Dịch: Athox Tô Mộ Vũ thúc ngựa phóng như điên về phía trước, dọc đường qua ba cửa ải, cảnh vệ ở ba cửa ải này không làm khó dễ hắn, nhìn Vô Song Lệnh rồi cho hắn đi. Còn ở cửa ải đầu tiên, Lô Ngọc Địch nhìn trường thương tan thành từng mảnh dưới đất, chìm vào trầm tư. Những người xung quanh còn tưởng hắn vừa đại bại, trong lòng bị đả kích rất lớn; có người đi tới định an ủi hắn nhưng Lô Ngọc Địch vung tay, trầm giọng nói: “Đừng quấy nhiễu ta.” Những...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.