- Vương thiếu gia, ngài tới rồi sao? Triệu Vạn Vân chạy chậm đến phía trước người Vương Đông, vẻ mặt tươi cười chào hỏi. Sự ân cần so với Ngô Bình lại càng nhiều hơn một bậc. Cũng tương ứng với câu nói kia, cũng là cháu trai, nhưng người ta lại có một người ông nội làm to hơn mà thôi. - Các người mau mau lại đây! Xếp thành hàng hoan nghênh! Triệu Vạn Vân quát lên với công nhân viên bên cạnh. - Đều không có mắt đúng không, vị này chính là Vương công tử!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.