• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 121 - Phẫn nộ

Mọi người nhìn huyết nhục, quần áo, tóc dưới mặt đất kia hỗn hợp cùng một chỗ, không khỏi muốn ói, mà hơn nữa là rung động, chỉ là tùy tiện chúi xuống, liền gạt bỏ một Phàm Vũ Cảnh tầng mười!

Đây chẳng lẽ là võ giả Chân Vũ Cảnh? Trong lòng mọi người đều nghĩ đến vấn đề này.

Những đệ tử Thú Vũ Môn kia vốn là phóng tới Trầm Tường cũng lập tức ngừng ngay tại chỗ, thân thể của bọn hắn run rẩy, bọn họ là khoảng cách gần nhất trông thấy đồng môn sư huynh đệ của mình bị áp thành bánh thịt, cái loại lực lượng này cực kỳ giống lực lượng của Chân Vũ Cảnh.

Lúc này Trầm Tường nhìn chằm chằm vào thanh sam nữ tử cách đó không xa kia, thanh sam nữ tử kia cũng là vẻ mặt chấn kinh cùng sợ hãi, nàng biết rõ thực lực thanh niên mới vừa rồi bị Trầm Tường một chưởng đập thành bánh thịt kia là gì, đây chính là so nàng còn lợi hại hơn, nhưng ở trước mặt Trầm Tường lại giống như con sâu cái kiến.

Thời điểm thanh sam nữ tử sững sờ, Trầm Tường lập tức như gió bay vút qua, trong chớp mắt liền tới trước người thanh sam nữ tử.

- Ngươi. . . Ngươi, sư huynh, cứu. . .

Thanh sam nữ tử phản ứng tới, phát ra một tiếng thét lên, lời nói chỉ nói một nửa, một đoàn khí cương màu xanh đã bao phủ trên người nàng!

Trầm Tường đánh đi ra ngoài một chưởng, trực tiếp phóng thích chân khí Mộc thuộc tính cường hãn mà cuồng bạo kia ra, hóa thành khí cương, đánh tới thanh sam nữ tử, giống như vô số lưỡi dao sắc bén đồng thời cắt qua, lập tức diệt sát thanh sam nữ tử kia thành một đống thịt nát.

Mặc dù dung mạo ngươi khuynh thành tuyệt sắc, nhưng ở trước mặt lực lượng vô cùng cường đại, cũng chỉ là con sâu cái kiến!

Mọi người không dám thở gấp, lo lắng đắc tội một tên sát tinh như vậy, tùy tùy tiện tiện một chiêu liền có thể giết người, hơn nữa sau khi giết người, mắt cũng không nhìn thoáng một phát, thật giống như bóp chết một con kiến, một chút cũng không có để ở trong lòng, đương nhiên, sát khí lạnh lẻo trên người Trầm Tường kia cũng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi không hiểu.

Trầm Tường thoạt nhìn chỉ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nhưng thực lực lại khủng bố như thế, sát phạt quyết đoán, loại nhân vật này mọi người cũng chưa từng nghe qua.

- Các ngươi muốn báo thù cho nàng không?

Trầm Tường nhìn mấy đệ tử Thú Vũ Môn kia, làm bọn họ sợ tới mức nói không ra lời, bởi vì Trầm Tường trong mắt bọn hắn, chính là một võ giả Chân Vũ Cảnh, hơn nữa còn tàn bạo như vậy!

Những đệ tử Thú Vũ Môn kia vội vàng lắc đầu, Trầm Tường đã làm bọn hắn sợ tới mức toàn thân run rẩy, dù sao ai cũng không muốn chết.

- Ta hỏi các ngươi một vấn đề, trung thực trả lời cho ta, nếu không kết quả của các ngươi cùng bọn họ một dạng.

Trầm Tường nhìn nhìn khối bánh thịt kia, cùng đống thịt nát cách đó không xa.

Đệ tử Thú Vũ Môn vội vàng gật đầu.

- Các ngươi có bắt bình dân Thái Vũ Châu cho yêu thú ăn hay không?

Trầm Tường hỏi, thanh âm rất lớn, làm cho tất cả võ giả tụ tập nơi này đều có thể nghe được, những võ giả này đại đa số đều đến từ Thái Vũ Châu, bọn hắn nghe được vấn đề này, cũng không khỏi toàn thân chấn động, đặc biệt là một ít võ giả quanh năm ở Vọng Long thành, thường xuyên có thể nghe được tin tức có người mất tích, lúc này trong đám người kia đã bắt đầu nghị luận nhao nhao.

Dùng bình dân cho yêu thú ăn, đây chính là sự tình nhân thần cộng phẫn, mỗi người đều phải tru diệt!

Đệ tử Thú Vũ Môn nghe được tiếng nghị luận ầm ĩ kia, đầu đầy mồ hôi, lúc này bọn hắn đáp cũng không phải, không đáp cũng không được, bọn hắn cũng không dám nói dối, bởi vì Trầm Tường trước mắt sát khí ngập trời, đang dùng ánh mắt đáng sợ nhìn bọn hắn chằm chằm, cho bọn hắn gánh nặng nội tâm rất lớn.

- Ta bắt đầu đếm một, hai. . .

Trầm Tường vừa mới đếm tới số này, những đệ tử Thú Vũ Môn kia đều nhao nhao gật đầu, nhưng thời điểm bọn hắn gật đầu, hai đấm của Trầm Tường chấn động, một đoàn khí vụ màu trắng dũng mãnh tiến ra, sát khí vô tận nương theo khí tức tử vong phún dũng mà ra, loại sát khí này làm người ta cảm giác như thân ở trong một chiến trường thây ngang khắp đồng vậy.

- Chết cho ta!

Hai đấm của Thẩm Tường vừa ra, giống như có vô số con bạch sắc cự hổ tràn đầy sát khí lao ra, điên cuồng mà tàn bạo cắn xé chín đệ tử Thú Vũ Môn kia.

Chỉ là trong nháy mắt, những đệ tử Thú Vũ Môn kia đều biến mất không thấy, chỉ để lại vài con yêu thú cùng sát khí khiến lòng người còn sợ hãi kia!

Sau khi Trầm Tường thi triển Bạch Hổ Thần Quyền, liền nhảy lên một cái, dậm trên hư không, thi triển khinh công, xẹt qua đỉnh đầu mọi người tiến nhập trong hạp cốc kia.

Trông thấy Trầm Tường tiến vào hạp cốc, trong lòng mọi người càng thêm vững tin Trầm Tường là Chân Vũ Cảnh, trông thấy võ giả Chân Vũ Cảnh ra tay, làm bọn hắn đều dị thường hưng phấn, lúc này bọn hắn cũng hiểu rõ nguyên nhân Trầm Tường động thủ, là vì đệ tử Thú Vũ Môn bắt bình dân để nuôi nấng yêu thú!

Bên trong những võ giả này, đại đa số đều cảm thấy phi thường phẫn nộ, lúc này hình ảnh của Thú Vũ Môn trong lòng bọn hắn cũng trở nên phi thường ác liệt!

Trầm Tường đã đến gần quang đoàn hồng sắc kia, nhưng không có cảm ứng được lực cản, ngược lại cảm thấy phi thường ôn hòa, này làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Thẩm Tường rất nhẹ nhàng xuyên qua quang đoàn này, sau khi đi tầm mười bước trong thông đạo hồng sắc, hắn nhìn thấy một mảnh đất hoang bằng phẳng, bên trong đất hoang có một tấm bia đá cao bằng đầu người, cách tấm bia đá hơn mười trượng, có một cây cự hoa màu đỏ cao cỡ nửa người, đóa hoa giống như một khuôn mặt, thoạt nhìn thập phần đẹp đẽ.

Ở bên cạnh đóa hoa kia, có mười mấy người vây quanh ra quyền, chưởng,… mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, khóe miệng còn tràn huyết!

Những võ giả Chân Vũ Cảnh này vậy mà đang đối chưởng, đọ sức chân khí, nhìn ra được bọn hắn vì đóa hoa kia mà xảy ra tranh chấp!

Thẩm Tường vừa tiến đến không bao lâu, chợt nghe đến một thanh âm lạnh như băng mang theo kinh ngạc.

- Ngươi vào bằng cách nào?

Men theo đạo thanh âm này nhìn lại, liền trông thấy một hắc y phụ nhân từ đằng sau tấm bia đá kia leo ra, đúng là thiếu chút lúc trước xém chút nữa giết chết hắn, lúc này Trầm Tường cũng trông thấy bên cạnh đóa hoa to lớn kia có một con rắn chết không có đầu!

Hắc y phụ nhân này bị thương, hơn nữa còn là trọng thương! Trong nội tâm Trầm Tường mừng thầm, đồng thời đi tới hắc y phụ nhân kia, hắc y phụ nhân này trông thấy Trầm Tường mang theo thần sắc phẫn hận, trong nội tâm không khỏi run lên, nàng nghĩ mãi mà không rõ Trầm Tường vì cái gì có thể khôi phục thương thế nhanh như vậy, còn có thể tiến vào Huyền Cảnh mà chỉ có Chân Vũ Cảnh mới có thể đi vào.
Chương 122 - Thanh Long Đồ Ma

Hắc y phụ nhân vội vàng chạy tới bên người mười hai Chân Vũ Cảnh xa xa kia, trong những người này có một võ giả Chân Vũ Cảnh của Thú Vũ Môn, nàng lo lắng mình bị thương không phải là đối thủ của Trầm Tường.

- Sư ca, gia hỏa kia chính là kẻ giết chết tiểu Hắc của Thanh nhi!

Vẻ mặt Hắc y phụ nhân oán độc nhìn Thẩm Tường:

- Tuyệt không thể để cho tiểu tử này còn sống, hắn biết sự tình những đồ ăn kia. . .

Một trung niên nhíu mày nhìn Trầm Tường, âm tàn cười cười, sau đó nhẹ gật đầu.

Trầm Tường trông thấy hắc y phụ nhân kia chạy đi, cũng không có cùng đi qua, mà là đi tới bên cạnh tấm bia đá kia, bởi vì hắn cảm thấy tấm bia đá này tản ra một loại khí tức làm hắn phi thường quen thuộc.

- Chẳng lẽ Thiên Long bảo tàng chỉ có kia đóa hoa sao? Không phải là như vậy!

Trầm Tường thì thào nói ra, một tay đặt trên tấm bia đá kia.

Lúc này những Chân Vũ Cảnh đang đối chưởng kia đều nhìn Trầm Tường, bọn hắn đọ sức chân khí, ai cũng không chịu nhận thua, nếu không không thể đạt được đóa hoa kia, bởi vì cái kia là Linh Dược phi thường quý hiếm.

Sau khi Trầm Tường vừa chạm vào tấm bia đá kia, Thanh Long chân khí trong cơ thể tuôn ra, rót vào trong tấm bia đá, chỉ là lập tức, tấm bia đá kia bùng lên một đạo ánh sáng màu xanh, làm những Chân Vũ Cảnh kia chấn kinh không thôi, vừa rồi bọn hắn đều có chạm qua tấm bia đá này, nhưng không có phát sinh loại dị tượng này.

Sau khi ánh sáng màu xanh biến mất, nham thạch bên ngoài tấm bia đá rơi xuống, chỉ thấy bên trong dĩ nhiên là một rương hòm trong suốt hình vuông, trong rương suốt trong còn có một thanh đại đao dài năm thước đen kịt.

Cây đại đao này thoạt nhìn rất vụng về, nhưng Trầm Tường trông thấy bên trên chuôi đao điêu khắc lấy một đầu tiểu Long trông rất sống động, liền biết cây đao này không tầm thường.

- Thanh Long Đồ Ma đao! Thanh Long Thần binh bên trong Tứ Tượng Thần binh!

Tô Mị Dao kinh hô, Trầm Tường nghe được về sau, trong nội tâm cũng chấn kinh không thôi, một chưởng nổ nát rương hòm trong suốt, bắt lấy chuôi đao kia.

Cây đao này phi thường nặng, làm cho Trầm Tường không ngờ được, đại đao rơi xuống, cắm vào mặt đất.

- Thanh Long Đồ Ma đao, sức nặng vô cùng vô tận, đây đều là căn cứ thực lực kẻ có được mà sinh ra sức nặng, ngươi chỉ có phát huy thực lực ra, mới có thể khống chế cây đao này!

Tô Mị Dao nói ra.

Trầm Tường đoán chừng một chút, suy đoán sức nặng hiện tại của thanh Thanh Long Đồ Ma đao này cũng có vài ngàn cân! Đồ vật nhỏ thế kia, thậm chí có loại sức nặng này, làm người khó có thể tin, không hổ là Thần binh! Này làm cho hắn hưng phấn không thôi, lúc này hắn đã không cần tìm tìm Linh khí gì, có Thanh Long Đồ Ma đao này, là đủ để hắn tung hoành Phàm Vũ giới!

Trong cái rương kia không chỉ có Thanh Long Đồ Ma đao, còn có một tám da thú cùng một cái hộp nhỏ.

Trên tấm da thú chính là võ công, hơn nữa còn là Diệt Long Thần Vũ, Đồ Long Thất Sát Trảm! Trong hộp nhỏ là một viên đan dược hồng sắc, thoạt nhìn là một hạt Linh đan rất khó lường.

Trầm Tường phát giác được ánh mắt lửa nóng của những người kia, giống như mình là một nữ nhân trơn bóng bị một đám nam nhân nhìn xem vậy.

Trầm Tường vội vàng thu nhập những vật này trong giới chỉ, để Bạch U U cùng Tô Mị Dao đảm bảo!

- Tiểu tử, những vật kia còn chưa tới phiên ngươi cầm, thức thời tranh thủ giao ra đây!

Trung niên hói đầu kia hô, hắn chính là sư ca của hắc y phụ nhân.

Trầm Tường vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói:

- Vì cái gì không tới phiên ta lấy? Là ta phát hiện, hơn nữa Thiên Long bảo tàng cũng không có quy định chỉ có các ngươi có thể tầm bảo trong này!

Hắc y phụ nhân lông mi nhảy lên, lấy ra một thanh trường kiếm, chậm rãi đi qua chỗ Trầm Tường, nàng đã từng đả thương qua Trầm Tường, nên biết thực lực của Trầm Tường, chỉ là không rõ Trầm Tường vì cái gì có thể đi vào mà thôi, nàng tuyệt không tin Trầm Tường có được thực lực Chân Vũ Cảnh, nếu không cũng sẽ không bị nàng đánh cho chạy thục mạng, nàng còn cho rằng lúc này Trầm Tường cũng đang bị trọng thương.

Nếu như giết chết Trầm Tường, những vật kia chính là của nàng! Cho nên nàng có thương tích trên thân, cũng can đảm đi qua!

- Ha ha, tất cả bảo bối nơi đây đều là của Thú Vũ Môn chúng ta!

Một đại hán trung niên cuồng tiếu nói, xem ra Chân Vũ Cảnh của Thú Vũ Môn không ít, lúc này bọn hắn đang kiềm chế lấy võ giả Chân Vũ Cảnh của những môn phái khác, để hắc y phụ nhân kia chém giết Trầm Tường.

Trông thấy hắc y phụ nhân kia trên mặt không có chút huyết sắc nào, chân khí trong cơ thể bạc nhược yếu kém, trong nội tâm Trầm Tường âm thầm buồn cười, đợi thời điểm trung niên phụ nhân kia tới gần, khóe miệng Trầm Tường hiện lên một nụ cười âm hiểm:

- Nói cho ngươi biết một sự kiện, lúc ta tiến vào đã làm thịt đồ đệ của ngươi, hiện tại ta sẽ đưa ngươi đi gặp nàng!

Đang khi nói chuyện, trong tay Trầm Tường bỗng nhiên xuất hiện một cây đại đao!

Đây chính là Thanh Long Đồ Ma đao, chỉ có điều không còn là bộ dạng đen thui, mà là một thanh đại đao phi thường xinh đẹp!

Giờ phút này Thanh Long Đồ Ma đao giống như là được một khối mỹ ngọc màu xanh điêu khắc thành, trên thân đao có linh văn đủ mọi màu sắc, những linh văn này giống như quần long giương nanh múa vuốt, tràn ngập khí tức sâm nghiêm, mà lưỡi đao sắc bén kia lóe ra hàn quang kia càng làm cho người ta vô cùng sợ hãi, phảng phất có thể chặt đứt hết thảy thế gian.

Đầu rồng trông rất sống động ở chuôi đao kia càng làm cho nhân sinh sợ hãi, chỉ muốn không phải người ngu, đều có thể nhìn ra được cây đao này là một thanh tuyệt thế Thần binh, Trầm Tường nắm cây đao này, liền có loại cảm giác một đao trong tay, vô địch thiên hạ!

Hắn là rót vào Thanh Long chân khí mới khiến cho cây đao này biến thành như vậy, đây cũng là Tô Mị Dao nói cho hắn biết, sau khi cây đao này hấp thu Thanh Long chân khí, linh văn trên đó sẽ bị kích phát, làm người cầm đao có được lực lượng càng thêm cường đại, mà chân khí thông qua cây đao này phóng thích đi ra, cũng sẽ gia tăng rất nhiều lần.

Lúc này Trầm Tường có thể cảm nhận được Thanh Long Đồ Ma đao phát ra khí tức bức người, ngay cả hắn cũng không khỏi bắt đầu sợ hãi!

- Sư muội. . .

Trung niên hói đầu kia bạo rống một tiếng, mà hắc y phụ nhân kia cũng cảm giác được nguy hiểm, vội vàng huy động chân khí phòng ngự, hình thành một vòng bảo hộ chân khí!

Trầm Tường xuất đao, vừa hận vừa nhanh, kéo lê một vòng tròn giống như quang ảnh màu xanh, chặn ngang chém về phía hắc y phụ nhân kia, Thanh Long Đồ Ma đao thế như chẻ tre; không gì cản nổi, vòng bảo hộ chân khí kia trực tiếp bị thanh Thần binh này bỏ qua.

Hắc y phụ nhân giống như là một cành cây nhỏ, bị lưỡi dao sắc bén chặn ngang bẻ gẫy, máu tươi giàn giụa, nhưng cũng không chết đi, chỉ là giãy dụa trên mặt đất, dùng thanh âm tràn ngập sợ hãi rên rỉ, cả người thống khổ vặn vẹo.

- Gặp đồ đệ ngươi đi thôi!

Trầm Tường cười lạnh một tiếng, ngưng tụ Càn Khôn chân khí hùng hậu, đánh xuống phía dưới một chưởng, Càn Khôn chân khí vô hình hóa thành cự chưởng, đánh vào trên người hắc y phụ nhân kia, đập nàng thành thịt vụn.

- Ah… ta muốn liều mạng với ngươi!
Chương 123 - Nguy cơ tương lai

Trung niên hói đầu kia rống to một tiếng, song mắt đỏ bừng, nhưng hắn vẫn không cách nào thu chưởng, nếu không hắn sẽ bị thương. Những võ giả Chân Vũ Cảnh khác trông thấy thực lực Trầm Tường như thế, cũng không khỏi khiếp sợ.

Trên mặt Trầm Tường cười lạnh, chậm rãi đi qua chỗ bọn họ, mà bộ pháp cũng thập phần trầm trọng, dù sao thanh Thanh Long Đồ Ma đao trong tay hắn kia còn có năm vạn cân nặng!

Trầm Tường đi tới, mười hai người kia đều không khỏi hoảng hốt, bọn hắn vừa rồi đều kiến thức đến Trầm Tường sát phạt quyết đoán, đối mặt một nữ nhân cũng có thể hạ thủ nhanh gọn như thế, huống chi là bọn hắn?

Bọn họ đều là Chân Vũ Cảnh, đi đến một bước này thập phần không dễ, bọn hắn đương nhiên không muốn chết!

Trầm Tường đi hai bước, lại trông thấy mười mấy người kia không hẹn mà cùng tách ra!

Thấy vậy, Trầm Tường lập tức cất kỹ Thanh Long Đồ Ma đao, phần lưng lập tức ngưng tụ ra một đôi Chu Tước Hỏa Dực, trong chớp mắt liền bay đến giữa không trung, ngay khi hắn vừa mới bay khỏi, địa phương hắn đứng lọt vào vài công kích cường hãn, nếu như hắn đi chậm nửa bước, nói không chừng sẽ biến thành thịt vụn, đây chính là mấy Chân Vũ Cảnh liên hợp ra tay.

Trầm Tường trực tiếp bay ra khỏi Huyền Cảnh, hắn biết thứ trọng yếu nhất trong này đã bị hắn đạt được, hắn cũng hết sức hài lòng, huống hồ còn giết được hắc y phụ nhân kia, đại thù đã báo.

Nhìn Trầm Tường phiêu động lên một đôi Hỏa Dực bay đi, những võ giả Chân Vũ Cảnh kia đều chấn kinh không thôi, loại võ công nầy ngay cả bọn hắn cũng không có, trên mặt tràn đầy ghen ghét, hận không thể đi cướp đoạt tới.

- Thú Vũ Môn các ngươi kết thù cùng một tiểu quỷ khó lường, tiểu tử này chưa chết, về sau các ngươi nhất định sẽ rất phiền toái.

Một lão giả nhìn có chút hả hê nói.

Trung niên hói đầu cùng vài trung niên khác đều phẫn nộ không thôi, nhưng mà chỉ có thể trong nội tâm nén giận, bọn hắn đuổi không kịp Trầm Tường toàn lực chạy trốn.

Bay ra khỏi Huyền Cảnh này, Trầm Tường vô cùng mừng rỡ, hắn không nghĩ tới một chuyến này thậm chí có thu hoạch như thế, đã nhận được Thanh Long Đồ Ma đao trong truyền thuyết.

- Thanh Long Đồ Ma đao này đã tự động nhận chủ, chỉ là thiếu khuyết một dạng rất trọng yếu, làm cho nó không thể trở thành Thần binh!

Tô Mị Dao tiếc hận thở dài.

- Thiếu cái gì?

Trầm Tường biết chỗ lợi hại của thanh Thanh Long Đồ Ma đao này, đó là có thể theo thực lực bản thân hắn mà tăng cường trọng lượng, thử nghĩ ở thời điểm chiến đấu, một đao nặng nề chém xuống, hơn nữa chân khí cường hãn trải qua tăng phúc, uy lực kia không cách nào tưởng tượng.

- Thiếu đi Long hồn! Tứ Tượng Thần binh đều là bán thành phẩm, đều không có khí linh chính thức, cho nên vẫn không thể xem như Thần binh!

Tô Mị Dao thở dài:

- Ta cũng là hôm nay tiếp xúc đến Thanh Long Đồ Ma đao mới biết được.

- Thiếu đi Long hồn sẽ như thế nào?

Trầm Tường hỏi, hắn cảm thấy uy lực của Thanh Long Đồ Ma đao này vẫn là phi thường cường hãn, vừa rồi hắn dùng thoáng một phát đã cảm thấy phi thường thoải mái, nắm giữ loại lực lượng kia làm hắn phảng phất giống như ngạo thị thiên hạ.

- Không biết, khả năng hiện tại ngươi nhìn không ra, bởi vì hiện tại ngươi chỉ có thể phát huy ra một chút uy lực của cây đao này, cho nên hiện tại đối với ngươi mà nói cũng không có gì!

Tô Mị Dao nói.

- Thanh Long Đồ Ma đao, đối với sinh linh Ma giới có lực sát thương rất lớn, ta tu luyện ma công, vừa rồi va chạm vào cũng cảm thấy rất không thoải mái.

Lúc này Bạch U U nói ra.

- Ma giới? Đây là cái gì?

Lần đầu tiên Trầm Tường nghe được cái từ này.

Tô Mị Dao không có trả lời, Bạch U U cũng chưa nói cho hắn biết, Trầm Tường chờ giây lát về sau, Tô Mị Dao mới nói:

- Phía trên Phàm Giới là Tiên Giới, Ma giới, Yêu giới, được gọi là tam đại Thiên Giới! Là thế giới so với Phàm Giới còn cao cấp hơn, ba thế giới này vốn là không thể tương thông, tuy nhiên giữa ba thế giới cũng sẽ có một giao điểm, thường cách một đoạn thời gian giao điểm này sẽ mở ra, khi đó người trong ba giới sẽ tụ tập cùng một chỗ chém giết một phen.

Trầm Tường nhíu mày hỏi:

- Nói như vậy, năm đó Tiên Ma Nhai là giao địa?

- Cái giao điểm này sẽ di động, một khi mở ra, sinh linh trong tam đại Thiên Giới cùng Phàm Giới đều tương thông.

Ngữ khí Tô Mị Dao ngưng trọng nói.

Nếu là ở trước kia, Trầm Tường nghe đến loại sự tình này cũng chỉ là cười trừ, một là không tin, hai là cho mình là một tiểu lâu la, sẽ không phải chịu liện lụy, nhưng hiện tại bất đồng, hắn có được Âm Dương thần mạch cùng một ít thần công, có thiên phú luyện đan cực cao!

- Khi đó tam đại Thiên Giới sẽ chém giết lẫn nhau, mà rất nhiều thế giới cấp thấp dưới Tiên Giới, Yêu giới, Ma giới cũng sẽ xuất hiện thông đạo giao hội, đến lúc đó cũng sẽ chém giết! Đương nhiên Yêu Ma Tiên là không thể xuống, nếu không Phàm Giới sớm đã bị hủy diệt rồi.

Tô Mị Dao nói ra, điều này cũng làm cho Trầm Tường yên tâm hơn rất nhiều.

- Sự tình kia là sau này, hiện tại không cần phải lo lắng.

Trầm Tường bĩu môi nói.

- Không, lần trước tam giới giao hội là ở mươi vạn năm trước, mỗi một lần cách nhau đều là mười vạn năm! Ta nghĩ không sai biệt lắm đã sắp đến rồi.

Bạch U U nói ra.

Trong nội tâm Trầm Tường một hồi phiền muộn, vì cái gì loại chuyện này lại xảy ra trong lúc hắn phát triển chứ? Đến lúc đó sẽ có vô số thế giới đi theo gặp nạn a.

Vì nhanh chóng phản hồi Thái Vũ Môn, Trầm Tường trên không trung liên tục phi hành năm ngày, đối với sự tình tam giới đại chiến kia, hắn cũng không có để ở trong lòng, nên đến sẽ đến, hiện tại hắn muốn làm chỉ là cố gắng tăng thực lực lên!

Trên đường đi, Trầm Tường từ Tô Mị Dao biết được đóa hoa bên trong Thiên Long Huyền Cảnh kia là gì, cái kia dĩ nhiên là Huyền cấp thượng phẩm Bá Hoàng Liệt Diễm Hoa, luyện chế thành đan dược, sau khi ăn vào, có thể làm cho hỏa thuộc tính võ giả cùng Luyện đan sư được ích lợi vô cùng, là Linh Dược phi thường trân quý, phải mấy ngàn năm mới sinh trưởng ra.

Trở lại Thiên Môn Thành, Trầm Tường phát giác nơi đây náo nhiệt hơn rất nhiều, trên đường cái đều đầy ấp người, mà bên trong Thái Vũ Môn cũng trở nên càng thêm chen chúc, rất nhiều nội Vũ Viện đều có thể truyền đến trận trận âm thanh luyện võ, rất là náo nhiệt.
Chương 124 - Long Huyết Đan

Thái Vũ Môn vẫn còn xây dựng thêm, sau khi dung hợp Vô Song Môn, thực lực Thái Vũ Môn càng thêm cường hãn, hơn nữa sự tình bên trong Thái Vũ Môn tồn tại một Huyền Cảnh cũng truyền truyền ra ngoài, này làm uy vọng của Thái Vũ Môn trong suy nghĩ của võ giả ở Thần Võ đại lục càng thêm cường hãn!

Trên đường đi vào Thái Vũ Môn, Thẩm Tường có thể trông thấy không ít nữ đệ tử thanh xuân tịnh lệ, những người này đều là đệ tử Vô Song Môn, tuy sáp nhập vào bên trong Thái Vũ Môn, nhưng các nàng thật giống như càng thêm khai mở tâm tình.

Đệ tử Vô Song Môn cũng có hơn mấy chục vạn, bên trong Thái Vũ Châu có vài chục tỉ người, nữ tử muốn vào Thái Vũ Môn lại không được, cho nên đều là lựa chọn Vô Song Môn, cho nên nữ đệ tử bên trong Vô Song Môn tương đối nhiều.

Này đối với nam đệ tử của Thái Vũ Môn mà nói là tin mừng, làm cho Trầm Tường im lặng chính là, Vô Song Môn vừa mới dung nhập Thái Vũ Môn mười ngày, bên trong đã xuất hiện cái gì thập đại mỹ nữ, thập đại mỹ nam, thập đại tài tử...

Trầm Tường đi vào Sự Vụ Viện, nhìn thấy vài tờ giấy dán ở bên ngoài, nhìn lướt qua, không có phát hiện tên của mình:

- Con mẹ nó, ta rõ ràng không có bên trên bảng!

Sự Vụ Viện là chuyên môn phát nhiệm vụ cùng báo cáo kết quả công tác, cũng là địa phương lĩnh thưởng, người phụ trách đều là một ít lão đầu, nhưng Trầm Tường lại trông thấy một lão giả đầu trọc hiền lành ở chỗ này.

- Vũ trưởng lão, đây là nội dung ta điều tra Thiên Long bảo tàng.

Trầm Tường không phát hiện những lão đầu kia ở đây, trực tiếp đem một trang giấy giao cho Vũ Khai Minh.

Trầm Tường cùng Vũ Khai Minh cũng hết sức quen thuộc, cho tới bây giờ cũng không cần câu nệ.

Tốc độ Trầm Tường trở về cực nhanh, so với phi ưng đưa tin kia còn nhanh hơn vài ngày, cho nên sự tình hắn ở trong Thiên Long Huyền Cảnh cũng không có bị người nơi này biết được, nếu không đã sớm nổ tung nồi.

Vũ Khai Minh tiếp nhận tờ giấy kia, mở ra xem xét, không khỏi nhíu mày hỏi:

- Bên trong thật là Huyền Cảnh?

- Đương nhiên, ta còn tiến vào xem!

Thẩm Tường nói chưa hết, hắn không chỉ có tiến đi xem, còn chiếm được thứ tốt, còn giết vài người.

- Ah, vậy ngươi được cái gì sao?

Vũ Khai Minh hỏi.

- Này hình như không phải trong phạm vi nhiệm vụ a.

Trầm Tường vò đầu cười nói, hắn biết chuyện này là dấu không được, nhưng không thể cứ như vậy nói ra.

- Đây là ban thưởng, cầm đi đi!

Vũ Khai Minh cho Trầm Tường ba hạt Chân Khí Đan, này làm Trầm Tường âm thầm khinh bỉ, hắn đi một đường xa, vậy mà chỉ lấy được ba hạt đậu phộng.

Ở trong mắt Trầm Tường, đây quả thật là đậu, nhưng ở trong mắt những ngoại môn đệ tử kia, lại là đan dược phi thường trân quý!

Trầm Tường nhận lấy, trực tiếp ném lên không trung, sau đó dùng miệng tiếp được, chuẩn xác đem ba khỏa Chân Khí Đan vào bên trong, tựa như chơi ăn ăn củ lạc vậy, Vũ Khai Minh nhìn thấy mà khóe miệng run rẩy một hồi.

- Ba khỏa Chân Khí Đan này là cho ba người các ngươi, một mình ngươi ăn hết?

Vũ Khai Minh cười mắng.

Trầm Tường đã đi ra Sự Vụ Viện, ba khỏa Chân Khí Đan này còn chưa đủ hắn nhét kẽ răng, huống hồ nhiệm vụ đều là hắn tự mình một người làm, không cần phải phân cho hai tên đệ tử gia tộc giàu chảy mỡ kia.

Trở lại nội viện, tiểu mập mạp vội vàng vọt ra, trên mặt đầy dáng tươi cười, nói ra:

- Trầm lão đệ, ta không phải đã nói cùng ngươi ta có một muội muội sao? Nàng là đệ tử Vô Song Môn, hiện tại Vô Song Môn dung hợp cùng Thái Vũ Môn, về sau ngươi nhìn thấy nàng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Lão Chu, ta không phải đã nói, ta có Tiết Tiên Tiên sao? Mặt khác ta không muốn, ngươi lưu cho Tiểu Đao a!

Trầm Tường nói ra.

- Vân tiểu quỷ? Thằng này hiện tại phiền toái rồi, hai ngày trước hắn còn ngâm mình ở bên trong Vũ Viện của nữ đệ tử, nhưng hôm nay ngay cả nữ nhân cũng không dám nhìn, ha ha. . .

Chu Vinh cười to nói:

- Tiểu tử này bị Vân gia gọi trở về, ngươi biết tại sao không?

Lần trước Trầm Tường trông thấy sư phó Vân Tiểu Đao gọi hắn trở về, sắc mặt có chút nghiêm túc, cũng âm thầm hiếu kỳ.

- Nguyên nhân gì?

Trầm Tường biết chuyện này đối với Vân Tiểu Đao mà nói nhất định không phải là sự tình tốt, nếu không Chu Vinh cũng sẽ không biết nhìn có chút hả hê, cười đến vui vẻ như vậy.

- Tiểu tử này là họa vô đơn chí a, hắn bị gọi về Vân gia là Vân gia an bài cho hắn một thê tử, một nữ nhân hắn phi thường chán ghét, sau đó hai ngày trước hắn đi võ viện của nữ đệ tử đùa giỡn, vừa lúc đụng vào vị hôn thê kia, tại chỗ bị đánh một trận, nữ nhân kia của hắn thật đúng là vô cùng hung tàn a, sau này ngươi gặp được vẫn là cẩn thận một chút!

Chu Vinh nhìn có chút hả hê cười lớn.

- Hắc hắc, về sau tiểu tử này cần phải hảo hảo quản tốt đồ chơi trong đũng quần.

Trầm Tường cũng mỉm cười nói.

- Đúng rồi, vì cái gì võ viện của chúng ta còn ít người như vậy?

Trầm Tường trở về, trông thấy bộ dáng võ viện này vẫn là như vậy, cũng không có những người khác.

- Cái võ viện này là võ viện kế cuối của nội môn, đệ tử có thiên phú của Vô Song Môn, có thực lực đều khiêu chiến đệ tử võ viện mạnh hơn, sau khi đạt được những đệ tử kia tán thành, là có thể nhập vào võ viện kia, võ viện chúng ta chỉ có ba chúng ta, Vân tiểu quỷ cả ngày không thấy bóng dáng, ngươi lại ra ngoài, mập mạp ta lại không được để vào mắt, cho nên không ai thèm quan tâm nơi này, ai cũng chẳng muốn tiến vào võ viện nát nhất nội môn.

Chu Vinh bất đắc dĩ nói.

Trầm Tường sờ lên cái cằm, cười thần bí:

- Lão Chu, hiện tại ta đã tiến nhập Phàm Vũ Cảnh tầng mười, có phải nên gọi Tiểu Đao trở về, thương lượng một chút sự tình từ nay về sau hay không.

Chu Vinh sững sờ, cặp mắt híp kia mãnh liệt trừng lớn, Trầm Tường đi hơn mười ngày, vậy mà bước vào Phàm Vũ Cảnh tầng mười! Thời điểm hắn ở Phàm Vũ Cảnh tầng chín cũng đã nghịch thiên rồi, lúc này sẽ như thế nào a?

- Lão Chu, cái mỹ nam bảng kia là bình luận như thế nào?

Trầm Tường đối với cái này không có hứng thú, nhưng nhưng có chút khó chịu, bởi vì cái bảng này vốn dĩ làm cho rất nhiều người khó chịu chứ không riêng gì hắn.

Lúc này nghe được thanh âm ghen ghét kia của Vân Tiểu Đao vang tới:

- Đều là một đám lẳng lơ tự phát bỏ phiếu tuyển ra, cái gì chó má mỹ nam, thoạt nhìn tựa như đàn bà, có cơ hội ta nhất định sẽ đánh bọn họ còn xấu hơn lão Chu.

- Tiểu vương bát đản, ngươi rõ ràng đang mắng ta xấu? Lão Tử đây là phúc tướng, hơn nữa ai trông thấy ta đều nói ta có chút đáng yêu, ngũ quan c ta oi như đoan chính, ở đâu xấu hả?

Chu Vinh lập tức phản bác nói.

- Đáng yêu. . . Ha ha, như heo lại còn nói mình đáng yêu, có cần tiểu gia ta lấy chậu nước tiểu cho ngươi soi mình hay không? Ngươi mẹ nó không có việc gì đừng nói loại chê cười này, sẽ cười chết người đó!
Chương 125 - Đệ nhất đoạn

Vân Tiểu Đao ôm bụng cười ha hả.

Trầm Tường cũng nhịn không được, cuối cùng cũng cất tiếng cười to.

- Các ngươi đây là ghen ghét phúc tướng của ta!

Chu Vinh tức giận đến mức đỏ bừng.

Sau khi Vân Tiểu Đao “ Phi “ một tiếng, liền nhìn Trầm Tường cười nói:

- Trầm đại ca, ta dẫn ngươi đi xem những tỷ tỷ kia của ta, các nàng đều là người Vô Song Môn, ngươi thoả mãn mà nói. . . Hắc hắc.

- Trầm Tường, ngươi ngàn vạn lần đừng đi, con mắt mấy nữ nhân kia đều mọc trên đỉnh đầu, hơn nữa vừa nhìn so với tên Tà Nhãn kia còn muốn chán ghét nhiều hơn.

Chu Vinh gấp nói.

- Tiểu Đao, ta vừa trở về, hơi mệt một chút, ta nghỉ ngơi trước.

Trầm Tường nói xong cũng chạy mất, làm Vân Tiểu Đao thập phần bất đắc dĩ, bất quá hắn đối với mấy tỷ tỷ tâm cao khí ngạo kia của mình cũng không có tin tưởng.

- Vân tiểu quỷ, ngươi vẫn là miễn đi, tuy ngươi có một tỷ tỷ có thể xếp trên thập đại mỹ nữ bảng, nhưng vị hôn thê của Trầm Tường là Tiết Tiên Tiên, mấy tỷ tỷ mắt cao hơn đầu kia của ngươi căn bản không sánh bằng người ta.

Chu Vinh khinh miệt cười nói.

Vân Tiểu Đao hừ một tiếng, đã đi ra khỏi võ viện.

Võ viện này chỉ là địa phương bọn hắn tụ tập, tuy nhiên bên trong cũng có trụ sở, nhưng bọn hắn vốn đã có chỗ của mình, ví dụ như Trầm Tường hiện tại liền trở về Thái Đan Vương Viện.

Đại môn Thái Đan Vương Viện đóng chặt lại, chỉ có cắm một khối ngọc bài vào mới có thể mở ra, xem xét là biết rõ ở đây có bố trí một trận pháp kỳ dị.

Sau khi tiến vào Thái Đan Vương Viện, Trầm Tường hít một hơi, trong lúc này có quạnh quẽ nói không nên lời, một người cũng không có, nhưng lại rất lớn.

Tiến vào một căn phòng, bên trong trang trí thập phần tinh xảo trang nhã, có một mùi thơm nhàn nhạt, làm người hết sức thoải mái, trong này xác thực sẽ không lo lắng bị quấy nhiễu, bởi vì người bình thường là không thể tiến vào Huyền Cảnh, huống chi Thái Đan Vương Viện của Đan trưởng lão cũng không có ai dám nhập loạn.

Trầm Tường ở trong này tùy tiện chọn lấy một phòng luyện công, liền lấy ra một tờ da thú đến xem, đây là lấy được cùng cùng một chỗ với Thanh Long Đồ Ma đao.

- Đồ Long Thất Sát Trảm! Tổng cộng có bảy chiêu, có thể dùng binh khí thi triển, cũng có thể lấy tay là đao thi triển, bảy chiêu đều không có cùng đặc tính, uy lực cũng không cùng, thích ứng dưới tình huống nhiều loại chiến đấu, chỉ có điều cần chân khí rất nhiều, Phàm Vũ Cảnh tầng mười cũng không thể tiêu hao được, phải là Chân Vũ Cảnh mới được!

Tô Mị Dao nói ra, mấy ngày qua nàng cùng Bạch U U đều đang nghiên cứu môn Long Vũ này!

- Đồ Long Thất Sát Trảm là Diệt Long Thần Vũ, có thể phối hợp Long cương sử dụng! Ngươi bây giờ đã vận dụng Long cương đến lô hỏa thuần thanh, chỉ cần ngươi đến Chân Vũ Cảnh, là có thể sử dụng Đồ Long Trảm này!

Bạch U U nói ra.

Trầm Tường có chút thất vọng, bởi vì hắn muốn đi vào Chân Vũ Cảnh còn cần một thời gian ngắn, Long Vũ lợi hại này không thể sử dụng! Làm trong lòng của hắn ngứa ngáy khó chịu.

- Viên đan dược màu đỏ kia là cái gì?

Thẩm Tường đối với viên linh đan kia hết sức tò mò, có thể ở cùng Thanh Long Đồ Ma, nhất định không phải đan dược bình thường.

Tô Mị Dao nói đến đan dược này, lộ ra thập phần hưng phấn:

- Đây là Long Huyết Đan, là dùng máu huyết của Long luyện chế thành, sau khi ngươi ăn vào, thân thể của ngươi có thể có Long huyết, làm kinh mạch, cốt cách, cơ bắp của ngươi có thể cường đại giống như Long, ta nghĩ sau khi ngươi ăn vào, mới có thể bước vào cánh cửa Tiên Ma Chi Thể!

Trầm Tường hít vào một hơi, trong nội tâm kích động:

- Đây là phẩm giai gì?

- Khó có thể định nghĩa, tóm lại là phi thường hi hữu, ngươi phải biết rằng trong này đều là Long huyết, thứ này dễ lấy lắm sao?

Tô Mị Dao nói ra:

- Ta đời này cũng là lần đầu tiên đụng phải loại vật này.

Đối với Thiên Long bảo tàng thần bí kia, ba người Trầm Tường cũng thảo luận qua, Thanh Long Đồ Ma đao là người rèn đi ra, Đồ Long Thất Sát Trảm là Diệt Long Thần Vũ, truyền thuyết là Long sáng tạo, mà Long Huyết Đan đương nhiên cũng phải là dưới tình huống Long phối hợp mới có thể luyện chế ra!

- Bất kể nhiều như vậy, ăn vào rồi nói sau!

Tô Mị Dao thúc giục nói.

Thẩm Tường chỉ cảm thấy Long Huyết Đan ở trong tay phát ra một loại rung động không hiểu, làm hắn có chút sợ hãi, trực giác của hắn nói cho hắn biết, hắn ăn viên đan dược này mà nói, có thể sẽ mang đến cho hắn đau nhức kịch liệt.

Trầm Tường cởi sạch quần áo, một ngụm nuốt Long Huyết Đan vào, thời điểm tiến vào yết hầu, đột nhiên nóng lên, Long Huyết Đan lập tức hóa mở, làm cho Trầm Tường cảm thấy giống như là nuốt vào dung nham, Long Huyết Đan biến thành chất lỏng tiến vào bụng của hắn, ở bên trong phát ra một tiếng “ phanh “ , thật giống như ở bên trong núi lửa phun trào, vô tận đau đớn cũng ở thời điểm này tuôn trào tới tứ chi bách hài, làm toàn thân Trầm Tường kịch liệt đau nhức không thôi, hắn phát ra một hồi kêu thảm thiết, giống như tê tâm liệt phế.

Chỉ là mấy cái nháy mắt, Trầm Tường đã biến thành một huyết nhân, chỉ có điều những huyết này đều rất đen, thoạt nhìn vô cùng bẩn, cơ thể của hắn đã bành trướng, cốt cách trong cơ thể giống như bị đốt cháy trong lò, kinh mạch càng là bạo liệt.

- Hiệu quả quá kinh người! Chịu đựng!

Tô Mị Dao kinh ngạc nói.

- Đừng chết!

Bạch U U cũng rất hoảng sợ, tuy nàng nói như vậy, nhưng trong giọng nói lại tràn đầy ân cần.

Loại quá trình này giằng co hơn ba canh giờ, Trầm Tường cảm giác mọi chuyện trong cơ thể mình đều tốt như bị đặt ở trong lò rèn luyện qua một lần, những huyết dịch có chứa tạp chất kia đều theo lỗ chân lông bài xuất, phát ra trận trận tanh tưởi.

- Đúng vậy, rốt cục tiến vào Tiên Ma Chi Thể đệ nhất đoạn!

Tô Mị Dao nhõng nhẽo cười nói:

- Chỉ cần bước vào đạo khảm này, về sau sẽ dễ dàng.

Lúc này Trầm Tường vô cùng bẩn, hắn vội vàng thúc dục chân khí trong cơ thể, hóa thành một tầng nước tẩy sạch thân thể.

- Đệ nhất đoạn? Tổng cộng có bao nhiêu đoạn? Này ý nghĩa ta đạt tới trình độ gì?

Trầm Tường ở một bên giặt rửa thân thể, một bên cười hì hì nói:

- Mị Dao tỷ, đi ra giúp ta tắm rửa đi, vừa rồi ta thiếu chút nữa chết rồi.

- Tiểu bại hoại, nghĩ hay nhỉ, nếu như là địa phương khác ta có lẽ cân nhắc thoáng một phát, nhưng nơi này là Thái Vũ Môn, gia hỏa lợi hại quá nhiều, ta lo lắng sẽ bị bại lộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK