Đường Linh Tê ngẩng đầu: “Ngươi cười cái gì?” Đường Liên Nguyệt cúi đầu nói: “Từ rất lâu trước kia, đại sư huynh đã nói với ta một câu.” “Câu gì?” Đường Linh Tê cau mày. “Khi có người lấy tính mạng sư huynh ra bức ép ta, không cần quan tâm tới, cứ lao lên phía trước là được, bởi vì...” Đường Liên Nguyệt tung người nhảy tới. “... sư huynh vĩnh viễn không cần ta lo hộ!” Trong Trảm Khôi đường, Đường Linh Hoàng vẫn đeo mặt nạ sắt, bị tầng tầng lớp lớp dây xích trói lại,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.