Tuy rằng loại thủ đoạn này không hề có đạo nghĩa, thậm chí là dã man, nhưng không có người quản, bởi vì thế lực của Dược gia ở bên trong Vương thành rất lớn, không ai muốn kết thù cùng Dược gia.
- Dược gia, ngươi chờ ta!
Sắc mặt Trầm Tường âm trầm, lửa giận ngút trời.
Trước cửa lớn phủ đệ Hắc Phong bang, sớm đã có rất nhiều thủ vệ ở chỗ này, bọn họ nhìn thấy Trầm Tường đi tới, vội vàng rút binh khí trong tay ra.
- Không muốn chết đều cút ngay cho ta.
Trên mặt Trầm Tường không có biểu tình gì đứng ở trước phủ đệ cửa lớn Hắc Phong bang, song quyền nắm chặt, cả người nhất thời hiện lên trận trận thanh mang, bên trong thanh mang bắn ra đạo đạo điện quang, phát sinh tiếng vang bùm bùm, rất là doạ người.
Ai cũng không muốn chết, những thủ vệ này bị Trầm Tường thả ra chân khí làm kinh sợ, bọn họ biết mình ở trước mặt Trầm Tường giống như giun dế, cho nên bọn hắn lập tức tránh ra.
Cửa lớn đóng chặt, Trầm Tường đứng ở trước cửa, hai con mắt nhấp nhoáng một tia điện quang, chỉ thấy hắn phát ra một tiếng trầm vang, Thanh Long chân khí đột nhiên nổ ra, giống như hai Cự Long đánh vào bên trên đại môn kia.
- Rầm rập…
Phiến cửa lớn làm bằng gỗ kia nhất thời biến thành mảnh vỡ, bụi mù cuồn cuộn, những thủ vệ kia cả người run rẩy, nếu như là đánh ở trên người bọn hắn, vậy bọn hắn sẽ biến thành một đống mảnh vỡ.
- Chuyện này. . . Đây là thực lực Phàm Võ Cảnh tầng bảy, vừa nãy hắn dùng tuyệt đối là cương khí!
Một thủ vệ sau khi thấy Trầm Tường đi vào phủ đệ, lập tức quát lên.
Tu vi của Trầm Tường ở trong truyền văn là Phàm Võ Cảnh tầng sáu, nhưng hiện tại là tầng bảy, này cũng không khỏi quá yêu nghiệt đi, những thủ vệ này âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như vừa nãy bọn họ ngăn cản, cái kia chắc chắn phải chết.
Tiến vào trong phủ, cả người Trầm Tường hừng hực sát khí, hắn vốn là đang tu luyện Sát Phạt chi tâm, bây giờ lòng hắn tràn đầy sát ý, sát khí tích lũy trước đó nhất thời xông ra, dọc theo đường đi làm cho rất nhiều gia đinh cùng nha hoàn kinh sợ đến cả người như nhũn ra, nằm vật xuống trên đất, đây chính là chỗ lợi hại của Sát Phạt chi tâm, dùng sát khí uy hiếp đối phương!
- Ai tới Hắc Phong bang gây sự?
Một tiếng quát lớn truyền đến, Trầm Tường dừng bước.
- Đan Vương Các Trầm Tường! Bang phái chó săn của Dược gia, ngày hôm nay ta nhất định phải làm cho Hắc Phong bang các ngươi biến mất khỏi Vương thành.
Trầm Tường trầm giọng nói.
Chỉ thấy một tia đao quang ở trên không lướt tới, một người cầm đại đao trong tay, từ đàng xa bay đến, bổ về phía đầu lâu Trầm Tường.
Trầm Tường chỉ xem thường hừ một tiếng, nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo cuồng lôi màu xanh dâng lên, khí cương mãnh liệt nồng nặc sấm sét từ trong tay của hắn bay vụt ra, đánh vào người trên trời cao kia, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, trên trời cao nhất thời tuôn ra một trận sương máu.
Đây là lôi cương, uy lực cực kỳ khủng bố! Rất nhiều người của Hắc Phong bang lao tới đều thấy sương máu phiêu tán trên trời cao, cùng với cương đao nát tan kia, không khỏi sợ đến ngây dại, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại công kích kinh khủng này, một chiêu liền giết chết một người có thực lực không tệ bên trong Hắc Phong bang.
Trầm Tường là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, loại cao thủ cấp bậc này ra chiêu cũng không thông thường, huống chi Trầm Tường tu luyện là thần công, người mang chân khí Ngũ hành thuộc tính!
- Dĩ nhiên tự chui đầu vào lưới, Trầm Tường, ngày hôm nay ta chắc chắn sẽ không cho ngươi sống sót đi ra ngoài, ngươi giết nhi tử ta, ta muốn lấy đầu ngươi để tế hắn!
Một âm thanh tràn ngập oán hận nói.
Trầm Tường đứng ở trung tâm một đại hoa viên, chung quanh hắn đều là hắc y nhân, Hắc Phong bang chủ kia cũng xuất hiện ở trước mặt hắn, bên cạnh hắn còn có mấy người người ăn mặc hào hoa phú quý.
Làm cho Trầm Tường không ngờ chính là, Vương thành thành chủ Hoa Cao Vân cũng có mặt, ở phía sau Hoa Cao Vân còn có một người tuổi còn trẻ, đây hẳn là nhi tử của hắn.
Trầm Tường cười lạnh nói:
- Liền cho phép nhi tử ngươi tới giết ta, không cho phép ta giết hắn? Huống chi hắn còn dẫn theo ba trăm người đến, nhưng cũng vẫn bị ta giết chết từng cái từng cái, bọn hắn chính là một đám phế vật, không oán người được!
- Không hổ là Trầm gia công tử trong truyền văn, lẽ nào ngươi còn không biết tình cảnh bây giờ của Trầm gia các ngươi sao? Phụ thân phế vật kia của ngươi đã bị đả thương, Đan Vương Các bị đập, ngươi lại còn dám tìm tới cửa, chuyện này quả thật chính là muốn chết.
Một trung niên mặc hoa phục màu vàng cười nói.
Trầm Tường run lên, cả người hiện ra tia điện khiếp người, hai mắt tràn ngập hung lệ trừng mắt nhìn tên trung niên kia nói:
- Người mới vừa nói phụ thân ta là phế vật là ngươi?
- Là ta thì thế nào, nhớ kỹ tên bổn đại gia, ta tên là Vương Nghị Sơn, là Vương gia gia chủ.
Người trung niên kia thần tình ngạo nghễ nói.
Vương gia là một gia tộc võ đạo bên trong Vương thành, nhưng ở trong ấn tượng của Trầm Tường cũng không phải rất mạnh, chỉ là những gia tộc bên trong Vương thành này đều xem thường gia tộc ngoại thành, vì lẽ đó tự nhiên không để Trầm gia vào trong mắt.
- Hừ, nguyên lai chỉ là chó liếm chân Dược gia, ta còn tưởng là cái gì.
Trầm Tường cười lạnh nói, những tiểu gia tộc này nịnh bợ Dược gia cũng không phải là sự tình lạ kỳ gì.
- Tiểu súc sinh, ngươi dám nhục mạ Vương gia, ngày hôm ta nay liền giết ngươi!
Vương Nghị Sơn giận tím mặt, tuy Trầm Tường nói đến mức khá là khó nghe, nhưng đây cũng là sự thực.
Vương Nghị Sơn rít gào một tiếng, thân thể giống như bốc cháy lên ngọn lửa màu vàng kim, ngưng tụ ra Vương giả chân khí đặc biệt của Vương gia, chỉ là cảm thụ cũng cảm thấy cực kỳ uy mãnh, hắn bước ra vài bước, bạo hống một tiếng, một kim quyền đánh ra ở trên hư không, một đạo kình khí cường hãn từ nắm đấm bạo phát ra, trong chớp mắt liền đến trước mắt Trầm Tường.
Sau khi đạo khí cương này đánh ra ngoài, phiến đá trên mặt đất nhất thời nát tan, xuất hiện một cái khe sâu, thấy cũng làm cho cả người run lên, loại sức mạnh này nếu như đánh vào trên thân thể người, chẳng phải là có thể ép người thành phấn vụn sao?
- Chút trình độ ấy còn dám làm tộc trưởng? Một tay của cha ta liền có thể bóp chết ngươi!
Trầm Tường khinh miệt nở nụ cười, đột nhiên vung tay lên, trong nháy mắt đập tan khí cương đánh tới kia.
Mọi người không khỏi khiếp sợ, vừa nãy Trầm Tường vung tay lên kia thật sự là quá nhẹ nhàng, giống như xua đuổi con ruồi, nhưng chỉ là như vậy liền hóa giải khí cương làm cho mọi người sợ hãi kia.
Vừa nãy thời điểm Trầm Tường phất tay, trên tay cũng bốc lên khí cương, hắn có thể dễ dàng đập tan khí cương của Vương Nghị Sơn, cái kia chỉ có thể nói rõ khí cương của Trầm Tường so với Vương Nghị Sơn thì mạnh hơn rất nhiều lần.
Một đòn phi thường tự tin của Vương Nghị Sơn bị Trầm Tường nhẹ nhàng phất tay đập đến tan thành mây khói, điều này làm cho hắn hoài nghi vừa nãy khí cương của hắn có phải là không có phát huy đến mức tận cùng, nhưng khe nức trên mặt đất kia xác thực tồn tại, nghĩ đến điểm này, hắn run lẩy bẩy cả linh hồn, hắn ý thức được người trẻ tuổi trước mắt kia có lực lượng mà hắn không địch nổi.
Chương 57 - Tiêu diệt
Ngay thời điểm Vương Nghị Sơn cùng mọi người sững sờ, thân hình Trầm Tường lóe lên, đi tới trước mặt Vương Nghị Sơn, loại tốc độ kinh khủng đến cực điểm này lần thứ hai khiến người ta khiếp sợ.
Vương Nghị Sơn vẫn không phản ứng lại, bụng liền truyền đến đau nhức, hắn cúi đầu nhìn xuống, chỉ nhìn thấy một cánh tay lượn lờ chân khí màu xanh xuyên qua bụng hắn.
- A…
Vương Nghị Sơn phát ra một tiếng hét thảm, mà Trầm Tường cũng ở lúc này lấy rút cánh tay ra, hắn dùng chính là Thanh Long trảo, chân khí hóa thành vuốt rồng, sắc bén vô cùng, đừng nói thân thể máu thịt, cho dù là núi đá cứng ngắc cũng có thể ung dung xuyên thấu.
Cánh tay bị chân khí bao vây, vì lẽ đó cũng không hề dính lên vết máu, nhìn Vương Nghị Sơn ngã xuống trước chân, Trầm Tường nói một cách lạnh lùng:
- Cút nhanh lên, đây là ân oán của ta cùng Hắc Phong bang, ngươi nhúng tay vào chính là tự tìm đường chết, ngày hôm nay ta giữ lại mạng chó của ngươi, để cho ngươi xem chỗ cường đại chân chính của Trầm gia chúng ta.
Vương Nghị Sơn đã hoàn toàn bị thực lực của Trầm Tường làm chấn động thật sâu, tuy rằng trong lòng phẫn hận, nhưng cũng không dám nói cái gì nữa, nhịn đau bảo người ta dẫn hắn rời khỏi phủ đệ Hắc Phong bang.
Ánh mắt Trầm Tường ngưng lại, trong con ngươi nhúc nhích sấm sét màu xanh, cả người đằng đằng sát khí, lần lượt lướt qua người ở bên cạnh Hắc Phong bang chủ, lạnh lùng nói:
- Nếu như các ngươi muốn nhiều chuyện, cũng đừng trách ta không khách khí, ta và các ngươi cũng không hề ân oán gì, ta cũng không muốn lãng phí khí lực động thủ cùng các ngươi.
Thành chủ Hoa Cao Vân là Phàm Võ Cảnh tám tầng, so với Vương Nghị Sơn kia mạnh hơn không ít, nhưng sau khi hắn thấy Trầm Tường ra tay, trong lòng sóng to gió lớn, nếu như hắn đối mặt Trầm Tường, mặc dù có thể thắng, cũng tuyệt đối không chiếm được chỗ tốt, hắn có thể làm được vị trí thành chủ này, tự nhiên có thể nhìn thấy điểm ấy, vì một Hắc Phong bang chủ có tiếng xấu mà đắc tội với một luyện đan sư tiền đồ vô lượng, này rất không có lời, huống chi Trầm gia cũng không phải dễ chọc.
Hoa Cao Vân không nói hai lời, mang theo nhi tử của mình rời khỏi, còn Hắc Phong bang chủ kia, hắn không cần quản nhiều như vậy, bởi vì hắn biết ngày hôm nay qua đi, Hắc Phong bang sẽ không tồn tại.
Hắc Phong bang chủ nhìn thấy người hắn mời đến từng cái từng cái rời khỏi, trong lòng phẫn nộ không ngớt, nhưng cũng không dám phát tác.
- Lên cho ta, hắn chỉ có một người mà thôi.
Hắc Phong bang chủ hét lớn một tiếng, lấy ra một trường mâu màu đen, phóng tới Trầm Tường.
Trầm Tường rít gào một tiếng, điên cuồng gào thét, khí cương cường hãn giống như sóng nước lấy Trầm Tường làm trung tâm, hướng về bốn phía dập dờn mà ra, gạch đá trên mặt đất đều trở nên nát tan, hoa cỏ cây cối trong hoa viên giống như bị ngàn đao chém trúng, mà người bốn phía vọt tới nhất thời phát sinh từng trận kêu thảm thiết, thất khiếu chảy máu, cả người đạo đạo vết thương, toàn bộ ngã xuống đất.
Chiêu này của Trầm Tường là lấy cương khí gùng hậu hình thành sóng âm bộc phát ra, tuy rằng tiêu hao to lớn, nhưng uy lực cùng phạm vi sát thương là phi thường kinh người.
Chỉ có Hắc Phong bang chủ còn có thể đứng, hơn ngàn người khác của Hắc Phong bang toàn bộ ngã xuống đất, tử thương một mảng lớn, khó có thể tin bọn họ là bị một thiếu niên mười sáu tuổi tại trong nháy mắt đánh bay, chân khí hùng hậu đáng sợ như vậy, làm cho Hắc Phong bang chủ kia cảm thấy sợ hãi, bây giờ hắn mới biết được Hắc Phong bang bọn họ trêu chọc chính là gia hoả như thế nào.
- Ha ha...
Hắc Phong bang chủ đột nhiên cười lớn lên.
- Ngươi cười cái gì?
Trầm Tường từng bước đi tới gần hắn.
- Bởi vì Dược gia sẽ không bỏ qua cho Trầm gia các ngươi, Trầm gia các ngươi tất vong.
Hắc Phong bang chủ cười nói, cũng tại lúc này, Trầm Tường vọt đến trước mặt hắn, ngưng tụ chân khí, đem chân khí hóa thành khí cương, đại lực đấm ra một quyền, đánh bay Hắc Phong bang chủ va vào một gian nhà xa xa.
Trầm Tường vội vàng bay vút qua, chui vào trong phòng, dùng tay đè trên đầu của Hắc Phong bang chủ kia, trong lòng hò hét:
- Thôn Phệ ma công!
Hắc Phong bang chủ này dầu gì cũng là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, chân khí trong cơ thể cũng không tệ lắm, chỉ là hắn đối mặt quái vật Trầm Tường này, căn bản không đỡ nổi một đòn.
Trầm Tường lần thứ nhất thi triển Thôn Phệ ma công này, cảm giác được lượng lớn chân khí từ cánh tay hắn tràn vào, nhảy vào bên trong thân thể của hắn, cỗ chân khí kia phi thường bạo ngược, ở trong cơ thể hắn nhảy lên, làm cả người hắn khó chịu, nhưng hắn vẫn nhịn xuống được.
Hắc Phong bang chủ thất thanh bắt đầu điên cuồng hét lên, trong lòng ngơ ngác không ngớt, hắn không nghĩ tới Trầm Tường lại có thể hút ra chân khí trong cơ thể người khác, có thể hút vào trong cơ thể mình, loại công pháp này là phi thường khủng bố, môn phái chính đạo thấy đều phải tru diệt.
Thân thể của Trầm Tường tiếp thu qua Tiên Ma đàm rèn luyện, cực kỳ cường hãn, xương cốt, bắp thịt, kinh mạch trong cơ thể đều chịu đựng được chân khí bàng bạc đột nhiên kia, sẽ không vì vậy mà bạo thể.
Cái này cũng là nguyên nhân mà Bạch U U không dám tùy ý truyền thụ ma công cho Trầm Tường, bởi vì ma công yêu cầu đối với thân thể phi thường cao.
Chỉ là ngăn ngắn chốc lát, chân khí mà Hắc Phong bang chủ tu luyện mấy chục năm, toàn bộ bị Trầm Tường hút sạch, Hắc Phong bang chủ cũng bởi vậy chết đi, lúc này Trầm Tường cũng không chịu nổi, hắn muốn ngăn chặn những chân khí bạo ngược trong cơ thể này, bằng không sẽ rất phiền phức.
Giờ khắc này Trầm Tường không có thời gian cướp sạch Hắc Phong bang, mà là vội vàng đốt cháy thi thể của Hắc Phong bang chủ đi, rời nơi này, nếu như hiện tại người Dược gia đến, hắn sẽ rất phiền phức, hắn phải đi tiêu hóa những chân khí kia.
Thực lực hôm nay của hắn, có thể sánh ngang Phàm Võ Cảnh tầng tám, lực lượng bực này là phi thường khủng bố, phải biết, toàn bộ Nam Vũ quốc, Phàm Võ Cảnh tầng tám có thể đếm được.
Hậu viện Đan Vương Các, sau khi Trầm Tường trở về liền tiến vào mật thất sâu dưới lòng đất, Trầm Lộc Tông thấy sắc mặt Trầm Tường ngưng trọng, cũng không hỏi nhiều, mà Mạnh Bá còn đang bế quan luyện đan, bằng không ngày hôm nay Đan Vương Các cũng sẽ không gặp phải đánh đập.
Sự tình Hắc Phong bang bị diệt, rất nhanh sẽ truyền ra toàn bộ Vương thành, thời điểm sáng sớm Đan Vương Các gặp phải Hắc Phong bang gây sự, nhưng buổi trưa lại bị tiêu diệt, hơn nữa còn là Trầm Tường một người động thủ, dân chúng Vương thành đều kinh thán thực lực của Trầm Tường, lúc này bọn họ đối với thực lực của Trầm Tường lại có một nhận thức mới.
Tuy rằng xuất hiện rất nhiều án mạng, nhưng không có lý, cũng không có ai muốn nhúng tay đến trong chuyện này, tuy nơi này có hoàng cung, có hoàng đế, nhưng bọn hắn cũng không dám trêu chọc những nhân vật lợi hại này, bọn hắn đều rất rõ ràng lực lượng của cường giả là đáng sợ cỡ nào.
Tuy rằng Hắc Phong bang bị diệt đi, nhưng Dược gia lại không có động tĩnh quá lớn, Hắc Phong bang là chó săn của Dược gia, chuyện này đã sớm được rất nhiều người biết, bọn họ suy đoán Dược gia nhất định là bắt tay chuẩn bị Vương thành Võ Đạo Hội sắp đến, đồng thời tìm thiên tài cùng trưởng lão của Dược gia mất tích đã lâu.
Đan Vương Các rất nhanh sẽ thu thập xong, làm lại khai trương, sau khi Hắc Phong bang bị diệt đi, người trong Vương thành cũng bị thực lực của Đan Vương Các làm chấn động, bây giờ đều dồn dập tràn vào Đan Vương Các mua đan dược, mà giá cả đan dược của Đan Vương Các so với đan dược của Dược gia thì tiện nghi hơn rất nhiều, này dẫn đến dược nghiệp của Dược gia bị ảnh hưởng rất lớn.
Đại đa số võ giả cần mua đan dược đều không thế nào giàu có, sau lưng không có gia tộc, bọn họ liều mạng kiếm tiền chính là vì mua đan dược tăng thực lực lên, vì lẽ đó ở trong mắt bọn họ, nhà ai tiện nghi liền tuyển nhà đó, huống hồ Đan Vương Các có Đan Vương Nam Vũ quốc tọa trấn, để những người này càng thêm yên tâm.
Chương 58 - Thần Lực cảnh
Đan dược chủ yếu là Phàm cấp hạ phẩm, trung phẩm thì rất ít, bởi vì trung phẩm trân quý hơn rất nhiều, mà Phàm cấp thượng phẩm thì càng thêm ít người mua, đây không phải là người bình thường mua được.
Bởi vì có Đan Hương dược trang không ngừng cung cấp linh dược giá rẻ, điều này làm cho Đan Vương Các giảm ít đi rất nhiều thành phẩm, mặc dù bán tiện nghi nhưng có lợi nhuận rất lớn, đối với linh tệ kiếm được, Trầm Tường một mực không muốn, đây đều là vốn quay vòng lưu cho Đan Vương Các dùng.
Một ngày trôi qua, Trầm Tường vẫn luyện hóa những chân khí thôn phệ mà đến này, chân khí của Hắc Phong bang chủ kia phi thường vẩn đục, hắn từ đó loại ra rất nhiều tạp chất, cuối cùng luyện hóa chân khí tinh khiết thành của mình, quá trình này rất cần thời gian.
Đan điền của Trầm Tường đã có chân khí tràn đầy, bây giờ hắn không ngừng áp súc chân khí, làm cho đan điền mình chứa đựng càng nhiều thêm, đồng thời xung kích Phàm Võ Cảnh tầng tám!
Vận chuyển Thái Cực thần công, Thái Cực Âm Dương đồ trong đan điền của Trầm Tường kia nhanh chóng xoay tròn, chân khí không ngừng tiến vào bên trong Thái Cực đồ, sau đó bị Thái Cực Âm Dương đồ phân giải thành Ngũ hành, đưa vào bên trong năm đoàn chân khí kia.
Phàm Võ Cảnh tầng tám, Thần Lực cảnh! Chính là để thần thức cùng chân khí dung hợp lại với nhau, làm cho chân khí càng trở nên cường đại hơn, cương lực ngưng tụ ra sẽ càng mạnh hơn, so với cương lực của Phàm Võ Cảnh tầng bảy càng cường đại hơn.
Muốn bước vào tầng tám, đầu tiên phải có chân khí hùng hậu cùng thần thức mạnh mẽ, sau khi Trầm Tường cắn nuốt chân khí của Hắc Phong bang chủ, chân khí đã phi thường hùng hậu, mà thời điểm thân thể của hắn được Tiên Ma trì rèn luyện, tinh thần cũng được tăng cường, bây giờ thần thức của hắn cũng không kém, chỉ cần nắm giữ pháp môn dung hợp thần thức cùng chân khí, liền có thể đột phá.
Phàm Võ Cảnh tầng mười, thời điểm mỗi lần đột phá, đều giống như muốn mở ra một cánh cửa lớn, giai đoạn trước có thể dùng lực lượng đánh ra, thế nhưng phía sau không chỉ cần có lực lượng, đồng thời cũng cần kỹ xảo nhất định, kia chính là ngộ tính.
Giờ khắc này Trầm Tường đã có đầy đủ lực lượng, chỉ cần hắn nắm giữ pháp môn dung hợp chân khí cùng thần thức, là có thể mở ra phiến cửa lớn kia, bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, Thần Lực cảnh!
Vận chuyển Thái Cực thần công, cảm ngộ ảo diệu bên trong thần công, chân khí cùng thần thức trong cơ thể Trầm Tường theo tâm ý của hắn chậm rãi dung hợp, thần thức vô hình, chân khí đủ mọi màu sắc, hai loại lực lượng này mạnh mẽ dung hợp lại cùng nhau, giống như nổ tung trong cơ thể của Trầm Tường, sinh ra một cỗ lực lượng cuồn cuộn không ngừng, không ngừng trùng kích kinh mạch, bắp thịt, xương cốt... trong thân thể.
- Ầm…
Trong đầu của Trầm Tường, phảng phất có một cái đại môn bị mở ra, lực lượng cuồn cuộn không dứt từ sau cánh cửa kia tràn vào thân thể của hắn, là cho lực lượng của hắn càng cường hoành hơn!
Trầm Tường đột nhiên mở mắt ra, hai đạo bạch quang từ trong mắt bắn ra, khí vụ màu vàng lượn lờ ở trên người hắn chậm rãi tán đi, lúc này trước mắt hắn một mảnh rõ ràng, cát bụi bé nhỏ trên mặt đất giống như ở trước mắt, tuy rằng hai lỗ tai tiếp thu âm thanh từ xa xa truyền đến, nhưng hắn không cảm thấy ầm ĩ, trái lại có thể rõ ràng từ trong những thanh âm lung ta lung tung này phân rõ ra nhiều lời nói.
Tại thời khắc mấu chốt, Trầm Tường bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, Thần Lực cảnh!
Hắn chỉ là một thiếu niên sắp tới mười bảy tuổi mà thôi.
...
...
Mười năm một lần Vương thành Võ Đạo Hội bắt đầu, đây là hướng người hai mươi tuổi trở xuống trong toàn quốc mà thiết lập, lần này là do Dược gia tổ chức, đồng thời còn có cao nhân đến từ trong môn phái tới đây quan sát, chỉ cần thắng được quán quân, chẳng những có thể đạt được Linh cấp thượng phẩm Chân Nguyên đan, còn có thể thu được tư cách gia nhập môn phái, đây là khen thưởng mê người cỡ nào.
Phải biết đan dược Linh cấp đều phi thường đắt giá, bình thường đều là không có bán, chỉ có một ít siêu cấp luyện đan sư mới có thể luyện chế ra một ít trung phẩm, hơn nữa còn có sai lầm thất bại, chớ nói chi là Linh cấp thượng phẩm Chân Nguyên đan.
Bên trong Chân Nguyên đan hàm chứa lượng lớn chân khí tinh khiết, sau khi ăn vào, chỉ cần luyện hóa một thoáng, liền có thể được đến lượng lớn chân khí, không cần thông qua thời gian dài hấp thu thiên địa linh khí để luyện hóa, là một loại đan dược tăng tu vi lên tốt nhất.
Người báo danh Vương thành Võ Đạo Hội nhiều vô cùng, nhưng người có thể thông qua kiểm tra lại vô cùng ít ỏi, chỉ có bốn mươi người! Có thể thấy được yêu cầu của Vương thành Võ Đạo Hội lần này là cao cỡ nào.
Mà bên trong kiểm tra, thành tích của Trầm Tường là tốt nhất, một quyền liền đánh nát đá đo lực, không cách nào trắc ra thực lức chân chính! Chỉ là hiện tại mọi người không có thấy Trầm Tường đến.
Trong quảng trường Dược gia người ta tấp nập, đều vây quanh võ đài hình tròn cao sáu thước, rộng hơn hai mươi trượng kia, mặt trên đứng ba mươi chín tên thiếu nam thiếu nữ, bây giờ còn thiếu Trầm Tường.
- Nghe nói hai ngày trước hắn tiêu diệt Hắc Phong bang, có thể thụ thương không thể tới hay không?
Giữa lôi đài có một người nói.
- Rất có thể, nghe nói Hắc Phong bang chủ kia cũng có thực lực Phàm Võ Cảnh tầng bảy, Trầm Tường tuổi còn trẻ rất có thể cùng hắn đánh cho lưỡng bại câu thương.
Một người khác nói.
- Ừm, hai ngày này cũng không có ai thấy hắn xuất hiện ở Đan Vương Các, xem ra là tới không được, thực sự là đáng tiếc a.
Một người than thở.
Người trong quảng trường cũng là vì xem Trầm Tường luận võ mới đến, bây giờ Trầm Tường không có tới, rất nhiều người đều phi thường thất vọng, điều này làm cho những thiếu nam thiếu nữ kiêu ngạo trên đài rất là khó chịu, bởi vì dưới đài đều cho rằng sau khi Trầm Tường tới, nhất định có thể được đệ nhất.
Thời điểm mọi người ở đây nghị luận sôi nổi, một thiếu niên mặc trang phục màu đen, mày kiếm mắt sáng, giữa hai lông mày tràn đầy kiên nghị, chậm rãi đạp lên cầu thang leo lên lôi đài.
Thấy thiếu niên trầm ổn anh tuấn thiếu kia đột nhiên xuất hiện, quảng trường nhất thời yên lặng như tờ, sau đó bùng nổ ra từng đợt tiếng kinh hô, rốt cuộc Trầm Tường đã tới, điều này làm cho mọi người phấn chấn không ngớt.
Bốn mươi thiếu nam thiếu nữ trên đài, Trầm Tường là nổi bật nhất, là bởi vì hắn ăn mặc vô cùng đơn giản, chỉ là quần áo bó màu đen rất bình thường, mà những người khác đều ăn mặc phi thường hào hoa phú quý, nhưng ở khí chất cùng hình thể, bọn họ lại kém Trầm Tường một đoạn lớn.
Trầm Tường làm cho người ta cảm giác là thành thục thận trọng, trên mặt chỉ mang theo một nụ cười mỉm, mà những thiếu nam thiếu nữ khác mỗi người đều cao ngạo ngang ngược, một mặt ngạo sắc, giống như ai cũng không thể được bọn họ để vào trong mắt vậy, nhìn khiến người ta cực kỳ khó chịu, vì lẽ đó mọi người vẫn cảm thấy Trầm Tường là khá nhất.
Chương 59 - Lãnh U Lan
Trầm Tường bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, thần thức càng cường hãn hơn, hắn có thể nhìn ra trên đài tỷ võ này thậm chí có hai Phàm Võ Cảnh tầng bảy, trong đó một người là nam tử mặc trang phục màu vàng rực rỡ, xem ra chừng hai mươi tuổi.
Mặt khác là một nữ tử tóc trắng, vô cùng xinh đẹp, tóc cột thành đuôi ngựa, vóc người thon thả, xem ra thành thục mà xinh đẹp, nhưng cũng một mặt lãnh ngạo, nàng cũng mặc quần áo bó màu đen như Trầm Tường, phác hoạ ra vóc người nóng nảy hoàn mỹ kia của nàng, chỉ bất quá chất lượng bộ quần áo kia so với Trầm Tường thì tốt hơn rất nhiều.
Nữ tử này rất hấp dẫn ánh mắt người khác, bởi vì nàng có tóc bạc kỳ lạ, bề ngoài thành thục, vóc người nóng nảy, khuôn mặt tuyệt mỹ, khí chất cao quý lãnh ngạo, làm cho Trầm Tường không thể không nhìn thêm vài lần.
- Hiện tại tuyên bố quy tắc, vòng thứ nhất cử hành ngay ngày hôm nay, bốn mươi người các ngươi chia làm tám tổ, mỗi tổ năm người, sau đó bên trong mỗi tổ quyết ra một người thắng tham gia trận chung kết.
Một lão giả hô, đây là Dược gia trưởng lão:
- Năm người đứng ở trên đài tỷ võ đồng thời hỗn chiến, chỉ cần ai đứng đến cuối cùng ở trên đài tỷ võ, thì đó chính là người thắng.
Quy tắc rất đơn giản, năm người hỗn chiến trên luận võ đài, rớt xuống dưới đài là bị đào thải, người đứng ở trên đài cuối cùng liền tính thắng lợi.
Dược gia trưởng lão kia liền bắt đầu nói một ít quy tắc lúc luận võ, chủ yếu là cho phép sử dụng thủ đoạn đê tiện, hơn nữa không thể giết người.
Sau đó chính là bắt đầu phân tổ, Trầm Tường không có chung một chỗ cùng hai Phàm Võ Cảnh tầng bảy kia, một tổ cùng hắn chính là bốn nam tử tuổi mười chín hai mươi, thực lực đều là Phàm Võ Cảnh tầng sáu đỉnh phong, sắp tới đột phá, Trầm Tường suy đoán đây là Dược gia cố ý phân như thế, chính là vì để hắn ở vòng thứ nhất bị đào thải.
Lúc này Trầm Tường cũng biết hai thân phận hai Phàm Võ Cảnh tầng bảy kia, thiếu nữ kia tên là Lãnh U Lan, là con gái một tướng quân có tiếng của Nam Vũ quốc, mà tuổi tác của nàng chỉ có mười bốn tuổi, nhưng lại rất thành thục, này làm cho Trầm Tường âm thầm chắc lưỡi.
Mà một thiếu niên khác tên là Tống Nam Minh, là con lớn nhất của hoàng đế, cũng chính là Thái tử Nam Vũ quốc, năm nay hai mươi, thực lực Phàm Võ Cảnh tầng bảy đỉnh phong, phần thiên phú này cũng xem như rất tốt, nhưng ở Trầm Tường xem ra, so với Lãnh U Lan kia lại kém xa, bởi vì Lãnh U Lan mới mười bốn tuổi.
Trầm Tường là một tổ cuối cùng, cũng là một tổ không công bình nhất, bởi vì chỉ có Trầm Tường là mười sáu tuổi, cái khác đều là mười chín hai mươi, ai nấy đều thấy được đây là có người cố ý sắp xếp.
Nếu như đơn đả độc đấu, Trầm Tường thu được đệ nhất có khả thi rất lớn, nhưng năm người hỗn chiến, Trầm Tường liền rất dễ thất bại.
Nếu như thực lực của Trầm Tường vẫn là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, như vậy hắn sẽ có chút bận tâm, nhưng hiện tại hắn là Phàm Võ Cảnh tầng tám, nắm giữ lực lượng cường hãn, hắn dậm chân một cái cũng có thể làm cho quảng trường run lên, dựa vào hắn tu luyện thần công cùng Ngũ hành chân khí, thực lực ép thẳng tới Phàm Võ Cảnh tầng chín!
Trầm Tường cũng không nghĩ tới sau khi hắn đột phá đến Phàm Võ Cảnh tầng bảy, lại trong vòng vài ngày bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, đây đều là công của thôn phệ ma công mà Bạch U U truyền thụ cho hắn, lúc này hắn đã sâu sâu lãnh hội đến uy lực của ma công này!
Trầm Tường đứng ở dưới đài, nhìn năm người hỗn chiến trên đài tỷ võ, quan sát võ công bọn họ sử dụng, trong ánh mắt của hắn, lúc những người này thi triển võ công, chân khí lưu động trong cơ thể đều bị hắn thấy rõ ràng, bên trong võ công, khó bị học trộm nhất chính là phương pháp vận hành chân khí, mà hiện tại Trầm Tường có thể dựa vào thần thức siêu phàm của hắn thấy rõ đến, điều này làm cho hắn có thể dễ dàng mô phỏng theo võ công của người khác.
Trên đài, năm người đều chen chúc ở địa phương chính giữa, ai cũng không muốn ở biên giới, một khi rớt xuống đài sẽ bị đào thải, lúc này bọn họ ở chính giữa giao chiến hỗn loạn, loại hỗn chiến này cũng cần thực lực nhất định mới có thể kiên trì đến cuối cùng, có đôi khi thậm chí là phải ứng phó công kích của bốn người, hơn nữa ở thời điểm chống đối cũng phải nhanh chóng đánh trả, có thể nhìn ra năng lực vận dụng võ công cùng phản ứng của một người.
Tuy năm con cháu danh môn trên đài kia thi triển võ công cũng làm cho người ở dưới đài phát sinh từng trận kinh thán, nhưng Trầm Tường không lọt nổi mắt xanh, tuy cũng không tệ, nhưng cũng có quá nhiều sơ hở, cũng không biết hắn học trộm.
Trận đầu rất nhanh liền kết thúc, thực lực người thắng lợi không tệ, chân khí hùng hậu, có thể kiên trì đến cuối cùng, bốn người khác không phải là bị đá xuống đài, cũng là bởi vì chân khí tiêu hao xong tự động đi xuống đài.
Những thiếu nam thiếu nữ này đều là Phàm Võ Cảnh tầng sáu, ở trong mắt rất nhiều người, bọn họ đều là thiên tài, hơn nữa thực lực cường hãn, nhưng Trầm Tường cũng biết những thiếu nam thiếu nữ trên đài này, cơ sở phổ biến cũng không tốt, căn cơ bất ổn, chân khí không đủ hùng hậu, không đủ tinh khiết, tuy rằng có công pháp không tệ, nhưng không thể phát huy ra hết uy lực, hơn nữa vận dụng cũng không quá tốt.
- Dù sao đều là nuông chiều từ bé, mỗi người đều được coi như bảo bối, ai sẽ đi chịu khổ luyện võ?
Trầm Tường thầm nghĩ, loại người ở hơn nửa đêm liều mạng tu luyện như hắn cũng không nhiều.
Lúc này đến phiên Thái tử Nam Vũ quốc kia, Tống Nam Minh lên sân khấu, hắn là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, bốn tên khác mới là Phàm Võ Cảnh tầng sáu, vừa bắt đầu thì có hai cái bị đánh xuống đài, mà Tống Nam Minh lợi dụng ưu thế mình là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, dùng chân khí hùng hậu nhanh chóng đá hai tên khác xuống lôi đài, lấy được toàn thắng.
Lúc này đến phiên nữ nhi của một vị Đại tướng quân, Lãnh U Lan vừa lên đài, rất nhiều nam nhân đều là ánh mắt hừng hực nhìn chằm chằm vóc người nóng nảy kia của nàng, Lãnh U Lan ăn mặc quần áo bó màu đen, một đôi chân thon dài thẳng tắp, tràn ngập co dãn, nàng có vẻ ngoài không phù hợp cùng tuổi, vóc người thành thục uyển chuyển, cả người tản mát ra khí chất lãnh ngạo, cũng làm cho người khó có thể tưởng tượng được nàng chỉ là một thiếu nữ mới mười bốn tuổi.
- Chân khí của nha đầu này rất cổ quái a!
Trầm Tường cau mày than nhẹ.
Tô Mị Dao nói:
- Nha đầu này là Băng Hỏa mạch, cấp bậc gì thí ta không biết, chân khí nàng tu luyện hẳn là Băng Hỏa chân khí, hai loại chân khí tương khắc này dung hợp lại cùng nhau mới có thể trở nên quỷ dị như vậy, có thể làm cho người nhìn không thấu, nếu như ngươi thấy nàng phóng hỏa, rất có thể loại hỏa diễm này có thể đóng băng ngươi, nói chung tiểu nha đầu này không đơn giản, ngươi có thể kết giao cùng nàng là hay nhất.
Con ngươi Trầm Tường co rút lại, nhìn thiếu nữ phong vận thành thục trên đài kia, trong lòng âm thầm kinh ngạc, người có thể được Tô Mị Dao khen đương nhiên sẽ không quá kém cỏi.
- Bắt đầu!
Âm thanh vừa ra, mọi người chỉ nhìn thấy trên đài tỷ võ, Lãnh U Lan đột nhiên hóa thành một vệt bóng đen, ở trên đài tỷ võ đông bôn tây bào, kéo dài một hư ảnh màu đen, tốc độ nhanh đến làm nguời chắc lưỡi, mà bốn người trên đài kia cũng ngây ngẩn cả người.
Trầm Tường hơi nhướng mày, hắn có thể miễn cưỡng thấy rõ khuôn mặt mỹ lệ mà nghiêm túc kia của Lãnh U Lan, nhưng cũng làm cho con mắt của hắn tỏa sáng, loại tốc độ này cũng nhanh đến mức làm hắn kinh ngạc.
Một tiếng ầm truyền đến, một người trên đài đột nhiên bay ra, tuy rằng mọi người không thấy là người nọ là làm sao bị đánh bay xuống đến, nhưng cũng biết nhất định là Lãnh U Lan ra tay.
Mà Trầm Tường có thể thấy một cước của Lãnh U Lan đạp người kia xuống, lực đạo vô cùng lớn, trực tiếp đá bay người kia.
Chương 60 - Bị ám toán
Ngay sau đó là liên tiếp kêu to, Lãnh U Lan lợi dụng tốc độ nhanh đến mức khiến người ta không cách nào thấy rõ của mình, tiến hành tập kích, từng cái từng cái đá xuống đài.
- Lãnh U Lan thành công tiến vào bát cường, kế tiếp là một tổ cuối cùng!
Dược gia trưởng lão hô.
Rốt cục đến phiên Trầm Tường, ai cũng biết Trầm Tường phải đối mặt bốn nam tử Phàm Võ Cảnh tầng sáu, đều là hai mươi tuổi, dừng lại ở Phàm Võ Cảnh nhiều năm, thực lực tự nhiên so với những thiếu niên kia mạnh hơn nhiều, chuyện này đối với Trầm Tường mà nói phi thường bất lợi.
Trầm Tường đi lên luận võ đài, một mặt ung dung, cũng không hề bởi vì đối thủ của hắn là bốn đại nhân mà cảm thấy lo lắng, phân trấn định cùng tự tin này cũng làm cho người ta cảm thấy bội phục.
Tuy bốn nam tử đứng ở trên luận võ đài cùng Trầm Tường đều là hai mươi tuổi, nhưng bọn hắn đều hơi lùn hơn một ít so với Trầm Tường, thân thể cũng không có cường tráng như Trầm Tường, xem ra cũng là loại công tử ca được nuông chiều từ nhỏ.
Dưới đài, Lãnh U Lan cũng chăm chú nhìn Trầm Tường trên đài, dùng một đôi mắt lành lạnh mà mỹ lệ tinh tế đánh giá Trầm Tường, muốn nhìn thấu Trầm Tường, nhưng cũng chỉ là vân trong mây mù, nàng không có cảm ứng được khí tức Trầm Tường tản mát ra chút nào.
- Bắt đầu!
Vừa dứt tiếng, bốn nam tử kia đồng thời nhằm phía Trầm Tường, tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn đồng thời đánh ra một quyền, trên nắm tay ngưng tụ chân khí húng hậu, mọi người có thể thấy rõ ràng, trên bốn nắm tay kia tản mát ra chân khí đáng sợ, bốn nắm đấm mang theo sức mạnh khủng bố này phảng phất có thể đánh nát một ngọn núi.
Trầm Tường chắp hai tay sau lưng, đứng ở tại chỗ, thần tình lạnh nhạt, chỉ thấy bốn quyền mãnh liệt kia đụng vào trên thân thể Trầm Tường, bùng nổ ra một trận sóng khí, đưa tới một trận Cuồng Phong, toàn bộ luận võ đài chấn động mãnh liệt, suýt chút nữa sụp đổ. Tại thời điểm này, trái tim mọi người phảng phất ngưng lại, bốn nắm đấm khủng bố như vậy đồng thời đánh trúng mục tiêu, đừng nói là người, chỉ sợ là khối thép cũng bị đánh nát.
Nhưng Trầm Tường vẫn không có nhúc nhích, bốn nắm đấm phân biệt đánh vào trước ngực sau lưng của hắn, lông mày của hắn cũng không hề nhíu một lần, vẫn một mặt ung dung đứng ở nơi đó như cũ, điều này làm cho toàn bộ quảng trường nhất thời yên tĩnh không hề có một tiếng động, mỗi người đều ngây ra như phỗng, một mặt kinh ngạc.
Lãnh U Lan nhíu chặt mày liễu, gắt gao nhìn Trầm Tường, trên mặt lãnh ngạo thành thục tràn đầy kinh ngạc, cho dù là nàng, dùng hết chân khí cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đối bốn quyền đồng thời công kích đến kia, Trầm Tường chẳng những không có dùng chân khí đi chống đối, có thể nói một điểm cũng không có chuẩn bị, cứ như vậy tùy ý chống đỡ bốn quyền kia.
Trầm Tường không sử dụng chân khí, theo hắn bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, thân thể hắn được rèn luyện qua Tiên Ma đàm càng trở nên cường đại hơn, công kích của Phàm Võ Cảnh tầng sáu đối với hắn mà nói là không đến nơi đến chốn.
Khiếp sợ nhất đương nhiên là bốn tên nam tử công kích Trầm Tường kia, lúc một đòn kinh khủng của bọn họ đánh vào trên người Trầm Tường, giống như đá chìm xuống biển, lặng yên không một tiếng động biến mất, làm cho bọn hắn đối với thực lực của mình sinh ra hoài nghi, đối phương chỉ dùng thân thể liền chống lại được sao!
Bọn hắn đều dồn dập lui lại, người tùy tùy tiện tiện liền có thể chống đỡ công kích đồng thời phát sinh của bọn họ, thực lực của bản thân có thể tưởng tượng ra được, nhất định cực kỳ cường hãn.
Con mắt Trầm Tường nghiêm nghị, trên người bỗng nhiên bốc lên một cỗ sát khí vô hình, làm cho bốn người kia cả người lạnh lẽo, giống như rơi vào Địa ngục tràn ngập giết chóc vậy, mà Trầm Tường chính là một vị Sát Thần, có thể dễ dàng chém giết bọn họ.
- Tự các ngươi đi xuống, hay là muốn bị ta đánh?
Khóe miệng Trầm Tường hiện ra một tia sát ý, rất là doạ người, đây là hắn tu luyện Sát phạt chi tâm bên trong Bạch Hổ thần công, có thể mang đến áp lực tinh thần cho người.
Trầm Tường vừa nói xong, bốn người kia lập tức trốn chạy, bọn hắn đều bị cỗ giết chóc khủng bố kia của Trầm Tường bao phủ, đã sớm bị hành hạ đến tinh thần sụp đổ, không hề có ý niệm phản kháng.
Từ đầu đến cuối, Trầm Tường cũng không hề động thủ, liền doạ bốn người kia bỏ chạy, tiến vào bát cường! Loại kết quả này làm cho mọi người phi thường bất ngờ, để những người tiến vào bát cường kia áp lực càng gia tăng, đối mặt một quái vật như Trầm Tường, phần thắng của bọn họ càng trở nên nhỏ hơn.
Sau đó là định ra bốn nhóm luận võ, này vẫn là Dược gia phán định, Trầm Tường cũng không hề nói gì, ở trong mắt của hắn, so đấu cùng ai đều là như thế, hơn nữa bất luận Dược gia giở trò thế nào, đối với hắn không có một chút ảnh hưởng nào.
Đối thủ của Trầm Tường dĩ nhiên là con cháu Dược gia, hơn nữa hình như là huynh trưởng của Dược Thiên Hoa, tên là Dược Thông, Phàm Võ Cảnh tầng sáu.
Điều này cũng làm cho Trầm Tường cảm thấy bất ngờ, bất quá sự tình hắn suy đoán sẽ không đơn giản như vậy, thực lực của Dược gia hắn là rõ ràng nhất, sắp xếp người gia tộc mình đến đánh cùng hắn, trong chuyện này nhất định có vấn đề.
Đại đa số đệ tử của Dược gia đều là trồng linh dược hoặc là học tập luyện đan thuật, từ lúc vừa mới bắt đầu, ở phương diện thực lực sẽ lạc hậu người khác rất nhiều, mà Dược gia Dược Thiên Hoa chẳng những có thể luyện đan, hơn nữa tu vi cũng không tồi, chỉ là hiện tại mất tích, vì lẽ đó Dược gia có thể lấy ra ưu tú căn bản không có.
Thực lực của Dược gia chủ yếu là dùng đan dược điều khiển những gia tộc khác, mời chào lượng lớn võ giả gia nhập Dược gia.
Trầm Tường vẫn là một hồi cuối cùng, mà ngày mai chỉ so hai tràng, không có chuyện gì của Trầm Tường, vì lẽ đó hắn cũng không có đi, hắn cảm thấy còn không bằng luyện đan, tu luyện khá hơn một chút.
Hai ngày trôi qua, Trầm Tường ăn qua buổi trưa cơm, liền đi đến Dược gia, tuy rằng hắn không có đi xem luận võ ngày hôm qua cùng sáng hôm nay, nhưng hắn vẫn biết một thoáng thắng lợi cuối cùng, Thái tử cùng Lãnh U Lan thắng lợi, hơn nữa bọn họ sẽ là một tổ, buổi sáng ngày mai tỷ thí.
- Thái tử cùng con gái Đại tướng quân luận võ, rất có ý tứ, ngày mai ta phải đi nhìn.
Trầm Tường thầm nghĩ, đi lên luận võ đài, chờ đợi Dược Thông lên đài.
Tuy rằng Nam Vũ quốc có rất nhiều gia tộc võ đạo, nhưng vẫn có quân đội, bởi vì ở địa phương biên cảnh, thường thường sẽ gặp một ít man nhân tiến công.
Đối với Trầm Tường cùng Dược Thông tỷ thí, tất cả mọi người cho rằng Trầm Tường sẽ thắng, chỉ bất quá nghi hoặc vì sao Dược gia lại để Dược Thông so đấu với Trầm Tường, chuyện này căn bản là sự tình không có kết quả tốt.
- Không hổ là người có thể làm cho Thiên Hoa thảm bại, hi vọng Trầm huynh có thể hạ thủ lưu tình.
Dược Thông đi tới trước mặt Trầm Tường, mặt mỉm cười nói.
Dược Thông cùng Dược Thiên Hoa giống nhau đến mấy phần, giữa hai lông mày lộ ra một tia ngạo sắc, nhưng xem ra so với Dược Thiên Hoa thận trọng hơnnhiều lắm.
Trầm Tường không nghĩ tới con cháu Dược gia lại khách sáo cùng hắn, hắn cũng cười nói:
- Vậy chúng ta liền luận bàn một chút đi.
Nói xong, hai người lui lại.
- Bắt đầu!
Lúc này Trầm Tường đột nhiên từ trong con ngươi Dược Thông kia bắt được một vệt hung tàn cùng giả dối, trong lòng Trầm Tường cả kinh, hắn biết trong chuyện này nhất định có vấn đề.
Dược Thông ra tay trước nhất, một bước vượt đến trước mặt Trầm Tường, hỏa diễm nóng rực bao quanh song quyền, hiện lên một cỗ chân khí nồng hậu nóng rực.
Thấy nắm đấm hạ xuống, Trầm Tường lập tức né tránh, nhưng thời điểm này cả người hắn mềm nhũn, không sử dụng ra được khí lực, ngay cả chân khí cũng không thể điều động, điều này làm cho trong lòng hắn hoảng hốt không ngớt.
Trên mặt Dược Thông nhất thời tràn đầy dữ tợn, trầm thấp nói:
- Trầm Tường, ngươi xong đời rồi.