Mục lục
Mẹ Sắc Bén Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Quân Hạo mím môi mà cười, kéo tay của cô qua, đè vào người anh em nhỏ đang hùng hổ ngẩn đầu của anh, nhất thời, An Tâm Á cảm thấy cả lòng bàn tay cũng nóng rất nóng, Trình Quân Hạo vung tay lên, khăn tắm hoa lệ ném tới trên mặt thảm bên cạnh, sự ngăn cản cuối cùng cũng không có, An Tâm Á không chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng, ngay cả mắt cũng như muốn nổ đôm đốm.
Tay nhỏ bé của cô run rẩy, mặt đỏ bừng bừng khó chịu. Choàng váng cả mặt mày a a. . . .
Cô gái này, vẫn rất thông minh, biết phân lợi hại thiệt hơn là cái gì, anh mím môi mà cười, cười híp mắt nói, "Nếu đã lựa chọn, phải làm cho chuyên nghiệp, cẩn thận anh đổi ý . . . . ."
An Tâm Á cắn răng kêu rên, háo sắc.
Anh nắm lấy tay nhỏ bé của cô, dạy cô phải làm như thế nào, một mặt cười híp mắt nói, "Mắt nhìn đi đâu vậy, chuyên tâm vào a, nếu không nó sẽ không cao hứng được. . . . . ."
=.=! ! An Tâm Á gân xanh trên trán nổi lên không ngừng, tức giận bóp mạnh bộ phận yếu đuối của anh, hận không thể bóp đứt cây gậy tính mạng của anh, cô thật sự bị chọc tức, chết đi tên háo sắc này.
"Ứ. . . . . ." Trình Quân Hạo phát ra một tiếng kỳ quái lầu bầu một tiếng, sắc mặt có chút đỏ sậm, An Tâm Á giương mắt đi xem, bị anh một tay với xuống cưỡng bách cô quay mặt lại, "Tiếp tục. . . . . ."
An Tâm Á oán thầm, cái tên bảnh bao đáng ghét, trong lòng cô tức giận, khiến tay cô dùng không ít sức lực, dần dần cảm thấy đôi tay Trình Quân Hạo đặt ở trên ngực cô càng ngày càng nóng, xoa nắn càng ngày càng có lực, biểu tình kia là rất hứng tình, cuối cùng rên lên một tiếng, một cỗ nhiệt lượng phun ra, An Tâm Á không có phòng bị, làm ngực vào miệng ướt một mảng lớn. . . . . .
"A. . . . . ." Cô kêu khẽ một tiếng, tay muốn buông ra, sắc mặt đỏ hồng nóng bừng.
Lại bị Trình Quân Hạo đè tay của cô lại, tiếp tục đưa đẩy hai cái, cuối cùng một cỗ nhiệt lượng lại phun ra, anh nắm lấy hông của cô, hung hăng ôm lấy cô, nằm lên giường lớn, hung hăng thở hổn hển nói, "Em yêu, hiện tại. . . . . . Coi như bỏ qua cho em, buổi tối theo anh, nếu không sáng sớm ngày mai. . . . . ."
Uy hiếp của anh làm cho An Tâm Á hung hăng run rẩy, thật tức chết a a, người đàn ông này vì sao cứ luôn nghĩ đến cái vấn đề này, cô đau đầu muốn chết.
An Tâm Á đỏ mặt bĩu môi, ". . . . . . Biết. Tay nhớt quá. . . . . ." Cô bất đắc dĩ cực kỳ, "Tôi muốn tắm, trên người bẩn rồi. . . . . ."
Trình Quân Hạo bật cười, truyền đến tai cô, anh tốt bụng buông tay cô ra, cười híp mắt nói, "Đi đi, có muốn thay quần áo hay không, nhìn thấy hết rồi kìa. . . . . ."
". . . . . ." An Tâm Á cắn răng, đẩy cái tay đang đùa cợt của anh ra, chạy như điên vào phòng tắm, tốc độ nhanh nhất, qua loa tắm sơ qua, chỉ là đồ lót, ô, cô đỏ mặt dùng xá phòng tắm giặc sơ qua một lần, dùng máy sấy sấy khô, trong lòng đem Trình Quân Hạo mắng một vạn lần. . . . . .
Đồ cuồn ăn, muốn ăn cũng không nhìn địa điểm một chút, tùy tiện phát thú tính, lợn giống.
An Tâm Á trong nội tâm buồn giận, trên mặt càng phát ra nhiệt đỏ bừng, thật vất vả sấy khô, cô mặc vào, sửa sang lại mình một chút, xác định không có chỗ nào khả nghi mới chạy như điên ra khỏi phòng tắm, lại bị đã mặc gã áo mũ chỉnh tề Trình Quân Hạo làm khựng lại, An Tâm Á giận, cái tên này, tốc độ mặc quần áo trái lại rất mau, tốc độ mặc quần áo của mấy tên cầm thú đúng là. . . . . .
Anh cười sờ sờ đầu của cô, "Ngoan, làm việc cho giỏi. . . . . . Đi đi. . . . . ." Cái biểu tình kia giống như an ủi con chó nhỏ sủng vật là mình vậy.
An Tâm Á tức muốn lộn ruột, cô không nói tiếng nào, hất tay ra khỏi phòng nghỉ ngơi, trực tiếp hướng của phòng Tổng giám đốc, đạp cửa mà đi, chỉ còn lại Trình Quân Hạo tâm tình rất tốt tiếng cười lớn quanh quẩn trong phòng. . . . . .
Cô vừa ra tới, mặc dù tóc tai gọn gàng, y phục rất chỉnh tề, nhưng khuôn mặt đỏ bừng đã bán đứng cô, mấy thư ký cùng nhau xì xào 囧 một chút, sáng sớm mới đi làm, đã nhìn thấy cô từ trong phòng tổng giám đốc đi ra, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng hiểu xảy ra chuyện gì. . . . . . Nhất thời nhiều chuyện vô lượng.
An Tâm Á vặn vẹo, chạy như điên vào thang máy, xuống mười hai lầu.
Gần đây, mấy chuyện nhiều chuyện về cô, ở CBD thật là bay đầy trời a, An Tâm Á buồn bực.
*
Hôm này trên truyền thông lại công bố một tin tức mới, là về Ôn Tâm , cùng vời sự với sự đồng tình bênh vực cho cô ta, nói cô thế nào bị buộc rời khỏi CBD, cô không có sai, tất cả đều là bởi vì tổng giám đốc Trình CBD cưng chiều người đàn bà may mắn của anh, dám đem cô một nữ nhân vật chính xuất sắc kéo xuống, cái tin tức này viết bi thảm vô cùng, câu chữ rưng rưng nước mắt, tố cáo đãi ngộ bất công đối với mình. . . . . .
Đây là sự kiện đổi vai, Ôn Tâm lần đầu tiên công khai phát biểu ý kiến, không ngờ vừa phát ra là lên tiếng cáo buộc chỗ này ức hiếp ngôi sao, trong lúc nhất thời tin tức này làm xôn xao vô cùng, người đồng tình với cô lại tăng vọt một đống lớn, còn một phần thì như chờ xem kịch vui chỉ đứng trúng lập, giữ vững lập trường xem cuộc chiến, ai cũng đều không thiếu. . . . .
Ôn Tâm vốn là diễn viên lão làng ở trong mắt đại chúng nhiều năm,đã thành ảnh hậu rồi, lần này bị đổi vai, không phản kích, tựa hồ cũng không giống cô ta lắm, dù sao ở địa vị nền tảng ở Làng Giải Trí cũng rất sâu, trong lúc nhất thời đứng ra tố cáo, số người đồng tình tự nhiên tăng nhiều.
Tin tức này, những xì căng đan này lại lần nửa xào lên nóng hổi, trên web nhanh chóng chia làm hai phiá nửa ủng hộ nửa phản đối, đấu đá qua lại kích liệt.
Lâm bí thư đem sự kiện này báo lại cho Trình Quân Hạo, Trình Quân Hạo diện mạo âm trầm, trong lòng Lâm bí thư run sợ, ảo não ra khỏi cửa phòng làm việc tổng giám đốc.
Trình Quân Hạo lạnh lùng cười một tiếng, Ôn Tâm, cô gây quá nhiều chuyện rồi đó, nhúng tay vào quá nhiều, làm cho anh không nhịn được nửa, đã phiền đến không kiên được nửa. Không giải quyết cô ta, không phụ lòng chính mình sao.
Anh nhếch miệng cười một tiếng, tắt đi TV.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Trình Quân Hạo không kiên nhẫn nhận lấy, bên trong truyền đến tiếng cười âm lãnh của Trình lão, "Nghiệt chủng. . . . . ."
"Lão già, ông rốt cuộc xuất hiện rồi ? !" Trình Quân Hạo cười lạnh một tiếng, "Còn muốn cứu con trai của mình không? Hiện tại Trình Quân Hoa mỗi ngày đều bị hành hạ, ông rốt cuộc chịu cũng chịu lộ diện? ! Dụ ông ra ngoài thật đúng là không dễ dàng . . . . . ."
Trình lão cười lên ha hả, "Tao đoán mày không dám động Quân Hoa đâu, Quân Hạo, tao không ngờ tới mày còn có hai đứa con trai song sinh đấy, lần này, làm ta mở rộng tầm mắt a. . . . . ."
"Ông muốn nói cái gì? !" Trình Quân Hạo liên tưởng đến tiếng cười âm lãnh của hắn, lập tức có dự cảm không tốt, vọt từ trên ghế đứng lên, "Làm sao ông biết? !"
Giọng nói đã sắp mất đi trước sau như một tỉnh táo tự chủ.
Trình lão cười lạnh, "Xem ra là thật sao, nói cũng phải, tao thấy được hai khuôn mặt nhỏ nhắn này, tự tao cũng giật nảy mình, giỏi lắm, che đậy rất tốt. . . . . ."
Trình lão không nhịn được nói: " Thả Quân Hoa ra, tao tha cho hai đứa nó một mạng. . . . . ."
Trình Quân Hạo mất đi tỉnh táo, hai mắt đỏ ngầu, "Bọn chúng ở trong tay ông? !" Trong nháy mắt, tâm giống như bị buộc chặt, chuyện này có phải thật không, nguy rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK