Những người bình thường sinh hoạt dưới ánh mặt trời tự nhiên đã là hạnh phúc mỹ mãn, sẽ không biết đến những việc này, bất quá loại tội phạm lừa đảo như Tần Mộ và tổ ba người lại coi như phân nửa người trong giới.
Vì có thể điều tra được tin tức của lô súng ống mục tiêu, Tần Mộ và Linh lên kế hoạch trước hết trà trộn vào trong tổ chức xã hội đen, kéo quan hệ với đại ca tập đoàn buôn lậu.
Sau khi đi tới Đông Nam Á, Tần Mộ đột nhiên biến mất chỉ để lại một tin nhắn ngắn muốn nhóm ba người đợi tin tức của mình. Mà người bạn cựu nhân viên FBI kia của Tần Mộ lại phi thường ủng hộ ý kiến của y, đồng thời cực kỳ bình tĩnh mà tỏ vẻ: “Loại chuyện nhỏ này Tần hoàn toàn có thể lo liệu xong, chúng ta không cần quá mức lo lắng.”
Vậy nên, trong lúc nhóm ba người còn chưa biết gì, Tần Mộ Nghiên lại lần nữa xuất hiện trên thế giới này.
Mà hiện tại, Tần Mộ Nghiên xuất hiện với thân phận một hacker đỉnh cấp, nàng dùng thủ đoạn hacker đỉnh cấp cao siêu cùng nhan sắc xinh đẹp khêu gợi của mình thoáng cái trở nên nổi tiếng tại Đông Nam Á, đồng thời nhận được sự quan tâm của rất nhiều đầu lĩnh xã hội đen, trong đó bao gồm cả mục tiêu chủ chốt.
Vị đầu lĩnh nọ năm nay chưa được năm mươi tuổi, làm người rất có thủ đoạn, hắn đối với việc thu lấy trái tim Tần Mộ Nghiên vẫn cực kỳ nắm chắc, vô cùng tự tin. Vì vậy sau khi hẹn hò cùng Tần Mộ Nghiên hai lần, thừa dịp hơi rượu đang nồng, hắn đưa Tần Mộ Nghiên đến biệt thự riêng của mình trên một hòn đảo không người.
Tin tức thân phận của Tần Mộ Nghiên đương nhiên đã được bảo hộ an toàn, làm tội phạm lừa đảo hàng đầu, những sai lầm vặt vãnh như vậy Tần Mộ tuyệt đối không phạm phải. Thế nhưng y ngàn tính vạn tính cũng không tính toán đến, khi y bước vào sào huyệt của đầu lĩnh xã hội đen kia, thứ y nhìn thấy đầu tiên khi cửa chính mở ra không phải một đám hộ vệ áo đen mà là một đôi nam nữ trẻ tuồi đang ngồi trên salon suồng sã.
Thiếu nữ xinh đẹp gợi cảm mặc váy ôm sát nhiệt tình ngồi trên đùi người đàn ông, hoàn toàn không để ý cơ thể lõa lồ của mình lộ ra bao nhiêu, nhẹ nhàng mơn trớn cọ quẹt. Mà người đàn ông Hoa kiều tuấn lãng kia lại vô cùng bình tĩnh ngồi trên yên đó, một bên uống rượu đỏ một bên trò chuyện với cô gái nọ, chọc cho người sau cười khanh khách không ngừng.
Linh thực sự rất anh tuấn lại còn phong lưu tiêu sái, giống như năm đó khi anh dùng thủ đoạn lừa tình để gạt Tần Mộ Nghiên, lúc này anh cũng đang lừa đứa con gái duy nhất của đầu lĩnh xã hội đen. Anh chỉ tốn ba giờ liền khiến cô gái này giao trọn trái tim cho anh, càng hận không thể trực tiếp ăn tươi nuốt sống người đàn ông trước mặt.
Cửa vừa mở ra, đối diện với ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo của Tần Mộ Nghiên, Linh cũng nhàn nhạt ngước mắt nhìn.
Tầm mắt của hai người chạm vào nhau giữa không trung, cuối cùng chính là tiếng mắng của đầu lĩnh xã hội đen vang lên: “Erika, mày đang làm gì? Mày lại dẫn đàn ông xa lạ trở về? Mẹ nó, mau cút về phòng cho tao!”
Cô gái tên Erika tùy hứng gắt gỏng đáp lại cha mình, sau đó hung tợn trừng mắt nhìn Tần Mộ, mắng: “Lão già kia, ông không phải cũng dẫn người về nhà sao? Cơ bản không có mặt mũi mắng tôi!”
Bầu không khí khẩn trương giữa hai cha con hết sức căng thẳng, loại quan hệ này căn bản nhìn không giống cha con, nói là kẻ thù đều có người tin. Đầu lĩnh xã hội đen mắng một câu “Con nhãi ranh, mày dám mắng tao “, cô bé kia mắng trở về đáp lễ “Con quỷ xấu xí kia là ông mang từ ổ dâm đãng nào về thế”.
Hai người mắng đến cực kỳ khó nghe, mãi đến khi Linh nhẹ nhàng ho khan một tiếng, nói: “Ở đây không tiện sao?”
Erika lập tức xụi lơ ngã vào ngực anh, nói: “Rất tiện nha, chúng ta cứ ở đây, nhìn xem ông già và con điếm kia dám làm cái gì!”
Nghe được cái xưng hô ‘con điếm’ này, đôi mắt Tần Mộ nguy hiểm híp lại một cái, thần sắc của Linh càng thêm tối sầm.
Trên phương diện chính thức, việc ‘Linh thích Tần Mộ’ còn chưa có định luận, thế nhưng ‘Linh thích Tần Mộ Nghiên’ là ván đã đóng thuyền. Vậy nên nghe được người khác nhục mạ Tần Mộ Nghiên như thế, anh tuyệt đối không cho phép cũng không thể tiếp thu, vậy nên anh liền chủ động lôi kéo cô gái kia đứng dậy chuẩn bị rời khỏi biệt thự.
Người ngày đêm mong nhớ lại đứng bên cạnh, cười nhạt nhìn mình. Tóc ngắn không hề giảm đi một chút nét xinh đẹp quyến rũ nào của nàng, đuôi mắt thật dài khẽ nhướn lên một chút chính là phong tình vạn chủng, vóc dáng cao gầy xinh đẹp tuyệt trần khiến người ta khó thể nào quên. Đó chính là Tần Mộ Nghiên, cũng là vỏ bọc nữ giới của Tần Mộ.
Ánh đèn chiếu sáng toàn bộ trường quay, hai đôi nam nữ cứ thế chạm mặt nhau ngay cửa biệt thự. Lăng Kỳ sắm vai Linh, nắm tay nữ phối hợp bình tĩnh cất bước đi về phía cửa chính. Mà Sở Ngôn diễn Tần Mộ Nghiên lại mỉm cười yếu ớt, kéo tay bạn diễn nam, yểu điệu động lòng người tựa vào lòng đối phương, nhìn Lăng Kỳ đi về phía mình.
Lúc bước ngang Sở Ngôn, Lăng Kỳ bỗng nhiên dừng bước, anh quay đầu, cười hỏi: “Vị tiểu thư xinh đẹp này, không biết xưng hô thế nào?”
Đôi môi đỏ xinh đẹp của Sở Ngôn cong nhẹ, gương mặt mỹ lệ tuyệt trần lộ ra nụ cười đạm nhiên trấn định, đuôi mắt vừa nhấc liền khiến xương cốt của rất nhiều nhân viên nam bên ngoài trường quay bủn rủn, ngay cả nữ giới cũng không nhịn được có chút da đầu tê dại. Chỉ nghe y nhẹ giọng nói: “Tần Mộ Nghiên.”
Lời nói vừa dứt, Lăng Kỳ nhẹ nhàng gật đầu, lập tức xoay người rời đi. Mà ở phía sau anh, cửa lớn biệt thự “Ầm ầm ——” đóng lại, đem đầu lĩnh xã hội đen và Tần Mộ Nghiên lưu ở bên trong.
Bước chân của Linh cực nhanh khiến Erika không thể theo kịp, thậm chí còn oán giận muốn Linh đi chậm lại, thế nhưng trên màn ảnh của camera mini, chỉ thấy Linh thoáng dừng bước, chậm rãi quay đầu, dùng nụ cười ấm áp bình tĩnh nhìn tiểu thư hắc bang kiêu ngạo kênh kiệu kia, khẽ cười nói: “Chậm một chút? Erika đáng yêu, hiện tại nếu như tôi không đi nhanh hơn chút nữa, sợ rằng… tôi sẽ không nhịn được muốn giết người đấy.”
Màn diễn này đến đây là kết thúc.
Sở Ngôn đối với việc sắp vai Tần Mộ Nghiên tuyệt đối là thuận buồm xuôi gió, mà biểu hiện của Lăng Kỳ cũng khiến đạo diễn Lưu mừng rỡ không thôi.
Trước đây sự diễn dịch của Lăng Kỳ với nhân vật Linh cũng đã vô cùng xuất sắc, thế nhưng mối khi đối mặt với Sở Ngôn diễn xuất của anh lại càng thêm chân thực, nhất là ở những cảnh diễn đôi, Lăng Kỳ tựa hồ nhận được sự kích thích gì đó, đột phá càng thêm mãnh liệt. Đạo diễn Lưu còn từng không nhịn được tuyên bố: “Thật muốn sửa cả bộ phim này thành màn diễn đôi của hai người, vậy nhất định sẽ phi thường xuất sắc!”
Sở Ngôn đối với tuyên bố bốc đồng này của đạo diễn Lưu chỉ đành dở khóc dở cười, thế nhưng trợ lý Vu Đồng Đồng lại coi như là thật, thậm chí khi Sở Ngôn còn đang mang bộ dạng của Tần Mộ Nghiên còn nhịn không được chụp cho y vài tấm hình, vẻ mặt háo hức nói: “Khi nào 《 Ba kẻ lừa đảo 》 mới có thể công chiếu chứ. Tạo hình này của Tiểu Ngôn thật sự quá đẹp rồi!”
Hiện tại Sở Ngôn đã hai mươi tuổi, không còn là thiếu niên mười tám tuổi ngày đầu.
Thế nhưng thời gian trôi qua cũng không khiến dung mạo của cậu càng thêm góc cạnh, trái lại càng lúc càng tinh xảo kiều tiếu, không còn vẻ ngây ngô non nớt như xưa.
Hai năm trước, Sở Ngôn chỉ có thể mượn tài diễn xuất cao siêu và kỹ thuật trang điểm vượt bậc mới có thể biểu hiện ra sự gợi cảm mị hoặc của Tần Mộ Nghiên, thế nhưng hiện tại, lớp trang điểm này đã không còn trọng yếu như vậy, cho dù là không có trang điểm Sở Ngôn cũng có thể khống chế được từng biểu tình vi diệu trên gwong mặt, diễn dịch một Tần Mộ Nghiên hợp cách.
Trong lúc quay phim, tin tức ‘Chu kỳ’ đã trở thành đĩa nhạc kinh điển, lượng tiêu phụ phá mốc hai mươi triệu cũng được người trong đoàn phim cập nhật.
Đạo diễn Lưu liền đại biểu mọi người chúc mừng Sở Ngôn, ngay cả vị Ảnh hậu nọ kia cũng ngỏ lời tán dương, còn nói: “Nghe người đại diện của tôi kể lại, phía công ty đang ráo riết thảo luận việc đĩa đơn của cậu rốt cuộc phải in thêm nhiều ít, hình như giám đốc Vương bên phòng thị trường muốn in thêm năm mươi triệu nữa đâu.”
Sở Ngôn nghe vậy cũng là vô cùng kinh ngạc, đợi khi hỏi Chu Hòa Huy, người sau xác nhận: “Đúng vậy, giám đốc Vương thực sự muốn in năm mươi triệu đĩa nữa, bất quá lại bị cản trở không nhỏ.”
Sở Ngôn suy tư chỉ mộc chốc, hỏi: “Nói thí dụ như?”
Chu Hòa Huy nói: “Năm mươi triệu chính là lượng tiêu thụ của đĩa bạch kim, đây là một đường vực sâu. Đĩa nhạc kinh điển một năm có vài trăm cái thế nhưng đĩa bạch kim tuyệt đối chỉ có hơn mười cái, đây là thị trường quyết định, không phải nói vượt là có thể vượt. Vậy nên Tiểu Ngôn, nếu lần này ‘Chu kỳ’ có thể nhận được một giải thưởng nào đó, chúng ta vẫn có hy vọng vượt lên con số năm mươi triệu.”
Vừa nghe đến đây Sở Ngôn đã lập tức nắm được trọng điểm: “Anh Chu, anh đã báo danh giải thưởng cho em?”
Chu Hòa Huy vẻ mặt vô tội lắc đầu: “Anh còn chưa kịp làm chuyện này thì phía tổng giám đốc Từ đã không kịp chờ đợi mà đem toàn bộ những giải thưởng có thể báo danh đều báo hết!”
Sở Ngôn: “…”
Từ Ngọc Dung tích cực báo danh giải thưởng giúp y như vậy, Sở Ngôn tự nhiên biết được là ý tứ của ai, thế nhưng y lại không ngờ đến, chuyện ‘Đĩa nhạc ‘Chu kỳ’ rốt cuộc nên in thêm bao nhiêu’ làm cho nội bộ Thiên Thịnh nháo đến ồn ào lại bị Từ Ngọc Dung báo lại cho người đàn ông nào đó, người này hoàn toàn không hề nghĩ ngợi, cánh tay vung lên, nói: “In thêm một trăm triệu.”
Từ Ngọc Dung: “…”
Trợ lý Lâm bên cạnh đã an tĩnh như gà: “…”
Sau một lúc lâu, Từ Ngọc Dung vẫn là không nhịn được, nói: “Hạ tiên sinh, tuy rằng đĩa nhạc ‘Chu kỳ’ này có phản hồi rất tốt, lượng tiêu thụ cũng lý tưởng, thế nhưng một trăm triệu đĩa thực sự quá khoa trương, năm nay Hoa quốc còn chưa xuất hiện bất kỳ đĩa nhạc truyền kỳ nào đâu…”
Người đàn ông nghe vậy bình tĩnh ngẩng đầu lên ánh mắt trấn định nhìn Từ Ngọc Dung đang thấp thỏm, chậm rãi mở miệng: “Không thể?”
Từ Ngọc Dung nhất thời nghẹn lời, ở trong lòng mắng to vài câu mới nói: “Như vậy công ty có thể sẽ lỗ vốn…” Hơn nữa còn lỗ rất nhiều!
Vừa dứt lời, Từ Ngọc Dung còn chưa kịp phản ứng đã nghe người đàn ông kia nhàn nhạt nói: “Ừ, ta chịu lỗ được.”
Từ Ngọc Dung: “…”
Trợ lý Lâm: “…”
Cho dù đang ở tận tinh cầu điện ảnh A-31 xa xôi, Sở Ngôn cũng chỉ hận không thể đem tên phá của kia ra đánh một trận: “…”
Cứ như vậy, dưới tình huống mọi người đều không tin nổi, nội bộ Thiên Thịnh liền đem ‘Chu kỳ’ in thêm một trăm triệu đĩa.
Loại tự tin như thần này khiến tất cả mọi người đều không thể gật bừa, thế nhưng làm người đưa ra quyết định, Hạ Bách Thâm không thèm để ý chuyện đấy có thể khiến anh thua lỗ vài tỷ hay không, ngược lại nhẹ nhàng vuốt ve con chip mỏng manh trong tay, mắt híp lại sâu xa.
Tại tinh cầu điện ảnh A-31 xa xôi, quá trình quay phim tiến hành vô cùng thuận lợi, mọi người đều có quan hệ cực kỳ hòa hợp, ngoại trừ nữ chính Tống Xảo vẫn luôn lo lắng không biết suy nghĩ chuyện gì, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn về phía nam chính Lăng Kỳ.
Mà ở Thủ đô tinh, bóng đêm dần buông xuống, tòa nhà Hạ thi cao chót vót trong mây, từ phòng làm việc tầng thượng này nhìn ra ngoài có thể thấy được bao quát toàn bộ cảnh đêm rực rỡ của Thủ đô tinh, giống như có thể đem toàn bộ viên tinh cầu này nắm giữ trong lòng bàn tay.
Phi thuyền loại mới nhất đã được đưa đến sân bay tư nhân của Hạ Bách Thâm, thời điểm dự định để bay đến tinh cầu điện ảnh A-31 cũng càng ngày càng gần.