Thời điểm mà Bạch Tiểu Thăng rời đi, Trầm Dụ hai mắt đăm đăm, dưới chân nhũng ra, một bộ dáng thất hồn lạc phách. Rời khỏi khách sạn, hắn đứng lại ở ven đường, một hồi lâu cũng không biết phải làm sao. Nhìn về phía một cái cửa sổ nào đó của khách sạn, bên trong ánh mắt của Trầm Dụ càng là hiển hiện từng tia từng tia hoảng sợ. Cái người tên Bạch Tiểu Thăng kia, đơn giản như là một ác ma! Thật giống như là có thể đọc được những tâm tư suy nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.