Dịch: Athox “Độc Nương Tử, ngươi quá sơ suất rồi.” Điển Diệp trầm giọng nói. Lạc Yên Điệp sắc mặt trắng bệch, sợ tới mức bờ môi run rẩy: “Điển... Điển đại ca, Ám Hà bọn họ...” “Chúng ta chưa bây giờ liên hệ với Ám Hà.” Điển Diệp ngẩng đầu lên nói: “Trong lúc còn đường lui, không ai lại đi tìm cây đinh trong bóng tối cả.” Lạc Yên Điệp nhìn sang phía Tô Xương Hà, oán hận nói: “Ngươi lừa ta.” “Phi Hổ tướng quân, Điển Diệp. Nghe nói võ công của ngươi không hề kém cạnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.