Trở lại Trầm gia, Trầm Tường vội vàng đi tìm Trầm Thiên Hổ, nói sự tình ở Linh Đan Các một lần.
- Làm rất khá, lão già Linh Đan Các kia chính là kẻ không có tâm nhãn, đan dược bán cho Trầm gia chúng ta đều rất đắt, ngươi đã có chân khí chi hỏa, muốn trở thành luyện đan sư liền không khó rồi! Ta sẽ dốc toàn lực ủng hộ ngươi.
Trong lòng Trầm Thiên Hổ rất kích động. Bởi vì nhi tử của mình có thể thả ra chân khí chi hỏa, này có thể nói là tiền đồ vô lượng, so với mấy võ giả thượng phẩm linh mạch kia cũng muốn giỏi hơn.
Trầm Tường trở lại tiểu viện chính mình, gieo những cây non linh dược này xuống, đến buổi tối, hắn ngồi xếp bằng trên giường, cảm thụ thiên địa linh khí nồng nặc, vận chuyển Thái Cực thần công cùng Long Tiên Công, nhanh chóng hấp thu.
Sau khi vận chuyển Long Tiên Công, sẽ ở ngưng tụ ra một chất lỏng đặc thù ở đầu lưỡi, chỉ cần đem những chất lỏng này bón cho linh dược, liền có thể thúc đẩy linh dược phát triển.
Sáng sớm, Trầm Tường lè lưỡi, chỉ thấy trên đầu lưỡi của hắn có một giọt sương màu xanh. Đây chính là Long Tiên !
Trầm Tường đại hỉ, hắn là lần đầu tiên thi triển, không nghĩ tới liền thành công, hắn vội vàng để giọt sương màu xanh này vào trong nước, chỉ thấy tịnh thủy nhất thời biến thành màu xanh, tràn ra từng tia từng tia quang hà màu xanh.
Trầm Tường nhấc theo thùng nước kia, cẩn trọng tưới những cây non này.
Thanh Linh Thảo, Huyết Nguyên Hoa, Huyền Minh Hoa, Linh Diệp Thảo, mặc dù bốn loại linh dược này là Phàm cấp hạ phẩm, nhưng muốn từ cây non đến giai đoạn thành thục, chí ít cũng phải ba năm!
Nhưng trải qua Trầm Tường dùng Long Tiên tưới tắm, chỉ cần một tháng liền thành thục rồi!
- Lá màu xanh, linh khí đầy đủ, đây là Thanh Linh Thảo. Hồng như máu, lớn như nắm đấm chính là Huyết Nguyên Hoa. Trắng như tuyết, đến lúc tối sẽ phát sinh sáng rực chính là Huyền Minh Hoa, này tràn đầy từng mảng từng mảng tiểu diệp là Linh Diệp Thảo.
Trầm Thiên Hổ nhìn những linh dược bên trong đình viện, kinh thán nói, con ngươi hắn cũng muốn trừng đi ra, hắn nhớ tới một tháng trước những thứ này đều là một ít mầm rất nhỏ.
- Chuyện này. . . nhi tử, năng lực này của ngươi đừng có ngoại truyện! Ngươi ta biết là được, tài không lộ ngoài!
Sắc mặt Trầm Thiên Hổ rất là nghiêm túc, hắn cũng không có hỏi nhiều Trầm Tường là tại sao có thể có loại năng lực này.
Trầm Tường gật đầu, chổ của hắn là địa bàn của Trầm Thiên Hổ, không người dám tùy ý ra vào, vì lẽ đó Trầm Tường cũng không lo lắng sẽ có người phát hiện.
- Luyện đan không phải chuyện đơn giản, tuy rằng ngươi có điều kiện làm luyện đan sư, nhưng vô sự tự thông là phi thường khó khăn, ngươi phải từng bước mà làm, nếu như không được ta lại nghĩ cách giúp ngươi tìm một luyện đan sư.
Trầm Thiên Hổ nói, từ bao trữ vật lấy ra một lò luyện đan.
Trầm Thiên Hổ nói rằng:
- Tuy lò luyện đan này kém một chút, nhưng mà ở trước mắt ta có thể mua được, chờ ta làm tộc trưởng, lại mua cho ngươi cái tốt hơn.
Trong quá trình luyện đan, lò luyện đan là không thể thiếu, Trầm Tường cảm thấy cái lò luyện đan màu đen này vẫn tính thoả mãn, hắn gật đầu, cười nói:
- Đa tạ cha, luyện chế ra đan dược, ta trước tiên cầm đến cho ngươi thưởng thức.
Trầm Thiên Hổ cười lớn một tiếng, liền vội vã rời đi.
Một tháng này Trầm Tường ngoại trừ chăm sóc những linh dược này, cũng đạt được Tô Mị Dao truyền thụ luyện đan, nữ tử yêu mị này rất cẩn thận giải thích cho hắn một ít kinh nghiệm, để Trầm Tường được lợi vô cùng.
Mặc dù Trầm Tường biết luyện đan, nhưng cũng có rất nhiều thứ làm hắn đau đầu, tỷ như khống chế hỏa hầu, lượng chân khí đi vào, ngưng đan,… những điều này cần lực lượng tinh thần phi thường tinh chuẩn.
- Mị Dao tỷ, ta chuẩn bị luyện đan, ngươi nói đại khái lúc nào ta mới có thể luyện ra đan dược?
Trầm Tường một bên dùng lực lượng tinh thần giao lưu cùng Tô Mị Dao trong giới chỉ, một bên hái dược thảo thành thục, sau đó xử lý thành dược liệu để luyện đan.
Quá trình xử lý cần công phu nhất định, bất quá đối với Trầm Tường mà nói không tính cái gì, bởi vì Tô Mị Dao đã sớm đem những thứ này truyền vào cho hắn.
Tô Mị Dao dịu dàng nói:
- Chí ít cũng một năm nửa năm!
- Cái gì? Ta có hơn một tháng nữa phải tỷ thí cùng Dược gia thiên tài kia.
Trầm Tường cuống quít nói.
Bạch U U hừ lạnh một tiếng:
- Thật là một ngu ngốc, ngươi cần phải tỷ thí luyện đan cùng hắn sao? Trực tiếp dùng thực lực của ngươi giết chết gia hoả kia là được.
Khóe miệng Trầm Tường hơi co quắp, giết chết Dược gia thiên tài, như vậy nhất định Trầm gia sẽ khai chiến cùng Dược gia, đến thời điểm đó phụ thân hắn không thành tộc trưởng, này sẽ rất phiền phức.
Hắn xử lý qua những linh hoa linh thảo này, liền tập trung vào trong lò lửa, kế tiếp mỗi một bước đều phi thường then chốt.
Luyện đan cơ bản là trước tiên rót chân khí chi hỏa vào lò luyện đan, đốt linh dược trong đan lô, để những linh dược này tản mát ra linh khí đặc biệt bên trong, sau đó dùng lực lượng tinh thần khống chế những linh khí kia cùng linh dược đã dung luyện ngưng tụ cùng một chỗ, ngưng tụ thành đan dược.
Hai tay Trầm Tường đặt ở hai địa phương chuyên môn rót hỏa diễm vào, đồng thời dùng lực lượng tinh thần nhìn tình huống bên trong lò luyện đan.
Hỏa diễm rót vào lò luyện đan, linh dược bên trong lập tức bị nướng đến mức khô đi, linh khí còn chưa kịp toả ra liền cháy hết, vừa bắt đầu liền thất bại, nhưng Trầm Tường không có nhụt chí, lúc này hắn biết hỏa diễm của mình rất cường đại, cần khống chế nhỏ hơn một chút.
Trầm Tường lấy những linh dược khác, lần này hắn khống chế tốt hỏa diễm của mình, cẩn thận từng li từng tí đốt linh dược trong đan lô, nhưng vẫn là thất bại.
Sau khi hắn thất bại ba lần, thì cũng nắm giữ được kinh nghiệm nhất định.
Thời điểm lần thứ tư, Trầm Tường đạt được không ít thành công, có thể đi vào giai đoạn sau luyện đan.
Lò luyện đan đặc chế, truyền lực lượng tinh thần vào liền có thể nhìn thấy bên trong, lúc này Trầm Tường có thể thấy những linh dược này tản ra các loại linh khí màu sắc khác nhau, mà hắn khống chế những linh khí này lưu chuyển ở bên trong, ngưng tụ thành vòng xoáy, mà những linh dược bị dung luyện kia, đang chậm rãi biến đổi.
Lúc này, Trầm Tường dùng lực lượng tinh thần khống chế những linh khí do linh dược tản mát ra, cùng những linh dược kia hỗn hợp lại với nhau...
Trầm Tường là Phàm Võ Cảnh tầng năm, lực lượng tinh thần coi như không tệ, nhưng lúc này hắn cảm thấy sắp đạt tới cực hạn, bởi vì hắn phải chia đoàn linh khí này thành năm vòng xoáy, sau đó dung hợp cũng những linh dược kia, như vậy liền có thể một lần luyện được năm hạt.
Năm vòng xoáy hình thành, Trầm Tường cau mày, đầu đầy mồ hôi, lúc này hắn không chỉ tiêu hao chân khí phóng thích hỏa diễm, đồng thời còn phải dùng lượng lớn lực lượng tinh thần khống chế hỏa diễm cùng ngưng đan.
- Nhất định phải thành.
Trong lòng Trầm Tường hét một tiếng, năm vòng xoáy nhanh chóng xoay tròn, dung hợp lại cùng năm đám linh dược, hiện tại chỉ cần nhỏ vào một số nước thích hợp, để “ thuốc bột “ cùng “ dược linh khí “ ngưng tụ thành đan dược liền tính thành công.
Sau khi Trầm Tường thiêm vào chân khí bao hàm linh thủy, trong đan lô đã xuất hiện năm hạt đan dược, vẫn còn rất ướt át, nhưng lượn lờ linh khí nồng nặc.
- Đan thành!
chapter 12 - Đan thành (2)
Trong lòng Trầm Tường hô một tiếng, chỉ thấy năm hạt linh đan trong đan lô nhất thời bị một đoàn bạch khí bao lại, đây là hơi nước khi hong khô lượng nước bên trong đan dược mà ra.
Trầm Tường đầu đầy mồ hôi, xem ra rất là uể oải, dù sao hắn là liên tục phóng thích hỏa diễm cùng lực lượng tinh thần, suýt chút nữa tiêu hao sạch chân khí.
- Rốt cục thành công, không ngờ dùng một ngày thời gian, quả nhiên luyện đan rất cần thời gian!
Trầm Tường hơi cảm thán một tiếng.
Trầm Tường mở lò luyện đan ra, nhìn khí vụ trên mặt năm hạt Tôi Thể Đan tán đi, lộ ra năm hạt Tôi Thể Đan trắng như tuyết, hắn không khỏi nhếch miệng nở nụ cười, trước đó hắn cũng ăn qua Tôi Thể Đan, chỉ bất quá hắn cảm thấy những đan dược kia không tốt bằng hắn luyện chế.
Nếu như những lão luyện đan sư biết hắn một ngày liền thành công luyện chế ra Tôi Thể Đan, nhất định sẽ tự ti đến chết, phải biết rất nhiều người không có ba năm năm năm là rất khó thành công luyện thành đan dược, cho dù là thiên tài nhất cũng cần một năm nửa năm, hơn nữa đều là thử nghiệm một lần luyện chế một hạt.
Nhưng lần thứ nhất Trầm Tường liền thành công liền luyện chế ra năm hạt, này nếu để cho những lão luyện đan sư biết, nhất định sẽ hù chết một mảnh lớn.
Đừng nói những lão luyện đan sư này, ngay cả Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng bị thiên phú luyện đan loại này của Trầm Tường hù sợ, các nàng nhìn Tôi Thể Đan trên tay mình, đều là khó có thể tin.
- Khà khà, Mị Dao tỷ, trước ngươi còn nói ta phải một năm nửa năm, nhưng ta một ngày liền luyện ra, các ngươi nên thưởng cho ta a.
Trầm Tường kiêu ngạo mà cười nói.
Tô Mị Dao cũng rất là vui vẻ, nũng nịu hỏi:
- Cái kia Trầm công tử muốn hai tiểu nữ tử chúng ta thưởng ngươi thế nào?
Trầm Tường hai tay ôm ngực, cười xấu xa nói:
- Hôn một cái là được rồi.
- Nghĩ khá lắm!
Bạch U U lạnh lùng nói, liền trở lại trong giới chỉ.
Mà Tô Mị Dao lại cười quyến rũ đi tới gần, môi anh đào mềm mại tại hôn một thoáng trên gò má Trầm Tường, cười nói:
- Hảo đệ đệ, ngươi phải tiếp tục cố gắng, tuyệt đối đừng kiêu ngạo.
Trầm Tường vốn chỉ là đang nói đùa, nhưng không nghĩ tới Đại mỹ nhân nũng nịu này dĩ nhiên thật sự hôn một cái, Tô Mị Dao thấy Trầm Tường si ngốc, che miệng cười quyến rũ, sau đó trở về trong giới chỉ.
Trầm Tường hít sâu một hơi, ngửi cỗ dư hương thấm vào lòng người này, trong lòng sảng khoái nói không ra, hắn thì thào nói:
- Quả nhiên là yêu tinh, ta dĩ nhiên tinh thuần hơn rất nhiều!
Hắn sờ sờ chiếc nhẫn trên tay, giống như khuôn mặt tình nhân âu yếm, vì để cho hai tiên nữ trong giới chỉ sớm ngày khôi phục thực lực, hắn nhiệt tình mười phần.
Một hạt Tôi Thể Đan là bảy trăm đại linh thạch, lúc này Trầm Tường có năm hạt, có thể bán 3500 đại linh thạch, nhưng hắn vẫn kiếm bộn rồi, huống chi còn có một phần tài liệu vẫn chưa có luyện, nếu như thành công, đây cũng là 3500 đại linh thạch.
Trước đó thời điểm Trầm Tường đọc sách, trên sách nói một phần tài liệu có thể luyện ra năm hạt Tôi Thể Đan, cho nên vừa bắt đầu hắn chính là lấy mục tiêu năm hạt đi luyện chế, nhưng hắn không biết là, một lò năm hạt đó là dưới tình huống lợi dụng tài liệu đến cực hạn, chỉ có luyện đan sư ngộ tính cực cao mới có thể nắm giữ được trong nháy mắt ngưng đan kia, thời cơ kia là trọng yếu nhất.
Khống chế lực lượng tinh thần, khống chế hỏa hầu, đều phải từ trong đan lô biến hóa mà làm ra thay đổi vi diệu, bằng không sẽ thất bại trong gang tấc.
Tôi Thể Đan, có trợ giúp rất lớn đối với rèn luyện thân thể, nhưng chỉ hạn chế dưới Phàm Võ Cảnh tầng ba, bây giờ Trầm Tường là Phàm Võ Cảnh tầng năm, Tôi Thể Đan này đối với hắn cũng không có trợ giúp bao nhiêu, nhưng cũng có thể làm cho hắn nhanh chóng khôi phục chân khí.
Trầm Tường ăn một hạt, chân khí trong cơ thể nhất thời khôi phục hơn nửa, sau đó cất kỹ bốn hạt, hắn muốn đưa đi cho Trầm Thiên Hổ xem thử.
- Hương vị không tệ, nhưng ta một lần ăn hết bảy trăm đại linh thạch a!
Trầm Tường có chút đau lòng, sau đó chạy đến thư phòng của phụ thân hắn.
Lúc này đêm đã khuya, nhưng Trầm Thiên Hổ lại không ngủ, vẫn còn đang ở trong thư phòng nghiên cứu một ít võ học, đây là thói quen của hắn.
- Tường nhi, đã trễ thế này có chuyện gì không?
Trầm Thiên Hổ ngửi được một cỗ xú khí trên người Trầm Tường, nhất thời nhíu mày.
Trầm Tường nhếch miệng cười nói:
- Ta nói luyện được đan dược, trước tiên liền cho cha nếm thử!
- Cái gì!
Trầm Thiên Hổ chợt đứng lên, con mắt trợn trừng lên, một mặt không tin. Hắn vốn cho là Trầm Tường ít nhất phải mười năm tám năm mới luyện chế ra, nhưng không nghĩ tới chỉ là dùng một ngày!
Trầm Tường lấy ra bốn hạt Tôi Thể Đan trắng như tuyết, đưa cho Trầm Thiên Hổ. Trầm Thiên Hổ mở to miệng, một mặt không tin nhìn bốn hạt Tôi Thể Đan trắng như tuyết kia.
- Vẫn còn nóng!
Trầm Thiên Hổ bị khiếp sợ đến đầu óc trống rỗng, bởi vì hắn khó có thể tin tưởng được nhi tử của mình dĩ nhiên dùng một ngày liền lĩnh ngộ cơ bản của luyện đan, đây cũng là thiên tài ngàn năm có một a.
Loại tuyệt thế thiên tài này, mặc dù là bảo bối của rất nhiều thế lực, nhưng cũng là đối tượng để các thế lực đố kị, có người muốn mượn hơi, cũng có người muốn ám sát.
Trầm Thiên Hổ hít sâu một hơi, bình ổn hưng phấn trong lòng, nói rằng:
- Phẩm chất so với Linh Đan Các còn tốt hơn nhiều, chí ít có thể bán tám trăm đại linh thạch một hạt! Bốn hạt Tôi Thể Đan này ta trước tiên nhận lấy, cầm đổi thành linh thạch! Sau đó mua giúp ngươi một ít cây non linh dược.
Từ Trầm Tường có thể thúc đẩy linh dược phát triển, luyện chế ra linh đan, đây chỉ là ngăn ngắn mấy ngày, nhưng Trầm Thiên Hổ lại biết tương lai nhi tử hắn tất nhiên có thể trở thành một đan dược tông sư.
- Ngươi bây giờ không thể nóng vội, trước tiên thông qua luyện chế đan dược Phàm cấp hạ phẩm, chờ ngươi cảm thấy thời điểm chín mùi, liền luyện loại cao cấp hơn.
Trầm Tường gật đầu, hắn quay trở lại nghỉ ngơi, sau khi khôi phục lực lượng tinh thần, hắn liền đem luyện một phần dược liệu cuối cùng.
Ngày thứ hai, Trầm Tường dậy thật sớm, nghĩ đến có thể luyện chế ra tôi Tôi Thể Đan, hắn cũng có chút hưng phấn, sau khi có một lần kinh nghiệm thành công, lúc này hắn ngựa quen đường cũ, rất dễ dàng đã đến giai đoạn ngưng đan cuối cùng.
Trong đan lô đã tạo thành năm đám thuốc bột dung hợp lại cùng năm đoàn linh khí, lúc này Trầm Tường rất ung dung, không giống lần trước cảm thấy lực lượng tinh thần cùng chân khí muốn tiêu hao sạch như vậy.
- Thành!
Trầm Tường thở phào nhẹ nhõm, mở nắp lò luyện đan, lấy năm hạt Tôi Thể Đan ở bên trong ra.
Một lò này chỉ dùng hai canh giờ!
Trong khoảng thời gian này, Trầm Tường chỉ chăm sóc linh dược, sau đó luyện chế linh đan, lúc này hắn không chỉ là luyện chế Tôi Thể Đan, còn luyện chế đan dược Phàm cấp hạ phẩm Hồi Khí Đan, Kim Sang Dược, Giải Độc Đan, Ngưng Khí Đan…
Tuy rằng mỗi lần bắt đầu luyện đều sẽ thất bại, nhưng rất nhanh hắn lại nắm bắt được quy luật mà luyện chế thành công.
chapter 13 - Tranh đoạt Tộc trưởng
Ngày hôm nay, Trầm Tường cũng không đi tưới linh dược. Sáng sớm hắn liền đi tới một quảng trường to lớn trong sơn trang Trầm gia, bởi vì hôm nay là ngày quyết định vị trí tộc trưởng, Trầm gia đã có hơn ba tháng không có tộc trưởng, dẫn đến Trầm gia có chút hỗn loạn.
Trong sơn trang Trầm gia có một quảng trường lớn, lúc này đứng đầy đủ con cháu trọng yếu của Trầm gia, nhân số ước chừng ba trăm, đều là con cháu tinh anh của Trầm gia.
Mọi người Trầm gia vây quanh ở quảng trường, trung gian để trống một mảng lớn, nơi đó đứng năm đàn ông trung niên, một người trong đó là Trầm Thiên Hổ.
Trầm Tường cũng ở trong đám người, nhìn náo nhiệt, lúc cần thiết hắn phải đi ra ngoài trợ giúp phụ thân tranh đoạt vị trí tộc trưởng.
Một đại hán lông trung niên mày rậm, tóc có chút hoa râm, trên mặt mang một nụ cười lạnh lùng nói:
- Trầm Thiên Hổ, ngươi có biết muốn làm Trầm gia tộc trưởng cần một điều kiện phi thường trọng yếu hay không.
Trung niên đại hán này tên là Trầm Hạo Hải, là một thống lĩnh chi nhánh khá mạnh của Trầm gia, tuổi còn lớn hơn Trầm Thiên Hổ, thực lực là Phàm Võ Cảnh tầng bảy. Phần thực lực này ở Trầm gia cũng xem là tốt, cho nên hắn cho là mình có tư cách làm Trầm gia tộc trưởng. Luận bối phận, Trầm Tường còn cần gọi hắn một tiếng bá phụ.
Trầm Thiên Hổ nén giận ý trừng mắt nhìn Trầm Hạo Hải một chút, lạnh lùng nói rằng:
- Ta đương nhiên biết, thân nhân tộc trưởng cũng phải có tiềm lực không sai, để tránh khỏi tộc trưởng tham ô lượng lớn tài nguyên công hữu đi lãng phí ở trên thân nhân của mình.
Mẹ của Trầm Tường đã sớm qua đời, từ khi Trầm Tường hiểu chuyện tới nay liền chưa từng thấy qua, mà thân nhân của Trầm Thiên Hổ cũng chỉ có Trầm Tường.
- Ha ha. . . nhi tử của ngươi là một người không có linh mạch, nếu như ngươi làm tộc trưởng, nhất định sẽ dùng đi rất nhiều đan dược trân quý ở trên người hắn! Những năm gần đây ngươi mua linh dược, linh đan khắp nơi, không phải là vì nhi tử của mình sao? Nhưng nội tình của hắn ai cũng biết.
Trầm Hạo Hải cười to nói:
- Ai cũng biết hắn là một phế vật vĩnh viễn lên không được!
Trầm Thiên Hổ tự nhiên biết nhi tử của mình ở trong bạn cùng lứa tuổi là hơn người, hắn chỉ là muốn làm cho mình ẩn dấu thực lực, đừng bại lộ quá nhiều thực lực kinh người, bằng không sẽ đưa tới phiền phức.
- Con ta có thể thả ra chân khí chi hỏa! Có tiềm chất luyện đan, ngươi dám nói hắn vô dụng? Chỉ sợ Nguyên lão của Trầm gia sẽ không cho là như thế đi.
Trầm Thiên Hổ cười lạnh nói.
Lúc này mọi người bắt đầu nghị luận, ngày đó sự tình Các chủ Linh Đan Các muốn thu đồ bị cự tuyệt đã sớm truyền khắp Ngọa Hổ thành. Tuy Trầm Tường không có linh mạch, nhưng có chân khí chi hỏa, liền có cơ hội trở thành một luyện đan sư.
Trầm Hạo Hải hừ lạnh nói:
- Nhưng hắn cự tuyệt Các chủ kia, không có sư phụ, hắn không cách nào trở thành một luyện đan sư.
Lúc này, thanh âm bình tĩnh trầm ổn của Trầm Tường truyền đến:
- Bây giờ ta đã có thể luyện chế ra Phàm cấp hạ phẩm Tôi Thể Đan.
Nghe Trầm Tường nói, mọi người sửng sốt, Trầm Hạo Hải kia cười lớn lên:
- Nhóc con miệng còn hôi sữa, mới mười sáu tuổi liền có thể luyện chế ra đan dược? Đừng tưởng rằng nói vài lời mạnh miệng liền có thể giúp phụ thân ngươi tranh đến vị trí tộc trưởng. Còn nữa, nói dối trước mặt trưởng bối, phải bị phạt nặng.
- Ngươi cho rằng ngươi là Dược gia thiên tài kia sao? Dược gia người ta là một đan dược thế gia! Có nội tình rất lớn mới được.
Trầm Tường từ trong đám người đi ra, ánh mắt trong suốt, khuôn mặt trấn định, hắn lấy ra một lò luyện đan, nhìn Trầm Hạo Hải kia cười lạnh một tiếng, nói rằng:
- Ngươi dám đánh cược một lần cùng ta không? Ta luyện chế ra một lò Tôi Thể Đan, ngươi ở trước mặt mọi người dập đầu xin lỗi ta, thế nào?
Trầm Hạo Hải cười không nổi, mà mọi người cũng đều ngây dại, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường dĩ nhiên cuồng vọng như vậy, nói lời như thế!
Một hậu bối dĩ nhiên ở trước mặt mình làm càn, điều này làm cho Trầm Hạo Hải phẫn nộ không ngớt.
Đối với cử động của Trầm Tường, Trầm Thiên Hổ là chống đỡ, hắn biết thời khắc con trai hắn hãnh diện đã đến.
Trầm Hạo Hải uy nộ, trầm giọng nói:
- Ngươi mới vừa nói cái gì!
Đang khi nói chuyện, một cỗ chân khí bao phủ tới Trầm Tường, nhưng bị Trầm Thiên Hổ đánh tan ra.
Hai mắt Trầm Tường ngưng trọng nhìn Trầm Hạo Hải kia, tăng cao âm thanh nói:
- Ta muốn đánh cược một lần cùng ngươi! Nếu như ta có thể luyện chế ra một lò Tôi Thể Đan, ngươi coi dập đầu xin lỗi ta.
Trầm Tường vẻ mặt thành thật lập lại một lần, không có chút như nói giỡn nào, hơn nữa loại ngữ khí này cũng tràn ngập ngạo khí, một thiếu niên có thể đối mặt trưởng bối như vậy, ở bên trong Trầm gia cũng không nhiều.
Trầm Hạo Hải tức giận đến run rẩy cả người, hắn thấy dáng dấp Trầm Tường chăm chú, cũng không dám lập tức đồng ý, mà mấy người ở bốn phía cũng đang chờ hắn đáp lại.
Trầm Tường nhìn Trầm Hạo Hải, tiếp tục nói:
- Ngươi trước mặt mọi người nói xấu ta là một phế vật vô dụng, hiện tại ta muốn chứng minh mình, đồng thời cho ngươi hướng về ta xin lỗi! Ngươi là một tiền bối, chẳng lẽ không dám đánh cược sao?
Trầm Hạo Hải hận không thể một chưởng đập chết Trầm Tường, nhưng hắn cũng không dám, dù sao tàn sát con cháu tuổi trẻ bên trong tộc mình, kia là sự tình vô cùng nghiêm trọng.
Một lão giả nói:
- Đã như vậy, Trầm Hạo Hải ngươi đánh cược cùng hắn một lần, nhưng dập đầu xin lỗi nên miễn, đó dù sao hắn cũng là một hậu bối. Như vậy đi, nếu như hắn có thể luyện chế ra một lò đan dược, Trầm Hạo Hải ngươi liền tính thua, bồi thường tương ứng cho hắn.
- Ta đồng ý, nếu như con ta thua, ta liền không tranh đoạt vị trí tộc trưởng nữa!
Trầm Thiên Hổ nói, sau đó nhìn Trầm Tường gật đầu.
Mọi người lần thứ hai ồ lên, Trầm Thiên Hổ lại đặt cược lớn như vậy!
Trầm Hạo Hải hừ một tiếng:
- Cá thì cá, nếu như ta thua, ta sẽ đưa Huyết Linh Chi ngàn năm mà ta vừa đạt được cho hắn.
Huyết Linh Chi ngàn năm! Mọi người nhất thời hô khẽ lên, đây chính là Huyết Linh Chi sinh trưởng ngàn năm, là linh dược Huyền cấp hạ phẩm phi thường đắt giá.
- Trầm Tường, hiện tại ngươi bắt đầu luyện đan đi! Ngươi đại khái cần bao lâu?
Lão giả kia hỏi, hắn là Trầm gia trưởng lão, có uy vọng nhất định.
Căn cứ mọi người hiểu rõ, luyện chế đan dược Phàm cấp hạ phẩm, chí ít cũng cần nửa ngày, nhanh nhất cũng cần hai, ba canh giờ, huống chi là một thiếu niên mười sáu tuổi.
- Rất nhanh, không cần làm lỡ mọi người bao nhiêu thời gian!
chapter 14 - Ta đến xuất chiến
Đang khi nói chuyện, Trầm Tường ngồi xếp bằng xuống, mà trưởng lão kia cùng Trầm Hạo Hải cũng lại đây kiểm tra lò luyện đan, phòng ngừa Trầm Tường dối trá.
- Lò luyện đan thấp kém, xem ra Trầm Thiên Hổ ngươi rất nghèo a!
Trầm Hạo Hải kia cười khẩy nói, ai cũng biết tiền của Trầm Thiên Hổ đều dùng ở trên người Trầm Tường.
Trầm Tường từ bao trữ vật lấy ra tài liệu chỉnh lý, kiểm tra, sau đó thả chân khí chi hỏa ôn lò luyện đan một lần, mới tập trung tài liệu vào bên trong, động tác của hắn phi thường thành thạo.
Mà chân khí chi hỏa kia cũng làm cho mọi người hơi kinh ngạc, tuy rằng rất nhiều người có thể thông qua tu luyện một ít võ công, ở thời điểm công kích thả ra hỏa diễm, nhưng chút hỏa diễm này chỉ là ở thời điểm công kích mới có thể thả ra. Bình thường không thể chưởng khống như Trầm Tường, trừ khi tu luyện một ít công pháp khống hỏa, chỉ bất quá những công pháp kia đều rất ít ỏi, hơn nữa rất khó luyện.
Lò luyện đan đã được Trầm Tường rót hỏa diễm vào, lúc này bên trong lò luyện đan phiêu tán ra từng tia từng tia dược hương.
Một canh giờ trôi qua, mọi người thấy mắt Trầm Tường đột nhiên ngưng tụ, vừa nhìn cũng biết là đến thời điểm mấu chốt, mà Trầm Hạo Hải kia cũng nhìn mà đổ mổ hôi, hắn lo lắng mình sẽ tổn thất cây Huyết Linh Chi ngàn năm kia.
Mọi người thấy trong đan lô bốc lên sương mù, mà Trầm Tường cũng mở mắt ra, mặt lộ vẻ vui mừng, đứng dậy nói:
- Mời kiểm tra.
- Cái gì? Một canh giờ liền hoàn thành?
Mọi người dồn dập biểu thị nghi vấn.
Đầu tiên chính là vị trưởng lão kia! Tuy rằng hắn không thể luyện đan, nhưng hắn lại biết rất rõ đối với quá trình luyện đan, vừa nãy hắn vẫn tỉ mỉ nhìn Trầm Tường, biết Trầm Tường đối với luyện đan có cơ sở nhất định, tuy hắn không rõ ràng tình huống bên trong lò luyện đan, nhưng hắn nhưng có thể cảm ứng được nhiệt lượng mà lò luyện đan thả ra đang biến hóa, hơn nữa biến hóa thập phần vi diệu.
Mở nắp lò luyện đan ra, mọi người nhất thời ngửi được dược hương yếu ớt, đây đúng là dược hương mà bọn họ quen thuộc, hơn nữa bọn họ còn có thể tận mắt nhìn thấy quá trình luyện chế, khi bọn hắn nhìn thấy trưởng lão kia lấy ra năm hạt Tôi Thể Đan trắng như tuyết ra, đều không khỏi kinh hô lên.
- Chuyện này... Ta nhìn lầm rồi sao? Hắn mới mười sáu tuổi liền luyện chế ra Tôi Thể Đan, điều này thật sự là quá thiên tài rồi!
Một người kinh quát lên.
- Xem ra Tôi Thể Đan này so với chúng ta bình thường ăn được còn tốt hơn, không nghĩ tới Trầm Tường hắn dĩ nhiên thâm tàng bất lộ, hiểu được luyện đan thuật! Chỉ bằng phần tiềm lực này của hắn, so với thượng phẩm linh mạch gì cũng mạnh hơn.
Một nam tử kinh thán nói.
Trong quảng trường tụ tập đều là con cháu hạch tâm của Trầm gia, lúc này bọn hắn đều dồn dập cảm thán, có đố kị, có ước ao.
Mà Trầm Hạo Hải đang khiếp sợ, đồng thời lại đau lòng, phẫn nộ, sắc mặt hắn rất khó nhìn, bởi vì hắn tổn thất một cây Huyết Linh Chi ngàn năm, cầm bán đấu giá, đây chính là có thể bán rất nhiều tiền a.
Hai tay Trầm gia trưởng lão run rẩy một ít, hai mắt trừng lớn, nhìn Tôi Thể Đan trắng như tuyết trong tay, thì thào nói:
- Trầm gia rốt cục có luyện đan sư!
Trầm gia rốt cục có luyện đan sư! Một câu đơn giản như vậy, lại làm cho mọi người Trầm gia sôi trào lên. Phải biết bởi vì Trầm gia không có luyện đan sư, đều phải tìm rất nhiều tiền đi mua từ người khác. Đồng thời cũng thường thường bị một ít võ đạo thế gia lợi hại cười nhạo.
Mà bây giờ, Trầm gia có luyện đan sư, hơn nữa còn là rất trẻ, không lâu sau đó, trở thành luyện đan tông sư cũng không khó!
- Trầm Hạo Hải, nguyện đánh cược chịu thua chưa!
Trầm Thiên Hổ cười nói.
- Hừ!
Trầm Hạo Hải rất đố kị, lại đau lòng lấy ra một cây Huyết Linh Chi huyết hồng, đưa cho Trầm Tường.
Lúc này người Trầm gia căn bản không dám khinh thị Trầm Tường, dù sao người ta là luyện đan sư, hơn nữa mới mười sáu tuổi! Lúc này đã có rất nhiều thiếu nữ đưa mị nhãn cho Trầm Tường.
Bên trong Trầm gia có rất nhiều thiếu nữ tuổi trẻ đều dùng ánh mắt hừng hực nhìn Trầm Tường. Làm một ít thiếu niên đố kị muốn chết.
Trầm Tường đối với chuyện này một mực làm như không thấy, hắn nhớ tới lúc trước, thời điểm những người này thấy hắn, đều sẽ không thể thiếu vài câu châm chọc.
- Đừng tưởng rằng con ngươi có thể luyện đan, thì ngươi nhất định sẽ là tộc trường, làm tộc trưởng vẫn là phải có thực lực!
Trầm Hạo Hải lạnh lùng nói.
Nhưng vào lúc này, hai trung niên tranh đoạt vị trí tộc trưởng cùng Trầm Thiên Hổ tuyên bố rời khỏi, bọn họ thấy Trầm Tường mười sáu tuổi liền có thể luyện chế ra đan dược Phàm cấp hạ phẩm, sau đó có thể nói là tiền đồ vô lượng, đắc tội một luyện đan sư không phải là cách làm sáng suốt gì.
Hiện tại chỉ có Trầm Hạo Hải cùng một người khác tranh đoạt vị trí tộc trưởng cùng Trầm Thiên Hổ.
Trầm Hạo Hải nói:
- Trầm Thiên Hổ, chỉ cần ngươi đánh thắng được huynh đệ chúng ta, vị trí tộc trưởng sẽ là của ngươi!
Trầm Thiên Hổ híp híp mắt, nói rằng:
- Đây cũng là ngươi nói?
- Cùng đi hay là từng cái từng cái đến?
Trầm Thiên Hổ lại muốn một người đối chiến huynh đệ Trầm Hạo Hải, có phần thực lực này, quả thật có thể phục chúng.
- Đơn đả độc đấu, bằng không không thể phục nhân.
Trầm Hạo Hải nói, người xung quanh đã lui lại.
Trầm Thiên Hổ nói:
- Vậy liền bắt đầu đi, tốc chiến tốc thắng.
Tất cả mọi người dồn dập lùi về sau ra, Phàm Võ Cảnh bảy tầng đại chiến, sức mạnh bùng lên là phi thường khủng bố.
Sau khi mọi người thối lui đến bên cạnh quảng trường, Trầm Thiên Hổ cùng Trầm Hạo Hải đồng thời bắt đầu động, hai người đều dùng tốc độ nhanh nhất, chỉ là trong nháy mắt, bàn tay hai người liền đụng vào. Chăm chú kề nhau, bọn họ là đang đối chưởng, chân khí tranh tài.
Cả người Trầm Hạo Hải đầy chân khí nóng rực, nhưng trên người Trầm Thiên Hổ lại không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ là bắp thịt trên người hắn đều nổ lên gân xanh dữ tợn, có thể thấy được chân khí điên cuồng phun trào ở bên trong.
Bàn tay hai người kề sát, ngưng mắt đối diện, thần tình nghiêm túc, mà toàn bộ quảng trường dĩ nhiên khẽ run lên, địa phương bọn họ đứng, càng vỡ vụn rất nhiều đá vụn, từng đợt khí lưu cuồng bạo cũng hướng về tứ phương thổi đi, quất lên cát bụi.
chapter 15 - Ta đến xuất chiến (2)
Theo Trầm Thiên Hổ hét lớn một tiếng, run rẩy đột nhiên biến mất, cuồng phong đột nhiên dừng lại, mà Trầm Hạo Hải thì bay ngược ra ngoài, trong miệng vẫn phun ra máu tươi, Trầm Thiên Hổ cũng lùi lại mấy bước.
Trầm Hạo Hải ngã xuống mặt đất, hắn giẫy giụa đứng lên, nhìn ra được là hắn thất bại, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra một nụ cười đắc ý.
Trận tranh tài này là Trầm Thiên Hổ thắng, nhưng sắc mặt của Trầm Thiên Hổ cũng không phải rất dễ nhìn.
Trầm Hạo Hải cười to nói:
- Tuy rằng ngươi thắng rồi, nhưng vừa nãy ngươi cũng không chiếm được tiện nghi! Trận chiến đấu thứ hai ngươi phải thua không thể nghi ngờ, hiện tại cho dù là Phàm Võ Cảnh tầng sáu cũng có thể đánh bại ngươi.
Bên trong cười to, hắn lại phun ra không ít huyết, nhìn ra được hắn cũng bị nội thương rất nặng.
- Ngươi dĩ nhiên cũng tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng tám!
Trầm Thiên Hổ một tay bưng bụng nói. Hắn không nghĩ tới Trầm Hạo Hải dĩ nhiên bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám.
- Không phải ngươi cũng giống như vậy sao?
Trầm Hạo Hải cười lạnh nói.
Trầm Hạo Hải và Trầm Thiên Hổ dĩ nhiên đều là Phàm Võ Cảnh tám tầng, điều này làm cho mọi người khiếp sợ, lúc này mọi người đều nhìn ra được vừa nãy Trầm Thiên Hổ đã bị đối phương không tiếc tất cả làm bị thương nặng.
Mà Trầm Thiên Hổ còn có một trận chiến phải đánh, là đối chiến cùng em ruột Trầm Hạo Hải!
Trầm Tường vội vàng chạy như bay qua, đỡ lấy Trầm Thiên Hổ suýt chút nữa thì ngã xuống nói:
- Cha, thế nào rồi?
Đang khi nói chuyện, Trầm Tường đưa tay dựa theo bụng Trầm Thiên Hổ, rót chân khí mộc thuộc tính tinh khiết vào thân thể của phụ thân hắn.
Cảm nhận được cỗ chân khí mộc thuộc tính đi vào, cả người Trầm Thiên Hổ chấn động, trợn mắt ngoác mồm nhìn Trầm Tường, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại.
- Ta nội thương rất nghiêm trọng, Trầm Hạo Hải không tiếc tất cả cũng muốn làm ta trọng thương, ngươi đừng lãng phí chân khí!
Trong lòng Trầm Thiên Hổ hưng phấn không thôi, bởi vì hắn cảm thụ chân khí của con mình phi thường thuẩn hậu, thực lực vượt xa khỏi hắn dự liệu.
Trầm Tường nghe được Trầm Thiên Hổ nói, trong lòng rất là trầm trọng. Phụ thân hắn còn có một trận chiến, bị thua, như vậy liền mang ý nghĩa không thể cứu vãn.
- Trận thứ hai, đừng lãng phí thời gian!
Trầm Hạo Hải suy nhược nói, sắc mặt hắn tái nhợt, mặc dù trọng thương, nhưng trong lòng hắn rất hưng phấn, hắn kết luận Trầm Thiên Hổ nhất định đánh không lại em ruột hắn.
Trầm Tường nhìn về phía Trầm Hạo Hải, trong mắt loé ra một đạo tinh quang, nói rằng:
- Trận này ta chiến!
Trầm Tường lại muốn thay thế phụ thân xuất chiến, điều này làm cho mọi người cả kinh, bọn họ đều biết Trầm Tường không có linh mạch, thực lực sẽ không cường đi nơi nào, bất quá hắn có thể thả ra chân khí chi hỏa, chưởng khống hỏa diễm luyện đan để đền bù, nhưng tuyệt đối không phải trong thời gian ngắn có thể bù đắp được.
Mà người Trầm Tường muốn đối mặt cũng không phải là người bình thường, là một người nắm giữ thực lực Phàm Võ Cảnh bảy tầng, rất nhiều người đều cho rằng Trầm Tường là vì trợ giúp cha mình bảo vệ vị trí tộc trưởng mới đầu óc toả nhiệt, làm ra loại quyết định ngu ngốc này.
Trầm Thiên Hổ đối với chuyện này cũng cảm thấy rất kinh ngạc, bất quá sau khi hắn thấy ánh mắt đầy tự tin của Trầm Tường kia, liền cân nhắc có nên đồng ý cho Trầm Tường xuất chiến hay không, hiện tại hắn bị thương nặng, xuất chiến là không được, bằng không hắn sẽ bị thua, đến thời điểm bị thương càng thêm nghiêm trọng hơn.
Một thiếu niên khinh miệt cười lớn lên, nói rằng:
- Chỉ bằng ngươi một gia hỏa không có linh mạch cũng xứng tranh tài cùng trưởng bối? Tuy rằng ngươi có thể luyện chế ra một ít linh đan thấp kém, nhưng luận thực lực, ta cũng có thể giải quyết ngươi! Ta bây giờ đã tiến vào Phàm Võ Cảnh năm tầng!
Thiếu niên này là Trầm Chấn Hoa, trước đó ở Linh Đan Các đã xảy ra xung đột cùng Trầm Tường, hắn là nhi tử của Trầm Hạo Hải.
Bây giờ Trầm Chấn Hoa ở tuổi này tiến vào Phàm Võ Cảnh năm tầng, cái này cũng là nhân vật thiên tài hiếm thấy, hắn có ngạo khí như thế cũng là chuyện đương nhiên.
- Trầm Chấn Hoa, nếu ta thắng ngươi thì sao?
Ngữ khí Trầm Tường bình thản nói, thần tình hắn bình tĩnh, không có chút nào như là người đầu óc có bệnh.
Trầm Thiên Hổ ở vừa nãy liền cảm nhận được chân khí của Trầm Tường cường đại dị thường, hơn nữa còn có một loại khí tức đặc biệt, đó là hắn chưa từng thấy qua, hắn thận trọng suy tính một phen, nói:
- Vậy để con ta đại biểu ta chiến đấu đi! Nếu như hắn thua, vị trí tộc trưởng chính là của huynh đệ các ngươi, hơn nữa hắn còn có thể trả lại Huyết Linh Chi ngàn năm kia!
Trầm Thiên Hổ nói như thế, mang ý nghĩa tin tưởng Trầm Tường có thể thắng lợi, điều này làm cho áp lực trong lòng Trầm Tường cũng không nhỏ, hắn quay đầu nhìn Trầm Thiên Hổ, chỉ thấy Trầm Thiên Hổ lộ ra một tia hiền lành mỉm cười, nhìn hắn gật đầu.
- Hừ, để cho ta tới là được rồi, loại gia hoả này chỉ một tay ta liền đánh bay!
Trầm Chấn Hoa từ trong đám người đi ra, khắp khuôn mặt là khinh miệt, dùng con mắt tràn đầy vẻ kiêu ngạo kia nhìn Trầm Tường.
Tuổi còn trẻ liền nắm giữ thực lực Phàm Võ Cảnh năm tầng, làm cho Trầm Chấn Hoa rất xem thường luyện đan sư tuổi trẻ như Trầm Tường, loại cách làm cao ngạo này làm rất nhiều trưởng lão Trầm gia âm thầm lắc đầu, bởi vì bọn họ đều biết một luyện đan sư có tiềm lực có thể dưỡng ra rất nhiều võ giả tuổi trẻ cường đại.
Trầm Hạo Hải bị trọng thương cười lạnh nói:
- Hai người bọn họ đều là người trẻ tuổi tuổi trẻ khí thịnh, ở trong quá trình đánh nhau nếu chết vậy làm sao bây giờ? Giết chết thiên tài luyện đan sư hiếm thấy của Trầm gia, ta sẽ bị những lão gia hỏa kia đánh chết.
Trầm Thiên Hổ không nói gì, hắn thận trọng cân nhắc.
Trầm Hạo Hải khẽ mỉm cười:
- Nếu như ngươi cố ý muốn cho nhi tử luyện đan sư này xuất chiến, vậy cũng có thể, nếu như thời điểm chiến đấu xuất hiện tử thương, đó chính là hắn học nghệ không tinh, không trách được người bên ngoài.
- Yên tâm, nếu như ta thụ thương hoặc là chết trận, đây đều là trách nhiệm của chính ta!
Trầm Tường nói, hắn biết nếu như phụ thân hắn không làm được tộc trưởng, cho dù hắn là luyện đan sư, cũng sẽ bị Trầm Hạo Hải kia chèn ép, bởi vì hắn là một đại uy hiếp trong mắt Trầm Hạo Hải.
- Tất cả mọi người nghe được, này chính là bản thân hắn nói! Đã như vậy, như vậy trước hết so chiêu cùng con ta, nếu như hắn đánh thắng con ta mà nói, đã nói lên hắn có tư cách chiến đấu cùng em ruột ta.
Trầm Hạo Hải mỉm cười nói, bởi vì hắn kết luận thực lực của Trầm Tường sẽ không quá mạnh, cho dù có thể thắng được con trai hắn, cũng đánh không thắng em ruột hắn, dù sao em ruột hắn đã là Phàm Võ Cảnh bảy tầng.
Đến thời điểm hắn chẳng những có thể trở thành Trầm gia tộc trưởng, còn có thể đoạt lại Huyết Linh Chi ngàn năm kia.