Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

chapter 31 - Công kích cuồng bạo

Ai nấy đều thấy được một kiếm vừa nãy của Dược Thiên Hoa là phi thường tàn nhẫn, vì lẽ đó cử động của Trầm Tường cũng coi như là đương nhiên, huống chi bọn họ vốn chính là tỷ thí, thụ thương không thể tránh được.

Lúc này Dược gia trưởng lão kia chỉ cảm thấy cực kỳ uất ức, hắn đường đường là một đan dược thế gia, giao thiệp rất rộng, gia tộc cường đại kết minh cùng Dược gia cũng có không ít, mà hôm nay Dược gia bọn họ không chỉ thua linh dược trân quý, còn thua mặt mũi, thiên tài mà Dược gia vẫn lấy làm kiêu ngạo cũng bị đả thương, mà hết thảy này đều là Trầm Tường tạo thành!

- Ha ha...

Dược gia trưởng lão đột nhiên ngửa đầu cười lớn lên:

- Một Trầm gia nho nhỏ, thực sự là không biết tự lượng sức mình, dĩ nhiên chống đối cùng Dược gia! Ngày hôm nay ta liền giáo huấn tiểu tử không biết trời cao đất rộng ngươi một chút!

Dược gia trưởng lão đã liều lĩnh, dưới cái nhìn của hắn, Trầm gia là một tiểu gia tộc, mặc dù hắn dạy Trầm Tường một trận, Trầm gia cũng không dám nói gì, nếu như hai gia tộc khai chiến, Dược gia chắc chắn sẽ không thua.

- Lão già không biết xấu hổ! Dược gia các ngươi mới là không biết trời cao đất rộng, mặt Dược gia các ngươi ngày hôm nay đã bị các ngươi làm mất hết.

Trầm Tường lớn tiếng nói, âm thanh vang dội, truyền khắp quảng trường.

Trong lòng mọi người cũng âm thầm khinh bỉ Dược gia, dĩ nhiên không chịu thua, còn lấy lớn lấn nhỏ, dựa vào mình là một gia tộc cường thịnh, mặc kệ đạo nghĩa mà công kích Trầm Tường, quả thực là không thể nói lý!

Dược gia trưởng lão càng thêm phẫn nộ, điên cuồng hét lên một tiếng, cả người nhất thời bốc ra một cỗ chân khí màu đỏ rực, hai mắt phun lửa, hắn bước ra một bước, song chưởng giống như ánh lửa óng ánh đánh về phía Trầm Tường, chân cương nóng rực vô hình giống như một bức tường trong suốt đẩy mạnh Trầm Tường.

Cặp hỏa chưởng kia chưa tới, chân cương vô hình đã xuyên thấu thân thể của Trầm Tường, chỉ thấy Trầm Tường nhất thời bị liệt hỏa thiêu đốt, nhưng hắn vẫn bình tĩnh như cũ, trấn định tự nhiên đứng ở nơi đó, chân khí trên nắm đấm kia phân tán, ánh sáng màu xanh bùng lên sấm sét, chợt biến thành hai đầu hổ, chỉ bất quá so với thời điểm công kích Dược Thiên Hoa còn lớn hơn!

Cả người Dược gia trưởng lão dâng trào hỏa diễm, khuôn mặt dữ tợn, như là một hỏa ma tức giận trùng thiên, cặp hỏa chưởng khô gầy kia càng ngưng tụ chân khí nồng đậm.

- Lão gia hoả, dĩ nhiên muốn hạ thủ đối với ta! Vậy ta cũng không khách khí!

Chỉ thấy Trầm Tường rít gào một tiếng, giống như cuồng long rống giận, xanh sắc sóng khí từ trong miệng hắn dâng trào ra, nhất thời quát lên Cuồng Phong chấn động mây xanh, bên trong Cuồng Phong lập loè đạo đạo thanh lôi, mà vào lúc này Trầm Tường cũng cất bước lao nhanh về phía trước, cặp nắm đấm hổ hình kia cũng trong nháy mắt hóa thành hai đầu rồng uy mãnh màu xanh.

Bên trong Thanh Long bào hao thả ra sấm sét Cuồng Phong là phi thường lợi hại, Dược gia trưởng lão kia gặp cái này cũng không khỏi kinh ngạc, cũng vào lúc này, hắn thật giống như nhìn thấy hai Cự Long gầm thét lên vọt tới hắn.

- Ngươi tiểu tử này...

Dược gia trưởng lão cũng bị cỗ chân khí cuồng bạo này của Trầm Tường làm kinh sợ.

Song quyền của Trầm Tường đón đánh cặp hỏa chưởng kia của Dược gia trưởng lão, va chạm nhau mà đi, quyền chưởng mãnh liệt va chạm, chỉ một thoáng, âm thanh cuồn cuộn, hào quang bùng lên, sóng khí kích phát ra giống như sóng nước, lấy tư thế lốc xoáy hướng bốn phương tám hướng đẩy ra, toàn bộ đài cao cũng ở thời điểm này bị phá hủy, một ít cái bàn ở phụ cận cũng bị xốc lên.

Mọi người chấn động, trợn mắt ngoác mồm, một thiếu niên mới mười sáu tuổi, dĩ nhiên đánh không phân cao thấp cùng Dược gia trưởng lão, hơn nữa giống như đã chiếm thượng phong, bởi vì tất cả mọi người có thể thấy rõ ràng, khóe miệng của Dược gia trưởng lão kia đang chảy máu.

Tuy Trầm Tường chật vật không thể tả, nhưng hắn vững vàng như núi đứng ở nơi đó, khí tức đều đều, không giống như Dược gia trưởng lão thở hồng hộc, nhìn ra được ở bên trong một kích vừa nãy kia, Dược gia trưởng lão tiêu hao không ít chân khí chống đối công kích của Trầm Tường.

- Ngươi đến cùng thi triển là võ công gì?

Sắc mặt Dược gia trưởng lão khó coi hỏi, nếu như Trầm Tường không phải người mang tuyệt thế thần công, tuyệt đối không thể lấy thực lực Phàm Võ Cảnh sáu tầng chống lại hắn được.

Trầm Tường không hề trả lời, mà là nắm chặt song quyền, chỉ thấy hai nắm đấm kia ngưng tụ thành hai hổ đầu, bước tới một bước, trong nháy mắt chính là một trận quyền ảnh nổ ra, giống như trăm nghìn đầu mãnh hổ oanh kích Dược gia trưởng lão, mỗi một quyền đánh ra đều sẽ sản sinh nổ tung kịch liệt, làm cho mặt đất liên tục run rẩy không ngừng, mà Dược gia trưởng lão kia chỉ là chặn lại chừng mười quyền đã bị đánh trúng, sau khi bị bắn trúng một quyền, chân khí cả người Dược gia trưởng lão bị đánh tan, chỉ có thể dùng thân thể của mình chống đối nắm đấm giống như mưa to gió lớn kia của Trầm Tường.

Nắm đấm của Trầm Tường cuồng bạo, cương mãnh, vô tình, mỗi một quyền đánh vào trên người Dược gia trưởng lão kia, cũng làm cho trong lòng mọi người run lên, bọn hắn đều nghĩ đến nếu như mình bị đánh như vậy sẽ thế nào!

Lúc này người trong sân đều nhìn chằm chằm không chớp mắt, ngoác mồm lè lưỡi mà nhìn về phía Trầm Tường, nếu như bọn họ không phải tận mắt nhìn thấy, khó có thể tin tưởng được một thiếu niên mười sáu tuổi dĩ nhiên có thể coi Dược gia trưởng lão như một cái đống cát mà chà đạp, thực lực bực này để bọn hắn không khỏi sống lưng lạnh cả người.

- Tỷ thí cùng người Dược gia quả thực chính là sỉ nhục của ta! Đánh cược không chịu thua, cút cho ta!

Trầm Tường chợt quát một tiếng, một cước đá vào trên người Dược gia trưởng lão kia, đá bay về phía hộ vệ Dược gia. Lúc này Dược gia trưởng lão đã hoàn toàn hôn mê, xương cốt cả người bị Thiên Hổ Bạo Sát Quyền của Trầm Tường đập vỡ tan, bị thương rất nặng.

Mọi người lúc này vẫn phảng phất giống như nằm mơ, hoài nghi mình nhìn lầm rồi, bọn họ khó có thể tin tưởng được Trầm Tường thật sự đánh Dược gia trưởng lão trọng thương! Lúc này bọn họ cũng đều vững tin, Trầm Tường nhất định là người mang võ công tuyệt thế, bằng không khó có thể có thực lực cường đại như vậy.

Dược gia trưởng lão cùng Dược Thiên Hoa bị đánh trọng thương, đây đều là bọn họ tự tìm, chuyện ngày hôm nay có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, Dược gia cũng không có thể nói Trầm gia cái gì, dù sao cũng là Dược gia bọn họ khiêu khích trước.

Đêm khuya, con cháu các gia tộc tới tham gia tiệc rượu Trầm gia đều đầy kích động cùng chấn động rời khỏi, tham gia tiệc rượu Trầm gia cũng không làm bọn hắn thất vọng.

Những con cháu gia tộc khác đều đi, nhưng tiệc rượu vẫn tiếp tục tiến hành, đây là tiệc rượu của Trầm gia, những gì đổ nát đều được dọn sạch, trên mặt bàn lần thứ hai xếp đầy rượu ngon món ngon, con cháu Trầm gia giống như cuồng hoan, bọn họ chúc mừng tân tộc trưởng, đồng thời cũng hoan hô Trầm gia sinh ra một nhân vật lợi hại, điều này có thể làm cho địa vị cả Trầm gia tăng lên!

Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu lên quảng trường, trong quảng trường có rất nhiều con cháu Trầm gia uống đến say mèm, mà Trầm Thiên Hổ cùng một đám trưởng lão đều long tinh hổ mãnh, bọn họ là tinh anh của Trầm gia, bất cứ lúc nào cũng bảo trì cảnh giác.
chapter 32 - Thúc tổ

Trầm Tường và Trầm Thiên Hổ đưa thống lĩnh chi nhánh Trầm gia đi, lúc này bọn họ có thể xem như thở phào nhẹ nhõm.

- Cha, Ngọa Hổ thành chỉ có Linh Đan Các bán đan dược, sau này chúng ta đi mua nhất định sẽ rất đắt, lần này phiền toái.

Trầm Tường mang theo một nụ cười khổ nói.

Trầm Thiên Hổ gõ đầu hắn một cái, cười mắng:

- Ngươi còn muốn thế nào? Ngươi mạnh mẽ nhục nhã Dược gia một trận, sau đó cha người lại phải dọc dẹp thay ngươi!

Trầm Tường le lưỡi, hỏi:

- Vấn đề không lớn chứ?

Trầm Thiên Hổ hừ lạnh một tiếng:

- Yên tâm, tuy Dược gia là đan dược thế gia, nhưng Trầm gia chúng ta cũng không phải ăn chay! Chỉ là vấn đề đan dược có chút khó giải quyết.

Lúc này, một thanh âm truyền đến:

- Vấn đề này sẽ không quá lớn, dưới gầm trời này cũng không phải chỉ có Dược gia bán đan dược, mặc dù Linh Đan Các là của Dược gia, nhưng ở một ít thành thị khác thì không phải.

Người nọ là Linh Đan Các Các chủ, tên hắn rất ít có người biết, cho dù là Trầm Thiên Hổ cũng không rõ ràng.

- Các chủ, tuy ta thắng Dược Thiên Hoa, nhưng ngươi vẫn tự do, ngoại trừ Linh Đan Các, ngươi muốn đi nơi nào thì đi nơi đó!

Trầm Tường nói.

Linh Đan Các Các chủ nói:

- Đừng gọi ta Các chủ gì cả, lão phu cũng là người có tên, ta gọi Trầm Lộc Tông!

Danh tự này làm Trầm Tường cùng Trầm Thiên Hổ giật nảy cả lên, Linh Đan Các Các chủ dĩ nhiên họ Trầm! Gia gia Trầm Tường tên là Trầm Lộc Hồng, vì lẽ đó hắn cùng Trầm Thiên Hổ mới có thể kinh ngạc.

- Ha ha, biết tại sao gia gia ngươi và ta có thâm cừu đại hận không?

Trầm Lộc Tông nhìn Trầm Tường cười hỏi:

- Bởi vì hắn là Đại ca của ta, chỉ bất quá bởi vì năm đó ta không thể làm tộc trưởng, cùng hắn xảy ra mâu thuẫn mới rời khỏi Trầm gia, sau đó ta bắt đầu học tập luyện đan, cuối cùng thành lập Linh Đan Các, dùng cái này để đối phó gia gia ngươi.

- Nếu hắn đã rời khỏi Trầm gia, như vậy ta lại trở về cũng không có gì, nếu như các ngươi nhìn được bộ xương già này, ta nguyện ý vì Trầm gia giải quyết vấn đề đan dược.

Trầm Lộc Tông quay đầu lại nhìn cửa lớn Trầm gia, trong ánh mắt tràn đầy hoài niệm.

Trầm Tường cười nói:

- Thúc tổ, ngươi có thể lưu lại thì không thể tốt hơn, bằng không gánh nặng đan dược liền đổ ở trên người ta.

Trầm Thiên Hổ nói:

- Thúc thúc, hoan nghênh ngươi trở lại Trầm gia!

Trầm Lộc Tông chỉ là khẽ mỉm cười, trên mặt mang theo yêu thầm nhìn Trầm Thiên Hổ:

- Năm đó ta lúc đi, ngươi vẫn chỉ là một thằng nhóc, khi đó ta cũng rất trẻ tuổi, hiện tại đã già, Trầm gia liền nhìn mấy người trẻ tuổi các ngươi.

Trải qua chuyện tối ngày hôm qua, đại danh của Trầm Tường đã truyền đến tai mỗi thế lực cao tầng, địa vị Trầm gia cũng tăng lên một mảng lớn.

Trầm gia nắm giữ hai luyện đan sư, không cần lo lắng không có đan dược, chỉ bất quá hiện nay nguồn dược liệu vẫn là một vấn đề, dược liệu cấp thấp ngược lại không có vấn đề gì, thế nhưng dược liệu giá cao lại hết sức ít ỏi, mà Dược gia lại nắm giữ rất nhiều dược liệu cấp cao hi hữu.

Trong mật thất, Trầm Tường đang cùng Bạch U U, Tô Mị Dao nói tới tình cảnh bây giờ của Trầm gia, hắn hi vọng mình có thể đi tới những môn phái võ đạo kia để Trầm gia trở thành một gia tộc cường đại chân chính.

- Đây cũng không phải vấn đề gì, Trầm gia các ngươi thiếu chính là đan dược! Ngươi đến thành thị phụ cận mua một ít trở về là được, ngươi trước tiên có thể bán Huyết Linh Chi ngàn năm kia đi.

Tô Mị Dao nói, lúc này nàng đang thưởng thức thú đan ngàn năm kia.

Trầm Tường có chút đau lòng nói:

- Đây chính là Huyết Linh Chi ngàn năm, phi thường hiếm thấy a.

Tô Mị Dao trả thú đan ngàn năm kia lại cho Trầm Tường, cười nói:

- Ngươi không phải có Long Tiên Công sao? Chỉ cần ngươi có thời gian, Huyết Linh Chi vạn cũng không phải vấn đề gì! Bản thân Huyết Linh Chi là linh dược cấp thấp, niên đại cao hơn, dược hiệu bản thân cũng cực kì có hạn, ngược lại Địa Ngục linh chi là không tệ lắm!

Long Tiên Công có thể thúc linh dược, nếu như nhiều lần thúc một loại linh dược, thì có thể làm cho niên đại loại linh dược này càng cao, Trầm Tường nghĩ tới đây, trong lòng cũng rục rà rục rịch, muốn thử nghiệm một phen, xem có thể làm ra Huyết Linh Chi vạn năm được hay không.

Tô Mị Dao nhìn thấu tâm tư của hắn, nũng nịu nói :

- Ngươi tuyệt đối đừng đi thử nghiệm làm ra Huyết Linh Chi vạn năm, chuyện này chính là lãng phí, nếu như dùng để thúc linh dược cấp bậc càng cao hơn, sẽ càng có lời! Ngươi phải biết Long Tiên Công là ngưng tụ tinh hoa nhật nguyệt, hơn nữa Thanh Long chân khí đặc thù mới có thể ngưng kết ra long tiên, ngươi không thể tùy ý lãng phí.

Trầm Tường gật đầu nói:

- Biết rồi, U U tỷ, chừng nào nàng dạy ta ma công?

Bạch U U lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói:

- Ngươi ngay cả Tứ Tượng thần công của sư muội cũng chưa nắm giữ hoàn toàn, còn kém xa lắm!

Hiện tại Trầm Tường chỉ có thể dùng Thanh Long thần công cùng một bộ phận của Chu Tước thần công, Bạch Hổ thần công cùng Huyền Vũ thần công đều dị thường khó luyện, cần một ít hoàn cảnh đặc thù mới có thể tu luyện ra.

Thanh Long trảo, Thanh Long bào hao bên trong Thanh Long thần công là khá là dễ học, mà Chu Tước huyền hỏa cùng Chu Tước hỏa dực thì cũng thôi, tuy rằng bên trong Tứ Tượng thần công có rất nhiều vũ kỹ cường đại, nhưng đều cần thực lực nhất định mới có thể luyện tập, bằng không sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Đêm khuya, trong mật thất ở sâu dưới lòng đất, truyền đến từng đợt âm thanh ầm ầm, đó là Trầm Tường luyện tập võ công gây ra, chỉ thấy hắn ở trần, bắp thịt cường tráng đỏ chót, từng tia từng tia nhiệt khí, hắn đứng trung bình tấn, vững vàng đứng ở nơi đó, oanh đánh vào thiết tường cách đó không xa, từng cỗ từng cỗ sóng khí cực nóng theo thời điểm hắn ra quyền tuôn trào, quyền kình vô hình cách không đụng vào trên thiết tường, chấn động đến mức đại địa rung động.

- Không tệ, chỉ là một ngày liền nắm giữ Hỏa Vương quyền, đây là cơ sở bên trong Chu Tước thần công, nhưng rất khó nắm giữ, bây giờ ngươi có thể nghỉ ngơi.

Tô Mị Dao cũng nhàn đến có chút mệt mỏi, bởi vì nàng ngồi ở chỗ này xem Trầm Tường luyện công một ngày.

Trầm Tường nhìn lồng ngực thành thục cao vót kia của Tô Mị Dao, lặng lẽ cười nói:

- Mị Dao tỷ, ta đi tắm, nàng có muốn đi chung hay không?

Thanh âm Tô Mị Dao êm dịu phủ mị, ánh mắt tràn ngập mị hoặc:

- Ta phải gọi sư tỷ đi cùng, ta lo lắng tiểu tử ngươi đến thời điểm sẽ không thành thật.

Nói tới Bạch U U, sắc mặt Trầm Tường nhất thời đọng lại:

- Vậy thôi quên đi.

Tô Mị Dao cười cợt một tiếng, liền tiến vào trong giới chỉ ẩn hình trên tay Trầm Tường, trong giới chỉ có một căn phòng nhỏ, ở bên trong có tất cả vật sinh hoạt cần thiết hằng ngày, hai vị nữ tử ở bên trong sinh hoạt cũng vô cùng thoải mái.

Ngày thứ hai, Trầm Tường tỉnh lại, liền nhỏ ra một hạt Long tiên, hiện tại hắn không có đi thúc một ít dược liệu, mà là bảo tồn, lưu cho ngày sau dùng.
chapter 33 - Võ đài chân chính

Nguyên bản Trầm Tường muốn đi tìm Trầm Lộc Tông tham thảo đan dược thuật một thoáng, nhưng không có nghĩ đến Trầm Lộc Tông đã xuất phát đi mua linh dược, hơn nữa còn lưu lại không ít linh đan, linh dược.

Có sẵn linh dược, Trầm Tường cũng hết sức vui vẻ dùng nó luyện chế đan dược, điều này cũng có thể tăng cường kinh nghiệm luyện đan của hắn.

Ba ngày qua đi, Trầm Tường luyện xong toàn bộ linh dược mà Trầm Lộc Tông lưu lại, bởi vì đại đa số linh dược đều là Phàm cấp hạ phẩm, vì lẽ đó tất cả đan dược ra đều là Phàm cấp hạ phẩm, lúc này đan dược của Trầm gia cũng có không ít, đầy đủ ứng phó một quãng thời gian.

Mấy ngày qua, rất nhiều con cháu trẻ tuổi của Trầm gia đều vây quanh Trầm Tường, mà Trầm Tường cũng sẽ thường thường đi luyện võ tràng luận bàn cùng con cháu Trầm gia, thỉnh thoảng cũng sẽ chỉ điểm bọn họ một chút, chuyện này đối với bọn hắn đều có trợ giúp rất lớn.

- Tường nhi, Vương thành Võ Đạo Hội ngươi có đi hay không? Quán quân sẽ được thưởng Chân Nguyên đan Linh cấp thượng phẩm.

Đột nhiên Trầm Thiên Hổ đi tới luyện võ trường.

Trầm Tường suy nghĩ một chút, nói:

- Ta muốn đi những thành thị khác mua chút linh dược, đến thời điểm liền thuận tiện tham gia!

Lúc này một con cháu Trầm gia nói:

- Trầm Tường đi tham gia, chúng ta đi khẳng định không làm gì được, bất quá nghe nói lần Võ Đạo Hội này có rất nhiều nhân vật thiên tài tham gia, thậm chí còn có Phàm Võ Cảnh tầng bảy.

Một thiếu nữ gật đầu nói:

- Ta nghe nói còn có những người từ trong môn phái trở về.

Những tin tức này Trầm Tường đều nghe nói, Vương thành Võ Đạo Hội là mười năm cử hành một lần, người chủ tham gia yếu là hai mươi tuổi trở xuống, là thành thị lớn nhất trong Nam Vũ quốc tổ chức, cũng chính là Vương thành, Vương thành vốn là bốn toà thành phố lớn, sau đó thành thị phát triển quá to lớn, người càng ngày càng nhiều, dẫn đến bốn toà thành thị liên kết với nhau, sau đó liền dung hợp.

Vương thành cũng là Vương đô của Nam Vũ quốc, Dược gia cùng hoàng cung đều ở nơi kia, những gia tộc cường đại của Nam Vũ quốc đều ở đó, vì lẽ đó bên trong cao thủ tập hợp.

Trầm Thiên Hổ gật đầu nói:

- Vương thành Võ Đạo Hội còn có một mục đích, chính là vì tuyển lựa một ít người ưu tú tiến vào môn phái, các ngươi hẳn phải biết toàn bộ Nam Vũ quốc là phụ thuộc vào những môn phái này đi!

Mỗi một gia tộc võ đạo hàng năm đều phải nộp thuế lên cho hoàng cung, mà Nam Vũ quốc lại sẽ chuyển giao những thứ này tới các môn phái, có thể thấy được những môn phái này là cường đại đến cỡ nào, trong tay nắm giữ rất nhiều đế quốc.

- Tuyệt đối đừng cho rằng những thuế này là không công đưa đi, các ngươi phải biết, những môn phái này cũng giữ gìn an toàn cho chúng ta, bằng không nơi như chúng ta này, rất dễ gặp phải đàn yêu thú hoặc là một ít yêu ma giết chết.

Trầm Thiên Hổ ngưỡng vọng trên không, ngữ khí ngưng trọng mà nói.

Các con cháu Trầm gia nhất thời ồ lên, trước đó những đại môn phái này cũng chỉ là truyền thuyết, bây giờ không nghĩ tới dĩ nhiên sẽ có liên hệ thân mật như vậy cùng thế tục.

Nam Vũ quốc to lớn vô cùng, nhân khẩu mười mấy ngàn ức, nhưng võ giả lại không nhiều, luyện đan sư càng hiếm như lá mùa thu, nhưng căn cứ vào nhân số nhiều như vậy, nếu muốn từ đó tìm tới một ít võ giả ưu tú cũng có thể, vì lẽ đó những môn phái kia sẽ cách mỗi một quãng thời gian tới đây chiêu nạp, có rất nhiều biện pháp hữu hiệu tuyển lựa đệ tử cho phái mình, mấy người có thực lực mạnh nhất liền sẽ có tư cách tiến vào các đại phái.

Trầm Tường theo Trầm Thiên Hổ đi tới trong thư phòng, dọc theo đường đi, Trầm Tường liền biết Trầm Thiên Hổ nhất định có chuyện trọng yếu gì muốn nói, bởi vì sắc mặt Trầm Thiên Hổ rất nghiêm túc.

Quả nhiên, vừa đến trong thư phòng, Trầm Thiên Hổ liền nói:

- Tường nhi, thúc tổ Trầm Lộc Tông đã đi tới Vương thành! Tuy Trầm gia chúng ta ở trong mắt rất nhiều người xem như là thế gia võ đạo cường đại, nhưng không tiến vào bên trong Vương thành, thì không thể xem như là gia tộc chân chính cường thịnh, cho nên mục tiêu của Trầm gia chúng ta chính là Vương thành.

Trầm Tường cũng đã được nghe nói một ít tin tức, tỷ như Dược gia cũng có chút quan hệ cùng những đại phía kia, Dược gia không cần gián tiếp cống nạp cho hoàng cung, mà là trực tiếp đưa đến những môn phái kia.

- Hiện tại Tiết gia bắt đầu di chuyển đến Vương thành rồi! Bởi vì duyên cớ Tiết Tiên Tiên, Tiết gia đã kéo lên quan hệ cùng một môn phái cường đại! Mà chúng ta muốn chính mình tranh thủ, nếu như muốn mở ra một con đường, chỉ có thể nhìn ngươi cùng thúc tổ ngươi.

Trầm Thiên Hổ một tay đặt ở trên vai Trầm Tường, lời nói ý vị sâu xa.

Trầm Tường cau mày hỏi:

- Ta cần làm thế nào? Gia nhập một môn phái võ đạo sao?

Trầm Thiên Hổ lắc đầu nói:

- Không phải, dù vậy, Trầm gia chúng ta vẫn không thể đạt được những đại môn phái kia che chở, bây giờ chỉ có một biện pháp, chính là để cho những đại môn phái này coi trọng Trầm gia chúng ta, sau đó chủ động tới tìm chúng ta! Biện pháp bây giờ chính là thể hiện ra tiềm lực luyện đan của ngươi.

Trầm Tường mắt sáng như đuốc, đôi mắt lập loè quang mang, hắn nhếch miệng cười nói:

- Ta biết nên làm như thế nào, bây giờ ta liền thu dọn đồ đạc, đi Vương thành hội hợp cùng thúc tổ.

Trầm Thiên Hổ vỗ vỗ vai Trầm Tường, cười nói:

- Tường nhi, võ đài của ngươi không phải thế tục này, mà là ở những môn phái cường giả tập hợp kia, cái kia mới thật sự là thế giới cường giả!

Đơn giản thu thập một vài thứ, cùng hơi chút hoá trang dung mạo một thoáng, Trầm Tường liền một mình một người ra đi, đi tới Vương thành, lấy thực lực hắn mà nói, chỉ cần không phải Phàm Võ Cảnh tầng tám ra tay, đều khó mà tạo thành uy hiếp đối với hắn, toàn bộ Nam Vũ quốc, Phàm Võ Cảnh tám tầng không nhiều, vì lẽ đó Trầm Thiên Hổ vẫn phi thường yên tâm.

Vương thành cách Ngọa Hổ thành khá xa, chí ít cần năm, sáu ngày, bất quá dọc theo đường đi sẽ không có nguy hiểm gì, trừ khi mình muốn chết tiến vào thâm sơn rừng hoang mà những yêu thú kia thường thường qua lại.

- Tiểu tử, bây giờ ngươi đừng vội tiến vào những môn phái kia, trong những môn phái kia cạnh tranh phi thường kịch liệt, không có thực lực tuyệt đối, ở bên trong chỉ có thể chịu nhục!

Bạch U U nói.

- Biết rồi, U U tỷ!

Trong lòng Trầm Tường có chút ấm áp, hiếm thấy băng mỹ nhân Bạch U U này sẽ nhắc nhở hắn.

Lúc này Trầm Tường đã đã rời xa Ngọa Hổ thành, đi tới bên trong vùng hoang dã, đây là lần thứ nhất hắn rời Ngọa Hổ thành, trong lòng cũng có chút kích động, bất quá hắn thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giác.

Chạng vạng, sắc trời hôn ám, Trầm Tường đi tới bên cạnh một mảnh rừng rậm, lúc này hắn đột nhiên cảm thấy được phía sau có động tĩnh!

- Mẹ kiếp, lão tử bị theo dõi, hơn nữa còn là vài cái!
chapter 34 - Sát thủ

Trong lòng Trầm Tường thầm mắng, đồng thời đề cao cảnh giác, vận chuyển chân khí tới tay chân, điều này để hắn bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành công kích hoặc là nhanh chóng né tránh.

- Đừng kinh hoảng, trước hết để cho bọn họ đi ra, nếu như đánh không lại thì bỏ chạy, ngươi có Chu Tước hỏa dực, rất dễ dàng đào tẩu.

Tô Mị Dao truyền âm cho Trầm Tường.

Trầm Tường dụng thần thức trả lời:

- Ta mới không có kinh hoảng, chỉ là khó chịu, dĩ nhiên theo dõi ta lâu như vậy, lẽ nào bọn họ là từ Ngọa Hổ thành theo tới?

- Thật vô dụng, bị người theo lâu như vậy!

Bạch U U hèn mọn nói, điều này làm cho trong lòng Trầm Tường càng khó chịu hơn.

Trầm Tường xoay người, lạnh lùng hô:

- Các ngươi rốt cuộc muốn đi cùng đến ta chừng nào? Đều lăn ra đây cho ta.

Hắn vừa hô xong không bao lâu, xoạt xoạt xoạt, bên cạnh hắn liền xuất hiện năm người áo đen che mặt, từ trước đó hắn từng giúp giúp con cháu Tiết gia đối phó qua những hắc y sát thủ này, hắn không nghĩ tới mình dĩ nhiên cũng sẽ gặp phải.

Năm người áo đen xác thực vẫn đi theo Trầm Tường, chỉ bất quá dọc theo đường đi Trầm Tường đều phi thường cảnh giác, làm cho bọn hắn không dễ ra tay, bây giờ bọn họ bị Trầm Tường phát hiện, chỉ có thể hiện thân.

Năm người áo đen chỉ lộ ra một đôi mắt, ánh mắt vô cùng bình thản, nhìn ra được bọn hắn đều có kinh nghiệm phong phú, bọn họ vừa xuất hiện, không nói hai lời, từ bao trữ vật lấy ra một thanh đại đao đen kịt, giơ đại đao lên, rót chân khí vào, năm người đồng thời bay vọt tới Trầm Tường.

Năm sát thủ này ra chiêu phi thường thẳng thắn, vừa nhanh lại tàn nhẫn, nhưng ngay khi bọn họ bay lên trong nháy mắt, hai mắt Trầm Tường bốc lên hai ngọn lửa, nhiệt khí cả người tăng vọt, Chu Tước chân khí nhất thời rót vào cánh tay hắn, tay phải của hắn bùng lên một trận hỏa diễm, một cái hỏa tiên thật dài xuất hiện ở trong tay hắn, Chu Tước chân khí ngưng tụ thành hỏa tiên, chớp giật đánh tới năm người áo kia, trong chớp mắt liền quật trên thân thể năm tên hắc y, đốt cháy quần áo trên người bọn họ.

Năm người áo đen không thể không từ bỏ công kích Trầm Tường, thối lui qua một bên, bởi vì hỏa diễm thiêu đốt quần áo bọn họ thực sự làm cho bọn hắn không cách nào chịu đựng nổi, loại hỏa diễm này so với những hỏa diễm mà trước đó bọn hắn gặp gỡ đều lợi hại hơn.

Trên mặt Trầm Tường mang một nụ cười lạnh lùng, hỏa tiên trong tay không chút lưu tình đánh về đầu lâu một người áo đen, lúc hỏa tiên quất đến đầu lâu hắc y nhân kia, phát sinh một trận nổ tung, nhấp nhoáng một đạo ánh lửa, đầu lâu của hắc y nhân kia cũng nổ tung hóa thành tro tàn.

Chu Tước chân hỏa không phải hỏa diễm bình thường, đây chính là tu luyện thần công mà ngưng tụ ra, uy lực vô cùng.

Thực lực năm hắc y nhân đều tại Phàm Võ Cảnh năm tầng, bọn hắn tới ám sát Trầm Tường quả thực là lấy trứng chọi đá, chỉ thấy hỏa tiên trong tay Trầm Tường huy động lần thứ hai, quất những hắc y nhân này, chỉ là mấy chớp mắt, lại đánh chết ba hắc y nhân!

Những hắc y nhân này ở trước mặt hỏa tiên chỉ yếu đuối giống như đậu hũ, hỏa tiên đảo qua, liền có thể dễ dàng cắt chém thân thể của bọn hắn.

Cũng chỉ có thần thức đủ cường đại mới có thể ngưng tụ chân khí thành binh khí lợi hại như vậy!

- U U tỷ, ngươi có biện pháp để gia hoả này nói ra chút gì không?

Trầm Tường bắt được một hắc y nhân, nhưng hắc y nhân kia cái gì cũng không chịu nói.

Bạch U U âm lãnh nở nụ cười, đáp:

- Ngươi xem như là hỏi đúng người, ngươi dựa theo biện pháp của ta đi làm, trước tiên dùng tay đè chặt đầu người này, ngưng tụ, thần thức sau đó dựa theo phương pháp ta truyền vận chuyển thần thức, chia thần thức làm sáu phần, rót vào sáu vị trí trong đầu người này.

Trầm Tường lập tức nghe theo, này vẫn tính vô cùng đơn giản, hơn nữa rất nhanh đã nhận được hiệu quả, chỉ thấy hắc y nhân kia hai mắt dại ra, mất đi hào quang, cũng không muốn dùng sức giãy dụa như trước đó.

- Ngươi hỏi lại hắn xem.

Bạch U U nói rằng.

Trầm Tường khen biện pháp này của Bạch U U huyền diệu, sau đó nhìn hắc y nhân kia nói:

- Là ai phái ngươi tới giết ta?

- Dược gia Thất trưởng lão!

Âm thanh Hắc y nhân kia không mang theo cảm tình, rất là cứng ngắc.

Hai mắt Trầm Tường toát lên một tia hung tàn, hắn không nghĩ tới dĩ nhiên là Dược gia phái tới, hắn tiếp tục hỏi:

- Hắn bây giờ ở địa phương nào?

- Trên đường đi tới Vương thành.

Hắc y nhân kia đáp.

Trầm Tường nhìn vạt áo hắc y nhân, lại hỏi:

- Các ngươi là sát thủ ám sát những con cháu gia tộc kia sao?

Hắc y nhân đáp:

- Vâng.

Thần tình Trầm Tường ngưng trọng, trong lòng phi thường kinh ngạc, chuyện này dĩ nhiên là Dược gia làm.

- Tại sao Dược gia muốn ám sát con cháu những gia tộc tới tham gia tiệc rượu?

Trầm Tường lại hỏi.

- Không biết!

Hắc y nhân đáp.

Trầm Tường lại hỏi thêm mấy vấn đề, hỏi cũng không được gì, liền giết chết hắc y nhân kia, sau đó đốt cháy những thi thể này.

Trời hoàn toàn đen, không trung che kín sao trời, chỉ thấy một điểm hồng quang đột nhiên trên không trung bay lượn mà qua, xem giống như sao băng, nhưng Lưu Tinh sẽ không bay ngang.

Đó là Trầm Tường, Trầm Tường thả Chu Tước hỏa dực, đi suốt đêm, truy kích Dược gia Thất trưởng lão phía trước, cũng chính là Dược gia trưởng lão bị hắn đả thương kia!

Thả chân khí hóa thành cánh chim, này không chỉ phi thường tiêu hao thần thức, tiêu hao chân khí cũng tương tự, bất quá Trầm Tường tu luyện chính là Ngũ hành chân khí, lúc này hắn sử dụng chỉ là Chu Tước chân khí, trong cơ thể hắn vẫn tràn đầy Thanh Long chân khí.

Phải biết công pháp có thể khiến chân khí hóa thành cánh chim không nhiều, loại công pháp này đều phi thường nghiêm cẩn, bởi vì chân khí là thả ra từ phần lưng, hơn nữa còn cần dùng thần thức khống chế tinh chuẩn, cánh chim kia không khác gì của phi cầm, không thể có chút sai lầm, bằng không rơi xuống sẽ phi thường nguy hiểm, đối với loại công pháp này, sẽ được võ giả coi là báu vật. Trầm Tường từ trong miệng Bạch U U cùng Tô Mị Dao biết được, cho dù là những đại môn phái kia cũng phi thường ít ỏi.

Cho nên thời điểm hắn thi triển ra phải đặc biệt cẩn trọng, nhưng hiện tại hắn mặc kệ nhiều như vậy, hắn muốn đuổi tới đoàn xe Dược gia trưởng lão kia, người khác có thể ám sát hắn, hắn đương nhiên cũng có thể ám sát người khác!
chapter 35 - Vương thành

Trầm Tường tuyệt không có thể để cho những người muốn giết hắn này sống sót, càng không thể để cho chúng có cơ hội chạy thoát!

- Như vậy mới đúng! Võ đạo chi lộ nên sát phạt quả đoán, bằng không dễ dàng bởi vì trong lòng tích oán mà ẩu hỏa nhập ma, dù như thế nào cũng phải đuổi tới, giết sạch tất cả những người muốn giết ngươi!

Thanh âm Bạch U U tràn ngập sát khí truyền đến.

Lúc này Trầm Tường bay lượn trên không trung, loại cảm giác này làm cho hắn rất thích thú, lúc hắn còn rất nhỏ liền hy vọng có thể có loại bản lĩnh này, mà bây giờ hắn đã làm được, đây đều là công lao của hai mỹ nhân tuyệt thế trong giới chỉ kia.

- U U tỷ, tại sao nàng cùng Mị Dao tỷ trở thành sư tỷ muội? Rất khó tưởng tượng sư phụ các nàng là một người như thế nào!

Trầm Tường phát ra cảm thán từ phế phủ, đồ đệ lợi hại như vậy, sư phụ kia còn phải nói sao?

Bạch U U nói:

- Sư phụ chúng ta không có tên, lai lịch của hắn chúng ta cũng không biết, nếu như ngươi đến cảnh giới kia, nói không chắc ngươi có thể nhìn thấy hắn.

Đối với câu đố của hai người này, Trầm Tường phi thường hiếu kỳ, nhưng cũng rất bất đắc dĩ, bởi vì các nàng không chịu tiết lộ một ít thứ hắn muốn biết.

Trầm Tường đều phi hành buổi tối, hơn nữa đều lựa chọn bầu trời trên rừng núi hoang vắng, sau buổi tối thứ ba, hắn có thể thấy một xe ngựa trên đường lớn xa xa đang chậm rãi chạy, đại lộ kia chính là đi Vương thành, chỉ có địa phương ở gần Vương thành mới có thể xây dựng một con đường như vậy.

Trầm Tường ngưng mắt nhìn đại lộ phía trước, loáng thoáng có thể thấy một mảnh lớn phòng ốc, phía trước cách đó không xa chính là Vương thành, một khi người Dược gia tiến vào Vương thành, Trầm Tường liền không có cơ hội báo thù.

Chiếc xe ngựa kia chỉ có hai xa phu cùng hai hộ vệ cưỡi ngựa, thực lực mạnh nhất chính là Dược gia trưởng lão kia, sau đó chính là Dược Thiên Hoa, nhưng bọn hắn sớm bị Trầm Tường đả thương, hai người xa phu cùng hai cái hộ vệ kia, mạnh nhất cũng chỉ là Phàm Võ Cảnh năm tầng.

- Thời điểm bọn hắn tới không ít người, trở lại dĩ nhiên chỉ có một chiếc xe ngựa!

Trầm Tường thì thào nói, hắn bay đến gần phía trước.

- Trong đội xe bọn họ vốn là ẩn dấu sát thủ, bọn họ khẳng định trước tiên phái mấy người về Dược gia báo tin, sau đó lưu một ít người trông coi Linh Đan Các ở Ngọa Hổ thành, vì lẽ đó hiện tại chỉ có chút ấy người.

Trầm Tường suy đoán.

Hắn đứng ở trong rừng rậm bên cạnh đại lộ, hơi chút nghỉ ngơi một thoáng, liền lấy ra một bộ hắc y mặc vào, sau đó bịt kín mặt, dù sao giết chính là nhân vật trọng yếu của Dược gia, bị Dược gia biết, Trầm gia cùng Dược gia khai chiến đó là nhất định.

Mặc dù là đêm đen, nhưng nguyệt quang màu trắng bạc vẫn nhu hòa chiếu rọi đại địa, mang đến hào quang nhu đạm, có thể làm cho người không cảm thấy quá tối.

Trầm Tường ẩn giấu ở ven đường, nín hơi đợi xe ngựa kia chạy tới, âm thanh xe ngựa chạy tới kèm theo thanh âm côn trùng ban đêm, mà tâm Trầm Tường bình tĩnh như mặt nước phẳng lặng, một đôi mắt chứa đầy sát ý, chăm chú nhìn đại lộ kia.

Tới! Xe ngựa vừa chạy qua, thân thể Trầm Tường liền như một mũi tên từ trên cây lặng yên không một tiếng động bắn ra, cùng lúc đó, trên tay hắn trong nháy mắt ngưng hiện ra một cây roi dài màu vàng, roi dài dĩ nhiên hừng hực sát khí, còn kèm theo một loại khí tức cương mãnh thô bạo.

Đây là Trầm Tường dùng chân khí Kim thuộc tính ngưng tụ mà thành, Kim thuộc tính đối ứng Bạch Hổ, mà Bạch Hổ thần công bao hàm sát phạt cùng thô bạo, nếu muốn tu luyện Bạch Hổ thần công, phải lĩnh hội sát phạt ở bên trong!

Trầm Tường từ trên cây bay xuống, huy động roi dài, mạnh mẽ từ không trung quất xuống, một roi quật trên xe ngựa, giống như một thanh trường đao chém xuống, chỉ nghe thấy một trận bùm bùm tiếng vang, thùng xe xa hoa kia nhất thời bị đánh thành hai đoạn, bên trong cũng nhảy ra hai người, một người là Dược gia trưởng lão, một cái khác là thiếu niên khuôn mặt tiều tụy, Dược Thiên Hoa!

- Ngươi là thổ phỉ bang phái nào? Chúng ta là người Dược gia...

Dược gia trưởng lão nói còn chưa dứt lời, Trầm Tường cũng đã như tia chớp vung trường tiên ra, đánh về phía hai xa phu cùng hai hộ vệ muốn rút đao mà đến kia.

Roi dài ẩn chứa chân khí Kim thuộc tính cường hãn, kim quang hừng hực sát khí đánh vào thân thể bọn hắn, giống như quật đậu hũ, sau khi bốn tiên vung ra, bốn người kia đều bị quật thành mảnh vỡ, chân khí hung tàn bực này, không chỉ làm cho Dược gia trưởng lão cùng Dược Thiên Hoa kinh hãi, ngay cả Trầm Tường cũng không khỏi hít một hơi lạnh.

- Ngươi... Ngươi là Trầm Tường!

Dược gia trưởng lão thấy đôi tròng mắt kia của Trầm Tường, nhất thời kinh quát lên, mà roi của Trầm Tường đã vô tình lạc ở trên người hắn.

Không hổ là Phàm Võ Cảnh bảy tầng, tuy bị trọng thương, nhưng hắn vẫn điều động chân khí trong cơ thể, tiếp được Bạch Hổ chân khí mang theo từng tia từng tia sát phạt của Trầm Tường.

- Ngươi đúng là Trầm Tường!

Dược gia trưởng lão trầm giọng hỏi, nhưng trong ánh mắt không che giấu nổi sợ hãi, hắn không nghĩ tới Trầm Tường sẽ tới giết bọn hắn, hơn nữa thủ đoạn lại tàn bạo như vậy.

Trầm Tường im lặng không lên tiếng, tay trái lóe lên ánh lửa, một hỏa tiên ngưng tụ thành, sau đó há mồm rít gào một tiếng, đây cũng là chân khí mộc thuộc tính.

Thanh Long bào hao thả ra, sấm sét cương phong bừa bãi tàn phá Dược gia trưởng lão, lúc này Chu Tước chân của Trầm Tường đã quất lên, tinh chuẩn đánh vào trên cổ của Dược gia trưởng lão, lấy cả đầu lâu của hắn xuống.

Dược Thiên Hoa ở một bên đã hoàn toàn bị Trầm Tường làm cho kinh sợ, chẳng những có thể thi triển hỏa diễm tinh khiết để luyện đan, còn có thể dùng chân khí Kim thuộc tính, đồng thời còn có thể sử dụng mộc thuộc tính thi triển lực lượng lôi cùng phong, đây cũng là đồng thời thi triển ba loại thuộc tính a! Ở bên trong nhận thức của Dược Thiên Hoa, chưa từng có nhân vật như vậy.

Trầm Tường bước tới gần Dược Thiên Hoa, đôi mắt đầy ý sát phạt, chỉ thấy trường tiên màu vàng trong tay của hắn huy động, đánh về trên cổ Dược Thiên Hoa, ở thời điểm này, Dược Thiên Hoa phát ra một tiếng kêu to sợ hãi, trong ánh mắt tràn ngập kinh hãi!

Trường tiên đánh vào trên cổ hắn, đầu lâu bay xuống, đôi mắt hắn vẫn mở to, trên nét mặt tràn ngập sợ hãi không tin cùng phẫn hận, hắn không nghĩ tới hắn thân là Dược gia thiên tài sẽ bị giết chết như thế.

Trầm Tường hít một hơi, nhàn nhạt nói:

- Lúc trước thời điểm ngươi sử dụng kiếm đâm về ta, ta không nghĩ tới sẽ buông tha ngươi!

Sau khi giết chết hai người, Trầm Tường thu bao trữ vật của bọn hắn, bên trong chỉ có một ít linh thạch cùng linh dược, nhưng mà xem như là một bút thu hoạchphi thường khả quan.

Vì không để lại vết tích, Trầm Tường dùng rất nhiều thời gian mới thu thập hiện trường xong, lúc này vẫn là đêm khuya, nơi này giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Trầm Tường đi ở trên đường lớn, hướng thành thị khổng lồ mà phồn vinh trước mặt kia đi đến.

Vương thành vô cùng to lớn, bị tường cao dày đặc bao quanh, Trầm Tường không nhìn thấy phần cuối hai bên của tường cao kia, ở bên ngoài Vương thành còn có một sông đào bảo vệ thành, cửa thành cao to có rất nhiều người ra ra vào vào, trên tường thành cùng cửa thành đều đứng rất nhiều binh sĩ khôi ngô, xuyên thấu qua cửa thành có thể trực tiếp thấy một đường phố rộng rãi, nhìn rất bằng phẳng, trên đường phố tràn đầy người đi đường, rất là náo nhiệt.

Trầm Tường đi tới trên đường cái, tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, trước đây hắn cảm thấy Ngọa Hổ thành là một toà thành thị to lớn náo nhiệt, nhưng hiện tại hắn biết trước kia là hắn ếch ngồi đáy giếng, Vương thành này không biết lớn hơn Ngọa Hổ thành bao nhiêu lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK