- Thô tục, dã man, đúng là một tên lưu manh thối tha! Sau khi đi ra xa, Tống Dao tức đến xanh mặt, đi trên đường luôn mở miệng mắng với Dư Trung Thiên, - Em thật sự không nghĩ tới ở Vân Hải bên này toàn là loại người như vậy! Đúng là một phương khí hậu nuôi một phương người, chỉ cần vừa nhìn một chút liền trực tiếp động thủ, đúng là tiện chủng ! Nàng mắng Lôi Nghênh như vậy làm cho sắc mặt đám người Vân Hải theo phía sau trở nên khó coi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.