười lớn, đột nhiên hô lớn một tiếng, chỉ thấy phần lưng của hắn bỗng nhiên dâng trào hỏa diễm, một đôi cánh to lớn xuất hiện ở phần lưng của hắn.

Hai cánh nhanh chóng phiêu động, phun trào khỏi từng trận hỏa lãng cực nóng, nâng thân thể Trầm Tường lên, này chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng cũng đưa Trầm Tường đang trọng thương tới phía sau Đan trưởng lão.

Đan trưởng lão ngây ngẩn cả người, mọi người cũng ngây ngẩn cả người.

Trầm Tường lại nắm giữ loại võ công chân khí hóa dực, đây cũng là võ công phi thường trân quý hi hữu! Ở thời điểm mấu chốt nhất, để Trầm Tường bay vọt khoảng cách hai bước kia, thông qua hạng kiểm tra thứ hai!

- Ha ha. . . Lão tử thông qua hạng khảo hạch thứ hai, ha ha. . . Ha ha. . .

Trầm Tường toàn thân vô lực, nằm trên mặt đất, nhìn minh nguyệt trên không trung, phát sinh từng đợt cuồng tiếu.

Mọi người trong sân đều không nói lời nào, bọn họ nghe âm thanh Trầm Tường cuồng tiếu, trong lòng chỉ có khiếp sợ, kích động, ước ao, kính nể. . .

- Đừng cười, còn có kiểm tra hạng thứ ba.

Vân Tiểu Đao lau khô nước trong vành mắt, nhét vào trong miệng hắn mấy hạt đan dược, Trầm Tường lập tức phân biệt ra được, đây đều là Linh cấp hạ phẩm, có mấy hạt khôi phục chân khí, có loại nhanh chóng trị hết nội thương. . .

Điều này làm cho trong lòng Trầm Tường một trận cảm động.

- Đây là Bạch Ngọc tán, cầm dùng đi!

Chu Vinh đi tới, bỏ xuống một cái hộp ngọc.

Linh cấp trung phẩm Bạch Ngọc tán, đây chính là đan dược chữa thương vô cùng trân quý, Chu Vinh keo kiệt đến mức vắc cổ chày ra nước, lại cam lòng cho hắn, điều này làm cho Trầm Tường cùng Vân Tiểu Đao đều dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn hắn.

- Không cần cám ơn ta!

Chu Vinh vô cùng thần khí mà nói.

Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức cũng nhanh chóng bôi thuốc lên trên người Trầm Tường, đó là một loại thuốc bột như bạch ngọc, óng ánh long lanh, vô cùng mỹ lệ.

- Đan trưởng lão, đệ tử cả gan hỏi ngươi một chút, tại sao lần này lại nhằm vào ta? Ngươi làm như vậy là việc công trả thù riêng!

Trong lòng Trầm Tường không tức giận là không thể nào, vừa nãy hắn ở trước mặt Đan trưởng lão làm càn qua, bây giờ hắn cũng không sợ.

- Ta nói rất rõ ràng, ngươi tuổi trẻ khí thịnh, ta muốn ngươi ở ngoại môn mài giũa một phen!

Đan trưởng lão lại không có tức giận, chuyện đến nước này, nàng đã không thể nói cái gì nữa.

- Việc công trả thù riêng? Đúng thì thế nào? Ta có thực lực, ta muốn làm gì thì làm cái đó, quy tắc Thái Vũ môn không ước thúc được ta, chỉ là nhằm vào các ngươi mà thiết lập!

Đan trưởng lão khinh thường nói:

- Ngươi muốn lấy lại công đạo? Thực lực chính là công đạo, chỉ cần ta nguyện ý, bây giờ ta liền giết chết ngươi, ai cũng không thể nói ta cái gì, cũng không có ai sẽ báo thù cho ngươi!

- Ngươi xác thực có thể làm, nhưng có một số việc cũng không phải là tuyệt đối, giống như ngươi không thể ngăn cản ta được, ta đã thông qua hạng kiểm tra thứ hai!

Trầm Tường cười lạnh nói:

- Bất quá một ngày nào đó, ta sẽ đến đòi lại! Hiện tại ngươi hay nhất liền giết chết ta đi.

Trương Đức cùng Vân Tiểu Đao đang cho bôi thuốc Trầm Tường, nhưng tay không khỏi run lên, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường lại dám nói chuyện như thế đối với nhân vật số hai của Thái Vũ môn!

Đan trưởng lão đột nhiên cười lớn lên, tiếng cười của nàng phi thường cứng ngắc, rất không tự nhiên, khiến người ta nghe được trong lòng lạnh toát.

- Được, được! Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể trưởng thành đến mức nào? Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần có một ngày ngươi có thể đánh bại ta, liền mặc cho ngươi trừng phạt ta như thế nào chẳng được, bắt ta gả cho ngươi cũng có thể!

Đan trưởng lão lớn tiếng nói, làm cho người sửng sốt.

Trầm Tường cũng kinh ngạc không thôi, nhưng hắn trêu cười nói:

- Ta mới lười cưới ngươi, cả ngày mang theo mặt nạ, nói không chắc là một người quái dị cũng không nhất định, đến thời điểm đó ta sẽ chịu thiệt!

Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức rất muốn may miệng Trầm Tường lại, lại liên tiếp nói ra những lời không muốn sống này, mà Chu Vinh cũng đi ra xa xa, lo lắng Đan trưởng lão đột nhiên tức giận, sẽ bị ảnh hưởng.

- Ngươi không muốn sống nữa sao?

Âm thanh Đan trưởng lão lạnh giá cực kỳ.

- Nếu như là người mệnh yểu, vừa nãy ta đã sớm chết, ngươi thấy ta giống như là cái loại người này sao?

Trầm Tường không muốn sống đáp lại.

- Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi?

Đan trưởng lão đi tới, trên tay ngọc kia bốc lên ngọn lửa màu tím.

Thấy ngọn lửa màu tím kia, trong lòng Trầm Tường hoảng hốt, hắn từng nghe Tô Mị Dao cùng Bạch U U nói, chỉ có người nắm giữ hỏa chủng chi hồn mới có thể thả ra ngọn lửa màu tím.

- Vậy thì đến đây đi, như vậy sau này ta cũng sẽ không lấy người quái dị như ngươi, sau này ngươi cũng không cần gả cho ta. . .

Trầm Tường còn chưa nói hết lời, lại bị Vân Tiểu Đao bụm miệng hắn lại.

Đan trưởng lão thu lại hỏa diễm trong tay, lạnh giọng nói:

- Ta nói rồi, nhất định sẽ chắc chắn, chỉ cần ngươi thắng ta, ta gả cho ngươi, đến thời điểm đó tùy ý ngươi xử trí!

- Còn nữa. . . dung mạo của ta tuyệt không kém vị hôn thê Tiết Tiên Tiên kia của ngươi!

Đan trưởng lão nói xong, phi thân rời khỏi.

Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức đều ngây dại, mà Chu Vinh lại vội vàng chạy tới, hai tay nắm lấy vai Trầm Tường, một mặt không tin hỏi:

- Tiết Tiên Tiên thật là vị hôn thê của ngươi?
Chương 103 - Huyền Cảnh

Trầm Tường bĩu môi nói:

- Vừa nãy ngươi không nghe thấy nữ nhân kia nói sao? Hơn nữa ta cũng sớm nói cho ngươi biết, nàng chính là vị hôn thê của ta!

Tên tuổi của Tiết Tiên Tiên trong môn phái trên Thần Vũ đại lục là như sấm bên tai, bởi vì nàng mới mười lăm tuổi, đã là Chân Võ cảnh!

Trầm Tường cũng là mấy ngày này mới biết được, hắn phát hiện mình thua Tiết Tiên Tiên một đoạn lớn.

- Khốn kiếp. . . Khốn kiếp, một bé gái tốt như vậy, làm sao lại nguyện ý gả cho ngươi đây?

Chu Vinh một mặt đố kị lắc thân thể Trầm Tường, nhìn ra được hắn rất muốn đánh Trầm Tường.

Thương thế của Trầm Tường tốt rất nhanh, sau khi Đan trưởng lão đi, những người khác đều đi tới bên người Trầm Tường, hỏi thăm vài câu, ánh mắt nhìn Trầm Tường cũng tràn đầy tôn kính, nói cái gì sau này có cơ hội lĩnh giáo một phen. . .

Có thể đi vào hạng kiểm tra thứ ba, chỉ có ba người Vân Tiểu Đao Trầm Tường, Trương Đức này, tuy rằng tuổi bọn họ bất đồng, nhưng đều là bạn tốt, bọn họ chỉ hy vọng hạng thứ ba sẽ không phải đánh lẫn nhau, cái kia đối với bọn hắn mà nói là quá tàn khốc.

Lúc này Trầm Tường điều tức xong, hắn còn có nửa canh giờ để nghỉ ngơi, hắn nghĩ Đan trưởng lão kia rốt cuộc là nhân vật nào.

- Mị Dao tỷ, U U tỷ, các nàng có manh mối gì không?

Trầm Tường hỏi.

- Không có, bất quá không nhất định là nữ nhân ngươi biết, ngươi phải biết lòng của phụ nữ là rất khó phỏng đoán, khả năng là bởi vì một cái ánh mắt của ngươi, hoặc là một ít cách làm của ngươi làm cho nàng có ấn tượng xấu, nàng liền hận ngươi, hay là nàng thật sự nghĩ tốt cho ngươi, muốn ngươi ở ngoại môn mài giũa một phen?

Tô Mị Dao nói.

- Nữ nhân này thực lực không tệ, lại có hỏa chủng chi hồn! Ta không đoán sai, hẳn là Tử Nguyệt Hỏa Hồn.

Bạch U U nói.

- Không sai, nhất định là Tử Nguyệt Hỏa Hồn, truyền thuyết kể rằng có thời điểm mặt trăng đột nhiên biến thành màu tím, bắn ra một ánh hào quang chiếu rọi phàm giới đại địa, phàm giới đại địa bị một mảnh hỏa diễm màu tím nuốt hết, đốt cháy bảy bảy bốn mươi chín vạn năm, sau khi đại hỏa tắt, phàm giới đại địa liền có sinh linh, có hoa cỏ cây cối, đản sinh ra đủ loại sinh mệnh! Vào lúc kia dưỡng dục ra được Tử Nguyệt Hỏa Hồn được xưng là hỏa diễm có sinh mệnh, bất quá đó là truyền thuyết của Tử Nguyệt giới! Lẽ nào nữ nhân kia là đến từ Tử Nguyệt giới?

Tô Mị Dao nói.

Trầm Tường không nghĩ tới một hỏa chủng chi hồn lại có lai lịch to lớn như vậy, hắn âm thầm xác định Tô Mị Dao cùng Bạch U U đã từng du lịch qua nhiều phàm giới.

- Không biết, chờ sau này ta cưới nàng, liền đi hỏi rõ ràng là được.

Trầm Tường lặng lẽ cười nói.

- Còn không biết phải chờ tới năm tháng nào, nữ nhân này có thể là Niết Bàn cảnh, đó là tồn tại đỉnh cao nhất bên trong phàm giới.

Tô Mị Dao nói.

Sau khi khôi phục thương thế, Trầm Tường kinh hỉ phát hiện hắn thân thể trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, chân khí tăng cường cũng hết sức rõ ràng, trải qua một phen hành hạ vừa nãy kia, chân khí hắn bị áp súc, chất lượng tăng lên không ít.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, thì có tăng lên rõ ràng như vậy, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm kinh ngạc, hắn bắt đầu hoài nghi, Đan trưởng lão kia có khả năng đúng là không có ác ý, chỉ muốn mài giũa hắn, chỉ bất quá cách làm quá mức nghiêm ngặt cùng cực đoan.

- Chờ ta tiến vào nội môn lại nhập Thái Đan viện, đến thời điểm đó là có thể hưởng thụ hai loại đãi ngộ rồi!

Trầm Tường quyết định, hắn đột nhiên rất tò mò đối với Đan trưởng lão kia, vì có thể tiếp xúc nàng, chỉ có thể đi Thái Đan viện, bởi vì Đan trưởng lão kia là viện trưởng Thái Đan viện.

Trầm Tường, Vân Tiểu Đao, Trương Đức, bọn họ được Chu Vinh dẫn đến bên trong Thái Vũ môn, ba người Trầm Tường có thể thấy rất nhiều cái sân to to nhỏ nhỏ.

- Chín mươi chín nội môn Vũ Viện, chúng ta phải đi đâu?

Vân Tiểu Đao nhìn thấy một cái cửa hiệu, kinh hô.

- Đi Trưởng lão viện! Năm đó ta cũng là đi nơi đó.

Chu Vinh vỗ vỗ bụng bự tròn tròn kia của hắn, một mặt tươi cười quái dị:

- Kiểm tra hạng thứ ba không hề kinh khủng như hạng thứ hai đâu, bất quá vẫn có khó khăn, nhưng sau khi thông qua, sẽ có không ít chỗ tốt.

Lại phải đi Trưởng lão viện, đây là chỗ ở của các Trưởng lão Thái Vũ môn, điều này làm cho đám người Trầm Tường nhất thời cảm thấy áp lực rất lớn, Trầm Tường cũng lo lắng bởi vì hắn cùng Đan trưởng lão phát sinh mâu thuẫn, mà làm cho cả Trưởng lão viện nhằm vào hắn, như vậy hắn ở Thái Vũ môn thật sự hỗn không được nữa.

- Thái Vũ chưởng giáo bế quan nhiều năm, hiện tại đều là Vũ trưởng lão quản sự, Đan trưởng lão cũng xuất quỷ nhập thần, quanh năm suốt tháng đều không xuất hiện một lần.

Chu Vinh nói:

- Hạng kiểm tra thứ ba là Vũ trưởng lão phụ trách.

Vũ trưởng lão kia là nhân vật thứ ba của Thái Vũ môn, làm người rất tốt, bình dị gần gũi, mặc dù là cường giả cao cao tại thượng, nhưng một chút kiêu căng cũng không có, đạt được rất nhiều đệ tử kính yêu, điều này làm cho đám người Trầm Tường thở phào nhẹ nhõm, chí ít bọn họ không cần đối mặt quái nữ nhân hỉ nộ vô thường như Đan trưởng lão.

- Đây chính là Trưởng lão viện sao? Quả nhiên có chút bất đồng.

Vân Tiểu Đao không nghĩ tới ở bên trong Thái Vũ môn, thậm chí có một thế ngoại đào nguyên như vậy, ở trong này cũng không phải là kiến trúc thuần túy, mà là hữu sơn hữu thủy, có một mảnh thảo nguyên phi thường bao la, mặc dù là buổi tối, nhưng ở hào quang của minh nguyệt cùng đầy sao chiếu rọi xuống, vẫn có thể thấy cảnh sắc mỹ lệ trong này.

- Tại sao ta ở bên ngoài không nhìn thấy những cảnh sắc này? Hơn nữa trong này xem ra nếu so với Thiên Môn thành phía ngoài kia còn to lớn hơn!

Trầm Tường nghi ngờ nói.

- Ha ha, nơi này là một Huyền Cảnh, chỉ có tới gần mới có thể thấy rõ đồ vật bên trong, ở phía xa xem ra, sẽ bị một loại lực lượng thần kỳ che kín, dẫn đến ngươi nhìn thấy chỉ là lối vào Huyền Cảnh.

Một lão giả đầu trọc, nhưng lại có râu dài màu trắng, trường mi màu trắng bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau đám người Trầm Tường.

Đám người Trầm Tường bị sợ hết hồn, vội vàng xoay người lại, chỉ nhìn thấy lão giả đầu trọc kia mặt mỉm cười, một đôi lão nhãn cùng bạch mi thật dài run run, có vẻ rất là hiền hòa.

Huyền Cảnh, là một tiểu không gian độc lập, tương đương với một tiểu thế giới, phi thường thần kỳ, giống như hiện tại cái Huyền Cảnh vô cùng lớn này, ở bên ngoài là không nhìn thấy, chỉ có thông qua lối vào kia đi mới có thể thấy, loại Huyền Cảnh này hình thành như thế nào, đến nay vẫn là một chi mê.

Đám người Trầm Tường đều nghe qua truyền thuyết Huyền Cảnh, không nghĩ tới Thái Vũ môn này dĩ nhiên cũng có một cái, hơn nữa còn nằm trong Trưởng lão viện!

- Vũ trưởng lão!

Đám người Trầm Tường cùng hô lên, hành lễ cho lão giả này.

Vũ trưởng lão tên là Vũ Khai Minh, chưởng quản toàn bộ Thái Vũ môn, sự tình phụ trách rất nhiều, là một nhân vật rất kiên quyết, có người nói hắn đã từng vì cứu đồ đệ mình, độc thân xông vào một môn phái ma đạo, cứu đệ tử mình trở về.

- Không cần đa lễ.

Vũ Khai Minh cười dài nói:

- Ngươi chính là Trầm Tường? Đan trưởng lão mới vừa nói muốn ta làm khó dễ ngươi một chút, nhưng ta cự tuyệt. Ta không muốn bị một môn hạ đệ tử ghi hận, bất quá nói đi cũng phải nói lại, ngươi thật là có bản lãnh, để nữ nhân kia nín đầy bụng tức giận. May là tính khí nữ nhân này không tính quá xấu, bằng không nàng đập chết ngươi, những lão gia hỏa chúng ta cũng chỉ có thể ở bề ngoài nói nàng vài câu.
Chương 104 - Trưởng lão viện

Lời này làm cho đám người Chu Vinh, Vân Tiểu Đao nghe được một thân mồ hôi lạnh.

Trầm Tường cười nói:

- Như thế xem ra, vận may của ta vẫn tính là rất tốt, bất quá bây giờ, nàng sẽ không lại làm cái gì đối với ta chứ? Ở phương diện này, có tính ta chiếm một điểm tiện nghi hay không?

- Khó nói, nữ nhân này tính khí rất cổ quái, ngươi tốt nhất là đừng làm cho nàng tiếp tục hận ngươi, nếu không thì. . . Ngươi sẽ bị nàng hành hạ đến sống không bằng chết.

Vũ Khai Minh cười nói, đối với kỳ hoa như Trầm Tường, hắn phi thường cảm thấy hứng thú, còn tiềm lực của Trầm Tường, là rất nhiều người rõ như ban ngày, dưới tình huống Đan trưởng lão cố ý làm khó dễ, hắn còn có thể thông quan!

- Không nhiều lời nữa, bây giờ ta bắt đầu nói nội dung hạng kiểm tra thứ ba cùng các ngươi một chút, nhiệm vụ chính là tiến hành săn bắt vài yêu thú bên trong Huyền Cảnh này, các ngươi phải ở trong vòng ba ngày, mỗi người săn bắt ba con yêu thú cấp mười! Số lượng yêu thú trong này nhiều vô cùng, thực lực đều tương đương cùng các ngươi, chỉ cần hoàn thành, các ngươi liền có thể thông qua hạng kiểm tra thứ ba.

Vũ trưởng lão nói.

Sự tình liên quan với Huyền Cảnh, đám người Trầm Tường biết được cũng không nhiều, chỉ biết đây là một nơi rất thần bí, hơn nữa có lượng lớn thiên tài địa bảo, thậm chí có lượng lớn yêu thú tồn tại, đối với võ giả mà nói, đó là một bảo khố thiên nhiên, nhưng mà tồn tại rất nhiều nguy hiểm không biết tên.

Vũ trưởng lão thấy sắc mặt bọn hắn nghi ngờ, lập tức nói:

- Trưởng lão viện đã nhập bên trong Huyền Cảnh này, trong ngoài Huyền Cảnh đều bị chúng ta biết rõ, trong này đều do chúng ta nắm trong bàn tay, các ngươi không cần phải lo lắng có những yêu thú rất mạnh qua lại, mạnh nhất chỉ là yêu thú cấp mười.

Chu Vinh hỏi:

- Nói như vậy thiên tài địa bảo trong này đều bị các ngươi cướp đoạt sạch sẽ rồi? Nếu như ba người bọn hắn ở bên trong nhặt được một ít còn sót lại, có phải cũng muốn nộp lên hay không? Năm đó tại sao ta lại không có gặp phải loại kiểm tra này chứ?

Vũ trưởng lão cười mắng:

- Tiểu bàn tử, ngươi cùng lão mập mạp của gia tộc ngươi đúng là rất giống nhau! Nếu như bọn họ ở trong này nhặt được đồ tốt, không cần nộp lên, nhưng cũng phải báo cho chúng ta biết, nếu như muốn bán ra, cũng phải ưu tiên bán cho Thái Vũ môn.

Hạng kiểm tra thứ ba chỉ là săn bắt ba con yêu thú cấp mười, đây đúng là thử thách thực lực tổng hợp, Trầm Tường đối với cái này vô cùng chờ mong.

- Phía trước có ba con đường, phân biệt đi thông ba địa phương yêu thú tương đối nhiều, đây là đai lưng chứa đồ, có thể chứa đựng lượng lớn đồ vật, các ngươi phải mang thi thể yêu thú về, nhớ đừng có độc chiếm, chúng ta sẽ biết! Yêu thú trong này đều là chúng ta chộp tới bỏ vào, sau khi các ngươi giết chết, có thể đạt được một nửa yêu thú, này xem như là khen thưởng cho các ngươi!

Vũ trưởng lão lấy ra ba đai lưng màu đen đưa cho bọn hắn.

Ba người Trầm Tường tiếp nhận đai lưng, sau đó lẫn nhau cổ vũ một phen, liền bước lên lối vào đi thông Huyền Cảnh.

- Vũ trưởng lão, Trưởng lão viện trong này ở địa phương nào?

Sau khi Chu Vinh thấy ba người Trầm Tường đi, hết nhìn đông tới nhìn tây, cũng không hề thấy kiến trúc gì.

- Bảo mật, nói chung liền ở trong này, bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, Đan trưởng lão dời mấy cái tiểu viện của Thái Đan viện vào đây, chỉ cần đi vào mấy cái tiểu viện kia, liền có thể trường kỳ sống ở chỗ này.

Vũ trưởng lão cười thần bí.

Trưởng lão viện của Thái Vũ môn vẫn là chi mê, ai cũng không biết bên trong có bao nhiêu lão gia hoả, cũng không biết thực lực xác thực của bọn họ, trưởng lão được người biết cũng chỉ có mấy cái.

- Có đôi khi không nhất định phải có thực lực phi thường cường hãn mới có thể tiến nhập Trưởng lão viện, chỉ cần ngươi đến giai đoạn kia, ngươi sẽ biết, mỗi một quãng thời gian đều sẽ có một lần kiểm tra Trưởng lão, một khi có thể thông qua, liền có thể trở thành Trưởng lão.

Vũ trưởng lão vỗ vỗ vai Chu Vinh, sau đó mang theo hắn rời đi.

Trầm Tường đi trên đường, nhìn giữa bầu trời mỹ lệ đầy sao, hô hấp mùi không khí thơm ngát, cảm thụ linh khí trong này cực kỳ nồng nặc, trong lòng cảm khái.

- Không nghĩ tới Thái Vũ môn còn có huyền cơ to lớn như vậy, dĩ nhiên ở một cái bên cạnh Huyền Cảnh, ta nghĩ bọn họ khai thác tài nguyên bên trong Huyền Cảnh này đến xấp xỉ rồi, chuẩn bị muốn đối ngoại tuyên bố bí mật của Thái Vũ môn bọn họ, điều này có thể tạo thế cho Thái Vũ môn.

Tô Mị Dao nói.

- Mị Dao tỷ, các nàng có gặp gỡ Huyền Cảnh khác sao?

Trầm Tường hỏi.

- Đương nhiên gặp gỡ, chỉ bất quá đều không mỹ lệ giống cái này, đều là một ít địa phương phi thường nguy hiểm, nhưng thiên tài địa bảo bên trong lại nhiều vô cùng, đây là sự thực.

Tô Mị Dao nói.

Thái Vũ môn có thể sừng sững ở đỉnh phong của Thần Vũ đại lục, chính là dựa vào Huyền Cảnh này mới tạo dựng lên!

...

...

Trong sân một toà nhà cũ kỹ, có treo ba cái thủy tinh cầu trong suốt to lớn, từ ba cái thủy tinh cầu này có thể rõ ràng thấy thân ảnh của ba người Trầm Tường, Vân Tiểu Đao, Trương Đức, đó là hình ảnh quan sát từ không trung.

Mà bên cạnh ba cái thủy tinh cầu này, có hơn hai mươi người, bên trong những người này có Vũ Khai Minh, Đan trưởng lão, cái khác đều là một ít lão giả hoặc là lão phụ, cũng có mấy trung niên cùng người trẻ tuổi, bất quá đại đa số đều là mang mặt nạ.

Bởi vì nhiều năm không có đệ tử có thể thông qua hạng khảo hạch thứ hai, bây giờ có người trẻ tuổi làm người khác chú ý như Trầm Tường thông qua, những trưởng lão này đều muốn nhìn Trầm Tường là thông qua hạng kiểm tra thứ ba thế nào.

- Tiểu tử gọi là Trầm Tường này có thiên phú như thế, nhất định không phải người bình thường chỉ đạo ra, sau lưng của hắn nhất định có một gia hỏa lợi hại, nhưng tại sao hắn lại tới Thái Vũ môn? Vũ kỹ hắn sử dụng đều là chúng ta chưa từng thấy qua, tuy rằng không cao cấp lắm, nhưng đối với cùng cấp bậc mà nói là phi thường cường đại!

Một thanh niên tướng mạo thường thường nói.

- Khà khà, thật không rõ vì sao Đan trưởng lão lại cùng hắn chơi tiền đặt cược lớn như vậy, vạn nhất hắn thắng thì sao?

Vũ Khai Minh cười nói.

Những người khác cũng dồn dập biểu thị không rõ.

Đan trưởng lão hừ lạnh nói:

- Vũ lão nhi, ngươi bây giờ thắng ta, ta có thể lập tức gả cho ngươi, chỉ cần nơi này người nào thắng ta, ta cũng có thể gả cho hắn!

Không có ai nói cái gì nữa, muốn đánh thắng Đan trưởng lão không phải chuyện dễ dàng, cho dù là Thái Vũ chưởng giáo đang bế quan kia, cũng không dám dễ dàng thử nghiệm.

- Hiện tại chúng ta phải tra ra động cơ mà tiểu tử này đến Thái Vũ môn!

Thanh niên kia nói.

- Hẳn là không động cơ gì đi, căn cứ kết quả chúng ta điều tra, hắn chỉ là vì tăng thực lực của mình lên mà tiến vào Thái Vũ môn, tuy rằng võ công hắn dùng lợi hại, nhưng không nhiều, ta nghĩ hắn rất có thể là vì phương diện này mà đến.

Vũ Khai Minh nói.

- Cũng có thể là vì tăng cường thuật luyện đan mà đến, bất quá hắn đừng nghĩ tiến vào Thái Đan viện.
Chương 105 - Tầm bảo

Đan trưởng lão cười lạnh nói.

- Đừng nói khẳng định như vậy, trước đó không phải ngươi nói không cho hắn thông qua hạng kiểm tra thứ hai sao? Nhưng hắn vẫn thành công thông qua, còn ở trước mặt ngươi hả hê một cái.

Vũ trưởng lão cười nói.

- Hừ! Tiểu tử này, sớm muộn cũng có một ngày phải tìm hắn tính sổ.

Đan trưởng lão hừ nhẹ nói.

- Chỉ mong hắn không có mục đích không tốt khác, bằng không chúng ta chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình!

Thanh niên kia nói.

Vũ trưởng lão gật đầu, nói:

- Các vị ai có hứng thú thu hắn làm đồ đệ? Đây cũng là hạt giống tốt, hơn nữa cũng có thể càng rõ ràng hiểu rõ hắn hơn.

Có thể ở trong này, tất nhiên đều là người ở bên trong Trưởng lão viện, đều là có thực lực cường đại cùng quyền lực, lúc này bọn hắn đều dồn dập nghị luận, tiềm lực của Trầm Tường lúc trước bọn họ đều có thể thấy, đây chính là đệ tử có tiền đồ nhất mà bọn họ gặp, đặc biệt là tính cách bất khuất kia cũng đạt được bọn họ tán thưởng.

- Ai dám thu hắn làm đồ đệ, ta sẽ không cho hắn dễ chịu!

Đan trưởng lão đột nhiên hô, làm cho mọi người an tĩnh lại:

- Cho dù là chưởng giáo lão đại muốn thu hắn làm đồ đệ, ta cũng làm hắn không dễ chịu! Huống chi tiểu tử này tiến vào Vhân Võ cảnh vẫn là một kết quả chưa biết, nhiều năm qua chúng ta cũng nhìn không ít thiên tài chết già tại Phàm Võ Cảnh tầng mười đi?

Tất cả mọi người nhìn ra được, Đan trưởng lão là hận Trầm Tường thấu xương, lúc này bọn họ cùng những đệ tử kia như thế, không hiểu tại sao Đan trưởng lão này sẽ hận Trầm Tường như vậy.

- Nữ nhân chính là keo kiệt, không phải là một tiểu mao đầu tuổi trẻ khí thịnh chống đối ngươi vài câu sao? Cần phải nhớ ở trong lòng sao?

Một lão giả lắc đầu cười nói, sau khi mọi người nghe được, thân thể không khỏi run lên.

Bởi vì bọn hắn biết Đan trưởng lão thần bí này phi thường thù dai, người bị nàng hận, đều sẽ không có quả ngon để ăn, ở rất lâu trước đó, cũng có mấy ma đầu cường đại bên trong ma đạo dùng ngôn ngữ khinh nhờn nàng, cuối cùng bị nàng làm cho sống không bằng chết.

Lúc này trên mặt Trầm Tường mang theo nụ cười, thảnh thơi đi trên đường, xem xét Huyền Cảnh mỹ lệ, cũng không biết đang có một đám lão quái vật theo dõi hắn mà nghị luận sôi nổi, càng không biết Đan trưởng lão kia đang suy nghĩ biện pháp làm khó dễ hắn.

Trầm Tường đi đường vốn là một đại lộ có lót gạch, nhưng hiện tại lại đột nhiên biến thành đường đất, Trầm Tường cũng lên tinh thần, hắn cảm giác được mình tiến vào khu vực yêu thú qua lại.

Hắn rời khỏi mảnh thảo nguyên này, đi tới khu vực có rất nhiều cỏ hoang, hắn đột nhiên cảm thấy được những thứ gì.

- Này thật giống như là người a, khí tức yêu thú hẳn là không phải như thế chứ?

Trong lòng Trầm Tường nghi hoặc, hắn cảm giác được có vài người trốn trong bụi cỏ.

Thân thể Trầm Tường chấn động, thả ra một cỗ chân khí, đập vỡ cỏ dại bốn phía, chỉ thấy bốn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK