Dưới tình huống như vậy, 《Tiếng vọng nơi góc biển》cũng là một bộ điện ảnh chế tác lớn vội vàng đuổi theo chuyến xe cuối này, dùng đội hình hoa lệ, đề tài đặc biệt hấp dẫn không ít sự quan tâm của các fans điện ảnh, cũng là một trong những bộ phim có cơ hội đề cử lớn nhất trong giải Kim Thịnh năm nay.
Nhân viên tuyên truyền của 《Tiếng vọng nơi góc biển》 đã sớm an bày một loạt kế hoạch chi tiết, tỉ như vào thời điểm nào sẽ tuyên bố hoạt động gì mới có thể điều động tính tích cực của người xem, lại nói ví dụ như khi nào công bố tin tức ngoài lề mới có thể khiến mọi người bị thu hút và hiếu kỳ không ngớt.
Thế nhưng bọn họ thực sự mãi mãi không đoán được, nam 2 Sở Ngôn nhà mình còn có thể nhấc lên một hồi hoạt động rầm rồ như vậy.
#SởNghiênNghiênkhôngđượcchết#
Cái đề tài này vừa xuất hiện vào ngày đầu tiên đã bị kéo lên top 20 từ khóa hot nhất của weibo, hơn nữa trong khu vực quảng trường thảo luận cũng là người người tấp nập, chật như nêm cối, vô số bóng người giả lập liên lục hoảng động, lúc nào cũng có thể nhìn thấy đang có người ném hoa ném sao vô cùng hăng hái. Đủ loại từ ngữ xuất hiện trên đầu những bóng người giả lập đông đúc kia, nội dung đại thể đều là ——
/Đã đến lúc đặt vấn đề! Chử Thần, cái tên này êm tai chứ? Ti Tích, cũng quá mức êm tai! Phượng Tu thì sao? vừa nghe đã biết là tên của một nam thần rồi. Như vậy Cừu Phục… ôi chao chao, đúng là quá mức bùi tai mà! Như vậy, vấn đề xuất hiện: xin mọi người tính toán thử một chút, Cừu Phục lần này sẽ chết như thế nào? #SởNghiênNghiênkhôngđượcchết#/
/A a a anh đừng chết, đừng chết, đừng có chết mà QAQ! Quả thực là bị Sở Nghiên Nghiên ngược đến phát sợ, Sở Nghiên Nghiên nhất định phải sống tốt! #SởNghiênNghiênkhôngđượcchết#/
/Tuy rằng nam thần của mị tên Chử Thần, ông xã là Ti Tích, bạn trai gọi Phượng Tu, thế nhưng mị vẫn hy vọng Cừu Phục có thể sống thật tốt, đừng nên bước lên con đường bi kịch như nam thần, ông xã, bạn trai của mị. Rõ ràng có không ít diễn viên, đã đảm nhiệm nhân vật bi kịch nhiều lần hơn Sở Nghiên Nghiên, thế nhưng mị vẫn là đau lòng Sở Nghiên Nghiên. Phải sống cho tốt đó! Sở Nghiên Nghiên!!! #SởNghiênNghiênkhôngđượcchết#/
Đúng vậy, ngay khi các fans nhìn thấy tên của Sở Ngôn xuất hiện trong bảng phân vai của 《Tiếng vọng nơi góc biển》, ban đầu mọi người còn vô cùng cao hứng, thế nhưng dần dần, bọn họ lại trở nên lo lắng.
Đúng là mỗi nhân vật do Sở Ngôn đắp nặn đều phi thường kinh điển, mỗi vai diễn đều khiến người ta khó thể nào quên, cho dù thời gian đã qua một năm thế nhưng mỗi khi nhắc đến Chử Thần vẫn còn rất nhiều người hâm mộ đều không quên được tình cảnh bị tráng khi vị tướng quân trẻ tuổi đa trí như yêu kia bị bạch quang nuốt lấy.
Bất quá, đồng hành với sự khó quên… những vai diễn đó đều khiến người ta đau lòng không ngớt.
Tuy rằng Sở Ngôn cũng không được liệt vào hàng ngũ những ngôi sao siêng năng giao lưu với fans, cũng không ba ngày hai lần cập nhật status của weibo hoặc post ảnh tự sướng hay livestream này nọ, thế nhưng trên cơ bản mỗi tháng Sở Ngôn cũng sẽ xuất hiện hai ba lần, chứng minh hiện tại bản thân vẫn rất vui vẻ.
Trong đời thường, Sở Ngôn chính là phi thường lạc quan tràn ngập sức sống, thế nhưng trong các tác phẩm phim ảnh, Sở Ngôn vẫn luôn thích làm người hâm mộ đau lòng khổ sở.
Sự tương phản to lớn này quả thực đã quá sức chịu dựng của các fans, cho dù bọn ho mỗi ngày đều hô hào ‘A a a anh! Sở Nghiên Nghiên/ Chử Thần/ Ti Tích/ Phượng Tu nam thần quả thực quá mức mỹ lệ rồi’, bất quá bọn họ cũng hy vọng nam thần nhà mình có thể nhận một vai diễn không khiến mọi người đau lòng, khiến bọn họ yên tâm quỳ liếm thịnh thế mỹ nhan.
Cái quảng trường diễn đàn này ban đầu chỉ là do người hâm mộ ôm tâm tư đùa giỡn mà thành lập, thế nhưng đến sau đó lại càng lúc càng có lực ảnh hưởng, rất nhiều người hâm mộ đều chạy lên chân thành biểu lộ tình cảm bi thống của mình, đem trái tim thủy tinh đã bị ném cho vỡ nát mang ra để mọi người thưởng lãm.
Sau khi 《Cực quang》 công chiếu tại Hoa quốc được một tháng liền theo đúng kế hoạch đổ bộ ra toàn tinh hệ. Một nghìn năm sau, sự khác biệt văn hóa đã càng lúc càng được thu nhỏ, cho dù văn hóa truyền thống của mỗi quốc gia đều được bảo tồn vô cùng hoàn chỉnh, thế nhưng bọn họ cũng có thể rõ ràng lý giải được văn hóa của những quốc gia khác, thậm chí là đồng dạng am hiểu.
Vì vậy cho nên loại phim điện ảnh tiên hiệp như 《Cực quang》cũng có doanh thu phòng vé toàn cầu cực kỳ khả quan, do đó kéo theo việc trên quảng trường diễn đàn #SởNghiênNghiênkhôngđượcchết# loáng thoáng còn có thể thấy không ít thiếu nữ tóc vàng mắt xanh xinh đẹp nức nở liên tục, dùng một chuỗi tiếng Anh biểu thị ‘Sở Nghiên Nghiên không được chết, Sở Nghiên Nghiên phải thật tốt!’. nhìn thấy tình huống như vậy, nhân viên tuyên truyền của 《Tiếng vọng nơi góc biển》 nhất thời cũng ngơ ngác không biết làm sao, bất quá rất nhanh, sau khi thương lượng ổn thỏa với Chu Hòa Huy, bọn họ liền lợi dụng sự kiện lần này làm một làn sóng tuyên truyền mới, vừa mở rộng danh tiếng của phim điện ảnh vừa truyền bá giúp Sở Ngôn.
[Đoàn phim 《Tiếng vọng nơi góc biển》: Tuy rằng điện ảnh vừa mới mở máy nhưng chúng tôi đã có thể cảm nhận được sự nhiệt tình của những người hâm mộ! Mọi người đoán xem Cừu Phục là kiểu nhân vật thế nào? Tiểu biên tập lén lút post một tấm hình chụp trộm cho mọi người xem này, suỵt, mọi người cái gì cũng không biết đó ~! #SởNghiênNghiênkhôngđượcchết#]
Ở niên đại này, đã có rất ít công cụ chụp ảnh trạng thái tĩnh, tựa như bức ảnh đoàn phim 《Tiếng vọng nơi góc biển》 vừa lộ ra lần này cũng là hình động 3D với độ phân giải cực cao.
Vậy nên trong tầm nhìn của các fans nhanh chóng xuất hiện một thanh niên tóc đen tuấn mỹ tà dị nhấp nhấp cây côn sắt trong tay, ‘Bang ——” một tiếng hung hăng đập vào vách tường, “Rầm ——” một tiếng, chỉ thấy vách tường theo đó vỡ ra một lổ thủng lớn.
Mảnh vụn của đá và xi măng phiêu tán giữa không trung, thanh niên ngước mắt cong môi lộ ra một nụ cười quỷ dị, thái độ hiên ngang dùng côn sắt chỉ thẳng về phía ống kính, vẽ ra một độ cung xinh đẹp giữa không trung.
Một giây kế tiếp ——
‘ A a a a! Sở Nghiên Nghiên quả thực quá ngầu mừ!’
‘Sở Nghiên Nghiên đẹp như vậy, cho dù là BE mị cũng phải xem! Mị cũng muốn liếm liếm liếm!!!’
‘Khí tràng của Sở Nghiên Nghiên lần này thực sự quá mạnh rùi, hình như là diễn bad boy nha! Chẳng lẽ Cừu Phục là côn đồ sao? Chậc chậc chậc, nếu có côn đồ như vậy iem cũng muốn, mau đưa cho iem một tá!!!’
Tuy rằng vị trí của Sở Ngôn trên bảng xếp hạng ‘Hoa tinh rực rỡ’ không cao bằng nữ chính Liễu Mộng, thế nhưng danh tiếng của y cũng không thấp hơn đối phương bao nhiêu. Theo kế hoạch tuyên truyền của 《Tiếng vọng nơi góc biển》 chính thức bắt đầu, chỉ có lượng fans khổng lồ của Ảnh đế Tần Bác Dung mới có thể lấn lướt thanh âm của đám thiếu nữ si mê Sở Ngôn một đôi chút. Vì vậy, trong nhóm người chờ mong bộ phim, tỷ lệ fans của Tần Bác Dung chiếm sỉ số tối đa, còn lại chính là người của Sở Ngôn.
Sự kiện #SởNghiênNghiênkhôngđượcchết# cũng tạo ra huyên náo tương đối lớn, lúc hot nhất thậm chí còn nhảy vào top mười từ khóa của Thiên Võng. Vậy nên cho dù Hạ Bách Thâm rất ít quan tâm đến giới giải trí cũng có chú ý đến chuyện này, đồng thời còn đem tiền căn hậu quả tìm hiểu một phen.
Xế chiều hôm đó, anh liền gọi một cú điện thoại cho Từ Ngọc Dung, hỏi: “Kịch bản của 《Tiếng vọng nơi góc biển》 là như thế nào?”
Hình chiếu giả lập của Từ Ngọc Dung hiện ra chút vẻ xấu hổ, rất hiển nhiên cô cũng biết vụ ồn ào do các fans của Sở Ngôn tạo ra gần đây, chỉ đành cười nhẹ hai tiếng, cung kính nói: “Kịch bản của 《Tiếng vọng nơi góc biển》 lần này cũng không tệ lắm, nếu như phán đoán của tôi không sai, phía đạo diễn nhất định sẽ lựa chọn kết thúc mở, sau đó căn cứ vào doanh thu phòng vé mới quyết định có nên quay phần tiếp theo hay không.”
Hạ Bách Thâm nghe vậy thì hơi nhíu mày, ý bảo Từ Ngọc Dung nói tiếp.
“Rất nhiều phim điện ảnh phi thương mại đều sẽ chọn con đường như vậy, nếu như phòng vé tốt thì tiếp tục quay chụp phần hai, nếu như không tốt liền triệt để kết thúc. Vậy nên kết cục mở rất được các đạo diễn yêu thích, mà 《Tiếng vọng nơi góc biển》 lần này cũng là như vậy.”
Sau khi trầm tư một hồi, Hạ Bách Thâm khẽ nhướn đôi mày anh tuấn, chậm rãi lên tiếng: “Gửi kịch bản cho tôi xem.”
Những thứ như kịch bản này đương nhiên sẽ bị đoàn phim bảo mật, Thiên Thịnh cũng không đầu tư vào 《Tiếng vọng nơi góc biển》, yêu cầu này của Hạ Bách Thâm có chút cố tình gây sự, thế nhưng nếu anh đã lên tiếng, Từ Ngọc Dung tự nhiên cũng phải hoàn thành cho xong.
Vậy nên chỉ ba mươi phút sau, một phần kịch bản hoàn chỉnh đã được gửi đến máy truyền tin của Hạ Bách Thâm. Anh mở ra xem hồi lâu, cuối cùng thoáng dừng lại ở kết cục.
Hạ Bách Thâm ngẩng đầu nhìn Từ Ngọc Dung, hỏi: “Nếu như chúng ta gia nhập liên minh đầu tư, khả năng khiến đoàn phim không sử dụng kết cục mở có bao nhiêu?”
Từ Ngọc Dung thoáng cân nhắc, nói: “Bộ phim này đang chạy nước rút đuổi theo liên hoan phim Kim Thịnh năm nay, vấn đề đầu tư của nó đều đã an bày xong, hoàn toàn không thiếu tiền, nếu như chúng ta dùng phương thức mạnh mẽ đầu tư yêu cầu đối phương sửa kịch bản chỉ sợ không quá khả năng, hơn nữa cũng tạo ra tiếng tăm không tốt trong giới.”
Hành vi ‘đập tiền sửa kịch bản’ này cũng có chút quá khoa trương rồi, Hạ Bách Thâm cũng không tiếp tục lấn tới mà nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện.
Điện thoại vừa ngắt, Từ Ngọc Dung nặng nề thở phào một hơi, cho dù là người lãnh tĩnh như cô cũng không nhịn được thầm mắng ông chủ tùy hứng nhà mình, đồng thời còn bồi thêm chút sự khinh thường với hành vi vô nhân tính kia.
Thế nhưng Từ Ngọc Dung còn chưa kịp phỉ nhổ xong, điện thoại lại lần nữa vang lên, cô lập tức chỉnh sửa lại tư thái nghiêm chỉnh, chỉ thấy hình ảnh giả lập của Hạ Bách Thâm khẽ mím môi mỏng, nói: “Lần sau có nhận kịch bản cho cậu ấy phải chọn tốt một chút,” hơi dừng lại, Hạ Bách Thâm bổ sung: “Kết cục kha khá vào, chí ít cũng không cần chết nữa.”
Từ Ngọc Dung lập tức gật đầu đáp ứng.
Vì vậy buổi tối hôm đó, lúc Sở Ngôn đang mệt đến mức không muốn cử đọng lại chợt nhận được điện thoại của một người đàn ông nào đó.
Đời trước Sở Ngôn đã từng nghe được một câu quảng cáo như thế này: Sạc pin năm phút, trò chuyện hai tiếng.
Trước hết không cần đề cập đến việc rốt cuộc có ai tin vào loại ngôn từ quảng cáo khoa trương như vậy không, y hiện tại chỉ hoàn toàn cho rằng quan hệ giữa mình và miếng thịt kia đã biến thành ‘Sạc pin hai tiếng, trò chuyện năm phút’. Rất nhanh, cuộc gọi đã nối máy, hình ảnh giả lập của Hạ Bách Thâm liền hiện ra giữa phòng.
Xem bối cảnh, đối phương tựa hồ còn đang ở tại công ty, Sở Ngôn trầm tư một chút rồi hỏi: “Hôm nay còn phải tăng ca?”
Lúc Hạ Bách Thâm nhìn thấy Sở Ngôn cũng hơi sửng sốt, tuy rằng cậu đã trở về ký túc xá thế nhưng còn chưa tẩy trang, thậm chí trên người còn mặc đồ diễn. Hạ Bách Thâm lần đầu nhìn thấy dáng dấp thực sự của Cừu Phục có hơi ngơ ngẩn, lát sau mới nói: “Còn chưa về, cậu vẫn phải tiếp tục quay sao?”
Sở Ngôn gật đầu: “Ừ, chỉ về lấy chút đồ rồi phải quay lại phim trường.”
Ánh mắt bình tĩnh của người đàn ông quét qua quét lại vài vòng trên người thiếu niên, ngay khi Sở Ngôn sắp nhịn không được muốn mở miệng hỏi vị tiên sinh biến thái kia rốt cuộc đang muốn làm gì, chợt thấy Hạ Bách Thâm vốn đang im lặng chợt kéo nhẹ khóe môi, nói: “Nhân vật này nếu thật sự đối mặt với tôi sẽ có phản ứng thế nào nhỉ?”
Ngay giây tiếp theo, một cái gạt tàn thuốc thủy tinh vun vút bay thẳng về phía Hạ Bách Thâm, người nọ không khỏi sửng sốt, mà cái gạt tàn kia cứ thế xuyên qua ảnh giả lập, nháy mắt vỡ tan tành. Mà thiếu niên vừa tiện tay ném đồ vật kia lúc này lại đang cười lạnh nhìn về phía ảnh giả lập, đôi mắt híp lại, ý cười tối nghĩa, đôi môi mỏng phun ra một câu vô cùng nguy hiểm ——
“Muốn tôi diễn cho anh xem, Hạ Bách Thâm, anh là đang muốn tìm chết sao?”
Bầu không khí khẩn trương kích thích nháy mắt lan tràn, Sở Ngôn lại nhanh chúng khôi phục lại bình thường, y tiện tay vén nhẹ tóc mái về phía sau rồi mới ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông còn đang sửng sờ trước mặt, hơi nhíu mày nói: “Đã biết chưa? Hạ Bách Thâm, đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của Cừu Phục, con người này không có bất kỳ hứng thú nói ra bất kỳ lời vô ích nào đâu.”
Ánh mắt của Hạ Bách Thâm chăm chú khóa trên người của thiếu niên hồi lâu, anh chợt cười nhẹ: “Hiện tại tôi rất muốn đi tinh cầu điện ảnh A-9.”
Sở Ngôn hỏi: “Ồ? Lẽ nào lần này Thiên Thịnh cũng có đầu tư cho 《Tiếng vọng nơi góc biển》? Hoặc giả tinh cầu điện ảnh A-9 này cũng thuộc về Hạ thị?”
Hạ Bách Thâm hỏi ngược lại: “Lẽ nào gia quyến của diễn viên muốn thăm hỏi cũng không được sao?”
Sở Ngôn phát ra một tiếng hừ lạnh từ trong mũi, phất tay áo: “Không thể.”
Hạ Bách Thâm nghe vậy cũng chỉ cười cười không nói gì thêm, thế nhưng trước khi cúp điện thoại anh lại hỏi một câu: “Gần đây thời tiết ở A-9 thế nào?”
Câu hỏi này có chút kỳ quái, khí hậu trên tinh cầu điện ảnh có thể điều chỉnh theo ý muốn, ngoại trừ khoảnh khắc mặt trời mọc lặn có chút phiền phức, yêu cầu tốn chút chi phí mới có thể thực hiện, cho dù mưa nắng hay đổ tuyết đoàn phim cũng có thể tự do khống chế.
Sở Ngôn suy nghĩ một chút rồi đáp: “Gần đây đang quay cảnh mùa hè, thật nóng.”
Hạ Bách Thâm gật đầu, hai người nhanh chóng cúp điện thoại.
Ba ngày sau, khi Sở Ngôn nhìn thấy người đàn ông nào đó ăn mặc vô cùng đơn giản hào phóng thì khóe miệng hơi giật một cái, không nhịn được hỏi thăm: “Vì sao mỗi lần tôi đến tinh cầu điện ảnh quay phim, dù thế nào cũng có thể tình cờ gặp được Hạ tiên sinh vậy. Ngài có thể cho tôi biết nguyên nhân không?”
Người đàn ông nghiêm nghị lạnh lùng tự phụ nhíu mày, môi mỏng khẽ nhếc, đôi mắt phượng hẹp dài của Hạ Bách Thâm hiện lên một đạo quang mang u ám, anh không trả lời câu hỏi của Sở Ngôn mà chỉ thấp giọng cười cười: “Ngôn Ngôn, có việc em nói sai rồi, hiện tại trời lạnh như vậy, rõ ràng là mùa đông nha.”