Ba người nhìn nhau, cảm giác kinh ngạc. Lôi Nghênh ra dấu tay với Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi, bảo bọn họ đứng yên ở chỗ này chờ, còn mình lại chạy về phía bên kia. Lôi Nghênh khổ người lớn như vậy bước như bay về phía trước mà dưới chân không hề phát ra một tiếng động nào. Trước đây Lâm Vi Vi thật ra có nghe Lôi Nghênh nói qua, cái gì mà chân không rời đất, phối hợp tốt với kỹ năng cơ chân có thể di chuyển mềm mại giống như mèo, nghe cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.