Hiện tại Trầm Tường biết vì sao Ma Nỏ này lại xếp hạng đệ tam trong Linh khí bảy đoạn, hơn nữa còn được gọi là Ma Nỏ, bởi vì nó quá cường hãn, sau khi chân khí thông qua linh trận đặc thù trên Ma Nỏ này, liền biến thành một loại chân khí càng lợi hại hơn.
Lãnh U Lan cũng than thở không ngớt, nàng cười duyên nói:
- Ca, Cốc chủ nói sẽ giúp ta làm một đại kiếm lợi hại, chỉ là tài liệu vẫn không tìm đủ! Đúng rồi, Tiên Tiên là cùng ta nổi danh, ngươi nói nàng đẹp hơn hay là ta đẹp hơn!
Vấn đề này làm cho Trầm Tường có chút khó khăn, hắn cười nói:
- Nha đầu chết tiệt kia, muội đây không phải là làm khó dễ ta sao? Các ngươi đều đẹp như nhau!
Lãnh U Lan ngọt ngào nở nụ cười, cười đến phi thường mê người, Trầm Tường không ngờ rằng mỹ nhân lãnh ngạo mà thành thục xinh đẹp này dĩ nhiên cũng sẽ có một mặt đáng yêu như vậy.
- Muội phải hô nàng là chị dâu!
Trầm Tường cười nói, lại là một mũi tên bắn ra, ba Chân Võ Cảnh ba đoạn đã bị hắn làm thịt, nếu như ba đệ tử Ma Dương tông kia biết mình là bị một tiểu tử ở trong lúc nói cười cùng mỹ nữ bắn chết, nhất định sẽ chết không nhắm mắt.
- Không mà, gọi vậy sẽ làm nàng già đi, hình như nàng lớn hơn ta có một chút, ta muốn hô nàng là tỷ tỷ!
Lãnh U Lan kiều mị nói, nàng ở cùng Trầm Tường rất vui vẻ, có thể vô câu vô thúc, mà thời điểm nàng đối mặt người khác, đều là một dáng dấp thô bạo, đó là bởi vì nàng phi thường kiêng kỵ người khác, là một nữ nhân tự bảo vệ mình rất mạnh.
Vô thanh vô tức ám sát, làm cho Trầm Tường làm ít mà hiệu quả nhiều quyết định nhiệm vụ này, đương nhiên, nếu như đi bắn giết Chân Võ Cảnh bốn đoạn hoặc là năm đoạn, hắn không thể bảo đảm sẽ không bị phát hiện, cho nên hắn dự định sau khi giải quyết những người thực lực hơi yếu kia, lại thử một chút bắn giết Chân Võ Cảnh năm đoạn kia, bởi vậy, hắn và Lãnh U Lan sẽ không cần liều lĩnh nguy hiểm chiến đấu củng đối thủ mạnh như vậy.
Trầm Tường ung dung giải quyết ba đệ tử Ma Dương tông Chân Võ Cảnh tam đoạn, lúc này hắn vẫn không có lao ra, mà tiếp tục bắn giết năm Chân Võ Cảnh nhị đoạn, ngược lại đối với hắn mà nói là phi thường dễ dàng, còn có thể làm hắn bớt đi rất nhiều chuyện.
- U Lan, muội biết nữ đế Thần Binh Thiên quốc kia cùng Cốc chủ các ngươi là quan hệ như thế nào không?
Trầm Tường hỏi, hắn nhắm vào một lều vải khá xa, lại bắn ra một mũi tên.
- Không biết, mỗi lần nàng đến đều phi thường thần bí, lúc đi cũng là như vậy, ta cũng không biết chừng nào thì nàng đến, khi nào thì đi. Cốc chủ cũng thần thần bí bí, thường thường không thấy được nàng, bình thường Băng Phong cốc đều là các trưởng lão đến quản lý, ta đến Băng Phong cốc lâu như vậy, từng gặp mặt cùng cốc chủ không vượt quá hai mươi lần!
Lãnh U Lan nói đến đây, lòng tràn cũng đầy nghi hoặc, phi thường hiếu kỳ.
Trầm Tường cũng không hề cảm thấy bất ngờ, bởi vì chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên, Đan trưởng lão đều là như vậy, thần thần bí bí, Đan trưởng lão còn tốt, chí ít thường thường lộ diện, nhưng chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên cùng Cốc chủ Băng Phong cốc lại rất che dấu, các nàng đều là nữ nhân, hơn nữa còn là bá chủ một phương thế lực, làm như vậy đến cùng là vì cái gì?
Đan trưởng lão từng nói nàng làm như vậy chính là vì bảo vệ mình, bởi vì nàng nắm giữ Tử Nguyệt Hỏa Hồn, lo lắng sẽ bị những người chuyên môn tìm kiếm Hỏa Hồn kia bắt được.
Lẽ nào Cốc chủ Băng Phong cốc cùng chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên tất cả đều là như vậy? Các nàng đều nắm giữ Hỏa Hồn? Hoặc là một ít đồ vật lợi hại?
Trong nháy mắt, năm Chân Võ Cảnh nhị đoạn của Ma Dương tông lặng yên không một tiếng động bị Trầm Tường giết chết, Trầm Tường nghỉ ngơi một thoáng, trầm giọng nói:
- U Lan, chuẩn bị xong, ta muốn công kích Chân Võ Cảnh ngũ đoạn kia, nếu như không thể giết chết gia hoả kia, chúng ta liền bắt đầu động thủ!
Tay ngọc của Lãnh U Lan đã đặt lên trên chuôi kiếm, một mặt nghiêm túc, chuẩn bị kỹ càng!
Trầm Tường rót vào Ma Nỏ rất nhiều Càn Khôn chân khí, mãi đến khi Ma Nỏ không cách nào hấp thu, hắn mới thả tiễn ra!
Mũi tiễn kia rất lớn, bắn vào trong lều vải, chỉ thấy lều vải kia khẽ run một thoáng, liền có một tiếng bạo hống từ trong lều truyền ra. Chỉ thấy một người thân hình khôi ngô xuyên phá trên đỉnh lều vải, nhảy đến trên không, cầm trong tay một đại đao màu đen, rống giận liên tục.
- Cẩu tạp chủng nào ám hại Lão tử, nhanh lăn ra cho Lão tử!
Đại hán khôi ngô kia quát.
Theo đại hán này phát sinh từng trận tiếng gào, những người trong lều kia đều dồn dập đi ra, sắp tới một trăm, Lãnh U Lan phát sinh một tiếng quát lạnh, đột nhiên thanh kiếm từ phía sau lưng bay ra, nàng nắm lấy thanh cự kiếm này, làm cho nàng có vẻ càng thêm dũng mãnh, càng thêm cuồng dã!
- Tóc bạc yêu nữ, lại là ngươi!
Đại hán kia vừa nói xong, Lãnh U Lan liền biến mất không thấy, trong chớp mắt liền xuất hiện ở bên ngoài mấy chục trượng, hai tay cầm kiếm chém tới đại hán kia, chỉ thấy một trận hàn khí nhất thời bao phủ cửa thành, nhưng hàn khí qua đi, lại là một trận nóng bức khiến người ta phi thường khó chịu. Chỗ chết người nhất chính là, một lạnh một nóng này dung hợp lại cùng nhau, hình thành một loại chân khí phi thường quỷ dị, khiến người ta khó chịu nói không nên lời.
Một kiếm kia của Lãnh U Lan phi thường bá đạo, sau khi mạnh mẽ đánh xuống, lại bị đại hán kia dùng đại đao màu đen ngăn trở, phát sinh một tiếng nổ vang, đại đao của đại hán kia nhất thời xuất hiện một tầng băng..
Trầm Tường nhìn ra há hốc mồm, sau khi Lãnh U Lan dung hợp Băng Hỏa chân khí, dĩ nhiên trở nên cuồng bạo như vậy, rất khó tưởng tượng một nữ tử như thế dĩ nhiên có thể thả ra loại chân khí bá đạo này, hơn nữa sau khi chân khí va chạm, còn có thể sản sinh một trận nổ tung phi thường mãnh liệt.
Lãnh U Lan Chân Võ Cảnh tứ đoạn, thực lực có thể so với Chân Võ Cảnh ngũ đoạn Ma Dương tông, mặc dù nàng cầm trong tay là một thanh kiếm rất lớn, nhưng kiếm pháp của nàng lại hết sức linh hoạt phiêu dật, khiến người ta xem ra có cảm giác là lạ, đương nhiên, tốc độ của nàng phi thường khủng bố, có thể đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện ở sau lưng đại hán kia, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Đại hán kia có thể lăn lộn đến Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, cũng không phải là ăn chay, tuy bị Lãnh U Lan áp chế, nhưng hắn vẫn có thể ngăn cản Lãnh U Lan công kích, tốc độ của hắn theo không kịp Lãnh U Lan, nhưng chân khí trong cơ thể lại hết sức hùng hậu, đều có thể đúng lúc thả ra một vòng chân khí bảo hộ chống lại công kích của Lãnh U Lan
Đại hán này đang chờ đợi những Chân Võ Cảnh tam đoạn, nhị đoạn kia đến giúp đỡ, nguyên bản hắn cho rằng rất nhanh sẽ có thể dễ dàng, nhưng đợi lâu như vậy, cũng không có nhìn thấy, chỉ có mười Chân Võ Cảnh một đoạn cùng một đoàn Phàm Võ Cảnh xông lại, thực lực của những người kia đều rất yếu, một khi tới gần sẽ bị cỗ chân khí bá đạo này của Lãnh U Lan đánh văng ra.
Trầm Tường thấy Lãnh U Lan lợi hại như vậy, cũng không cần lo lắng nữa, rút thiết kiếm bên hông ra, mấy cái phi thân liền đến trước mặt đám người kia. Xoạt xoạt xoạt quơ trường kiếm trong tay, kiếm khí chấn động, kiếm ảnh đầy trời, chân khí hùng hậu đáng sợ rót vào bên trong trường kiếm, làm cho trường kiếm phổ thông này như thần binh vậy, mấy lần liền chém giết một đám Phàm Võ Cảnh mười tầng, mà những Chân Võ Cảnh kia thấy Trầm Tường lợi hại như vậy, lập tức lùi về sau.
Chương 247 - Ngạo Kiếm tông
Đại hán chiến đấu cùng Lãnh U Lan kia điên cuồng hét lên tên mấy người, Trầm Tường suy đoán là những người bị hắn dùng Ma Nỏ giết chết kia, mặc kệ đại hán kia gọi làm sao, cũng không có người từ những trong lều kia đi ra.
Lều vải nơi này đều bị sóng khí lúc chiến đấu bộc phát thổi ngã, lúc này đại hán kia đã biết những người kia sớm đã bị chém giết, điều này làm cho hắn nhất thời giận dữ lên, quay về Lãnh U Lan bổ một đao, nhưng Lãnh U Lan đã ung dung tránh qua, điều này làm cho đại hán kia vừa giận vừa vội.
Trầm Tường bị một đám người vây quanh, đều là một ít Phàm Võ Cảnh mười tầng cùng Chân Võ Cảnh một đoạn, nhưng ở trong mắt Trầm Tường như là chuyện vặt!
- Mọi người cùng nhau tiến lên!
Một người trung niên hét lớn, hắn vừa bước ra một bước, chỉ thấy cánh tay Trầm Tường nhất thời tràn ra một trận kim quang, quay về bọn họ cách không một quyền, một nắm đấm to lớn do chân khí màu vàng kim ngưng tụ ầm ầm đánh ra, một cỗ sát khí khiến người ta nghẹt thở bao phủ những người kia, làm cho bọn hắn rơi vào trong sợ hãi.
Trầm Tường một quyền lại một quyền đánh ra, từng cái từng cái nắm đấm do chân khí ngưng tụ mang theo từng trận sóng khí mãnh liệt, giống như Cuồng Phong sóng lớn cuồn cuộn cuốn tới những người kia, nhấc lên từng tầng từng tầng bùn đất, nắm đấm đánh vào trên thân thể những người kia, ầm ầm nổ tung, giống như sấm sét cuồn cuộn, âm thanh chấn động bát phương, vô cùng doạ người.
Trên tường thành đã đứng đầy người, bọn họ trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một nam một nữ phía dưới công kích sắc bén kia, tuy rằng tính chất chân khí khác nhau, nhưng đều là bá đạo uy mãnh, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Từng tiếng kêu thảm thiết truyền khắp thâm sơn, khiến lòng người sợ hãi, Trầm Tường công kích phi thường hung tàn, người bị Bạch Hổ thần quyền tràn ngập sát phạt bắn trúng, không phải chết chính là trọng thương.
Đây chính là thực lực của võ giả siêu cường sao? Người trên tường thành đều kinh ngạc mà nhìn về phía Trầm Tường, quyền pháp kia khiến người ta sợ run, tim mất mật hàn, một quyền là có thể đánh người tan thành mây khói, loại sức mạnh này làm cho bọn hắn đều hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng bọn hắn cũng âm thầm vui vẻ, bởi vì rốt cục có người tới cứu bọn hắn.
Những đệ tử Ma Dương tông kia đột nhiên cảm giác mình căn bản không xứng xưng là đệ tử Ma môn, Trầm Tường ở trong mắt bọn họ giống như Ma thần, không ít Phàm Võ Cảnh mười tầng đều bị quyền pháp hung tàn kia của Trầm Tường doạ sợ, nơi này không chỉ phiêu tán mùi máu tươi, còn có từng trận mùi hôi thúi.
Nguyên bản gần như có chừng trăm người, nhưng hiện tại chỉ còn lại không tới ba mươi, những người này đều kinh hoảng chạy trốn, tan nát cõi lòng kinh hô. Trầm Tường vẫn chưa có công kích bọn họ, bọn họ đã bị sợ đến hét rầm lên.
Trầm Tường nhìn những người kia chạy trốn cũng không đuổi giết, những Chân Võ Cảnh kia đều bị hắn đánh chết, chạy đi kia chỉ là Phàm Võ Cảnh mười tầng, hắn không có chút nào lo lắng.
Hắn nhìn phía xa xa truyền đến từng làn từng làn bạo chấn, Lãnh U Lan đang công kích đại hán kia, hắn vẫn luôn chú ý.
Lãnh U Lan không biết bổ ra bao nhiêu kiếm, nhưng đều bị đối phương ngăn cản hoặc là tránh đi, nhưng nàng vẫn giữ được bình tĩnh. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng rất phong phú, biết phải gắng giữ tĩnh táo, cứ việc đại hán kia dùng ngôn ngữ rất ác độc mắng nàng, nàng cũng coi như không có nghe thấy, thực lực của nàng cùng đại hán kia tương đương, không thể rối loạn trận tuyến, bằng không sẽ bại.
- Cơ hội tới rồi!
Lãnh U Lan đột nhiên thấy tốc độ của đại hán kia chậm một chút, nhưng chính là một chút như thế, liền để nàng chặt đứt cánh tay đại hán kia, làm hắn phát sinh một tiếng bạo hống thê thảm.
Nhân lúc ngươi bệnh đòi mạng ngươi, sau khi Lãnh U Lan chém ra một kiếm, trong nháy mắt biến mất, xuất hiện ở sau lưng tên đại hán kia, cự kiếm đâm một cái, nhanh chóng cực kỳ, như quang như điện.
Cự kiếm hàn khí kèm theo nhiệt khí thả ra, biến thành một loại chân khí phát sinh bùm bùm nổ vang, loại chân khí này bị nàng rót vào bên trong đại kiếm, đâm vào thân thể đại hán kia, từ trong ra ngoài, hơn nữa còn sản sinh một trận nổ tung, đánh đến hắn nổ banh xác.
Lãnh U Lan vung tay ngọc lên, một đoàn hỏa diễm bao phủ bên trên thân thể đại hán kia, đốt cháy hắn đi, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm, thở hồng hộc đi tới trước mặt Trầm Tường.
Này lại làm cho người trên tường thành trong lòng run sợ, một nữ nhân cũng có thể hung tàn như vậy!
Trầm Tường lấy ra một cái khăn, cười hì hì lau mồ hôi trên mặt nàng, nói:
- Nữ Bá Vương, phương thức chiến đấu của muội thật không giống nữ nhân.
- Ca ca, ta lợi hại không! Giết chết một Chân Võ Cảnh ngũ đoạn rồi!
Lãnh U Lan vô cùng đắc ý cười nói.
- Đối với ta chỉ là một chút lợi hại, nếu là ta, sẽ không dùng thời gian dài như vậy.
Trầm Tường nặn nặn mặt nàng, cười nói.
- Không tin! Nếu không bây giờ chúng ta liền đánh một hồi!
Lãnh U Lan lập tức nói, bên trong đôi mắt đẹp lập loè hào quang.
Trầm Tường lắc đầu cười nói:
- Bây giờ còn chưa được, sự tình vẫn chưa xong!
Nói xong, hắn ngửa đầu nhìn về phía người trên tường thành, ôm eo thon thả của Lãnh U Lan, nhẹ nhàng nhảy một cái, liền nhảy đến trên tường thành cao tới hơn hai mươi trượng.
“ Đừng sợ, ta là người Thái Vũ môn, ta muốn gặp người phụ trách nơi này của các ngươi!
Trầm Tường nói xong, liền thả Lãnh U Lan xuống.
Những người kia vẫn chìm đắm trong cơn khiếp sợ vừa nãy, sát thần Trầm Tường này đột nhiên nhảy xuống, sợ đến bọn họ lập tức lùi lại mấy bước.
Trầm Tường móc ra một lệnh bài, đây là lệnh bài chứng minh thân phận đệ tử Thái Vũ môn, những người kia trước đó còn đang hoài nghi Trầm Tường là Ngạo Kiếm tông, nhưng không nghĩ tới dĩ nhiên là Thái Vũ môn, nhưng bọn hắn lại không biết Thái Vũ môn có loại nhân vật tàn nhẫn này.
- Này, các ngươi không nhận ra ta sao? Ta đã giúp các ngươi, lẽ nào các ngươi hoài nghi ta!
Khắp khuôn mặt xinh đẹp của Lãnh U Lan đều là lạnh lẽo.
- Đương nhiên nhận được, Lãnh nữ hiệp là nhân vật có tiếng vùng này, chúng ta đã sớm nghe nói.
Một người vội vàng nói.
Lãnh U Lan ở chỗ này xác thực phi thường nổi tiếng, bởi vì nàng thường thường chạy tới Sương Kiếm thành hỏi thăm tin tức Trầm Tường, lại tới gần Băng Phong cốc, có đôi khi nàng cũng thuận tiện làm một ít chuyện tốt, thêm vào nàng có một mái tóc bạc chói mắt cùng một khuôn mặt tuyệt mỹ, hành sự lại sấm rền gió cuốn.
Trầm Tường bây giờ là cải trang dịch dung, những người này đều không nhận ra Trầm Tường, mà Trầm Tường cũng chưa hề nói tên cho bọn họ biết, hắn lo lắng bại lộ hành tung của mình, đưa tới phiền phức không tất yếu.
Lãnh U Lan cùng Trầm Tường theo một người từ sơn động tiến vào bên trong vùng mỏ, bên trong nhiều đường hầm vô cùng, này đều có thể đưa đến tác dụng bảo vệ.
Trầm Tường cùng Lãnh U Lan đi tới một thạch thất không quá sáng sủa, hắn ở nơi này nhìn thấy một người trung niên sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn cũng biết là bị thương.
- Đan Nguyên?
Trầm Tường hỏi, trung niên kia gật đầu.
Chương 248 - Bại lộ thân phận
Thời điểm Trầm Tường đến liền từ Thanh trưởng lão biết được trú thủ ở chỗ này chính là một Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, tên là Đan Nguyên, nhưng bây giờ lại bị đả thương, Trầm Tường đưa cho hắn một hộp Bạch Ngọc Tán, này có thể trợ giúp hắn chữa thương.
Đan Nguyên cảm kích nói:
- Ta vừa nãy liền nghe được động tĩnh, biết bên ngoài có chiến đấu, hiện tại bên ngoài như thế nào rồi?
Đan Nguyên nhận ra Lãnh U Lan, hơn nữa hắn cũng đã cầu viện về Thái Vũ môn, hắn biết hiện tại có người đến giúp bọn họ.
Trầm Tường nói:
- Sự tình đã giải quyết, bất quá ta khó nói sau này bọn họ có đến nữa hay không, chuyện này hẳn là Ma Dương tông cùng Ngạo Kiếm tông liên hợp làm ra, ta sẽ về thông báo cho nội môn trưởng lão, để bọn hắn phái người càng mạnh hơn đén giải quyết.
Đột nhiên, một người chạy vào, nói:
- Đan lão đại, bên ngoài có người Ngạo Kiếm tông đến, bọn họ nói muốn tìm ngươi nói chuyện.
Đan Nguyên hơi sững sờ, nói:
- Chúng ta đi ra ngoài nhìn một chút!
Trong mắt Tại Đan Nguyên, Trầm Tường là một người so với hắn còn mạnh hơn, bằng không cũng không cách nào giải quyết những người Ma Dương tông bên ngoài kia.
- Người Ngạo Kiếm tông không phải là không quản chuyện này sao?
Trầm Tường nói.
- Đây cũng không phải, chỉ là Ngạo Kiếm tông đang nội đấu, bọn họ không có thời gian rỗi đi quản người khác, bất quá Ngạo Kiếm tông bọn hắn có một thống lĩnh Bắc Biên cấu kết cùng Ma Dương tông, bọn họ không thể không đến, tuy Ngạo Kiếm tông kiêu ngạo, nhưng cũng không muốn trên lưng bêu danh cấu kết cùng Ma môn.
Lãnh U Lan nói.
Mấy người Trầm Tường tới một sơn động khá là đơn sơ, nhìn thấy vài người bên hông mang kiếm, trên vỏ kiếm kia tràn đầy bảo thạch quý giá, lập loè từng trận hào quang đẹp mắt, mấy người này đều là quần áo hoa lệ, đầy mặt ngạo khí, đều là một ít thanh niên, vừa nhìn liền biết đây là đệ tử của Ngạo Kiếm tông.
- Đan Nguyên, chúng ta lại gặp mặt!
Một thanh niên lạnh nhạt nói, thấy Đan Nguyên đi tới hắn cũng không đứng dậy, vẫn như cũ ngồi ở chỗ đó, vô cùng ngạo mạn, làm cho Trầm Tường cùng Lãnh U Lan nhìn ra phi thường khó chịu.
Đan Nguyên cũng có chút căm tức, bất quá hắn thường xuyên giao thiệp cùng người Ngạo Kiếm tông, đã quen thuộc từ lâu.
- Lãnh U Lan!
Thanh niên kia đột nhiên thấy một mỹ nhân tóc bạc phía sau, không khỏi kinh hô lên.
- Cam Cửu Kiếm, ngươi tới làm gì?
Lãnh U Lan nói một cách lạnh lùng, mặt đầy sương lạnh, nhìn ra được nàng đối với thanh niên gọi là Cam Cửu Kiếm này phi thường phản cảm.
Trầm Tường đánh giá Cam Cửu Kiếm kia, tuy hình dạng tuấn tú, nhưng vẻ ngạo mạn kia của hắn làm người căm ghét.
Cam Cửu Kiếm cũng không hề chú ý Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường xem ra giống như là trung niên phổ thông, lúc này sự chú ý của hắn đều ở trên người Lãnh U Lan, bốn đệ tử của Ngạo Kiếm tông khác cũng là như thế.
Tuy nơi đây đơn sơ, nhưng vẫn là phi thường sáng sủa, ai nấy đều thấy được Lãnh U Lan rất không cao hứng, bởi vì nàng không thích có người không chút kiêng kỵ nhìn nàng như thế, đương nhiên, ngoại trừ Trầm Tường.
- Không hổ là nữ trung hào kiệt đại danh đỉnh đỉnh, dĩ nhiên giải quyết hơn trăm người Ma Dương tông rồi!
Cam Cửu Kiếm nói đến đây, trong mắt cũng hiện lên một vệt kinh ngạc, bọn họ cho là như vậy.
- Cam Cửu Kiếm, ngươi tới nơi này lẽ nào chính là thả những xú thí này thôi sao? Ngươi làm ta buồn nôn, ngươi khẩn trương thả rắm xong thì cút đi!
Lãnh U Lan không cho Cam Cửu Kiếm kia chút mặt mũi, lớn tiếng quát.
Điều này làm cho Trầm Tường âm thầm cười, tác phong hành sự của Lãnh U Lan rất là phóng túng, ở phương diện ngôn ngữ cũng rất thô lỗ.
Cam Cửu Kiếm sửng sốt, sắc mặt trở nên phi thường khó coi, sau đó nhìn Đan Nguyên nói:
- Đan Nguyên, ta cũng không dài dòng, tuy Lãnh U Lan tạm thời giúp các ngươi giải trừ nguy cơ, nhưng Ma Dương tông sẽ không giảng hoà, chỉ cần ngươi nguyện ý cộng đồng khai thác vùng mỏ này, Ngạo Kiếm tông chúng ta sẽ bảo vệ các ngươi không có chuyện gì!
Đám người Trầm Tường đều nhíu mày, Ngạo Kiếm tông này nói rõ áp chế bọn họ, Đan Nguyên vừa muốn cự tuyệt, liền nghe Trầm Tường lạnh lùng hét một tiếng:
- Không được!
Cam Cửu Kiếm nhìn về phía Trầm Tường, cười lạnh nói:
- Tiểu lâu la từ đâu tới, chán sống rồi sao? Không nhìn thấy chúng ta đang nói chuyện sao? Lúc nào đến phiên loại gia hỏa như ngươi xen mồm. . .
Hắn vừa nói đến đây, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, bởi vì Trầm Tường đột nhiên không thấy, hắn phản ứng cũng rất cấp tốc, nhưng đã chậm một bước, một trận gió kéo tới, mọi người chỉ nghe thấy “ Đùng đùng “ hai tiếng, Trầm Tường mạnh mẽ tát Cam Cửu Kiếm hai bạt tai.
Gò má Cam Cửu Kiếm nóng rát, bị đánh cho lăn ra khỏi ghế, khóe miệng chảy ra máu tươi, Trầm Tường ra tay rất nặng.
- Ngươi. . . Ngươi. . .
Cam Cửu Kiếm nói không ra lời, người trong nháy mắt liền có thể cho hắn hai bạt tai, cũng có thể trong nháy mắt lấy mạng hắn, thực lực như vậy là vượt qua hắn rất nhiều.
- Ta muốn quyết đấu cùng ngươi, đệ tử Ngạo Kiếm tông chúng ta tuyệt không có thể bị người sỉ nhục!
Cam Cửu Kiếm bỗng nhiên lùi về sau vài bước, khắp khuôn mặt là vẻ giận dữ, chỉ thấy hắn từ bên trong vỏ kiếm đẹp mắt kia chậm rãi rút ra một trường kiếm lập loè hàn quang.
Thanh kiếm này vừa ra khỏi vỏ, một cỗ sát khí nhất thời tràn ngập, khiến lòng người kinh hãi không ngớt.
- Ngạo Huyết kiếm, xếp hạng thứ nhất bên trong thất đoạn Linh khí!
Lãnh U Lan nói, vội vàng đi tới bên người Trầm Tường.
Cam Cửu Kiếm thấy Lãnh U Lan cùng Trầm Tường thân mật như vậy, càng trở nên tức giận hơn, cười lạnh nói:
- Đến quyết chiến đi!
- Chân Võ Cảnh tứ đoạn!
Trầm Tường nói một cách lạnh lùng.
- Không sai, ta là Chân Võ Cảnh tứ đoạn, năm nay ta mới hai mươi lăm tuổi!
Cam Cửu Kiếm ngạo nghễ nói.
- U Lan, muội lui ra, ta đến gặp gỡ gia hoả này! Cho hắn biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên.
Trầm Tường nhếch miệng nở nụ cười.
Cam Cửu Kiếm hừ một tiếng:
- Ngươi xác thực so với ta mạnh hơn một chút, nhưng ta dùng thanh kiếm nầy, ngươi nhất định sẽ bại!
Lãnh U Lan có chút bận tâm, bất quá nàng vẫn lui ra, người trong tiểu sảnh cũng không ít, bọn hắn đều đang hiếu kỳ, tại sao Lãnh U Lan ở Băng Phong cốc lại có quan hệ thân mật như thế cùng một cường giả Thái Vũ môn.
Chương 249 - Đả bại
Cam Cửu Kiếm vung kiếm, đồng thời về phía trước một bước, liền đã tới trước mặt Trầm Tường, thanh Ngạo Huyết kiếm trong tay của hắn thả ra sát khí mạnh mẽ, như điện đánh xuống Trầm Tường.
Trong nháy mắt, mọi người chỉ nghe thấy Trầm Tường phát sinh một tiếng cười gằn xem thường, lập tức một đạo thanh mang đột nhiên hiện ra, xẹt qua Ngạo Huyết kiếm, “ Coong “ một tiếng vang giòn, Ngạo Huyết kiếm lại bị chặt đứt!
Cùng lúc đó, một cỗ chân khí tràn ngập uy nghiêm bao phủ trong tiểu sảnh, mà tả quyền của Trầm Tường bạo dâng lên từng trận kim mang, một cỗ khí cương càng bá đạo hơn hơn nữa khiến người ta sợ run bộc phát ra.
Tả quyền của Trầm Tường giống như đầu rồng màu vàng, sâm nghiêm mà nghiêm túc, thô bạo hừng hực.
Long Cương quyền! Trầm Tường dùng Long Vũ, loại Long Vũ này ở trong mắt sư phụ Hoàng Cẩm Thiên là một loại Long Vũ cấp thấp, nhưng cũng vô cùng bá đạo.
Sau khi Trầm Tường một đao chém đứt Ngạo Huyết kiếm mà Cam Cửu Kiếm vẫn lấy làm kiêu ngạo, liền hướng trên người Cam Cửu Kiếm đánh ra một Long Cương Quyền.
Long Cương Quyền vừa ra, giống như cuồng long rống giận, vô cùng doạ người, nhìn loại khí thế này, cũng đã để những kia người cảm thấy sợ hãi.
“ Phốc “ trong miệng Cam Cửu Kiếm phun ra một mũi tên máu, thân thể bị nắm đấm cuồng bạo kia bắn trúng, bỗng nhiên văng ra sau, tầng tầng đánh vào trên thạch bích, làm vách đá lún một lỗ sâu.
Ngạo Huyết kiếm đứt đoạn rồi, người cũng bị Trầm Tường đánh cho sống chết không rõ, thực lực của Trầm Tường làm mấy tên đệ tử Ngạo Kiếm tông rung động thật sâu, Lãnh U Lan cũng trừng lớn đôi mắt đẹp, hết sức kinh ngạc mà nhìn về phía Trầm Tường, nàng vẫn tự phụ thực lực của mình mạnh hơn Trầm Tường, nhưng hiện tại xem ra, nàng cùng Trầm Tường thật giống còn có một chút khoảng cách, chí ít nàng không thể nhanh chóng đánh bại thiên tài trẻ tuổi của Ngạo Kiếm tông như vậy.
- Ngươi là. . . Ngươi là Trầm Tường?
Cam Cửu Kiếm ngã sấp trên đất, trong miệng không ngừng tuôn ra huyết dịch, một mặt ngơ ngác nhìn về phía Thanh Long đồ ma đao trong tay Trầm Tường, Thanh Long trên thân đao kia giương nanh múa vuốt làm hắn cực kỳ sợ hãi, vừa nãy hắn có thể cảm nhận được mình giống như là bị nộ long công kích.
Người này dĩ nhiên là Trầm Tường!
Không chỉ là đệ tử Ngạo Kiếm tông khiếp sợ, những người Thái Vũ môn kia cũng cực kỳ kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Trầm Tường đều là kinh dị cùng tôn kính!
- Tư chất ngươi không tệ, nhưng từng trải quá ít, quá mức táo bạo, quá mức tự kiêu! Môn phái các ngươi cũng là bởi vì như vậy mới suy sụp. Cầm đi đi, lần sau thời điểm nhìn thấy ta, hi vọng ngươi có thể lấy ra bản lĩnh chân thực.
Trầm Tường ném một hộp Bạch Ngọc Tán cho Cam Cửu Kiếm.
Trầm Tường được công nhận là đệ nhất cường giả trẻ tuổi Thái Vũ công, hai mươi tuổi, đã làm ra rất nhiều chuyện kinh thiên động địa, bị nhiều thế lực treo giải thưởng, tổng ngạch ngàn vạn tinh thạch, hắn còn là một tên Luyện đan sư tứ đoạn!
Đệ tử Ngạo Kiếm tông chủ yếu là sử dụng kiếm, không có kiếm, thực lực sẽ bị suy yếu rất nhiều, vì lẽ đó sau khi Trầm Tường chém đứt kiếm của Cam Cửu Kiếm, Cam Cửu Kiếm như hổ không nanh, hắn lại thừa dịp Cam Cửu Kiếm kinh ngạc, đồng thời nổ ra một quyền, trực tiếp đả thương Cam Cửu Kiếm, hắn ra tay cũng có đúng mực, bằng không Cam Cửu Kiếm đã sớm bị phế bỏ.
- Trở lại nói cho cao tầng Ngạo Kiếm tông các ngươi, đừng ngu ngốc đến uy hiếp Thái Vũ môn chúng ta nữa, Thái Vũ môn chúng ta không sợ dựng thêm một môn phái đối địch, còn nữa, nếu như không hy vọng Thái Vũ môn chúng ta nhúng tay vào chuyện hư hỏng của Ngạo Kiếm tông các ngươi, thì các ngươi nhanh chóng giải quyết những gia hỏa cấu kết ma đạo kia đi!
Trầm Tường nói một cách lạnh lùng, xem ra giống như hắn là cao tầng của Thái Vũ môn vậy, bất quá khí thế cùng ngữ khí kia thật sự rất giống.
Cái này cũng là đương nhiên, dù sao hắn là Tiểu sư thúc của tam đại cự đầu Thái Vũ môn, hắn thường thường ở trước mặt tam đại cự đầu kia cố ý cố làm ra vẻ, nên cũng học được chút ít.
Cam Cửu Kiếm một chưởng đập nát hộp Bạch Ngọc Tán của Trầm Tường, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trầm Tường, Cam Cửu Kiếm ta cùng ngươi không chết không thôi, chúng ta đi!
Người Ngạo Kiếm tông đỡ Cam Cửu Kiếm, nhặt lên thanh tàn kiếm này, vội vàng rời đi.
- Gia hỏa không biết phân biệt!
Lãnh U Lan hừ nhẹ nói, sau đó nhìn về phía thanh Thanh Long đồ ma đao của Trầm Tường, cự đao này là một trong những tiêu chí của Trầm Tường, là một Bảo khí so với Linh khí lợi hại hơn rất nhiều!
- Ca, cây đao này của ngươi thật lợi hại, có thể cho ta nhìn một chút không?
Lãnh U Lan tò mò hỏi, Bảo khí nha, đây chính là đồ vật mà võ giả cảnh giới cực hạn cũng ít có.
Trầm Tường cười ha ha, đưa thanh đao tới, Lãnh U Lan tiếp nhận Thanh Long đồ ma đao, nhất thời duyên dáng gọi to một tiếng, suýt chút nữa bắt không được, bởi vì quá nặng, ở trong tay Trầm Tường cũng có mấy vạn cân, đến ở trong tay người khác thì càng nặng, chí ít mười vạn cân.
Lãnh U Lan vẫn có thể lấy lên được, nhưng nhìn một chút, liền trả lại cho Trầm Tường, nàng biết Trầm Tường thường thường dùng cây đao này đại sát tứ phương, đồ vật nặng như vậy dĩ nhiên cũng có thể dùng linh hoạt, điều này làm cho Lãnh U Lan âm thầm bội phục.
Đám người Đan Nguyên đều không nói gì, vừa nãy bọn họ nghe thấy Lãnh U Lan gọi Trầm Tường là “ Ca “ , bọn họ rất nhanh nghĩ đến Trầm Tường cùng Lãnh U Lan là huynh muội kết bái, làm người ta kinh ngạc nhất chính là, hai huynh muội kết bái này đều biến thái giống nhau, tuổi còn trẻ, lại có thực lực phi thường kinh người.
- Đan sư huynh, dù như thế nào Thái Vũ môn cũng không thể yếu thế! Cách làm vừa nãy của ta nhất định chưởng giáo sẽ không trách tội, chờ ta trở lại, ta sẽ để môn phái đưa người lại đây.
Trầm Tường nói.
Đan Nguyên xấu hổ không ngớt, hắn là Chân Võ Cảnh tứ đoạn, nhưng bây giờ lại bị thực lực của Trầm Tường dọa cho phát sợ, hiện tại hắn đã biết rõ tại sao Trầm Tường khuấy lên được nhiều chuyện như vậy, bị ngàn vạn tinh thạch treo giải thưởng cũng có thể tiêu sái như thế.
- Sư đệ, cái này ta biết! Ngạo Kiếm tông đều là một đám vô dụng, tuy rằng bề ngoài kiêu ngạo, nhưng chỉ là mạnh miệng mà thôi.
Đan Nguyên nói, hắn ở chỗ này nhiều năm, đối với Ngạo Kiếm tông là vô cùng hiểu rõ.
Trầm Tường vẫn không có lập tức rời đi, hắn phải đợi thương thế Đan Nguyên khôi phục mới đi, để tránh khỏi đến thời điểm đó nơi này lại bị công kích.
Mặc dù là ở lại trong sơn động, nhưng Lãnh U Lan không có chút quan tâm nào, năng lực độc lập sinh tồn của nàng rất mạnh, vì lẽ đó sẽ không giống một ít nữ tử khác căm ghét loại hoàn cảnh này, huống chi nàng cả ngày đều có thể ở bên người ca ca của mình, đây là sự tình làm cho nàng vui vẻ nhất.
- Ca, trái cây ngươi cho ta ăn thật lợi hại, ta đến bây giờ vẫn không có luyện hóa xong!
Chương 250 - Bạch Long huyết
Lãnh U Lan nằm ở trong lồng ngực Trầm Tường, nàng rất yêu thích cảm giác như vậy, Trầm Tường cũng rất thích ôm nàng, vuốt ve mái tóc của nàng.
Trầm Tường cười nói:
- Ngươi có thể luyện hóa như vậy càng lợi hại hơn, U Lan muội muốn biết sau khi ngươi đi, ta giáo huấn tên Thái tử kia thế nào không?
- Muốn!
Lãnh U Lan hưng phấn nói, đối với sự tình tục giới nàng cũng nghe nói một chút, chỉ bất quá biết không tỉ mỉ.
Trầm Tường vô cùng kiên nhẫn giảng giải những sự tình lúc trước cho Lãnh U Lan, hắn cho là mình làm ca ca, nên dựng lên một hình tượng cao lớn lợi hại trong lòng muội muội, miễn cho Lãnh U Lan nghĩ mình mạnh hơn hắn.
Nói xong, đã đến buổi tối, Lãnh U Lan cũng không có rời đi, cùng Trầm Tường nằm ở trên giường, nàng một tay ôm Trầm Tường trên mặt, mang mỉm cười ngọt ngào nghe Trầm Tường khoác lác.
Cứ như vậy, Lãnh U Lan nằm trong lòng Trầm Tường ngủ mất rồi, nhìn nụ cười ngọt ngào của Lãnh U Lan, Trầm Tường đưa miệng tới, hôn lên gò má của nàng.
- Hảo đệ đệ của ta, ngươi thu nàng làm muội muội cũng không có ý tốt a!
Tô Mị Dao kiều thối nói, đồng thời cũng truyền tới Bạch U U hừ lạnh một tiếng.
- Đi đi, các ngươi đừng loạn tưởng!
Trầm Tường nói.
- Phi, ngươi ôm nàng nằm ở trên một cái giường, muốn không cho người loạn tưởng cũng khó khăn a!
Tô Mị Dao phát sinh âm thanh chà chà, nói.
- Chỉ là, ngươi dùng biện pháp như thế theo đuổi nữ nhân, thật sự là quá xấu xa rồi!
Bạch U U hừ lạnh nói.
Trầm Tường lặng lẽ cười nói:
- Nguyên lai hai người các tỷ là đang ghen! Các tỷ cả ngày xem ta tắm, ta cũng không nói các tỷ cái gì, ta bây giờ nằm cùng nghĩa muội ta, các tỷ ồn ào cái gì.
- Ai nhìn ngươi tắm!
Tô Mị Dao e thẹn nói, âm thanh rất thấp, Bạch U U cũng không nói nữa.
Trầm Tường hì hì nở nụ cười:
- Các ngươi xem qua dáng vẻ ta không mặc quần áo, ta cũng xem qua dáng vẻ các tỷ không mặc quần áo, như vậy chúng ta là quan hệ như thế nào? Khà khà... Muốn không cho người loạn tưởng cũng khó khăn a, đặc biệt là các tỷ, nhìn lén ta không mặc quần áo lên tới hàng ngàn, hàng vạn lần!
- Hừ!
Tô Mị Dao cùng Bạch U U đồng thời hừ một tiếng, nói đến đây, các nàng hận không thể tìm cái lỗ chui xuống. Nguyên bản các nàng không dự định để Trầm Tường biết các nàng nhìn lén, nhưng ai biết lần trước Trầm Tường giả bộ bất tỉnh, nghe được các nàng đối thoại, mới để cho sự tình này bại lộ.
Trầm Tường rất đắc ý nở nụ cười.
- Trầm Tường, ta cũng thường thường nhìn ngươi tắm! Không có chút đẹp đẽ nào, vẫn không có đẹp như thời điểm hai vị tỷ tỷ thay quần áo.
Long Tuyết Di lúc này xen vào nói nói.
Điều này làm cho Trầm Tường nhất thời tái mặt, Tô Mị Dao cùng Bạch U U càng không nói gì, các nàng đương nhiên biết thần thức của Long Tuyết Di rất mạnh, xuyên thấu giới chỉ nhìn các nàng là việc rất dễ dàng, mặc dù là bị một tiểu nha đầu xem, nhưng trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không thoải mái.
- Quả nhiên gần mực thì đen, Mị Dao tỷ, U U tỷ, nhìn các nàng dạy bậy tiểu nha đầu rồi này!
Trầm Tường dở khóc dở cười nói.
Long Tuyết Di cười nói:
- Trầm Tường, ta muốn đi ra ngoài sờ sờ tóc bạc kia của muội muội ngươi, có thể không?
Trầm Tường đối với tóc bạc kỳ dị kia của Lãnh U Lan cũng không thể nào hiểu được, Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng là như thế.
- Được rồi, hay nhất đừng cho nàng gặp ngươi!
Trầm Tường đáp ứng.
- Nhìn thấy thì thế nào, ta khả ái như vậy, sẽ không doạ nàng!
Long Tuyết Di hừ nói, cánh tay Trầm Tường bốc lên một trận Bạch Quang, Bạch Quang lóe lên mà ra, tiểu nha đầu khả ái Long Tuyết Di liền xuất hiện ở bên giường.
Nhìn nữ hài khả ái này, Trầm Tường lập tức đưa tay qua tàn nhẫn nắm bắt gương mặt của nàng, nhe răng cười nói:
- Tiểu nha đầu, ngươi nên đi ra nhiều cho ta xoa bóp, bằng không khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của ngươi sẽ béo mập lên.
Long Tuyết Di một mặt u oán mà nhìn về phía Trầm Tường, dùng tay ngọc hất tay của Trầm Tường đi, sau đó như là một tiểu hài nhìn thấy đồ chơi vui, vô cùng trìu mến vuốt ve tóc bạc kia của Bạch U U, giống như là nàng âu yếm búp bê vải vậy.
Trầm Tường cũng âm thầm kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Long Tuyết Di không chỉ là thích ăn đồ vật, còn yêu thích vuốt tóc mỹ nữ.
- Tiểu Thí Long, tại sao ngươi vuốt mê li như vậy?
Trầm Tường mạnh mẽ nắn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nàng, làm cho nàng phát ra tiếng mắng liên tiếp.
Long Tuyết Di đột nhiên hóa thành một đạo Bạch Quang, sau đó lại xuất hiện, lúc này mới tránh thoát hai tay của Trầm Tường, khuôn mặt nhỏ của nàng đã đỏ một khối.
- Nào có ai bắt nạt nữ hài như ngươi, ngươi là bại hoại!
Long Tuyết Di nũng nịu mắng.
- Tiểu Thí Long, ngươi gây cho ta nhiều chuyện như vậy, ta không đánh sưng mông của ngươi đã là tốt lắm rồi.
Trầm Tường cười dài nói.
- Hừ, ngươi cam lòng đánh sao? Ta biết ngươi không nỡ đánh!
Long Tuyết Di hướng hắn le lưỡi, sau đó lại sôi nổi lại đây, vuốt ve tóc bạc của Lãnh U Lan.
Lãnh U Lan ngủ rất ngon, hai tháng qua nàng đều là căng thẳng thần kinh, một mình ở trong thâm sơn rừng hoang, bây giờ nằm ở bên người Trầm Tường, có thể làm cho nàng dễ dàng ngủ một giấc.
Long Tuyết Di lẩm bẩm nói:
- Trên người nàng quả nhiên là có lưu lại Bạch Long huyết, cùng ta là một mạch!
Nghe được tiểu nha đầu nói, Trầm Tường, Tô Mị Dao cùng Bạch U U đều bị sợ không nhẹ, Lãnh U Lan dĩ nhiên có Long huyết, điều này nói rõ cái gì? Mẫu thân của Lãnh U Lan là một Chân Long, hay là phụ thân của nàng?
- Nói như vậy cha mẹ nàng có một người là Long?
Trầm Tường hỏi, sự tình Nhân Long kết hợp, sinh ra đời sau hắn chỉ nghe qua ở trong truyền thuyết.
Long Tuyết Di lắc đầu một cái, nói:
- Không biết, Bạch Long huyết trong cơ thể nàng rất mỏng manh, hẳn là tổ tiên của nàng, có thể là rất lâu trước đó, ở thời điểm nàng sinh ra, Bạch Long huyết mỏng manh ở trong đầu nàng, cho nên mới làm cho nàng mọc ra loại tóc bạc dẻo dai này!
Nói xong, Long Tuyết Di không biết từ nơi nào lấy ra một cái kéo sắc bén, sau đó nắm lên mấy sợi tóc bạc của Lãnh U Lan, dùng kéo cắt đi.
Trầm Tường cũng không ngăn cản, rất nhanh hắn liền thấy được một màn quỷ dị, Long Tuyết Di dĩ nhiên không cách nào cắt đứt tóc bạc của Lãnh U Lan.
- Đã xác nhận, nàng là nhân loại có Long huyết như ta, tuy rằng Bạch Long huyết của nàng mỏng manh, nhưng sẽ theo thực lực của nàng tăng lên mà chậm rãi lớn mạnh, điều này cần thôn phệ nhiều lực lượng vô cùng, đến thời điểm nàng sẽ nắm giữ một thân thể cường tráng như Long.
Long Tuyết Di hôn gương mặt xinh đẹp của Lãnh U Lan một thoáng, liền hóa thành một đạo Bạch Quang, bám vào trên cánh tay Trầm Tường.
Mặc dù nói Long vừa xuất sinh không có thân thể, chỉ là một đạo thần hồn, nhưng ở bên trong thần hồn vẫn có số lượng Long huyết phi thường ít ỏi, sẽ như hơi nước lượn lờ bên trong thần hồn, sau đó thần hồn thông qua phương pháp truyền thừa ký ức, bắt đầu thu lấy lượng lớn linh khí, ngưng tụ thân thể, mãi đến khi nắm giữ lực lượng phá xác.
Đây là Long Tuyết Di đã từng nói với Trầm Tường.