Dịch: Athox Mộ Vũ Mặc ngồi trước bàn, nhìn một đống “đồ ăn” đen tuyền, nuốt nước miếng một cái. “Ta nghe Xương Hà nói, ngươi sống cuộc sống yên bình thú vị trong Nam An thành, không muốn về Ám Hà.” Mộ Vũ Mặc bất đắc dĩ nói: “Yên bình thú vị như vậy ư?” “Con người luôn có thứ bản thân cố chấp.” Tô Xương Hà bất đắc dĩ nói: “Khổ nỗi Mộ Vũ huynh của chúng ta lại cố chấp tới lạ thường trong chuyện nấu nướng. Lần gần nhất ta thấy hắn cần mẫn như vậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.