An Tâm Á muốn rơi nước mắt, bảo bối á, con có biết hay không tiền dự trữ sắp hết sạch rồi, sắp phải sống đầu đường xó chợ a a a a. . . . . .
An Bình cũng không nhịn được xem thường cô, "Mẹ, mẹ vậy mà cũng làm kiêu, mấy ngày trước đây không phải là không muốn sao, sao hiện tại lại càng ngày càng không chờ đợi nổi nửa rồi? !"
o(╯□╰)o
". . . . . ." An Tâm Á lặng yên, làm sao cô có thể lại giống như không kịp chờ đợi muốn đi làm ấm giường cho tổng giám đốc CBD được chứ. Cô không phải ý này a, chỉ là không đủ tiền dùng . . . . . .
An Bình vuốt phía sau lưng cô, giọng nói an ủi, "Mẹ thật là thất bại, dục tốc bất đạt, cứ tỏ ra sốt ruột, phải biết nhìn xa trong rộng, mẹ. . . . . ." Cậu cười hắc hắc, "Con bảo đảm nhất định sẽ làm ẹ rất nổi tiếng . . . . . ."
Ánh mắt thằng nhóc này. . . . . . Nhìn cô làm cô run lên, có toán tính có toán tính a. . . . . .
". . . . . ." An Tâm Á lần nữa lặng yên, liền khẩn trương trở lại. Thằng nhóc này, nhỏ như vậy đã biết dùng cách như vậy nói cô kiếm tiền nuôi nó, sau này không biết sẽ bán cô mấy lần. . . . . . Trữ Trữ bảo bối, con thật là nham hiểm . . . .
An Bình bình tĩnh vào phòng, từ dưới sàng móc ra chiếc máy tính, mở ra hộp thư thoại, có mấy chữ run động hiện ra: đã chuẩn bị xong toàn bộ, yên tâm.
An Bình hồi đáp: máy thu hình phải là loại có hình ảnh high definition, tôi muốn mọi chuyện phải rõ ràng không có sai lầm.
Đối phương: hiểu rõ, với kỹ thuật của ta bảo bối cứ yên tâm. . . . . .
Hắn do dự một chút, lập tức hỏi lại, "Cậu thật ác như vậy muốn thu một video hình ảnh khiêu dâm của cha cùng mẹ của mình? !"
An Bình: nói nhảm, nếu không dùng máy thu hình làm gì? !
Đối phương: . . . . . .
Cuối cùng phát tới một hình ảnh ngón tay cái dựng lên.
Một chữ, mạnh! !
An Bình đột nhiên lại cảm thấy tâm phiền ý loạn, quả quyết tắt máy, khép máy tính lại. Chỉ mong ngày mai tất cả thuận lợi.
*
Tại phòng hội nghị hào hoa của khách sạn năm sao cao cấp, Trình Quân Hạo xoa xoa trán, liên tục mở hội nghĩ suốt hai tiếng rưỡi, anh có chút mệt mỏi, thư ký thấy tinh thần anh không tốt, nhỏ giọng hỏi: "Trình tổng, nếu không thì lên lầu trên cùng nghỉ ngơi một chút, cũng cho các vị tham dự buổi họp ăn bữa trưa nghỉ ngơi một chút, buổi chiều lại tiếp tục họp? !"
Trình Quân Hạo nhìn lướt qua tất cả trưởng bộ phận với đạo diễn cùng nhiếp ảnh gia, mọi người lộ vẻ mặt mệt mỏi, đoán chừng cũng thức mấy đêm rồi, tinh thần đều không tốt, anh đứng lên, liếc nhìn đồng hồ, "Trước tan họp nghỉ ngơi, hai giờ rưỡi chiều tiếp tục hội. . . . . ."
Dù sao bận rộn cũng lâu rồi, tạm nghĩ ngơi chút cũng không sao.
Mặt đạo diễn lộ vẻ khó xử, "Trình tổng, vị trí nữ chính thảo luận lâu rồi cũng chưa có quyết định, tôi nghĩ hay là chọn Ôn Tâm đi, dù sao cũng là ngôi sao lâu năm của công ty. . . . . ."
Trình Quân Hạo lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt thâm trầm, "Ôn Tâm? ! Đạo diễn Lưu lại giúp đỡ cô ta như vậy, với cô ta rốt cuộc quan hệ thế nào? !" Trình Quân Hạo cũng không nâng mắt lên, dời bước đi, không quan tâm nói: "CBD là lớn công ty, tôi không hi vọng dùng người không khách quan, huống chi nghệ sĩ phía dưới vô số, để Ôn Tâm một người độc đại, nếu cô ta tự cho là CBD không thiếu được cô ta, về sau có phải CBD không cần phát triển tiếp? !"
Trình Quân Hạo lạnh lùng hừ một tiếng, cô Ôn Tâm này để cho anh cực kỳ không thích.
Đạo diễn Lưu cứng lại, mặt đỏ bừng. Trình Quân Hạo cũng không quay đầu lại, ra khỏi phòng hội nghị. Thư ký quét mắt nhìn hắn một cái, đi theo Trình Quân Hạo. Cả phòng hội nghị lạnh như băng, bởi vì một câu nói của tổng giám đốc, làm ặt đạo diễn Lưu không đẹp mắt chút nào.