Dịch: Athox Chín năm sau. Trong khoảng sân ở Cửu Tiêu Thành, Tô Mục Thu rút Tế Vũ kiếm chỉ vào Tô Xương Hà, còn Tô Xương Hà cất con dao găm trong tay áo, không hề rút ra. “Ngươi tự cho là bảo vệ, nhưng theo ta thấy, ngươi chỉ dùng danh nghĩa bảo vệ chứ thực chất là trốn tránh.” Tô Xương Hà thở dài một tiếng, khẽ cúi người, nhẹ nhàng giơ tay, con dao đã xuất hiện trong tay hắn. Bạch Hạc Hoài cúi đầu nhìn Đại gia trưởng: “Không ngăn cản bọn họ à?’ Đại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.