/Sở Nghiên Nghiên và Tiểu thiên sứ quả thực có giá trị nhan sắc quá cao, chén thức ăn cho chó này ta nhất định phải ăn./
Đúng vậy, Triệu Tiểu Vũ ngồi xổm tại quảng trường weibo của đoàn phim 《Nghe tiếng gió thổi 》 suốt ba giờ, những gì nghe được chỉ là như thế.
Không ai cảm nhận được sự bi thống như có như không kia, cũng không ai phát hiện được một tia nặng nề được giấu bên dưới nụ cười ngời ngợi ấy. Triệu Tiểu Vũ nôn nóng muốn tìm người có cùng suy nghĩ, thế nhưng lại buồn bực phát hiện mọi người sau khi nghe được lời của cô chỉ cười khẩy trả lời: “Bạn suy nghĩ quá nhiều rồi đi, đây rõ ràng là một bộ phim tình cảm đáng yêu ngọt ngào! Nghe tiếng gió thổi nghe em nói, đây quả thực quá lãng mạn rồi có được không!”
Triệu Tiểu Vũ vẫn nghi vấn: “Vì sao lúc đoàn phim post status lại nói là ‘lừa gạt một trái tim chân thành’ chứ”
Đối với câu hỏi này, những người kia suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng thở dài: “Quả nhiên bộ phim này cũng có chút ngược sao? Bất quá cứ ngọt ngọt ngào ngào cũng không tốt, có chút khúc mắt mới càng hấp dẫn, thực sự tốt quá mà!”
Triệu Tiểu Vũ: “…”
Sau khi ngồi xổm trong quảng trường weibo thêm nửa giờ, nhìn càng lúc càng có nhiều mọt phim gia nhập, cũng có rất nhiều người rời khỏi, Triệu Tiểu Vũ cảm giác cực kỳ bi ai, tâm tình nặng nề.
—— Chỉ là mình thật sự đã sai lầm rồi? Trong mắt Sở Ngôn thực sự chỉ có ngọt ngào nuông chìu?!
Ngay khi Triệu Tiểu Vũ rầu rĩ không vui đứng dậy muốn rời đi, cô chợt phát hiện ở một góc các đó không xa cũng có người đang ngôi xổm. Bởi vì cấu tạo số liệu của đối phương được lựa chọn ẩn mật nên cô cũng không nhìn rõ được bộ dạng người kia, thế nhưng có thể lờ mờ thấy rõ người nọ là một cô gái, đối phương cũng đang ngồi xổm một góc lặng lẽ nhìn đám người xung quanh.
Ma xui quỷ khiến, Triệu Tiểu Vũ bước tới hỏi: “Ây da em gái, sao em ngồi đây không qua thảo luận cùng mọi người?”
Giọng nói mềm mại của đối phương vang lên: “Không thảo luận được, tớ nghĩ phim này là BE, bọn họ đều cảm thấy đây là phim tình cảm ngọt ngào.”
Triệu Tiểu Vũ trước mắt sáng ngời, vui vẻ nói: “Bạn cũng phát hiện ánh mắt kia của Sở Ngôn giống như rất khó chịu, lại như ẩn giấu rất nhiều thứ sao?!”
Mấy lời này vừa xong, chỉ nghe đối phương thở dài một hơi, nhàn nhạt lắc đầu, bình tĩnh nói: “Không, tớ còn chưa xem trailer, thế nhưng làm một fans ruột của Sở Nghiên Nghiên, lý trí của tớ nói cho tớ biết —— bộ phim này tuyệt đối là BE.”
Triệu Tiểu Vũ: “…”
Các fans phải có bao nhiêu oán niệm mới có thể không thèm xem trailer đã trực tiếp kết luận ‘đậy tuyệt đối là BE’ chứ?!
Trên thực tế Triệu Tiểu Vũ thật sự không biết, những fans Sở Ngôn như vậy hoàn toàn không phải số ít. Bọn họ không hào hứng chạy vào quảng trường của 《Nghe tiếng gió thổi 》 tiến hành thảo luận mà là co cụm trong weibo của Sở Ngôn bày bàn đặt cược.
Khụ, cược ít cao hứng, cược nhiều hại thân nha!
Bọn họ chỉ là cá cược tí chút cho vui, không có gì quá lớn!
Bàn cược này vô cùng đơn giản, tổng cộng chỉ có hai mục.
Mục thứ nhất là: 《Nghe tiếng gió thổi 》 rốt cục là HE hay BE.
Mục thứ hai là: Nhân vật Lê Việt lần này Sở Ngôn diễn rốt cục có chết không.
Tỷ lệ cược của mục thứ nhất là 1:2:3. Điện ảnh BE sẽ bồi 1:2, nếu là HE thì 1:3. Mà tỷ lệ cược của mục thứ hai lại là 1:5:9! Không sai, bạn nhìn không sai! Giả thiết nhân vật Lê Việt của Sở Ngôn lần này ‘lại chết’, nhà cái sẽ bồi 1:5. Thế nhưng nếu Lê Việt không chết, nhà cái bồi 1:9!!!
Đừng tưởng cái tỷ số này đã rất cao, kỳ thực ngay khi tin tức Sở Ngôn tham gia 《Nghe tiếng gió thổi 》 được tung ra, cái tỷ số đặt cược kia đã lên tới 1:1:82…. Mãi tận khi cái trailer ngọt ngào này được công bố rất nhiều fans bắt đầu cảm thấy yên lòng, thế nhưng rất nhiều fans vẫn ôm tâm tình hẳn phải chết (?) quỷ dị nào đó, bình tĩnh chờ bộ phim này.
/Kỳ thực có đôi khi định nghĩa HE và BE không phải rất rõ ràng, giống như bộ điện ảnh《 Ba kẻ lừa đảo 》 lần trước Sở Nghiên Nghiên đã diễn ấy, đối với thuyền ‘Mộ Linh’ mà nói chính là BE vô cùng rõ ràng, thế nhưng nếu xét trên phương diện một bộ phim thương nghiệp thuần túy thì khẳng định là HE nha. Vậy nên mị không cược HE hay BE, mị cược lần này Lê Việt vẫn cứ OVER!/
/Iem không nghe, iem không nghe, iem không nghe, Sở Nghiên Nghiên lần này nhất định có thể sống sót!/
/Em gái lầu trên không nên lừa mình dối người, Chử thiếu tướng, Ti thái tử, Phượng Tu, Cừu Phục, Tiểu Quang, Phong Khi… tất cả mọi người đều đang nhìn em./
/Làm người có bản mạng thuộc Tần Mộ đảng, tớ biểu thị không chút áp lực!233333/
Tuy nói là cá cược, thế nhưng thứ người hâm mộ đặt cược thật ra cũng không phải là tiền, mọi người đều là fans Sở Ngôn, kiếm loại tiền này cũng không có gì thú vị, vậy nên thứ bọn họ đánh cược chính là ——
/Chế đặt mười ngôi sao, lần này 《Nghe tiếng gió thổi 》 là HE!/
/Giai cấp sinh viên nghèo chỉ có thể đặt ba đoá hoa nhỏ, Sở Nghiên Nghiên khẳng định sống đến cuối cùng!!!/
Đúng vậy, mọi người đều là dùng đạo cụ khen thưởng của weibo để đặt cược, cũng có dùng phương thức bốc thăm trúng thưởng để đặt cược, giống như cái gì “Chỉ cần lần này là HE, chế sẽ cống hiến một chiếc nhẫn thuộc ‘Star light”, lại tỷ như “Chỉ cần Sở Nghiên Nghiên có thể sống sót, mị sẽ tặng random chip cao cấp của 《Cực quang》!”
Luận một bộ phim làm sao chưa chiếu đã hot?
Các nhân viên tuyên truyền của 《Nghe tiếng gió thổi 》 Lã Vọng buôn cần cười híp mắt nhìn sang.
Ngay sau khi trailer đầu tiên được công bố, những diễn viên chủ chốt của đoàn phim đã bắt đầu hành trình tuyên truyền trên khắp tinh hệ.
Mười lăm ngày trước, Sở Ngôn và Anfia đi theo đạo diễn Sở từ Dương Phương tinh của Hoa quốc dạo qua một lượt các nước Mỹ, Pháp, Anh tham gia những tiết mục giải trí. Mà theo hành trình này, nhiệt độ của 《Nghe tiếng gió thổi 》 bên ngoài thế giới thực cũng là vô cùng nóng bỏng.
Thành viên tham gia tuyên truyền gồm có Sở Ngôn và Anfia, Tào Hinh vừa nhận được vai chính của một bộ phim tình cảm, thực sự không nhín ra được thời gian, mà Raymond cũng là tương đối bận rộn, chỉ có thể tham gia vào đoạn hành trình của đoàn phim ở nước Mỹ. Nhờ sự xuất hiện của anh, không ít fans bản thổ đều cực kỳ chú ý đến bọn họ, tiếc là thời gian tiếp theo Raymond thật sự không thể đi cùng cả đoàn.
Ngay khi mọi người chuẩn bị rời nước Mỹ trở về Hoa quốc, Sở Ngôn ngồi trên phi thuyền rộng rãi nhìn về phía trạm chuyển hoán đang chậm rãi biến thành một cái chấm nhỏ, khóe miệng hơi nhếch lên, thấp giọng hỏi: “Vì thuyết phục Raymond tham gia diễn nhân vật này, công ty hẳn là đã phí không ít công phu đi.”
Sở Ngôn phảng phất chỉ là lẩm bẩm cũng không phải nói chuyện với ai, thế nhưng Chu Hòa Huy đang ngồi đối diện lại hơi sửng sốt, sau đó ngẩng đầu nhìn thiếu niên trước mặt.
Sở Ngôn vốn đã tuấn tú thanh dật treo lên một tia cười nhẹ, tóc đen mềm mại áp vào hai bên tai, mặt mày tuấn tú, dưới sự chiếu rọi của ngọn đèn trở nên ôn nhuận trong vắt, đoan trang tao nhã.
Suốt hai tuần nay, người thanh niên này đã giao lưu vô cùng vui vẻ với các fans, có không ít mọt phim bình thường bởi vì hoạt động tuyên truyền lần này mà từ người qua đường chuyển fans, thậm chí là fans trung thành. Việc này Chu Hòa Huy đều nhìn thấy được cũng dần dần hiểu rõ, cậu diễn viên trong tay anh muốn trở thành tuyến đầu tiêu biểu chỉ còn là vấn đề thời gian và tích lũy chiến tích mà thôi.
Chu Hòa Huy nói: “Đúng là phí rất nhiều công sức, anh có hỏi thăm từ chỗ của Lương Kiêu, thù lao bọn họ cho Raymond lần này lên đến chín con số, hơn nữa còn nhờ An Thiều Dương đứng ra nói chuyện mới thuyết phục được Raymond nhận vai.”
Sở Ngôn khẽ gật đầu, chờ qua hồi lâu mới nói: “Em lại thiếu chị An một mối ân tình.”
Chu Hòa Huy kinh ngạc: “Đây là chuyện công ty an bày, đâu có liên quan gì tới cậu chứ, Tiểu Ngôn.”
Sở Ngôn cũng cười cười lắc đầu: “Dựa trên vấn đề cơ bản, người được chị An giúp lần này là em, vậy nên nói em thiếu chị ấy một ân tình cũng không sai.”
Chu Hòa Huy nghĩ ngợi một thoáng, cũng không phản đối, dù sao ai cũng biết người được lợi lớn nhất lần này chính là Sở Ngôn. Tuy rằng thù lao cậu nhận được cũng không nhiều, thậm chí so với Anfia còn ít hơn một chút, thế nhưng Raymond là nam 2, cậu lại giành được ghế nam chính. Vả lại chỉ cần bộ phim này công chiếu, nếu không có bất ngời gì nhất định có thể đoạt giải.
Phi thuyền nhanh chóng bay vút trong vũ trụ, vô số tiểu hành tinh là đà trôi ngược ra sau cửa sổ. Sở Ngôn trước hết là gửi một tin cảm ơn cho An Thiều Dương, sau một hồi hàn huyên chuyện phím với đối phương y lại gửi một tinh nhắn văn tự cho người đàn ông nào đó: /Chi ra chí ít cả trăm triệu, thật sự hào phóng như vậy?/
Lúc đầu Hạ Bách Thâm cũng không rõ đây rốt cục là có ý gì, đợi khi nghe Sở Ngôn giải thích anh mới trả lời: /Gần đây chợt muốn đầu tư một bộ phim./
Sở Ngôn: /Phim gì?/
/Nam phụ là Oliver, nữ phụ An Thiều Dương, nam chính là em./
Tạm thời không nói cái ý tưởng này có bao nhiêu không thực tế, Sở Ngôn chú ý đến một trọng điểm khác, kinh ngạc hỏi: /Chị An là nữ phụ?! Như vậy ai mới có thể làm nữ chính?!/
Hạ Bách Thâm bình tĩnh thản nhiên trả lời: /Không có nữ chính. Em là nam chính, anh… cũng là nam chính./
Khi Sở Ngôn nhìn thấy tin nhắn này chỉ có thể: /…/
Sau một hồi y mới trả lời: /Anh đã thành tâm thành ý muốn đóng phim như vậy, tối nay sau khi trở về em sẽ bất đắc dĩ giúp anh thẩm tra khả năng diễn xuất đi. Nếu như diễn xuất ổn định thì… ừ, bộ phim sau em sẽ dẫn anh theo, giúp anh an bày một nhân vật tốt./
Hạ Bách Thâm trả lời: /Nhân vật thế nào?/
Nhìn loạt văn tự hiện lên trên màn hình, Sở Ngôn không chút ngượng ngùng cong cong môi, trả lời ——
/Tên côn đồ của bang hội bên cạnh, là kẻ mặt dày nói nhiều như bắn súng, bị chém bảy nhát sau đó ném xuống biển./
Hạ Bách Thâm: “…”
Tối hôm đó, rõ ràng là ngày lành người yêu về nhà, Hạ tiên sinh vừa mới vuốt ve bàn tay chưa quá ba phút Sở Ngôn đã cười híp mắt đứng dậy, kéo người bước lên ban công trống rỗng chỉ xuống vườn hoa nhỏ bên dưới: “Em xuống lầu, anh đứng đây, em diễn Romeo, anh diễn Julliet.”
Hạ Bách Thâm: “… Không diễn có được không?”
Sở Ngôn nhướn mày: “Anh không phải nói muốn làm diễn viên sao? Thử nào!”
Tối hôm đó Hạ Bách Thâm đã lâu không nằm mộng chợt thấy một cơn ác mộng, trong mộng anh bị đoàn phim nào đó kéo tới làm phông nền. Kỳ quái nhất chính là bộ phim này rõ ràng do Thiên Thịnh đầu tư, thậm chí nam chính còn là thanh niên nhà anh, thế nhưng nhân viên đoàn phim lại không ai nhận ra anh, ngay cả Sở Ngôn cũng xem anh như không khí!
Đóng phim vui sao? Thật ra một chút cũng không vui!
Làm diễn viên, kịch bản bảo bạn ngã rạp xuống đất, uống nước bùn bạn cũng phải ngã xuống đất uống nước bùn. Hạ tiên sinh chưa bao giờ chịu khổ như vậy, mấy thứ đạo cụ kia đánh lên người tuy rằng không tạo thành vết thương nhưng mỗi lần đều là va chạm thật sự, đau đến khôn kể.
Mãi đến cuối cùng, Hạ tiên sinh trong một lần biểu diễn ‘Tiểu thái giám treo cổ trên cây’ thì chợt đạo cụ xuất hiện sai lầm, bị siết đến hít thở không thông, giật mình tỉnh lại.
Trong phòng ngủ yên lặng tối đen, Hạ Bách Thâm: “…”
Nhẹ nhàng kéo cánh tay đang gác ngang cổ mình xuống, sau đó lại cẩn thận nhét trở vào trong chăn, Hạ Bách Thâm thở dài một tiếng ôm lấy người yêu của mình, âm thầm quyết định: Được rồi, ngày mai liền tăng thêm 1% hoa hồng cho tất cả nghệ sỹ của Thiên Thịnh.
Trong lúc ngủ say, thiếu niên tuấn tú xinh đẹp khẽ cong môi, giống như nhìn thấy một giấc mộng đẹp.
Quyết định lần này của Hạ Bách Thâm, Sở Ngôn quả thực hoàn toàn không biết, ngày thứ ba khi y trở lại Thủ đô tinh, Raymond từ Mỹ quốc xa xôi chạy đến, Anfia cũng vượt muôn trùng xa tới nơi. Toàn bộ dàn diễn viên chính của 《Nghe tiếng gió thổi 》 đều có mặt đầy đủ tại Khu phức hợp điện ảnh trung ương của Thủ đô tinh, chờ đợi buổi lễ ra mắt phim!