Dịch: Athox Lý Tâm Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Cho dù ngươi tới đây cũng vô dụng.” Tô Triết nghiêng đầu sang, nhìn Mộ Thanh Dương đã hôn mê và Tô Xương Hà đã bị trọng thương, bất đắc dĩ gãi đầu: “Phiền toái rồi.” “Đã lâu không gặp, Tô Triết tiên sinh.” Tiêu Nhược Phong thản nhiên nói. Tô Triết khẽ mỉm cười: “Trí nhớ của điện hạ tốt thật, vẫn còn nhớ ta.” “Thông Mệnh linh, Đoạt Mệnh hoàn, không dám quên.” Tiêu Nhược Phong cũng mỉm cười. “Toa đõa không phoải người của Ám Hà.” Tô Triết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.