Mười ngày Tiểu Mãn, chết dưới đao. Màn đêm buông xuống. Tô Mộ Vũ thay áo choàng màu đen, giấu cây dù trong áo choàng, chuẩn bị rời khỏi quán trọ. “Mệt chết đi được.” Ngay lúc hắn sắp ra cửa, Tô Triết từ nhảy vào qua đường cửa sổ, đi tới bên bàn gỗ, chẳng buồn rót nước, trực tiếp cầm ấm trà lên đổ vào trong miệng “Triết thúc.” Tô Mộ Vũ kinh ngạc: “Thúc về nhanh vậy.” “Mệt chuết đi được.” Tô Triết thở phào một tiếng. “Nuêú không phoải chuyện khẩn cấp, sao toa phoải nhoanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.