• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

chapter 46 - Đan Vương

Kim Linh Quả có thể ngộ nhưng không thể cầu, phi thường hiếm thấy, bình thường người đạt được Kim Linh Quả đều sẽ lưu cho mình dùng, chỉ bán bì cùng hột đi.

Trầm Tường ho khan hai tiếng, lấy ra hai trái cây vàng rực rỡ, đặt ở mặt bàn, một cỗ linh khí kỳ dị nhất thời phiêu tán ra, này làm Trầm Lộc Tông cùng Hoa Nguyệt Vân bị doạ sợ!

Bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường lại có hai quả.

- Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi. . .

Trầm Lộc Tông chỉ vào Trầm Tường, nói không ra lời.

Hoa Nguyệt Vân hơi thở ra một hơi, dù sao nàng là từ trong đại môn phái đi ra, thấy nhiều đại sự, chỉ bất quá nàng vẫn cảm thấy khó mà tin nổi, Trầm Tường ở cái tuổi này, dĩ nhiên mang nhiều bảo bối như vậy.

Thiên Văn Quả, Địa Ngục Linh Chi, thú đan ngàn năm, bây giờ còn có Kim Linh Quả, này tùy tiện cái nào đều là phi thường trân quý.

Lúc này, Trầm Tường lại lấy ra một Kim Linh Quả, này lại làm cho cả người Trầm Lộc Tông cùng Hoa Nguyệt Vân chấn động, mà Trầm Tường lại cười khà khà:

- Thúc tổ, ta biết lão nhân gia người thâm tàng bất lộ, ba Kim Linh Quả này giao cho ngươi bảo quản, một người trong đó là ta hiếu kính ngươi, hai cái khác làm thù lao tuyển mộ luyện đan sư, đến thời điểm có luyện đan sư đến, liền do ngươi đến trấn.

Hoa Nguyệt Vân nhìn ba trái cây vàng rực rỡ trên mặt bàn kia, khẽ cắn môi, trên mặt có vẻ phức tạp nói không ra lời. Dưới cái nhìn của nàng, Trầm Tường nhất định là một hạt giống luyện đan hiếm thấy, có thể có cơ hội bước vào Chân Võ cảnh rất lớn, nhưng nàng mê hoặc không được Trầm Tường gia nhập vào Đan Hương đào nguyên!

Hai tay Trầm Lộc Tông có chút run rẩy mà thu ba Kim Linh Quả cẩn thận, sau đó mới cưỡng chế kích động hưng phấn, nói:

- Tiểu tử ngươi kiếm đâu ra vậy?

Trầm Tường tùy ý nói:

- Tối ngày hôm qua đi ra ngoài luyện công, bên trong một địa phương bí ẩn tìm được, cả cây ăn quả đều bị ta thu lại.

- Kim Linh Quả thụ bình thường đều sẽ kết ra năm trái cây, xem ra bây giờ ngươi thực sự là giàu có đến mức nứt đố đổ vách.

Hoa Nguyệt Vân kiều mị vạn phần nhìn Trầm Tường, mị hoặc đến nói không ra.

Trầm Tường nghiêng đầu, tránh ánh mắt của nàng, hỏi:

- Hoa trang chủ, nàng tới nơi này đến cùng có chuyện gì?

Hoa Nguyệt Vân hừ nói:

- Còn không phải là muốn tới thăm ngươi một chút, xem có phải thật có Kim Linh Quả hay không sao? Bất quá cách làm này của ngươi quá cao điệu, sẽ rất phiền phức, trước đó Dược gia còn không đem cái gì Trầm gia Đan Vương Các của để vào trong mắt, nhưng bây giờ ngươi dùng Kim Linh Quả mượn hơi luyện đan sư, bọn họ nhất định sẽ không nhìn các ngươi thuận lợi khai trương.

- Ai dám ngăn cản, ta liền giết hắn!

Trầm Lộc Tông lớn tiếng hét một tiếng, âm thanh tràn đầy uy nghiêm, bây giờ hắn chiếm được Kim Linh Quả, chỉ cần cho hắn thời gian, sau này muốn luyện chế ra đan dược có thể làm cho hắn đột phá bình cảnh cũng không khó.

- Trầm công tử, ngươi có cân nhắc đề nghị mà trước đó ta đã nói với ngươi không, này là một hội tốt, ngươi nhất định phải thận trọng cân nhắc!

Cặp lệ nhãn trong suốt kia của Hoa Nguyệt Vân, lộ ra một tia khẩn cầu.

Hoa Nguyệt Vân rời đi, Trầm Lộc Tông quái dị nhìn về phía Trầm Tường, thấp giọng hỏi:

- Tiểu tử, nữ nhân này dầu gì cũng là trang chủ Đan Hương Đào Nguyên, nhưng ở trước mặt ngươi một điểm kiêu căng cũng không có, còn nữa, nàng mời ngươi cái gì?

Trầm Tường nói:

- Nàng mời ta tiến vào Đan Hương Đào Nguyên, nhưng ta muốn tiến vào Thái Vũ Môn, cho nên ta cự tuyệt.

- Cái gì?

Trầm Lộc Tông sửng sốt, sau đó mạnh mẽ gõ đầu Trầm Tường một cái, tiếp tục nói:

- Đan Hương Đào Nguyên là Thánh địa mà luyện đan sư ngóng trông, tiểu tử ngươi lại cự tuyệt.

Trầm Tường xoa đầu bị gõ, phiết miệng nói:

- Sư tổ, nữ nhân này ở Đan Hương Đào Nguyên chỉ là một nha hoàn, người bị nàng lừa gạt đi vào cũng không ít, ta mới không làm loại việc ngốc này! Tiến vào môn phái là chuyện rất trọng yếu, ta muốn đi vào một môn phái mạnh nhất.

Một khi trở thành đệ tử những môn phái kia, là không thể thoát ly môn phái, trừ khi bị môn phái trục xuất, nhưng người bị trục xuất, môn phái khác cũng không thu, vì lẽ đó Trầm Tường đối với chuyện này phi thường thận trọng.

Trầm Tường có Tô Mị Dao truyền thụ thuật luyện đan, có Long Tiên Công thúc linh dược, căn bản không cần tiến vào Đan Hương Đào Nguyên, cho nên hắn mới tiến vào Thái Vũ Môn.

Không bao lâu nữa, thì có hai luyện đan sư tới cửa, Trầm Lộc Tông phụ trách sàng lọc, luyện đan sư vừa đến, muốn trước tiên liếc mắt nhìn Kim Linh Quả, mà Trầm Lộc Tông cũng sẽ dương dương đắc ý lấy Kim Linh Quả ra, nhìn thấy luyện đan sư kia ước ao, trong lòng Trầm Lộc Tông cũng mừng thầm không ngớt.

Trầm Lộc Tông bình thường đều trước hết để cho bọn họ xuất ra đan dược chính mình luyện chế, sau đó sẽ để bọn hắn luyện chế một lò Phàm cấp trung phẩm, thông qua quan sát phẩm chất đan dược cùng thời gian luyện đan phân rõ ra trình độ của những luyện đan sư này.

Làm cho Trầm Lộc Tông phiền muộn chính là, kết thúc một ngày, tuy người đến tòng quân có chừng mười cái, nhưng được cho luyện đan sư cũng chỉ hai, ba cái, hơn nữa còn không đạt tới yêu cầu, đều là một ít gia hỏa dự định đến đục nước béo cò.

Trầm Tường cũng không vội, bởi vì rất nhiều luyện đan sư đều là bế quan luyện đan, vẫn không có được tin tức, hắn đoán trong mấy ngày sau, nhất định sẽ có càng nhiều luyện đan sư ở Vương thành đến tòng quân.

Trầm Tường chỉ chiêu bốn tên luyện đan sư, dùng hai cái Kim Linh Quả là đủ để bốn luyện đan sư ở chỗ này một quãng thời gian, đến thời điểm Đan Vương Các có thể cường thịnh lên, không sợ chiêu không tới luyện đan sư khác.

Kế hoạch của hắn vẫn như trước, buổi tối đi ra ngoài luyện công, ban ngày ở trong Đan Vương Các luyện đan, ba ngày sau khi dán bố cáo, Trầm Tường từ thâm sơn bên ngoài thành trở về, liền thấy có rất nhiều lão giả tóc trắng xoá vây quanh lối vào cửa hàng Đan Vương Các.

Lúc này trời vừa sáng, Đan Vương Các vẫn không có mở rộng cửa, vì lẽ đó những luyện đan sư này đến đây tòng quân chỉ có thể kiên trì chờ đợi, phải biết bọn họ là luyện đan sư, thường ngày đều là cao cao tại thượng, cho dù là nhiều linh tệ hơn nữa đặt ở trước mắt bọn hắn, bọn họ cũng sẽ không động lòng, nhưng bọn hắn lại xem những linh dược quý hiếm kia là báu vật, bởi vì đây là dùng tiền không mua được.

Tên cửa hàng thì Trầm Tường đã nghĩ kỹ, liền gọi là Đan Vương Các, chỉ cần dự trữ đủ đan dược là có thể khai trương! Bởi vì có Trầm Lộc Tông tọa trấn, vì lẽ đó rất nhiều luyện đan sư đối với Đan Vương Các cũng rất xem trọng.

Cửa vừa mở ra, chừng mười luyện đan sư kia liền vội vàng hàn huyên cùng Trầm Lộc Tông, Trầm Tường từ khí tức trên người của những luyện đan sư này, là có thể đại thể phỏng chừng ra trình độ, ngoại trừ hai cái, cái khác đều là chân khí không đủ thuần, chỉ có thể luyện chế đan dược cấp thấp.

Những luyện đan sư gà mờ này đa số đều là đến tìm vận may, tuy bọn họ biết yêu cầu nhất định sẽ rất cao, sau khi bọn họ tiến vào Đan Vương Các, Trầm Tường cũng theo đuôi đi vào.

Vào lúc này, một giả tóc mặt đầy nếp nhăn đi đến, hắn vừa tiến đến liền hô lớn:

- Quản sự nơi này đi ra cho ta!
chapter 47 - Kính ý

Thời điểm lão giả hô to, trên người tản mát ra từng trận hỏa khí tinh khiết, làm cho chừng mười luyện đan sư kia cả người chấn động, bởi vì loại hỏa khí trình độ này là bọn hắn phi thường ngóng trông, bọn họ có thể xác định lão giả tóc vàng kia nhất định là luyện đan sư, hơn nữa còn là phi thường có tiếng, chỉ bất quá luyện đan sư đều rất ít lộ diện, chỉ có tên mới được mọi người biết.

Trầm Tường đứng ra, đáp:

- Ta chính là quản sự chỗ này, ngươi tìm ta có chuyện gì?

Ai cũng biết Đan Vương Các là của Trầm gia, người phụ trách chủ yếu đó là Trầm Tường.

Lão giả tóc vàng thấy Trầm Tường, trên mặt nhất thời lộ ra thần tình coi rẻ, mặt đầy ngạo khí mà nói:

- Ta cho ngươi lập tức bỏ tên cửa hàng này, không cho phép ngươi dùng cái tên Đan Vương Các này, bởi vì các ngươi không xứng!

Con mắt Trầm Tường hơi nhíu, nói:

- Tại sao? Ta lấy danh tự này không có gây trở ngại đến ngươi, nếu như ngươi đến gây sự, vậy thì đừng trách ta không khách khí!

Lão giả tóc vàng kia khinh miệt nhìn Trầm Tường, cười lạnh nói:

- Lão phu chính là Đan Vương, cho nên ta không cho phép các ngươi dùng cái tên này làm mệnh danh.

Đan Vương?

Nghe được hai chữ này, Trầm Lộc Tông cùng những lão luyện đan sư đến đây tòng quân lập tức ngây ngẩn cả người, bên trong toàn bộ Nam Vũ quốc trên dưới mười mấy ức người, quả thật có một luyện đan sư phi thường cao minh, được phong là Đan Vương, hơn nữa có lui tới cùng Dược gia.

Lúc này bọn họ có thể xác định, lão giả ngạo nghễ trước mắt này chính là Nam Vũ quốc Đan Vương… Mạnh Bá!

Trầm Tường đối với danh tự này cũng không xa lạ gì, lúc hắn còn rất nhỏ liền thường thường nghe được cái tên này, bây giờ dĩ nhiên có thể nhìn thấy người này, hắn rất nhanh liền nghĩ đến, nhất định là Dược gia để Đan Vương này đến gây sự.

Trầm Tường nhíu mày, chuyện này có chút vướng tay chân, hắn gọi là Đan Vương Các, cũng là vì để cho tên cửa hàng khí phách một chút, không nghĩ tới Đan Vương thật sự tìm tới cửa đập bảng hiệu.

- Hừ, chỉ bằng gia hoả này, cũng dám tự xưng Đan Vương? Ta luyện đan mấy ngàn năm, mới miễn cưỡng thu được tên gọi Đan Tông, chớ nói chi trên Đan Tông là Đan Vương!

Tô Mị Dao tràn ngập khinh miệt nói.

Trong lòng Trầm Tường hơi kinh hãi, lúc này hắn mới biết được luyện đan sư nguyên lai cũng có phân chia, hắn sáng mắt lên, quay về phía Mạnh Bá cười khẩy nói:

- Hừ, chỉ bằng ngươi cũng dám tự xưng Đan Vương? Ngươi có bản lĩnh đi tới những đại môn phái kia khoe khoang một thoáng? Xem người khác có thể giậm chết gia hoả không biết trời cao đất rộng như ngươi hay không!

Nói ra những đại môn phái này, trên mặt những luyện đan sư khác đều ngóng trông, phải biết luyện đan sư trong những đại môn phái này càng lợi hại, Mạnh Bá kia ở trước mặt những luyện đan sư này đương nhiên không dám tự xưng Đan Vương, hắn cũng chỉ có thể ở bên trong phàm tục này khoe khoang mà thôi.

Trên mặt Mạnh Bá một trận đỏ chót, hiển nhiên là bị chọc giận, hắn không nghĩ tới một tiểu quỷ như Trầm Tường lại dám ở trước mặt hắn làm nhục hắn như vậy, nhưng hắn lại không thể phản bác, hắn biết rõ mình kém xa những luyện đan sư của các đại môn phái kia rất nhiều, hắn đi đến nơi kia chỉ là một tiểu lâu la.

Trầm Tường thấy Mạnh Bá tức giận đến nét mặt già nua đỏ chót, tiếp tục nói:

- Ngươi đã tự phụ mình luyện đan thuật phi thường cao minh, vậy tiểu tử ta tỷ thí cùng ngươi một phen, kết quả để cho những luyện đan sư nà đến phán xét.

- Đương nhiên. . . Nếu là tỷ thí, thì phải có tiền đặt cược, ta thua liền cho ngươi một Kim Linh Quả, nếu như ngươi thua thì sao?

Trầm Tường muốn so đấu luyện đan thuật cùng Đan Vương Nam Vũ quốc, điều này làm cho hơn mười luyện đan sư kia kinh ngạc đến lớn miệng lên, mặc dù Trầm Lộc Tông biết Trầm Tường ở phương diện luyện đan phi thường có thiên phú, nhưng muốn khiêu chiến Đan Vương, hắn quá non.

Bất quá tiền cược của Trầm Tường xác thực phi thường mê người, bên trong thế tục linh khí mỏng manh, dẫn đến linh dược phi thường ít ỏi, vì lẽ đó luyện đan sư bên trong thế tục đều không thể chống lại mê hoặc của linh dược quý hiếm.

Mạnh Bá ngửa đầu cười lớn lên:

- Ha ha. . . Đã như vậy, lão phu sẽ phụng bồi, nếu như ta thua, ta liền đem lò luyện đan Huyền Dương của ta cho ngươi!

Lò luyện đan Huyền Dương! Cái kia là một lò luyện đan có tiếng, nghe nói là Mạnh Bá nhặt được, là dùng Huyền Dương thạch trân quý tạo thành, bên trong còn có chỗ thần kỳ khác, cái này cũng là nguyên nhân để cho Mạnh Bá ở phương diện luyện đan có thành tựu rất lớn.

Những luyện đan sư này cũng ước ao nhìn Mạnh Bá lấy ra lò luyện đan hoả hồng, lò luyện đan này khéo léo tinh xảo, nhìn qua giống như là một khối đá quý màu đỏ điêu khắc ra vậy, bên ngoài còn có rất nhiều đồ văn tinh mỹ, vừa nhìn liền biết không phải người bên trong thế tục có thể luyện chế ra.

- Nếu như muốn so với cấp bậc đan dược, vậy chắc chắn ta thất bại không thể nghi ngờ, vì để công bằng, chỉ có thể luyện chế ra một loại đan dược cao giai nhất mà ta biết luyện, Cương Khí Đan!

Trầm Tường nói thế, chỉ có như vậy hắn mới có phần thắng, hơn nữa này cũng là đan dược cao giai nhất mà bây giờ hắn có thể luyện chế ra.

Cương Khí Đan đối với Phàm Võ Cảnh tầng sáu có trợ giúp rất lớn, bởi vì Phàm Võ Cảnh bảy tầng là Chân Cương cảnh, đó là cảnh giới có thể đem chân khí chuyển hóa thành “ Cương “ , sau khi dùng Cương Khí Đan, có thể giúp võ giả Phàm Võ Cảnh sáu tầng quen thuộc cương khí, võ giả Phàm Võ Cảnh bảy tầng dùng có thể cường hóa chân khí, để thời điểm chân khí hóa cương càng nhanh hơn, nhanh tăng mạnh.

- Không thành vấn đề, hiện tại liền bắt đầu?

Mạnh Bá rất sảng khoái đồng ý, ở trong mắt hắn, mặc kệ thiên phú Trầm Tường ra làm sao, chung quy chỉ là một tiểu quỷ đầu, tuyệt đối không thể thắng hắn, nếu như phẩm chất đan dược hắn luyện chế không bằng Trầm Tường, như vậy hắn cũng sẽ thua tâm phục khẩu phục.

- Hiện tại liền bắt đầu, dược liệu chính mình phụ trách, nếu như ngươi không có, cứ đi gom góp đủ, lại tới so đấu cũng không muộn.

Trầm Tường nói, ở hơn một tháng này, hắn cũng đang không ngừng học tập luyện chế những đan dược khác, Cương Khí Đan hắn cũng luyện qua vài lô, ngoại trừ vừa mới bắt đầu thất bại mấy lần, lúc sau hắn nắm giữ được trụ cột, cũng chưa có thất bại qua.

- Ta đương nhiên có dược liệu, như vậy hiện tại liền bắt đầu đi! Nơi này có nhiều luyện đan sư phán xét như vậy, ta nghĩ kết quả cuối cùng nhất định sẽ rất công bằng!

Mạnh Bá nói, lúc này hắn thậm chí có chút hưng phấn, nguyên bản hắn phi thường đố kị Trầm Tường nắm giữ Kim Linh Quả kia, bởi vì hắn nợ Dược gia một ân tình, mới đáp ứng tới nơi này đập bản hiệu.

Để Mạnh Bá bất ngờ chính là, Trầm Tường là một tiểu tử hiếu thắng, dĩ nhiên đưa ra tỷ thí thực lực cách xa như vậy, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như thế.

Trầm Lộc Tông cùng chừng mười luyện đan sư kia dồn dập kích động không thôi, bởi vì bọn hắn có thể tận mắt thấy Đan Vương luyện đan, đây cũng là cơ hội phi thường hiếm có!
chapter 48 - Kính ý (2)

Đại đa số phương thức luyện chế đan dược đều gần như nhau, nhưng quá trình xử lý dược liệu lại khác nhau, hơn nữa có chút dược liệu tính chất phi thường đặc thù, ở thời điểm xử lý đều rất cẩn thận, bằng không sẽ luyện chế thất bại, nghiêm trọng một chút chính là bạo lô. Nếu thất bại, dược liệu đều sẽ tổn thất đi, đan dược cấp thấp còn tốt, nhưng đan dược cấp cao thất bại, có thể làm cho một luyện đan sư đau lòng một đoạn thời gian rất dài.

Bây giờ Trầm Tường cùng Mạnh Bá cũng bắt đầu khống hỏa nhập lô, để trong đan lô sản sinh hỏa khí, đồng thời nắm nhiệt độ trong bàn tay, sau đó chính là tập trung dược liệu vào.

Tuy rằng Dược liệu cần thiết của Cương Khí Đan hơi quý, nhưng trên thị trường vẫn có bán, dược liệu chủ yếu là Nguyên Linh Nê, Cương Thảo, Huyền Linh Tham, Hoàng Hỏa Diệp, sau đó chính là một ít dược liệu phụ trợ, chủ yếu là lấy Nhân Sâm, Linh Chi, Thủ Ô, Địa Linh Thảo,… năm mươi năm trở lên.

Chỗ khó của Cương Khí Đan này ở chỗ xử lý Nguyên Linh Nê cùng Cương Thảo, Nguyên Linh Nê là một loại vật ẩn chứa Linh Khí Nê, bởi vì địa phương xuất hiện rất đặc thù, vì lẽ đó loại nê này có thể tự mình hấp thu linh khí, sau đó luyện hóa linh khí, sinh trưởng một loại linh khí tiếp cận cùng cương khí. Nguyên Linh Nê phi thường khó đốt thành bột phấn, yêu cầu đối với hỏa diễm cực cao.

Cương Thảo là một loại linh thảo mọc trên Nguyên Linh Nê, rễ thâm nhập vào bên trong Nguyên Linh Nê, trải qua dưỡng dục, sinh ra cương khí, mà loại cỏ này lại dễ bị thiêu đến không còn gì cả, loại cương khí kỳ lạ này cũng rất dễ dàng bị bay đi, vì lẽ đó cần thần thức khống chế tốt hỏa diễm bảo vệ.

Lúc đầu Trầm Tường thất bại mấy lần, cũng là bởi vì hai chỗ khó này, nhưng sau khi hắn nắm giữ được yếu quyết vi diệu, liền có thể ung dung luyện được Cương Khí Đan, lúc này Trầm Tường liền ung dung dùng hỏa diễm luyện hóa dược liệu thành thuốc bột cùng dược khí, chỉ có triệt để luyện hóa, mới có thể khu trừ tạp chất đi ra, bằng không sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất đan dược, Trầm Tường ở điểm ấy yêu cầu đối với mình phi thường nghiêm ngặt, cho nên đan dược hắn luyện chế ra đều là phẩm chất thượng thừa.

Trầm Lộc Tông cùng những luyện đan sư kia có thể cảm giác được nhiệt độ bốn phía mỗi thời mỗi khắc đều phát sinh biến hóa yếu ớt, hơn nữa lò luyện đan cũng thỉnh thoảng bốc lên một ít hắc khí, đó là tạp chất bên trong dược liệu bị thả ra, làm cho bọn hắn chắc lưỡi không ngớt chính là, Mạnh Bá kia dĩ nhiên là đầu đầy mồ hôi, mi tâm ngưng kết.

So sánh cùng thần tình ung dung kia của Trầm Tường, quả thực là cách biệt rõ ràng!

Rất hiển nhiên, Mạnh Bá đã có một quãng thời gian không có luyện chế loại Cương Khí Đan này, chỉ cần ngừng một quãng thời gian, sẽ quên mất cảm giác khống hỏa vi diệu này, khó có thể nắm chặt tính chất linh dược.

Đột nhiên, lò luyện đan của Mạnh Bá đột nhiên khẽ chấn động lên, bốc ra một trận linh khí đủ mọi màu sắc! Mạnh Bá dĩ nhiên có sai lầm, một Đan Vương lại phạm sai lầm ở thời điểm luyện chế Phàm cấp trung phẩm, điều này làm cho những luyện đan sư kia vô cùng thất vọng, đồng thời âm thầm khinh bỉ Đan Vương này.

- Thúc tổ, cho hắn một phần dược liệu Cương Khí Đan, hắn luyện chế lại, còn kịp!

Trầm Tường mở mắt ra nhàn nhạt nói.

Điều này làm cho Mạnh Bá nhất thời ngạc nhiên, trong con ngươi nhất thời có một vệt xấu hổ, chỉ thấy Trầm Tường nhếch miệng nhìn hắn mỉm cười nói:

- Thời điểm vừa nãy ngươi luyện đan là bởi vì dược liệu không đủ, dẫn đến phán đoán ra sai lệch mới thất bại! Thời điểm tỷ thí phải công bằng, điều này là bởi vì ngươi chuẩn bị không đủ.

Mạnh Bá khẽ gật đầu, hắn biết Trầm Tường là cho hắn một bậc thang, dù sao hắn là một luyện đan sư có tiếng, xuất hiện loại sai lầm này sẽ làm hắn không nhấc nổi đầu lên, điều này làm cho trong lòng hắn âm thầm cảm kích.

Lúc này hắn mới hiểu rõ Trầm Tường cũng không phải không coi ai ra gì như trong truyền văn, bất kể là xử sự làm người, hay là lòng dạ, đều hơn xa Dược Thiên Hoa mấy lần.

Trầm Lộc Tông rất nhanh mang dược liệu đến, lúc này Mạnh Bá lại bắt đầu luyện đan, lần này hắn trấn định hơn, cũng không dám coi thường Trầm Tường, mà là coi Trầm Tường như đối thủ đồng cấp!

Thời gian từng chút từng chút quá khứ, tuy rằng vẫn đều rất yên tĩnh, nhưng Trầm Lộc Tông những này luyện đan sư lại biết hai người kia trong đan lô đang tiến hành phi thường phức tạp công tự.

Một nửa canh giờ trôi qua, cuối cùng đã tới thời điểm ngưng đan, Trầm Tường dẫn trước rất nhiều, chỉ thấy hắn lấy ra một ít chất lỏng màu xanh lục, nhỏ vào một lỗ hổng trên lò luyện đan, bên trong chất lỏng này là Long tiên cùng nước pha loãng mà thành, ở thời điểm ngưng đan gia nhập một ít, có thể làm cho phẩm chất đan dược càng tốt hơn, đây là phương pháp Tô Mị Dao nói cho hắn biết.

Trầm Tường mở mắt ra, thở một hơi, mà Mạnh Bá kia vào lúc này xoa xoa mồ hôi trán, hắn cũng hoàn thành.

Mạnh Bá vốn là đến gây phiền toái, nhưng bây giờ trong lòng hắn lại xấu hổ, cách làm trước đó của Trầm Tường để hắn rất là cảm kích, hắn quyết định mặc dù thắng cũng không thu Kim Linh Quả của Trầm Tường.

Trong tình huống bình thường, một lò Cương Khí Đan có thể luyện ra ba hạt, luyện đan sư lợi hại hơn có thể luyện ra bốn hạt, sau khi Mạnh Bá mở ra Huyền Dương lô của hắn, có thể thấy được bốn hạt Cương Khí Đan mang theo một tia màu vàng nhạt chậm rãi lơ lửng.

- Bốn hạt Cương Khí Đan, không hổ là Đan Vương!

Một tên luyện đan sư bên cạnh không khỏi thở dài nói:

- Từ màu sắc cùng dược hương xem ra, phẩm chất hẳn là thượng thừa!

Lúc này đến phiên Trầm Tường, Trầm Tường mở nắp lò luyện đan ra, nhẹ nhàng thổi một hơi, thổi sương mù ra, lúc này mọi người đều ngây ngẩn cả người, một mặt khiếp sợ.

Chỉ thấy năm hạt Cương Khí Đan tinh xảo đặc sắc, không hề có tỳ vết nằm ở bên trong, hơn nữa còn lưu chuyển một tia màu trắng bóng loáng, đây là Cương Khí Đan không hề có tạp chất, cỗ dược hương này càng làm cho người ta cảm thấy khó mà tin nổi.

Không chỉ là năm hạt, hơn nữa còn là phẩm chất tốt nhất, trình độ bực này đã vượt xa Mạnh Bá!

Mạnh Bá thở dài một tiếng, thời điểm nhìn Trầm Tường, trong ánh mắt tràn đầy tôn kính. Lúc trước, hắn cho rằng Trầm Tường cùng Dược Thiên Hoa kia đều như thế, là một người trẻ tuổi có mấy phần thiên phú mà tâm cao khí ngạo, nhưng bây giờ hắn nhìn thấy Trầm Tường luyện chế ra Cương Khí Đan vượt xa hắn, không khỏi tâm phục khẩu phục!

- Ta thua!

Mạnh Bá than thở, lúc này hắn không còn là Đan Vương tràn ngập ngạo khí vừa nãy kia, bây giờ hắn giống như già hơn rất nhiều, này đối với hắn mà nói dù sao cũng là một đả kích rất mạnh mẽ.

- Mạnh lão, ta nghĩ ngươi bình thường cũng không thế nào luyện chế Cương Khí Đan đi! Ngươi ở dưới tình huống mới lạ còn có thể luyện chế ra phẩm chất như vậy, làm cho vãn bối cảm thấy bội phục, như vậy đi, chúng ta liền tính hòa, ta không thắng, ngươi cũng không có thua.

Trầm Tường lộ ra nụ cười ôn hòa, nhưng Mạnh Bá là luyện đan sư lợi hại nhất toàn bộ Nam Vũ quốc, có thể kết giao đó là hay nhất.

Mạnh Bá lắc đầu một cái, sau đó nâng Huyền Dương lô lên, đưa cho Trầm Tường:

- Thua chính là thua, lò luyện đan này là của ngươi rồi! Nhiều năm qua ta đều ỷ lại lò luyện đan này, không chú ý một ít đồ vật cơ bản, hắn hẳn làcần một chủ nhân tốt hơn ta.

Cử động của Mạnh Bá cùng Trầm Tường, cũng làm cho những luyện đan sư này kính phục không ngớt, điều này làm cho bọn họ đối với hai người lại có một nhận thức mới.

Trầm Tường buông tay, nói:

- Mạnh lão, ngươi gia nhập Đan Vương Các, trở thành thủ tịch luyện đan sư nơi này, như thế nào? Huyền Dương lô vẫn là của ngươi, ngươi cũng có thể đạt được Kim Linh Quả!

Mọi người cả kinh, Trầm Tường lại muốn mời Mạnh Bá đến Đan Vương Các!

Trầm Lộc Tông sáng mắt lên, vội vàng cười làm lành nói:

- Đan Vương Các này cần Mạnh lão tọa trấn, mới có thể xem như là Đan Vương Các chân chính!

Mạnh Bá trầm ngâm một chút, nói:

- Được, nhưng lò luyện đan này ngươi nhất định phải nhận lấy, bây giờ cơ sở của ngươi phi thường vững chắc, vận dụng tốt cái lò luyện đan này, có thể làm cho hắn phát huy ra hiệu quả tốt nhất!
chapter 49 - Hỏa Long huyết ngọc

Mạnh Bá đáp lại, điều này làm cho những luyện đan sư kia đến đây trong lòng cảm giác rất không phải, có một Đan Vương lợi hại như thế trấn thủ, bọn họ cũng khó có thể đục nước béo cò tiến vào Đan Vương Các này.

Lúc này, một lão giả nói:

- Trầm Các chủ, lão phu không cầu làm luyện đan sư nơi này, chỉ hy vọng có thể ở chỗ này làm một tạp dịch, ta cũng không cần thù lao.

Một lão giả khác thấy như vậy, cũng noi theo, dồn dập biểu thị nguyện ý không cần thù lao sống ở chỗ này, bởi vì có thể ở chung cùng Đan Vương một chỗ, có thể làm cho bọn họ học được rất nhiều đồ vật.

- Cái này. . . Mạnh lão ngươi làm chủ đi!

Trầm Tường gãi đầu cười nói.

Mạnh Bá cau mày nhìn mười lão giả này, sau đó gật đầu:

- Vậy các ngươi liền lưu lại đi.

Tiếp đó, Trầm Lộc Tông cùng Mạnh Bá từ bên trong mười lão giả kia lấy ra hai tên luyện đan sư trình độ không tệ, hơn nữa còn cho bọn hắn thù lao Kim Linh Quả.

Có Mạnh Bá gia nhập, làm cho Trầm Tường yên tâm không ít, chí ít sau này hắn không cần chính mình đi luyện đan, đây chính là sự tình phi thường khô khan.

- Thúc tổ, ngươi đến làm Các chủ, ngươi đã từng quản lý qua Linh Đan Các nhiều năm, ở phương diện này so sánh có kinh nghiệm hơn, Mạnh lão cùng những tiền bối khác phụ trách luyện đan là được.

Trầm Tường nói, mặc dù Mạnh Bá là Đan Vương, nhưng quanh năm bế quan luyện đan, phương diện quản lý này không có kinh nghiệm gì.

Mạnh Bá và những người khác không có ý kiến, Trầm Lộc Tông cũng gật đầu đáp ứng, bây giờ bên trong Đan Vương Các này đã có bốn tên luyện đan sư xuất sắc cùng hơn mười tên luyện đan sư phổ thông, đây là ngoại trừ Dược gia cùng Đan Hương Đào Nguyên ra, chính là thế lực có luyện đan sư nhiều nhất.

Buổi tối, Trầm Tường cùng một đám lão giả tóc bạc phơ ngồi cùng một chỗ, tham thảo luyện đan thuật, Trầm Tường được Tô Mị Dao truyền thụ, các loại thuật luyện đan phi thường cao minh, hắn đem những chuyện này kết hợp kinh nghiệm của mình, nói ra một vài yếu lĩnh, để cho chúng luyện đan sư đều được ích lợi không nhỏ, đối với Trầm Tường càng là bội phục, tuổi còn trẻ, liền lĩnh ngộ ra rất nhiều đồ vật mà bọn hắn kinh thán.

- Trầm Tường, sự tình sáng sớm hôm nay, có chút mạo phạm xin hãy tha thứ! Dược gia đã từng đưa cho ta một ít dược liệu, cho nên ta ghi nợ ân tình bọn họ, bất quá từ nay về sau ta và bọn hắn xóa bỏ.

Vẻ mặt Mạnh Bá xấu hổ nói.

Trầm Tường cười nói:

- Quá khứ coi như xong, hiện tại Dược gia là hận ta thấu xương, dù sao ta cũng làm bọn hắn mất mặt.

Hắn xuất hiện chiếm được một lò luyện đan rất tốt cùng một tên luyện đan sư xuất sắc, đây cũng là lễ vật Dược gia tặng, trong lòng hắn vẫn âm thầm cảm kích Dược gia.

- Sau này liền khổ cực mọi người, bởi vì Vương thành Võ Đạo Hội sắp bắt đầu, ta đến chuẩn bị một chút, đến thời điểm nhất định phải đạt được số một, nắm bắt Chân Nguyên đan kia tới tay.

Hai mắt Trầm Tường lập loè hào quang tự tin, lúc này trong lòng mọi người lại chấn động, bởi vì bọn hắn bội phục thiên phú luyện đan của Trầm Tường, không chú ý tới thực lực của Trầm Tường, hiện tại bọn họ mới nhớ tới Trầm Tường cũng là một cường giả tuổi còn trẻ!

Trầm Tường có thể lông tóc không tổn hại liền đánh bại Dược gia trưởng lão Phàm Võ Cảnh bảy tầng a, thiên phú như thế quả thực chính là tồn tại giống như quái vật!

- Ta đi ra ngoài luyện công, các vị sớm nghỉ ngơi một chút đi!

Trầm Tường ném ra câu nói này, liền rời khỏi nới này.

. . .

. . .

Trong một mảnh rừng núi ở ngoài Vương thành, Trầm Tường nhìn Huyền Dương lô lập loè hào quang hồng hỏa, trong lòng có chút kích động, thời điểm hắn đụng vào lò luyện đan này, liền biết lò luyện đan này bất phàm.

Hai người Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng từ trong giới chỉ chạy đến, nhìn Huyền Dương lô trong tay Trầm Tường kia.

- Hỏa Long huyết ngọc!

Bạch U U không khỏi lùi lại mấy bước, lãnh diễm mỹ nữ này thường ngày đều là một bộ lạnh như băng, dĩ nhiên e ngại Huyền Dương lô này.

Ánh mắt Tô Mị Dao sáng quắc nhìn về phía lò luyện đan kia, sau đó cúi người xuống, dùng cánh tay mềm mại không xương kia nhẹ vỗ về, giống như vuốt ve bảo bối.

Bạch U U chậm rãi đi tới, cũng gắt gao nhìn chằm chằm Huyền Dương lô, thân thể mềm mại của nàng dĩ nhiên khẽ run, thần tình kia dường như đối mặt đại địch.

- Không sai, đúng là Hỏa Long huyết ngọc, không nghĩ tới tiểu tử ngươi lại có thể được đến chí bảo như vậy! Tên Đan Vương gà mờ kia biết rồi nhất định sẽ đau lòng đến chết.

Khắp khuôn mặt của Tô Mị Dao đều là nụ cười vui mừng, rất là mị hoặc, khiến người ta hận không thể kéo nàng ôm vào trong ngực.

Trầm Tường vội vàng thu cái lò luyện đan kia cẩn thận, tuy rằng hắn không biết Hỏa Long huyết ngọc là cái gì, nhưng cũng nhìn ra được Bạch U U đối với lò luyện đan này phi thường e ngại, hắn có chút hổ thẹn mà nói:

- U U tỷ, thật có lỗi, ta không biết nàng sợ đồ vật này.

Sắc mặt Bạch U U hòa hoãn hơm rất nhiều, thấp giọng nói:

- Không quan hệ, không phải lỗi của ngươi!

Thanh âm này dĩ nhiên ôn hòa cảm động như vậy, làm cho Trầm Tường không khỏi sửng sốt, một cỗ ôn nhu nói không ra lời nhất thời dâng lên trong lòng hắn, làm cho hắn cảm thấy có một loại sảng khoái không tên.

Bạch U U thấy sắc mặt Trầm Tường dị dạng, chợt lạnh giọng nói:

- Ta tu luyện ma công cùng chí âm thân thể của ta, đối với Hỏa Long huyết chí dương chí cương này có mâu thuẫn.

Hỏa Long huyết ngọc? Trầm Tường chấn động trong lòng, chẳng lẽ Huyền Dương lô này không phải Huyền Dương thạch, mà là Hỏa Long huyết ngọc làm thành? Tên như ý nghĩa, Hỏa Long huyết ngọc chính là giữ lấy Hỏa Long huyết!

Long, Thái cổ thần thú có thể thống trị thiên địa trong truyền thuyết, chưa bao giờ có người gặp gỡ qua.

- Hỏa Long huyết ngọc, chính là ngọc dùng Hỏa Long huyết ngâm qua, không chỉ cứng rắn không thể phá vỡ, hơn nữa còn có thể tản mát ra một loại hỏa khí kỳ lạ, đối với đan dược có rất nhiều chỗ tốt, hơn nữa lò luyện đan này còn là một Long khí Thánh cấp!

Nói đến đây, gương mặt xinh đẹp của Tô Mị Dao hiện ra một vệt hồng hào, có vẻ cực kỳ hưng phấn.

Cho dù là băng sơn mỹ nhân như Bạch U U, khuôn mặt như băng tuyết kia của nàng cũng lộ ra vẻ kích động.

Trầm Tường biết cái lò luyện đan kia rất lợi hại, nhưng cũng không hiểu ra sao, hắn lầm bầm nói:

- Đây rốt cuộc lợi hại ở địa phương nào?

Tô Mị Dao hừ một tiếng, nói:

- Tiểu tử ngốc, ngươi là kiếm bộn rồi. Trên thế giới phàm tục, các loại pháp bảo binh khí có thể chia làm Phàm khí, Linh khí, Bảo khí, ở trên nữa, chính là Tiên khí trong truyền thuyết do Tiên nhân luyện chế, trên nó chính là Thánh khí, mà Thánh cấp Long khí, chính là thời điểm luyện chế lấy ra gì đó trên người Long, là thứ rất cường đại bên trong Thánh khí.
chapter 50 - Viêm Long bảo lô

Khóe miệng Trầm Tường hơi co quắp, có chút khó có thể tin nói:

- Cái kia... vậy lò luyện đan này là đến từ trên trời?

- Đó là đương nhiên, nếu Long xuất hiện ở thế giới phàm tục, toàn bộ thế giới phàm tục sẽ bởi vì không thể chịu đựng được lực lượng mà Long thả ra, sẽ sụp đổ hủy diệt.

Bạch U U nói.

- Thật sự có Long sao?

Trầm Tường nuốt nuốt nước miếng.

Tô Mị Dao dùng ngón tay ngọc chỉ trán hắn một cái, chậm rãi nói:

- Đương nhiên là có, nếu như ngươi có cơ hội rời khỏi Phàm Vũ thế giới này, đi đến những thế giới cao hơn sẽ biết ngươi nhỏ bé nhường nào.

- Ta tiến vào thôi, ta thật sự không chịu nổi Hỏa Long huyết ngọc này, sư muội ngươi chỉ đạo hắn thu Thánh cấp Long khí kia đi.

Bạch U U nói xong, liền biến mất không còn tăm hơi, tiến vào trong giới chỉ kia.

Lúc này tâm tình của Tô Mị Dao rất tốt, trên mặt mang theo nụ cười quyến rũ nhợt nhạt, xem ra rất là xinh đẹp, nàng nói:

- Ngươi cái lấy lò luyện đan kia ra, sau đó nhỏ một giọt máu lên đó.

Trầm Tường lấy Huyền Dương lô ra, dùng đao nhỏ cắt ngón tay, nhỏ máu tươi lên trên đan lô, chỉ thấy sau khi máu tươi cùng lò luyện đan kia chạm vào nhau, một trận hồng quang nhất thời bùng lên, lúc này Trầm Tường chỉ cảm thấy trong đầu tràn vào rất nhiều tin tức, sau khi biết được rất nhiều tin tức của lò luyện đan này, Trầm Tường nhất thời hưng phấn mà kích động lên.

- Lò luyện đan này tên là Viêm Long bảo lô, là một người tên là Viêm Long Tử luyện chế!

Trầm Tường kích động nói:

- Lò luyện đan này có thể làm cho người khống chế nhiệt độ càng tốt hơn, hơn nữa còn có thể cường hóa hỏa diễm, hỏa diễm tiến vào bên trong, bị Hỏa Long huyết ngọc ảnh hưởng, có thể biến thành một loại hỏa diễm rất có trợ giúp đối với luyện đan! Khiến người ta thời điểm luyện đan càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Nói đến đây, Trầm Tường càng kích động hơn, hắn nói:

- Lợi hại nhất chính là, lò luyện đan này chẳng những có thể khiến tốc độ luyện đan của người ta tăng nhanh, hơn nữa bên trong còn có một trận pháp có thể xoay chuyển âm dương, có thể làm cho thời gian bên trong trôi qua nhanh hơn!

Sau khi Tô Mị Dao nghe được, thân thể mềm mại kia không khỏi khẽ run lên, nàng ngửa đầu nhìn vầng minh nguyệt kia, thì thào nói:

- Ta cùng sư tỷ không cần chờ bao lâu liền có thể khôi phục thực lực! Bất quá Viêm Long Tử này đến cùng là ai? Người có thể luyện chế ra loại đồ vật này, nhất định rất nổi danh, nhưng ta chưa từng nghe qua...

Tô Mị Dao hé miệng suy tư cái gì.

Trầm Tường cười nói:

- Mị Dao tỷ, ngươi đương nhiên chưa từng nghe qua, người này là ở Thiên Sơn. Ta luyện chế Tẩy Tủy Đan, bình thường đều là một canh giờ một lò, hiện tại ta nghĩ chỉ cần một nửa thời gian là có thể xong, thậm chí ngay cả nửa canh giờ cũng không cần!

Trầm Tường nâng Viêm Long bảo lô kia lên, khắp khuôn mặt đều là chờ mong.

- Như thế xem ra, ta cùng sư tỷ không cần chờ hơn vạn năm liền có thể khôi phục thực lực.

Tô Mị Dao mị nhãn như tơ mà nhìn về phía Trầm Tường, trên mặt mang theo nụ cười yếu ớt, rất là kiều mị.

Trầm Tường hơi thất thần, hắn ho khan hai tiếng nói:

- Có thể làm cho hai vị tỷ tỷ sớm ngày khôi phục thực lực, tiểu đệ cũng cao hứng phi thường, ta sẽ cố gắng.

Tô Mị Dao đi tới, dùng bàn tay nhỏ mềm mại kia vuốt ve gò má anh tuấn của Trầm Tường, phun ra hương thơm giống như U Lan, trong mắt chứa đầy thu ba, nũng nịu nói:

- Ngươi thật là một bảo bối, hiện tại tỷ tỷ có điểm yêu thích ngươi.

Nghe được âm thanh mềm mại khiến người ta tê dại kia, cảm thụ được tay ngọc mềm mại xoa xoa, Trầm Tường nuốt nuốt nước miếng, cười khan nói:

- Mị Dao tỷ, ta muốn bắt đầu tu luyện, ta bây giờ vẫn không cách nào phát huy ra được lực lượng của cái lò luyện đan này, ta phải nắm giữ lực mạnh càng thực.

Tô Mị Dao gật đầu cười, sau đó hôn gò má Trầm Tường một cái, liền tiến vào trong giới chỉ, chỉ chừa Trầm Tường ở nơi đó sững sờ.

Một lúc lâu, Trầm Tường mới dùng tay sờ sờ gò má, trái tim nhảy đến càng nhanh hơn, hắn không nghĩ tới tuyệt đại giai nhân Tô Mị Dao này sẽ hôn hắn, hắn làm sao không có ảo tưởng qua nắm giữ nữ nhân này, nhưng hắn lại biết Tô Mị Dao cùng Bạch U U không chỉ có tuyệt mỹ, đồng thời còn là nữ nhân phi thường lợi hại, cho nên xưa nay hắn cũng chỉ là ảo tưởng, nhưng hiện tại thật giống như có chút muốn thành thật sự.

- Thật là một yêu tinh, làm cho tâm thần ta không yên!

Trong lòng Trầm Tường chửi nhỏ, bất quá lúc này hắn lại rất vui mừng, có thể thân cận cùng nữ tử như Tô Mị Dao, tất nhiên là một sự tình rất đáng giá hài lòng.

Nguyên bản buổi tối Trầm Tường muốn luyện công, nhưng hiện tại hắn lại luyện đan, nắm giữ một lò luyện đan Thánh cấp Long khí, hắn đương nhiên phải lập tức thử nghiệm một phen!

Bên người Trầm Tường mang theo không ít dược liệu, lúc này hắn luyện chế Tẩy Tủy Đan, sau khi hắn để dược liệu vào trong đan lô, tình hình bên trong lò luyện đan lập tức rõ ràng xuất hiện ở trong đầu của hắn, thậm chí một ít hoa văn bé nhỏ trên dược liệu cũng có thể nhìn ra rõ ràng!

Lúc này Trầm Tường chỉ truyền hỏa diễm vào lò luyện đan, sau đó chính là thích làm gì thì làm, khống chế nhiệt độ hỏa diễm, tiêu hao thần thức cũng phi thường ít ỏi, thậm chí hắn có thể phân ra một tia thần thức để kiểm tra lò luyện đan, sau đó mình ở một bên luyện công là được!

Lúc này Trầm Tường mới biết được có một lò luyện đan tốt, thời điểm luyện đan sẽ làm ít mà hiệu quả nhiều, đương nhiên, hắn vốn có cơ sở vững chắc, vì lẽ đó dùng lò luyện đan Thánh cấp Long khí này luyện đan, đây căn bản là không tốn sức chút nào.

Nửa canh giờ trôi qua, Trầm Tường đã luyện ra hai lô Tẩy Tủy Đan, mỗi lô đều là bốn hạt! Hắn bình thường nhiều lắm cũng chỉ là ba hạt, Viêm Long bảo lô này có thể lợi dụng tất cả dược liệu, hơn nữa ở dưới thời gian gia tốc, tiết kiệm nhiều thời gian hơn, so với bình thường nhanh gấp mấy lần.

Chỉ bất quá vì thôi thúc trận pháp huyền ảo trong đan lô, hấp thu không ít chân khí của Trầm Tường.

- Đệ đệ, hiện tại ngươi bắt đầu luyện nhiều Cương Khí đan một chút, có thể giúp ngươi nhanh chóng tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng bảy Chân Cương cảnh, ngươi phải biết người bình thường là không có điều kiện dùng lượng lớn Cương Khí đan như ngươi.

Âm thanh kiều mị của Tô Mị Dao truyền đến.

Cương Khí đan ở trong mắt rất nhiều luyện đan sư đều là đan dược dường như khó luyện, hơn nữa cấp bậc đan dược chỉ là Ohàm cấp trung phẩm mà thôi, vì lẽ đó rất nhiều luyện đan sư đều không muốn luyện, nhưng Trầm Tường lại không sợ, bởi vì hắn có Viêm Long bảo lô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK