• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit + Beta: Họa Y Nhược Vũ

Mặt Từ An Gia đỏ như nhỏ máu, lắp ba lắp bắp đẩy đầu cậu ta, "Anh, anh xem phim đi, cứ nhìn em mãi làm gì."

Hai mắt Lương Tử Thành đỏ ngầu, hơi thở nặng nề, mắt nhìn thẳng vào cậu nói, "Em đẹp hơn bác sĩ trong phim, anh đương nhiên muốn nhìn em."

Từ An Gia gấp rồi, lại gần che mắt Tiểu Nhị Hắc, "Em mặc kệ, tóm lại anh...anh không được nhìn em."

Trong lòng nôn nóng, trên trán càng toát mồ hôi, rõ ràng khi còn nhỏ chơi trò "mắt đối mắt ai cười trước" với Tiểu Hắc luôn là cậu thắng, vì sao bây giờ vừa nhìn thấy đôi mắt tên nhóc này thì lại hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào.

Trong màn hình, người đàn ông cường tráng đè bác sĩ lên tủ, kéo tay anh ta đặt lên cậu em to lớn của mình, bác sĩ đã nghiện còn ngại giãy dụa hai cái thì thuận theo nắm lấy thứ đồ lớn kia.

Lương Tử Thành phủ lên tay Từ An Gia, mở miệng, giọng nói khàn khàn gọi một tiếng, "Oa Oa."

Từ An Gia giống như bị điện giật bỗng rụt tay về, lại bị Lương Tử Thành lập tức đè lại, khóa chặt tầm mắt của cậu.

Hai người kề cận nhau, Từ An Gia gần như cũng có thể cảm giác được nhiệt độ nóng hổi trên người Tiểu Hắc.

"Oa Oa, em thấy ghê tởm sao?" Lương Tử Thành hất hất cằm về phía màn hình, "Nhìn thấy hai người đàn ông làm việc như vậy, em không thoải mái sao?"

Lúc này đầu Từ An Gia loạn cả lên, bản thân cũng không rõ tại sao khẩn trương như vậy, trong tai truyền đến tiếng ưm ưm a a, chân tay luống cuống lắc lắc đầu, "Không... không có, chỉ là cảm thấy rất ngại, Tiểu Hắc... hay là chúng là không xem nữa được không?"

Nói xong cậu nhấc mông muốn đi tắt TV, bị Lương Tử Thành lập tức giữ lại, chặn ở giữa hai tay cậu ta và ghế sofa, "Vậy, anh đẹp trai hay người đàn ông cường tráng trong TV đẹp trai?"

Từ An Gia chưa từng thấy qua Tiểu Hắc dọa người như vậy, cảm thấy giống như nham thạch có thể phun ra ngoài bất cứ lúc nào, bất cứ đâu, khiến trái tim cậu đập loạn bình bịch, chỉ có thể thành thật gật gật đầu, "Anh, anh đẹp trai...."

Lương Tử Thành cười, hai cánh tay chống phía trên Từ An Gia, hô hấp dồn dập toàn thân căng cứng, nhiệt độ cơ thể vốn đang sốt cao càng là chạy thẳng đến điểm sôi, nhìn chằm chằm gương mặt tròn của Oa Oa, hận không thể trực tiếp hôn lên, nuốt bánh bao thịt mềm mịn này vào bụng.

Nhưng nếu quá nóng vội hấp tấp, nhất định sẽ dọa nhóc con này chạy mất... Chết tiệt! Quả thực là muốn giày vò chết cậu ta mà!

Lương Tử Thành nghiến răng nghiến lợi trong lòng, đưa tay dùng sức nhào nặn mặt Từ An Gia phát ti3t dục hỏa.

Từ An Gia trơ mắt nhìn bên dưới Tiểu Hắc nhô lên, đẩy quần ngủ rộng thùng thình lên thành một cái lều lớn.

Da đầu cậu tê rần, kinh ngạc hết hồn, mẹ ơi! Sao của Tiểu Hắc lớn vậy... nhìn dọa người quá!

Chú ý đến tầm mắt của cậu, trong lòng Lương Tử Thành kêu thảm một tiếng, hít sâu một hơi, cũng không nhịn nổi nữa.

Mẹ kiếp, đều là tên nhóc này tự tìm đường chết, cũng đừng trách cậu ta tương kế tựu kế!

Đôi gay trong màn hình vẫn đang hoạt động khí thế ngất trời, bác sĩ nuốt một phát cây gậy lớn của người đàn ông cường tráng, Từ An Gia kinh hãi hít một ngụm khí lạnh, vội vã dùng gối dứa che mắt, "Không phải chỉ giữa những người thân mật nhất mới có thể làm việc này sao! Hai người này mới gặp mặt sao đã..."

Lương Tử Thành kéo cậu từ trong gối ra, nâng mặt cậu nói, "Oa Oa, quan hệ giữa anh với em có tốt không?"

"Ừm."

"Chúng ta ngoại trừ người nhà của em có tính là người thân thiết nhất không?"

"Ừm ừm."

"Vậy anh cũng ngậm lấy của em được không? Rất thoải mái, giữa bạn bè đều là như này."

Từ An Gia đầu tiên là gật đầu theo thói quen, sau đó bỗng chốc mở to mắt dùng sức lắc đầu, "Không, không được!"

Thế nhưng Lương Tử Thành lại không nghe cậu, vươn tay sờ lên quần của cậu.

Cùng lúc đó, trong màn hình người đàn ông bỗng tách hai chân bác sĩ ra, không chút do dự đẩy vào, bác sĩ phát ra một tiếng "a... ân...", ống kính quay gần đến vị trí kết hợp chiếu đến vô cùng rõ ràng.

"!!!" Từ An Gia giống như bị bỏng nước sôi bỗng nhảy vọt lên.

Bởi vì cậu phát hiện trong nháy mắt này bản thân vậy mà lại đáng xấu hổ cứng, cứng, cứng rồi! Cái này... cái này không khoa học! Vì sao cậu lại như này, từ trước đến nay đây là lần đầu tiên, rốt cuộc xảy ra vấn đề ở chỗ nào!!!

Còn chuyện gì bi kịch hơn một người đàn ông tự cho mình là trai thẳng mười mấy năm vậy mà lại bị gay video làm cho cứng lên...

Cùng lúc này, Lương Tử Thành đã sờ đến quần của cậu, đột nhiên cảm thấy trên đầu đau nhức kịch liệt một trận, một cái điện thoại nhắm vào đầu cậu ta đập xuống, sau đó thì nhìn thấy Từ An Gia ngay cả đ ĩa phim gay cậu mua đến cũng không để ý nữa, kẹp chân chạy trối chết, tấm lưng kia muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật.

Lương Tử Thành giận quá hóa cười, lấy đ ĩa CD ra bẻ răng rắc thành hai mảnh, cúi đầu nhìn cái thứ trướng lên giữa hai ch@n, thở ngắn than dài một trận.

Cuối cùng vẫn quá nóng vội, ép nhóc con này quá dữ rồi, sai lầm a sai lầm a.

*****

Bởi vì lần nữa nhắc tới chuyện trước kia cùng xem phim gay, Lương Tử Thành không ngừng trêu chọc đùa giỡn Từ An Gia cả một đường, cho đến khi cậu đỏ mặt tía tai, giơ lên nắm đấm muốn đánh người mới dừng lại.

Buổi ra mắt The Flash 3 vô cùng sôi động, trong rạp chiếu phim xếp thành hàng dài, Từ An Gia nhìn khung cảnh này cho rằng ít nhất phải xếp hàng 1-2 tiếng, không ngờ vừa đến nơi, Lương Tử Thành liền lấy ra một tấm thẻ vàng, trực tiếp lấy hai tấm vé từ lối vào VIP cao cấp, đắm chìm trong ánh mắt hâm mộ ghen tị, đi về phía Từ An Gia.

"Đặc biệt dành riêng cho cặp đôi VIP?!" Từ An Gia kinh ngạc cầm lấy vé, nước trái cây trong miệng thiếu chút nữa làm cậu sặc chết.

Lương Tử Thành bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Không còn cách nào cả, hôm nay người xem phim quá đông, chỉ còn lại suất đặc biệt cho cặp đôi đắt tiền nhất, chúng ta dùng tạm đi."

"A? Như vậy à... Quả nhiên là thương gia không có lương tâm, không quan trọng lắm, đi về em trả tiền vé xem phim lại cho anh." Từ An Gia cắn ống hút, an ủi vỗ vỗ vai Tiểu Hắc.

Trên thực tế cậu vốn không mấy xem phim trong rạp, cũng không hiểu cái gọi là đặc biệt dành cho cặp đôi VIP mới thật sự là vé được săn đón, dùng quan niệm nhà giàu mới nổi của con trai được Cù Thành đào tạo từ nhỏ đến lớn mà nói chính là: "Trong nhà đã có phòng chiếu phim 3D, vì sao còn phải chạy ra ngoài xem?"

Đối thoại giữa hai người mạnh mẽ kéo thù oán của quần chúng xung quanh, Lương Tử Thành coi như không thấy cười cười, "Ghế tình nhân mặc dù hơi đắt, nhưng xác suất trúng thưởng là 100%, em xem, anh không cẩn thận đã rút trúng vé buffet rồi."

Mắt Từ An Gia sáng lên, nhào tới ôm lấy vai Lương Tử Thành, "Tiểu Hắc, anh lợi hại quá, lần trước em quét 1000 tờ hóa đơn mới trúng được 2 tệ."

Quét 1000 tờ hóa đơn... Em rảnh rỗi đến mức nào vậy...

Lương Tử Thành im lặng nhịn cười, nhét vé buffet đã mua sẵn trước đó vào tay Oa Oa, "Bởi vì có em đi cùng vận may của anh mới tốt lên, lần sau chúng ta lại đi xem phim, không chừng còn có thể rút trúng bánh nếp viên chiên và bánh bao thỏ con nhân đậu các thứ đó."

"Được nha, đi thôi đi thôi đi ăn cơm, nói mà em đói luôn rồi." Oa Oa phùng má cười ăn mừng với Tiểu Hắc, hoàn toàn không ý thức được sẽ kỳ lạ thế nào nếu rạp chiếu phim lấy bánh nếp viên và bánh bao nhân đậu ra làm phần thưởng.

Cậu giống như hồi bé kéo tay Tiểu Hắc muốn đi xuống lầu, không chú ý chút nào đến quần chúng vây xem bên cạnh đã bị lóe mù đôi mắt ghen tức.

Sau khi đến tiệc buffet, bản chất ham ăn của Từ An Gia lập tức bộc lộ không chút nghi ngờ, hai tay bưng bốn cái đ ĩa, giữa đủ món thức ăn ngon lưu luyến quên lối về, hải sâm bào ngư gì đó, sushi cá hồi, tôm hùm cua biển... Phàm là có thể ăn về cơ bản đều bị cậu chuyển đến trên bàn ăn.

"Em ăn từ từ thôi, cũng đâu có ai giành với em."

Lương Tử Thành đẩy ra một con cua to béo, đào gạch cua đỏ tươi bên trong ra, đưa tới trước mặt cậu, còn không quên tiện tay nhéo má cậu.

Oa Oa há miệng a ô một ngụm nuốt trọn, giống mèo mập Đùi Gà trong nhà li3m li3m môi, mặt viết đầy biểu cảm "thỏa mãn quá".

Lương Tử Thành chỉ nhìn một mình cậu ăn thôi cũng đã cực kỳ vui vẻ, từ nhỏ đến lớn ăn cùng tên nhóc này N bữa cơm, nhưng mỗi lần nhìn thấy tướng ăn này của cậu vẫn cảm thấy rất chọc cười, thậm chí ngay cả bản thân cũng không để ý, không ngừng nhét các loại đồ ăn nhẹ vào trong bát Từ An Gia, một lúc sau đã chất thành ngọn núi nhỏ.

Trong tay cầm mấy chuỗi lòng bò, thả vào trong nồi nước dùng nấu chín, cẩn thẩn quết một lớp tương ớt ngọt Oa Oa thích ăn, đưa tới bên miệng cậu, "Nhân lúc còn nóng ăn cái này trước, tí nữa nguội không ngon nữa."

Oa Oa ăn không biết trời đất là gì, tay trái cầm bánh ngọt, tay phải cầm cua, vùi đầu tận lực ăn còn không quên thỉnh thoảng ngẩng đầu nhận đồ Tiểu Hắc đút cho ăn.

Động tác của hai người đã hình thành ăn ý, từ mẫu giáo đến cấp 3, về cơ bản chính là một người ăn người còn lại cho ăn, nhìn Tiểu Hắc ở đối diện một mực gắp thức ăn cho mình, đều không động đũa, người nào đó lương tâm trỗi dậy, đưa bánh ngọt bên tay trái đến bên miệng cậu ta, "A-- há miệng, cái này ngon."

Lương Tử Thành ngây ngẩn một chút, sau đó dùng khăn giấy lau lau nước canh trên tay, dịu dàng nắm mu bàn tay cậu, dùng tư thế này cắn một miếng, cũng không biết là cố ý hay vô tình, đầu lưỡi cuộn một cái li3m kem vào trong miệng, còn không quên quấn một vòng trên đầu ngón tay Từ An Gia.

"Anh cắn em làm gì, xấu tính như Đùi Gà ý." Oa Oa cười híp mắt rút tay về, không để ý chút nào li3m li3m ngón trỏ, tiếp tục vùi đầu ăn cơm.

Hô hấp Lương Tử Thành nghẹn lại, trong nháy mắt cảm thấy bản thân nổi lên phản ứng.

Cậu ta vậy mà chỉ bởi vì một động tác của tên nhóc này liền cứng rồi! Thật là đòi mạng...

"Khụ, vậy cái đó... Em ăn trước đi, anh đi lấy chút đồ uống ướp lạnh."

Từ An Gia đang ăn khí thế ngất trời, không chút nào chú ý tới cậu ta kỳ lạ, a ô ăn hết một miếng chả cá viên, phất phất tay dáng vẻ "Tiểu Hắc Tử quỳ thỉnh an đi", làm cho Lương Tử Thành lại cười.

Sau khi Tiểu Hắc đi rồi, chỉ còn lại một mình cậu tiếp tục "phấn đấu".

Lúc này đột nhiên nghe thấy bàn kế bên truyền đến "bốp" một tiếng, vừa quay liền nhìn thấy một cô gái khóc đến hai mắt đỏ bừng, chỉ vào người đàn ông đối diện nghiến răng nghiến lợi, "Anh thật quá đáng! Vậy mà lại bắt cá hai tay!"

Từ An Gia sặc một cái, vội vàng uống một hớp nước ép, ai ya, không phải trùng hợp như vậy đụng phải náo nhiệt chia tay máu chó chứ?

Nghĩ một chút vậy mà còn có chút kích động nhỏ, ấy, người đàn ông kia anh phải ra sức, sao lại không cãi lại? Mau giải thích nói tất cả thứ này đều là hiểu nhầm đi.

"Lily, em nghe anh nói, tất cả những thứ này đều là hiểu nhầm."

"Tôi không nghe tôi không nghe!"

Tiếp theo nhất định sẽ bắt đầu kiểu "Anh vô tình anh tàn khốc anh cố tình gây sự" nhỉ? Từ An Gia vừa ăn vừa lén quan sát...

"Anh chỉ đi bơi với cô ấy, xem bộ phim, sao lại thành bắt cá hai tay rồi?"

Đúng thế, cùng đi bơi xem phim tính là gì, 800 trước cậu đã làm cho Tiểu Hắc không biết bao nhiêu lần rồi.

"Cái này có thể giống nhau à?! Tôi đều nghe rồi, anh còn thoa kem chống nắng cho cô ta, còn để cô ta bôi cho anh, hai người còn cùng xem phim vé tình nhân VIP, đến cả tôi là bạn gái hợp pháp của anh cũng không có đãi ngộ này, anh còn nói anh không bắt cá hai tay!?"

Từ An Gia cắn ống hút, lắc đầu không đồng tình, xem phim vé tình nhân cũng không có nghĩa là bắt cá chứ, ví dụ như cậu và Tiểu Hắc.

"Lily, em phải tin anh, đây đều là trùng hợp."

"Hừ! Đi bơi xem phim gọi là trùng hợp, vậy đón cô ta tan học về nhà, thỉnh thoảng nhéo má cô ta, cùng cho mèo ăn anh giải thích thế nào? Anh rõ ràng đang yêu đương với cô ta, còn không thừa nhận! ***, tôi xem như nhìn rõ anh rồi!"

Bạn nữ khóc không ra hơi, lúc này cũng không biết từ đâu nhảy ra một cô bạn thân, cầm lên một cốc nước tạt lên đầu bạn nam, "Trai đều chết tiệt, anh đi bơi, xem phim, nhéo má, cho mèo ăn với con hồ ly tinh kia đi! Chúc các người hôm nay yêu nhau ngày mai liền bị xe đụng chết!"

Hai cô gái cùng chung kẻ thù, hung dữ trừng mắt chàng trai kia một cái rồi lạnh lùng rời đi, để lại bạn nam với bộ dạng 'đừng đi mà' hô to một tiếng "Lily!" sau đó liền đuổi theo.

"Lộp bộp"

Dưa leo trong miệng Từ An Gia đập lên bàn, lúc tất cả quần chúng vây xem đưa mắt nhìn theo bóng lưng ba người rời đi, cậu há hốc miệng không làm sao hoàn hồn lại được.

Cùng nhau đi bơi, xem phim, nhéo má, cho mèo ăn, còn cùng nhau đi học tan học, bôi kem chống nắng, xoa lưng cho nhau gì gì đó... chính là yêu đương sao?

Những thứ này cậu và Tiểu Hắc đều từng làm qua... Vậy vậy vậy vậy bọn họ như này tính là gì?

Nhận thức này khiến Từ An Gia tròn mắt luôn, mặc dù đã từng bị chủ tiệm băng đ ĩa lừa một hố mua một đ ĩa phim gay xem cùng Tiểu Hắc, nhưng cậu đã tự động xếp đoạn này vào hàng ngũ "ngừng phát sóng", căn bản không nghĩ tới phương hướng yêu đương.

Phải biết từ nhỏ Từ An Gia chơi cùng Cù Thành, xem một loạt phim Hàn Quốc máu chó não tàn mà lớn, đắm chìm nhiều năm, khó trách đối với từ "yêu đương" này có một trái tim thủy tinh.

Tình yêu diễn trên TV không phải đều là nắm tay, ngay cả những câu thoại "em biết không, anh thích em rất lâu rồi" các kiểu đều phải đợi sau 50-60 tập mới có sao?

Tiết tấu này của cậu và Tiểu Hắc có vẻ như... hơi nhanh rồi.

Lúc này, Lương Tử Thành cầm hai cốc nước chanh ướp lạnh đi tới, nhìn Từ An Gia ngẩn người, giơ tay vỗ đầu cậu.

"Hoàn hồn nào, đang nghĩ gì vậy?"

Từ An Gia ngẩng đầu nhìn cậu ta, gương mặt ngăm đen, dáng người cao lớn, đẹp trai bức người, nhìn thế nào cũng không dính dáng đến vai nữ chính kiều mị đáng yêu trong phim truyền hình.

Lúc này cậu mới ý thức tới một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, cậu là nam, Tiểu Hắc cũng là nam, hai người đàn ông làm sao yêu nhau được?

Theo lẽ thường là vậy mà nhỉ!?

=============================

Tác giả có lời muốn nói: Ở đây giải thích một vấn đề nhỏ, vì sao Từ Niên và Cù Thành đều là đàn ông, Oa Oa vẫn cảm thấy hai người con trai không cách nào yêu nhau. Bởi vì trong mắt cậu, người nhà và yêu đương không phải là một khái niệm, hai người bố là người nhà, cậu cũng coi Tiểu Hắc là người nhà, cho nên là một đứa bé có nhận thức bình thường, cậu cảm thấy nên yêu đương với con gái mới chính là hành vi thông thường ╮(╯▽╰)╭

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK