Bởi vì bọn hắn muốn bái sư, phải làm tên sư phụ kia thoả mãn, vì lẽ đó kiểm tra là cần thiết.
- Yên tâm đi, ngươi đi vào Chân Võ cảnh chỉ là vấn đề thời gian, ngươi tuyển hai môn võ công này cũng không tệ!
Tô Mị Dao an ủi hắn, bởi vì lúc trước chính là nàng bảo Trầm Tường tới Thái Vũ môn, nếu như nơi này làm cho Trầm Tường không hài lòng, nàng cũng sẽ ngượng ngùng.
Trầm Tường cũng không hề oán giận quá nàng, bởi vì hắn biết Tô Mị Dao hiểu rõ đến chính là Thái Vũ môn rất lâu trước đó, thời gian dài sẽ phát sinh biến hóa cũng là chuyện đương nhiên.
Thân thể của Trầm Tường vốn là tiếp thu qua Tiên Ma trì rèn luyện, là một mô hình trạng thái Tiên Ma thân thể, cho nên thân thể hắn có thể đạt đến yêu cầu, có thể ung dung luyện thành Chấn Thiên chưởng cùng Huyền Cương Chỉ kia!
Hiện tại Trầm Tường đã có hai hạt Chân Nguyên đan, đây là Linh cấp thượng phẩm đan, loại đan dược cấp bậc này ở trong môn phái cũng không nhiều, vì lẽ đó bình thường đều khó mà mua được, chỉ có chính mình ra tài liệu, mời mọc luyện đan sư luyện chế mới được.
- Trước tiên đừng ăn, ngươi mới vừa tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng chín không bao lâu, trước tiên cố gắng quen thuộc cảnh giới này, chờ thời điểm ngươi muốn trùng kích Phàm Võ Cảnh tầng mười, lại một hơi nuốt vào!
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường thở dài, không thể làm gì khác hơn là thu Chân Khí đan cẩn thận, hắn đã sớm muốn nếm thử là tư vị gì.
Chấn Thiên chưởng là một loại võ công có lực công kích phi thường cường hãn, là đem lượng lớn chân khí trong cơ thể thả ra trong nháy mắt, tạo thành một loại rung động, sản sinh một loại sóng chấn động vô hình để tiến hành công kích khoảng cách xa, đồng thời cũng có thể bắn trúng một điểm công kích, nhưng bị né tránh, sẽ lãng phí rất nhiều chân khí.
- Chấn Thiên chưởng!
Trầm Tường xòe năm ngón tay, một chưởng đánh mà ra, chỉ thấy chừng mười cây phía trước trong nháy mắt nát tan, bùn đất cũng bị chấn động đến mức cuồn cuộn giống như sóng biển, uy lực vô cùng bá đạo.
Trầm Tường là luyện tập ở trong một mảnh rừng núi của Thái Vũ môn, nếu như là ở nội Vũ Viện, nói không chắc có thể đem hủy diệt nó đi.
- Chỉ là ba ngày liền luyện thành công, vẫn rất nhanh!
Trầm Tường thấy hiệu quả không sai, rất là thoả mãn:
- Thử Huyền Cương Chỉ xem!
Chỉ thấy mặt trên một ngón tay của hắn đột nhiên tuôn ra một tầng khí cương màu xanh nhàn nhạt, bao vây ở trên ngón trỏ, lúc này khí cương xem ra rất là bình tĩnh, nhưng khí tức kia làm cho người ta có một cảm giác rất kiềm chế.
Trầm Tường quay về một phiến đá, dùng ngón tay kia nhẹ nhàng đâm qua, một cái lỗ nhỏ lập tức xuất hiện, tựa như đâm đậu hũ vậy!
Đừng nói tảng đá, cho dù là Phàm khí chín đoạn bị Huyền Cương Chỉ bắn trúng, cũng sẽ lập tức đứt rời!
- Khà khà, nếu như ta dùng Càn Khôn chân khí vô hình vô sắc, chẳng phải là càng lợi hại hơn sao? Nói không chừng Linh khí cũng có thể bị ta làm hỏng.
Trầm Tường cười nói, đối với võ công Địa cấp tiểu thừa này hắn rất là thoả mãn.
Tuy rằng Thanh Long trảo cũng giống như vậy, nhưng thời điểm thi triển rất bá đạo, là một loại võ công công kích nhanh chóng, mà thi triển Huyền Cương Chỉ này lại rất ôn hòa, có thể xuất kỳ bất ý công kích.
Trầm Tường trở lại Vũ Viện, thấy sắc mặt Trương Đức cùng Vân Tiểu Đao vui mừng, liền biết nhất định bọn họ bái được sư phụ tốt.
- Trầm đại ca ngươi trở về vừa vặn, bằng không sau đó liền khó có thể thấy Trương lão đầu rồi!
Vân Tiểu Đao nói.
- Ồ? Tại sao?
Vẻ mặt Trầm Tường vô cùng nghi hoặc.
Trương Đức cười nói:
- Sư phụ ta quanh năm ở biên cảnh Thái Vũ châu, cho nên ta phải đi theo bên cạnh hắn, như vậy ta mới có thể mở mang kiến thức, có thể mài giũa chính mình một phen.
- Như vậy cũng không tồi, bảo trọng!
Trầm Tường khẽ mỉm cười.
Trương Đức đi rồi, Vân Tiểu Đao cười nói:
- Trầm đại ca, ngươi muốn biết sư phụ ta là ai không?
- Là ai? Đừng nói cho ta là Đan trưởng lão nha!
Trầm Tường cười nói.
- Đương nhiên sẽ không phải lão bà này, là một lão thái bà của Vũ Viện số ba, nàng cùng Vân gia chúng ta có chút ngọn nguồn, cho nên liền thu ta làm đồ đệ, bất quá thời điểm tiến hành kiểm tra, ta bị nàng dằn vặt rất thảm, còn lấy Hắc ưng của ta đi!
Vân Tiểu Đao một mặt buồn khổ nói.
Người Vũ Viện số ba! Đây chính là nhân vật khá là lợi hại bên trong Thái Vũ môn, này ngược lại làm cho Trầm Tường rất kinh ngạc.
- Trầm đại ca, ngươi không có sư phụ, ngươi có bởi vậy mà uể oải suy sụp hay không?
Vân Tiểu Đao thấp giọng hỏi.
Trầm Tường cười to nói:
- Tiểu Đao, ngươi phải cố gắng tu hành, bằng không ngươi sẽ bị ta bỏ xa đó! Một mình ta có thể trưởng thành đến nước này, còn cần sư phụ sao?
- Tiểu Đao, ngươi mới bái sư phụ, cũng không mời chúng ta đi uống một chầu sao? Ngươi không tử tế nha!
Chu Vinh cười híp mắt đi tới, từ khi hắn biết Trầm Tường là một luyện đan sư, hơn nữa còn nắm giữ rất nhiều tài nguyên, hắn liền cả ngày chạy tới đây, hiện tại Trầm Tường còn có bảy trăm Chân Khí đan nha, đây tuyệt đối là người rất giàu có bên trong nội môn đệ tử a.
- Tên béo đáng chết, chỉ biết chiếm tiện nghi của ta! Ta biết ngươi lâu như vậy, hình như xưa nay ngươi chưa bao giờ mời ta ăn cái gì!
Vân Tiểu Đao mắng.
- Ai nói? Lần trước thời điểm chúng ta cùng đi ra, ta mời ngươi ăn bát diện!
Chu Vinh lập tức phản bác, một mặt rất là oan ức.
- Cút con mẹ ngươi đi, bát diện kia tính toán cái rắm, vơ vét nửa ngày ngay cả miếng thịt cũng không có.
Vân Tiểu Đao đi tới, đạp hắn một cước.
Chu Vinh tức giận nói :
- Vậy cũng là mời, có thể được Chu Vinh ta mời đi ăn, ngươi là người thứ nhất!
- Đúng rồi Trầm Tường, Thái Đan viện cử hành thi đấu đan dược, ngươi có đi hay không? Khen thưởng là hai hạt Chân Khí đan!
- Quy tắc thi đấu như thế nào?
Trong lòng Trầm Tường hơi động, vội vàng hỏi.
- Có thể như thế nào nữa? Cùng năm rồi như thế, ở thời gian chỉ định, ai luyện chế ra Chân Khí đan, phẩm chất tốt nhất thì thắng lợi!
Chu Vinh xoa xoa bàn tay bằng thịt kia cười nói.
Khóe miệng Trầm Tường hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười tự tin, nói:
- Ta đi định rồi!
Chương 112 - Thi đấu luyện đan
Nói xong, hắn liền bước nhanh đi ra khỏi Vũ Viện, đi đến Thái Đan viện, mấy ngày này hắn cũng hiểu rõ vị trí Thái Đan viện, có một bộ phận ở gần Huyền Cảnh, có một phần là ở bên trong Huyền Cảnh.
Trầm Tường đi tới Thái Đan viện, dĩ nhiên gặp được Dược Hải Sinh!
- Tại sao lại là ngươi? Ngươi tới làm gì?
Dược Hải Sinh lại là phụ trách công tác báo danh, lần trước bởi vì sự tình hắn xử lý Trầm Tường quá đáng quá mức, vì lẽ đó không thể tiếp tục phụ trách công tác bên ngoài.
Oan gia ngã hẹp, Trầm Tường cũng không nghĩ tới sẽ gặp Dược Hải Sinh này, bất quá hắn lại nghe nói Dược Hải Sinh là một luyện đan sư ba đoạn, có thể luyện chế Linh cấp trung phẩm, vì lẽ đó ở bên trong Thái Vũ môn vẫn là rất có uy vọng, khó trách ngày đó hắn lại thần khí như vậy.
- Ta là tới báo danh tham gia thi đấu.
Trầm Tường nói.
Dược Hải Sinh thấy Trầm Tường liền nổi giận, bây giờ hắn phải giúp Trầm Tường giao nộp học phí tiến vào Thái Vũ môn, huống chi Trầm Tường còn đánh đồ đệ hắn trọng thương.
Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh cũng không nghĩ tới Trầm Tường sẽ gặp kẻ địch thứ hai bên trong Thái Vũ môn.
- Chỉ bằng ngươi? Ngươi có thể luyện chế Chân Khí đan sao? Luyện chế thất bại là phải trả lại dược liệu, liên tục thất bại ba lần liền tự động rời khỏi.
Dược Hải Sinh khinh thường nói.
Thời điểm Trầm Tường đi đến, từ miệng Chu Vinh biết được, thi đấu luyện đan này dùng tài liệu đều là Thái Vũ môn ra, thời gian luyện chế là mười ngày, chủ yếu là vì tiêu hao đi lượng lớn dược tài Chân Khí đan lâu năm, bởi vậy, chẳng những có thể nhanh chóng đạt được một nhóm Chân Khí đan, còn có thể để môn hạ luyện đan sư luận bàn lẫn nhau, nhất cử lưỡng tiện.
- Ta đương nhiên có thể!
Trầm Tường khẽ cau mày.
Lúc này Vân Tiểu Đao hô:
- Trầm đại ca không chỉ có thể, hắn còn muốn thắng được quán quân, thắng đi hai hạt Chân Nguyên đan kia.
- Ta phi!
Dược Hải Sinh đột nhiên cười lớn lên:
- Nếu như tiểu tử miệng còn hôi sữa này có thể thắng được quán quân, làm cho những lão gia hoả chúng ta ở Thái Đan viện nhiều năm làm sao chịu nổi? Nếu như hắn có thể thắng đến quán quân, lão tử liền bái hắn làm thầy!
Trong lòng Trầm Tường âm thầm nở nụ cười, hắn phảng phất có thể thấy được dáng dấp của trung niên cuồng tiếu trước mắt này bái hắn làm thầy.
Rất nhiều người Thái Đan Viện đều quăng tới ánh mắt hèn mọn, bất kể Trầm Tường thiên tài thế nào, thì hắn chỉ mới mười bảy tuổi, ở cái tuổi này có thể luyện chế ra Phàm cấp thượng phẩm đan đã xem như là không tồi, muốn luyện chế Linh cấp hạ phẩm Chân Khí đan, vậy thì còn chênh lệch rất nhiều, dù sao bọn họ luyện chế qua Chân Khí đan đều biết ít nhất phải thất bại hơn trăm lần mới có thể thành công, bọn họ cho rằng Trầm Tường không tiêu hao nổi lượng lớn dược liệu này.
Đột nhiên, một đạo âm thanh âm lãnh truyền đến:
- Nếu như Trầm Tường thắng được quán quân, ta liền ngoại lệ để hắn tiến vào Thái Đan Vương viện!
Đây là âm thanh của Đan trưởng lão, Trầm Tường chết cũng sẽ không quên, mà câu nói này của nàng cũng làm cho người nơi đây chấn động, Thái Đan viện có tám tiểu viện, bên trên tám tiểu viện này đó là Thái Đan Vương viện, đó là nơi Đan Vương mới có tư cách tiến vào!
- Nếu như không thắng được, sau này phúc lợi của ngươi ở Thái Vũ môn liền toàn bộ cho Dược Hải Sinh, như thế nào?
Đan trưởng lão cười lạnh nói.
Dược Hải Sinh vui vẻ, hắn xem ra này là Đan trưởng lão cố ý giúp hắn.
Trầm Tường khẽ mỉm cười:
- Cũng tốt, nếu như ta có thể được quán quân, chẳng những có thể đi đến địa phương không tệ kia, hơn nữa còn có thể thu một hảo đồ đệ.
- Ngươi vĩnh viễn không thắng được, ta liên tục năm năm đều là đệ nhất! Ngươi còn kém xa lắm!
Dược Hải Sinh cười lạnh, hắn phảng phất có thể thấy được hình dạng Trầm Tường bị thua.
Sự tình Đan trưởng lão nhằm vào Trầm Tường, toàn bộ Thái Vũ môn đều biết rồi, nhưng hiện tại Trầm Tường tiến vào nội môn, chiếm được tài nguyên phong phú, Đan trưởng lão làm như vậy cũng là vì chặn con đường Trầm Tường đạt được tài nguyên, chỉ là mọi người không ngờ rằng Trầm Tường dĩ nhiên cũng đáp ứng chuyện như vậy.
- Người trẻ tuổi chính là như vậy, không chịu thua, một ngày nào đó ngươi sẽ chịu thiệt.
Sau khi Vũ Khai Minh biết được tin tức kia, không khỏi cảm khái nói:
- Ta nói Đan trưởng lão nha, tiểu tử này có ý định làm ngươi vui lòng, vẫn thoải mái cho ngươi hai Thanh Huyền quả, tại sao ngươi còn muốn nhằm vào hắn?
Đan trưởng lão hừ lạnh nói:
- Tiểu tử này không ăn thiệt thòi, ta luyện chế Trúc Cơ đan còn cần những tài liệu khác, mà Thanh Huyền quả của hắn là hi hữu nhất, ta tìm lâu như vậy đều không thể tìm tới, hiện tại chỉ có thể nhận! Nếu như hắn đúng là làm ta vui lòng, cũng sẽ không bảo ta giúp hắn luyện chế Trúc Cơ đan cho hai tiểu tình nhân kia!
Vũ Khai Minh vừa nghe, cho rằng cũng thật là như thế, ở phương diện này Đan trưởng lão xác thực bị thất thế.
- Ta nhất định phải làm cho hắn cúi đầu với ta, nếu như hắn van cầu ta, hướng về ta xin lỗi nhận sai, ta thậm chí có thể thu hắn làm đồ đệ!
Đan trưởng lão nói xong, người nhẹ nhàng rời đi.
- Nữ nhân tranh cường háo thắng này, sợ rằng cuối đời cũng không ai thèm lấy.
Vũ Khai Minh bất đắc dĩ nở nụ cười.
Thi đấu luyện đan bắt đầu ở ba ngày sau, tiến hành ở Vũ Viện số tám, ba ngày qua Trầm Tường đều đang bế quan, người khác cho là hắn làm chuẩn bị, nhưng kỳ thực không phải, hắn đang nghiên cứu linh văn trên luyện khí bảo điển kia.
- Mị Dao tỷ, U U tỷ, các nàng đối với sự tình của những linh văn này hẳn là hiểu khá rõ! Đây đều là đồ vật phi thường huyền ảo, có thể sản sinh lực lượng kỳ dị, các nàng nói xem, nếu như ta thỏa đáng khắc những linh văn này lên trên đan dược, hoặc là thời điểm ở bên trong luyện đan điêu khắc linh văn bé nhỏ, đan dược sẽ như thế nào?
Trầm Tường hỏi.
Tô Mị Dao cùng Bạch U U trong giới chỉ đều bị chuyện này cả kinh nói không ra lời, các nàng xác thực chưa từng có nghĩ tới vấn đề này, dưới cái nhìn của các nàng, luyện đan chỉ là dung hợp nhiều loại dược liệu lại cùng nhau, ngưng tụ thành đan dược mà thôi.
Sau khi Tô Mị Dao hít vào một ngụm khí lạnh, nói:
- Không biết, nhưng có thể thử nghiệm! Bất quá điều này cần thần thức phi thường mạnh mẽ mới có thể ở thời điểm ngưng đan nhanh chóng điêu khắc linh văn, nếu như là điêu khắc bên trong đan dược, cần thần thức càng cường đại hơn.
- Không sai, hơn nữa còn phải cần linh văn thích hợp! Sư phụ của ta từng nói, ở thời kì Thái cổ, một ít linh phù có công hiệu như đan dược, tỷ như đem linh phù kề sát ở đan điền, là có thể nhanh chóng thu được lượng lớn chân khí, thiếp linh phù lên cánh tay, liền có thể làm cho cánh tay thu được sức mạnh.
Bạch U U nói.
Trầm Tường âm thầm kích động lên, nếu quả thật có thể thành, sau này hắn nói không chừng có thể làm cho hiệu quả đan dược tăng cao gấp mấy lần, thậm chí không cần một ít linh dược quá trân quý liền có thể đạt đến hiệu quả đồng dạng, chỉ là hiện nay hắn nắm giữ linh văn vẫn quá ít.
Ba ngày qua đi, Trầm Tường không có thu hoạch gì, bởi vì những linh văn này thật sự là quá phức tạp, cần tinh thần rất lớn đi phân tích, đi thuộc làu, đi nắm giữ, không phải trong thời gian ngắn có thể làm được.
Chương 113 - Kết quả trận đấu (1)
Thi đấu luyện đan này chỉ là một lần tỷ thí hàng năm, mà đại thi đấu là mười năm một lần, đến thời điểm đó không chỉ là luyện đan sư của Thái Vũ môn, mà là toàn bộ luyện đan sư của Thái Vũ châu đều sẽ tới tham gia.
Đối với thi đấu luyện đan, rất nhiều người đều không có hứng thú đi quan sát quá trình, bởi vì cái kia quá khô khan, trừ khi là mười năm một lần thi đấu, khung cảnh kia đồ sộ lại náo nhiệt, hơn nữa còn có thể thấy được rất nhiều tình cảnh thú vị.
- Trầm đại ca nỗ lực lên, sau mười ngày chúng ta tới nơi này chờ ngươi!
Lúc này Vân Tiểu Đao có chút lo lắng cho Trầm Tường, bởi vì lúc đó là hắn nói Trầm Tường nhất định có thể được đệ nhất, nếu như Trầm Tường thua, đều là hắn hại Trầm Tường.
Đan trưởng lão đi tới, lạnh lùng nói:
- Trầm Tường, quá trình ngươi luyện đan do ta đến giám sát, ta nghe nói ngươi vừa thắng một ngàn Chân Khí đan, ngươi dối trá, đây nhất định sẽ thắng!
Trầm Tường bất đắc dĩ thở dài:
- Đan trưởng lão, Chân Khí đan ta còn dư lại bảy trăm, một trăm cho Vân Tiểu Đao, bán 200 hạt cho Chu Vinh cùng Trương Đức, bảy trăm Chân Khí đan này ta trước tiên giao cho ngươi bảo quản, để tránh khỏi đến cuối cùng ngươi nói xấu ta dối trá.
Trầm Tường rất sảng khoái lấy ra bảy cái hộp, này ngược lại làm cho Đan trưởng lão kinh ngạc, những người khác biết được trên người Trầm Tường dĩ nhiên mang theo bảy trăm viên Chân Khí đan, đều không khỏi bắt đầu ghen tỵ, nhưng bọn hắn cũng không dám đánh chủ ý tới Trầm Tường, cho dù thực lực của bọn hắn mạnh hơn Trầm Tường, nhưng nếu như bị Thái Vũ môn biết, tháng ngày của bọn họ sẽ chấm dứt.
Đan trưởng lão mở từng hộp ngọc ra, sau khi xác nhận là bảy trăm hạt, liền thu vào vòng tay trữ vật của mình, chỉ có cấp bậc trưởng lão, pháp bảo chứa đồ mới có thể trở nên càng thêm tinh xảo mỹ lệ.
Đan trưởng lão cũng muốn nhìn Trầm Tường đến cùng là luyện chế Chân Khí đan như thế nào một chút, nàng vẫn đúng là không tin Trầm Tường ở cái tuổi này có thể luyện chế ra.
Thi đấu bắt đầu, mỗi người một gian phòng, đều có một tên đệ tử trông coi, hơn nữa hình ảnh quá trình bọn họ luyện đan cũng bị truyền tống đến bên trong Trưởng lão viện, được một ít lão gia hoả gắt gao nhìn chằm chằm, để tránh bọn họ dối trá thắng lợi.
Trầm Tường hiểu rõ, người luyện chế Chân Khí đan nhanh nhất ở chỗ này cũng cần nửa canh giờ một lò, mà hắn dùng Viêm Long bảo lô, chỉ cần nửa canh giờ liền có thể hai lô, vì không làm người ta giật mình, hắn cũng dự định hơn một canh giờ một lò, như vậy hắn cũng có thể ung dung một ít.
Đan trưởng lão mở Viêm Long bảo lô của Trầm Tường ra, ngoại trừ nàng nhìn ra lò luyện đan này rất đẹp cùng dùng tài liệu cấu tạo không tệ ra, cũng không hề phát hiện địa phương kỳ lạ, chỉ có người nhận chủ cùng bảo lô mới có thể phát hiện, bằng không năm đó Mạnh Bá cũng sẽ không tùy tiện liền lấy lò luyện đan này đánh cuộc.
- Đan trưởng lão, ngươi luyện chế Chân Khí đan bình thường bao nhiêu thời gian một lò? Một lò bao nhiêu hạt?
Trầm Tường hỏi.
- Nhanh nhất nửa canh giờ hai lô, một lò nhiều nhất sáu hạt, nhưng thời gian sẽ càng dài một ít.
Đan trưởng lão thành thực nói, cái này cũng là thành tích nàng tự hào, luyện đan sư cấp bậc bọn họ cũng không phải là cả ngày đều luyện chế đan dược cấp cao, có đôi khi thời điểm môn phái khuyết thiếu đan dược cấp thấp, bọn họ cũng phải ra tay.
Nếu như luyện chế đan dược cấp cao, bọn hắn đều sẽ bế quan, Đan trưởng lão nhiều năm không có bế quan, đó là bởi vì nàng đang thu thập dược liệu.
Dược liệu thi đấu là Thái Vũ môn ra, nhưng thất bại phải trả tinh thạch, vì lẽ đó ai cũng sẽ cẩn thận một ít, sẽ không cầu nhanh, nhưng Trầm Tường có một Viêm Long bảo lô nghịch thiên, hắn muốn bao nhanh liền nhanh, nếu như hắn dùng tốc độ cực hạn, nửa canh giờ là có thể luyện ra ba lô Chân Khí đan!
Đan trưởng lão thấy Trầm Tường phi thường thông thạo xử lý những dược liệu kia, thậm chí nhìn cũng không cần nhìn, đồng thời xử lý rất tốt, hơn nữa mỗi phân lượng đều đều đều, không kém chút nào, tốc độ càng là nhanh đến mức khiến người ta chắc lưỡi, chỉ có người luyện chế qua rất nhiều lần mới có loại kinh nghiệm này, mặc dù ở bên trong Thái Vũ môn, cũng chỉ có mấy lão gia hỏa mới có thể giống như vậy.
- Ngươi luyện chế qua Chân Khí Đan?
Đan trưởng lão kinh ngạc hỏi.
- Đương nhiên, ta tới nơi này cũng không phải là đùa giỡn!
Trầm Tường thuận miệng nói ra, trong chớp mắt, hắn đã chuẩn bị tốt vài phần tài liệu, bắt đầu đầu nhập dược liệu vào bên trong Viêm Long Bảo Lô.
Đan trưởng lão tràn đầy chấn kinh, mười bảy tuổi có thể luyện chế Linh cấp hạ phẩm đan, đây là nàng từ lúc chào đời tới nay gặp được qua thiên tài chính thức, cũng là lần đầu tiên nàng nghe được qua!
Đan trưởng lão giữ im lặng, nghiêm túc nhìn Trầm Tường luyện chế, nhưng kế tiếp một màn, lại làm cho nàng thiếu chút nữa thổ huyết, Trầm Tường rõ ràng một bên luyện chế, một bên phân ra tinh thần để sửa sang lại dược liệu.
- Ngươi đã luyện đan rồi hả?
Đan trưởng lão có thể cảm ứng được hỏa diễm bên trong Viêm Long Bảo Lô biến hóa, hỏa hầu lúc lớn lúc nhỏ, biến hóa phi thường vi diệu, vi diệu đến mức làm cho nàng thiếu chút nữa cảm ứng không đến, có thể thấy được bản lĩnh khống hỏa của Trầm Tường cao siêu thế nào.
Trầm Tường nhàn nhạt nói ra:
- Luyện đan quá nhàm chán, hơn nữa hao phí thời gian, chỉ có như vậy mới tốt một chút.
- Ngươi không sợ sẽ bạo lô sao? Ngươi nhất tâm nhị dụng như vậy sẽ rất dễ dàng thất bại!
Đan trưởng lão hừ một tiếng.
- Hắc hắc, hiện tại ta là nhất tâm tam dụng, một bên luyện đan, một bên sửa sang lại dược liệu, một bên nói chuyện phiếm cùng ngươi!
Trầm Tường cười nói, này làm cho Đan trưởng lão hận không thể cho hắn một chưởng, thời điểm luyện đan rõ ràng có thể nhẹ nhàng như vậy, nàng biết rõ lúc luyện đan là buồn tẻ, khó chịu cỡ nào.
Trầm Tường thả chậm tốc độ, lợi dụng Viêm Long Bảo Lô chính là như vậy, chỉ cần hắn luyện chế quen thuộc chủng loại đan dược kia, hắn có thể nhất tâm đa dụng, này không chỉ là nguyên nhân từ Viêm Long Bảo Lô, chủ yếu là dựa vào cảm giác vi diệu đối với luyện đan, loại cảm giác này chính là thiên phú, nếu không thời điểm hắn học tập luyện đan tuyệt sẽ không dễ dàng như vậy!
Tài liệu đều từ chỗ Đan trưởng lão, nàng vốn là cho Trầm Tường mười phần, chờ hắn luyện hết lại cho một lần nữa, nhưng Thẩm Tường rất nhanh đã sửa sang lại tốt rồi, trên mặt đất bày biện mười cái hộp, bên trong đều là dược liệu luyện chế Chân Khí Đan.
- Đan trưởng lão, ta ở cái tuổi này tiến vào Thái Đan Vương Viện mà nói, sẽ có chỗ tốt gì sao? Ví dụ như phúc lợi chẳng hạn?
Trầm Tường hỏi, nghĩ đến mình có thể cùng Đan trưởng lão thần bí này ở chung mười ngày, trong lòng của hắn cũng có loại kích động không hiểu.
- Nếu như ngươi thật có thể tiến vào mà nói, chỗ tốt nhất định sẽ có, bất quá cái kia đều phải xem ta, Thái Đan Viện là ta chưởng quản.
Đan trưởng lão cười nhẹ nói.
- Đan trưởng lão, nếu không như, ta cho ngươi một chút Địa Ngục Linh Chi, giữa chúng ta không có cừu hận, như thế nào?
Chương 114 - Kết quả trận đấu (2)
Trầm Tường ở bên trong Thái Vũ Môn bị Đan trưởng lão này không hiểu thấu hận lên, sẽ không có ngày tốt lành mà qua.
- Giữa chúng ta vốn không có cừu hận! Ta làm chỉ là vì ta thích.
Đan trưởng lão nói.
Trầm Tường giận dữ nói:
- Ta dùng Địa Ngục Linh Chi đổi lấy một cái trả lời, ngươi nói cho ta biết, tại sao ngươi phải hận ta! Trước ngươi đã từng nói qua, chỉ cần ta đánh thắng ngươi, ngươi sẽ nói cho ta biết, nhưng ta đợi không đến được lúc đó.
- Tuy Địa Ngục Linh Chi rất trân quý, nhưng ta không có thèm!
Đan trưởng lão hừ lạnh nói.
- Vậy ngươi muốn ta thế nào?
Thẩm Tường bó tay rồi, hắn đột nhiên cảm thấy Đan trưởng lão này thật giống như đang hờn dỗi cùng hắn, đây quả thực là tâm tính một tiểu nha đầu, hắn đã từng hoài nghi mình có phải cùng Đan trưởng lão này có thù hận hay không, cho nên mới bị nàng cừu thị như vậy.
- Đối với ta nhận lầm, đối với ta khuất phục! Nếu như ngươi làm cho ta thoả mãn, nói không chừng ta còn có thể thu ngươi làm đồ đệ!
Thanh âm Đan trưởng lão có chút đắc ý, nàng cảm giác mình rất nhanh có thể trông thấy thiếu niên quật cường này phủ phục dưới váy nàng.
- Nằm mơ! Ta chết cũng không!
Trầm Tường không có lại để ý tới Đan trưởng lão này, hắn chỉ là cảm thấy kỳ quái, bởi vì Đan trưởng lão này rõ ràng là đang giận lẩy, đây quả thực là tâm tính của tiểu cô nương.
Hơn một canh giờ đi qua, Trầm Tường mở lò luyện đan ra, lấy ra sáu viên đan dược màu tím, để vào bên trong một cái hộp ngọc, sau đó lại nhập dược liệu vào bên trong Viêm Long Bảo Lô, tiếp tục luyện chế Chân Khí Đan.
Một cử động kia rất tùy ý, thoạt nhìn giống như là một người làm bánh bao ven đường, nhưng Đan trưởng lão lại thấy phi thường kinh ngạc, bởi vì Trầm Tường thật sự luyện chế ra Chân Khí Đan, hơn nữa còn là hơn một canh giờ một lò, một lò còn có sáu hạt, chỉ có cẩn thận từng li từng tí, phát huy dược liệu đến mức tận cùng, mới có thể ngưng ra sáu viên đan dược, điều này cần một ít thời gian, cũng rất tiêu hao tinh thần!
Nhưng Trầm Tường lại làm được nhẹ nhõm như thế! Đan trưởng lão trầm mặc không nói, nhìn thần sắc tùy ý kia của Trầm Tường, trong nội tâm rất không có tư vị, nàng trông thấy Trầm Tường luyện chế ra một lò Chân Khí Đan này, đã biết rõ người thắng lợi cuối cùng nhất rất có thể là Trầm Tường.
Trầm Tường không có để ý tới Đan trưởng lão, mặc dù là Đan trưởng lão hỏi hắn, hắn cũng là tùy tiện ứng vài câu, xem ra giống như là sinh khí, này làm cho Đan trưởng lão âm thầm cắn răng.
Hơn một canh giờ một lò, Trầm Tường suốt ngày cũng không có nghỉ ngơi, đều không ngừng luyện chế Chân Khí Đan, một ngày xuống, hắn có thể luyện ra mười một lô, loại tốc độ này làm cho Đan trưởng lão kinh ngạc nói không ra lời, hơn nữa Trầm Tường còn không có thất bại qua!
Ở trong mắt Trầm Tường, hiện tại luyện chế Chân Khí Đan giống như là làm chè trôi nước vậy, chỉ có điều ở bên trong Linh cấp hạ phẩm đan, hắn cũng chỉ hiểu được luyện chế Chân Khí Đan này, những đan dược khác còn cần đại lượng dược liệu, hiện tại tinh thạch của hắn không nhiều lắm, tiêu hao không nổi.
Mười ngày rất nhanh đã vượt qua, Trầm Tường tổng cộng luyện chế ra một trăm lô, trong đó hắn chỉ nghỉ ngơi qua một thời gian ngắn, tổng cộng là sáu trăm hạt Chân Khí Đan! Loại tốc độ luyện đan này ở toàn bộ Thái Vũ Châu mà nói, tuyệt đối là thứ nhất, nếu như Trầm Tường nguyện ý đi trợ giúp một vài gia tộc luyện chế Chân Khí Đan mà nói, tốc độ kiếm được tinh thạch của hắn nhất định là rất nhanh!
Trận đấu đã xong, Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều vội vàng đi đến, bọn hắn trông thấy vẻ mặt Trầm Tường nhẹ nhõm, trong nội tâm cũng cảm thấy kỳ quái, ở bọn hắn xem ra, Trầm Tường hẳn là không thể thắng mới đúng.
- Dược huynh, ngươi thật là làm cho lão phu theo không kịp, ngắn ngủn mười ngày, vậy mà ngươi luyện chế ra 400 hạt Chân Khí Đan! So với năm trước còn nhiều hơn năm mươi hạt, năm nay đệ nhất không phải ngươi không còn ai.
Một lão giả vẻ mặt sùng kính nhìn Dược Hải Sinh nói.
Vẻ mặt Dược Hải Sinh đắc ý, nhưng hắn vẫn khiêm tốn mỉm cười nói:
- Ha ha, đây đều là vận khí, nói sau ta cùng một tiểu tử không biết trời cao đất rộng đổ ước, ta chỉ có thể đem hết toàn lực!
- Dược Hải Sinh, trước ngươi nói chỉ cần bại bởi ta, liền làm đồ đệ của ta, lời này coi như thật chứ?
Trầm Tường cười tủm tỉm đi qua.
- Đương nhiên chắc chắn, ngươi đừng nói ngươi có thể thắng được ta nha!
Dược Hải Sinh cười to nói:
- Nếu thật là như vậy, đây chính là ta nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian! Bất quá ngươi có thể liên tục luyện chế mười ngày, này thực cũng đã làm ta có chút kinh ngạc.
Lúc này những người khác cũng nhao nhao nói ra số lượng Chân Khí Đan bản thân luyện chế, ngoại trừ Dược Hải Sinh ra, mặt khác tối đa là hơn hai trăm hạt, ít nhất cũng có ba mươi, người tham gia cũng không nhiều, chỉ có chừng ba mươi, hơn nữa đây đều là Luyện đan sư ưu tú bên trong Thái Đan Viện.
Dược Hải Sinh cùng Luyện đan sư khác đều đang chế nhạo Trầm Tường, nhưng kế tiếp Đan trưởng lão nói lại làm cho nụ cười của bọn hắn cứng lại.
- Dược Hải Sinh, ngươi thua! Tiểu tử này luyện chế ra sáu trăm hạt Chân Khí Đan!
Đan trưởng lão nói ra, trong thanh âm mang theo một tia hận ý, bởi vì kết quả này nàng thật không muốn nhìn thấy.
- Hắc hắc, Đan trưởng lão ngươi còn rất phúc hậu a! Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ cố ý làm khó dễ ta.
Trầm Tường thở dài một hơi, sau đó lấy ra sáu cái hộp ngọc, trong đó đều có một trăm hạt Chân Khí Đan.
Trong viện trở nên phi thường yên tĩnh, tất cả mọi người không thể tin được, Trầm Tường ở trong ngắn ngủn mười ngày vậy mà có thể luyện chế ra sáu trăm hạt Chân Khí Đan.
Bây giờ mọi người đều dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Đan trưởng lão, bọn hắn hoài nghi Đan trưởng lão trợ giúp Trầm Tường ăn gian, nhưng ngẫm lại lại cảm thấy không có khả năng, bởi vì Đan trưởng lão là phi thường hận Trầm Tường.
Lúc này Đan trưởng lão lại lấy ra bảy cái hộp ngọc, này là Chân Khí Đan trước kia nàng cất thay Trầm Tường, sau khi nàng mở hộp ra, để từng người nghiệm chứng.
- Tuy ta không muốn nhìn thấy loại kết quả này, nhưng Trầm Tường đúng là trong mười ngày luyện chế ra sáu trăm hạt Chân Khí Đan, hắn tổng cộng dùng đi một trăm phần tài liệu!
Đan trưởng lão nói lại để cho người toàn thân run lên.
Một trăm phần tài liệu! Nói cách khác một lò Trầm Tường có thể luyện chế sáu hạt!
- Biến thái!
Trong miệng Chu Vinh thốt ra hai chữ này, khóe miệng của Vân Tiểu Đao cũng có chút run rẩy, hắn thật không ngờ bạn tốt của mình cư nhiên nghịch thiên như thế.
Chương 115 - Thu đồ đệ
Hàm răng Dược Hải Sinh run lên, mắt trợn tròn nhìn Chân Khí Đan đặt dưới mặt đất, chỉ cần là Luyện đan sư, đều có thể phân biệt ra được những thứ kia đều được luyện chế ra trong thời gian ngắn, có một hộp còn phiêu tán nhiệt khí, đó là trong hai ngày này luyện ra!
Dược Hải Sinh cùng những Luyện đan sư khác cũng có thể xác định, Trầm Tường lấy ra sáu hộp kia đều là trong thời gian ngắn luyện chế ra, hơn nữa phẩm cấp cực cao, đều là phẩm chất thượng thừa!
Đan trưởng lão lạnh lùng nói:
- Hiện tại các ngươi đã tin tưởng a! Không thể không thừa nhận tiêu chuẩn luyện đan của người này rất cao, mặc dù là ta cũng không thể làm được như thế, sáu trăm hạt Chân Khí Đan này của hắn, mỗi một hạt đều là thượng thừa, đây đều là dưới tình huống trong thời gian ngắn luyện chế ra, hơn nữa còn là một lò sáu hạt!
Thân thể Dược Hải Sinh run rẩy lấy, hai mắt đỏ bừng, lúc này hắn tâm muốn chết cũng đã có, nhưng đối với Trầm Tường lại không thể không bội phục, bởi vì ngay cả Đan trưởng lão cũng cam bái hạ phong, hắn còn có thể như thế nào đây?
Xoát thoáng một phát, Dược Hải Sinh quỳ xuống, nhìn Trầm Tường dập đầu một đầu, thanh âm run rẩy hô:
- Sư phó, xin nhận đồ nhi cúi đầu!
Dược Hải Sinh cúi đầu như vậy, rất nhiều Luyện đan sư đều thiếu chút nữa đứng không vững, bọn hắn đều rất muốn tát mình mấy cái, nhìn xem có phải mình nằm hay không mơ!
Luyện đan sư Chân Vũ Cảnh, vậy mà bái một thiếu niên Phàm Vũ Cảnh tầng chín làm sư, đây quả thực là thiên đại chê cười, là chê cười lớn nhất từ trước tới nay của Thái Vũ Môn, sự tình rất là hoang đường.
Trầm Tường cũng giật mình, hắn không nghĩ tới Dược Hải Sinh này rõ ràng sảng khoái bái sư như vậy, này cũng là bởi vì có Đan trưởng lão cùng những Luyện đan sư khác ở đây, Dược Hải Sinh không thể thất tín với người, nếu không trên lưng hắn sẽ bêu danh, cái kia với hắn mà nói là sự tình so với chết còn khó chịu hơn!
Vân Tiểu Đao véo Chu Vinh một cái, làm Chu Vinh phát ra một tiếng hét thảm.
- Ha ha. . . Không phải nằm mơ, Trầm đại ca chiến thắng!
Vân Tiểu Đao cười ha hả, Chu Vinh cũng hít sâu một hơi, đã tiếp nhận sự thật hoang đường này.
- Hắc hắc, đồ đệ đứng lên đi!
Trầm Tường lặng lẽ cười đi qua, nâng Dược Hải Sinh dậy đến.
Lúc này tâm tình Dược Hải Sinh khổ sở không cách nào hình dung, hắn không nghĩ tới mình rõ ràng đã bái một người hắn hận nhất thành sư, này sẽ làm hắn vĩnh viễn không ngẩng đầu được lên.
- Đây là ta một chút lễ mọn đưa cho ngươi!
Trầm Tường vậy mà cho Dược Hải Sinh một trăm Chân Khí Đan cùng một Thanh Huyền Quả!
Cử động này làm tất cả mọi người ngây dại, tầm mắt của bọn hắn đều ngưng tụ ở trên Thanh Huyền Quả kia! Người ở chỗ này đại đa số đều là Luyện đan sư, ai không biết loại linh quả quý hiếm Thanh Huyền Quả này?
Lễ mọn? Thanh Huyền Quả là lễ mọn? Đây quả thực là đả kích người!
Hai tay Dược Hải Sinh run rẩy tiếp nhận “ Lễ mọn “ mà Trầm Tường cho hắn, vốn là hắn phi thường khó chịu, nhưng bây giờ cảm giác tốt lên rất nhiều, ít nhất bái Trầm Tường làm sư còn không có cái gì không xong, hắn cũng không phải kẻ ngu, hắn biết Trầm Tường cố ý hóa giải ân oán giữa bọn hắn!
- Đa tạ. . . Sư phó!
Dược Hải Sinh có chút không lưu loát nói.
- Trầm Tường, đây là ban thưởng đệ nhất danh! Ngày mai hừng đông đến Thái Đan Vương Viện đưa tin, chỉ cần ngươi đến chậm, vậy đợi tiếp nhận trừng phạt a!
Đan trưởng lão vứt cho Trầm Tường một cái hộp ngọc, sau đó thu những Chân Khí Đan mà các luyện đan sư kia luyện chế tốt rời đi.
- Đan trưởng lão, ta có thể không tiến vào Thái Đan Vương Viện hay không?
Trầm Tường lo lắng ở bên trong sẽ bị Đan trưởng lão không hiểu thấu này ức hiếp, đến lúc đó thời gian sẽ rất khổ.
- Không được! Đây là ước định ở giữa ta và ngươi, nếu như ngươi muốn trái, vậy ngươi tranh thủ thời gian ly khai Thái Vũ Môn đi!
Đan trưởng lão hừ lạnh một tiếng.
Trầm Tường thở dài, hắn đột nhiên cảm thấy lập thành đổ ước cùng Đan trưởng lão không có được chỗ tốt gì.
- Hải Sinh, mặc dù ta là sư phụ của ngươi, nhưng bây giờ ta có thể luyện chế tốt nhất cũng chỉ có Chân Khí Đan, lúc sau nói không chừng ta còn phải hướng ngươi lãnh giáo một chút, ngươi cũng không cần gọi ta là sư phụ, trực tiếp gọi tên của ta là được rồi, đợi có một ngày ngươi đối với ta tâm phục khẩu phục, cho rằng ta có tư cách làm sư phụ của ngươi, ngươi lại gọi.
Thẩm Tường nói ra, Dược Hải Sinh cả ngày gọi hắn sư phó, chính hắn cũng hiểu được có chút băn khoăn, huống chi là Dược Hải Sinh?
Dược Hải Sinh đối với cái này vẫn tương đối cảm kích, hắn biết từ nay về sau hắn không thể lại đối đầu cùng Trầm Tường, nếu không tội danh càng lớn hơn.
Lúc trước thời điểm Trầm Tường tiến nhập nội môn, thanh danh truyền khắp toàn bộ Thái Vũ Môn, hôm nay hắn không chỉ thắng được thi đấu luyện đan, còn thu một Luyện đan sư Chân Vũ Cảnh làm đồ đệ, còn tiến nhập Thái Đan Vương Viện, này làm Trầm Tường càng thêm nổi danh!
Trầm Tường cùng hai người Vân Tiểu Đao phản hồi Vũ Viện, trên đường đi, Vân Tiểu Đao cười nói:
- Trầm đại ca, lần trước ta không phải đã nói ta có mấy tỷ tỷ rất đẹp sao?
Trầm Tường gật đầu:
- Đúng vậy, hơn nữa ngươi còn nói các nàng chướng mắt loại phế vật như ta.
- Đâu có đâu có, đó là nói giỡn, nếu không như vậy đi, ta an bài các nàng gặp ngươi, dù sao bây giờ ngươi cũng còn độc thân, dứt khoát định hôn sự đi!
Vân Tiểu Đao cười hì hì nói, nếu mình có thể có một tỷ phu tiền đồ vô lượng, đây không phải là sự tình rất tốt sao.
- Thôi đi, vị hôn thê của ta là Tiết Tiên Tiên! Những tỷ tỷ kia của ngươi muốn gả cho ta, phải đạt được đồng ý của nàng!
Trầm Tường bĩu môi nói, hiện tại hắn thầm nghĩ nên nhanh chóng tiến vào Chân Vũ Cảnh, đi tìm Tiết Tiên Tiên.
- Tỷ phu, đừng như vậy mà! Mặc dù các tỷ tỷ của ta không có thiên phú như Tiết Tiên Tiên, nhưng xác thực rất xinh đẹp.
Vân Tiểu Đao rõ ràng kêu lên tỷ phu!
Chu Vinh nhìn không được, đi đến đá văng Vân Tiểu Đao nói:
- Đi qua một bên! Những tỷ tỷ kia của ngươi mỗi một cái đều là nữ nhân tâm cao khí ngạo, Trầm huynh nhất định sẽ không thích.
- Trầm lão đệ, ta có một muội muội, thiên phú cũng không kém! Dung mạo so với những tỷ tỷ của tiểu quỷ này thì tốt hơn nhiều.
Chu Vinh mặt đầy dáng tươi cười:
- Muội phu tốt của ta, lúc nào đi Chu gia một chuyến nha?
- Lợn chết tiệt, ta quyết đấu cùng với ngươi!
Vân Tiểu Đao phẫn nộ nói.
Trầm Tường trông thấy bộ dáng này của Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh, thầm suy nghĩ lấy tỷ tỷ, muội muội của bọn hắn cũng sẽ không tốt hơn chỗ nào, đặc biệt là Chu Vinh, nói không chừng muội muội của hắn là nữ nhân tính toán tỉ mỉ như hắn!