Thương xót người khác không phải là cưỡng ép người khác đi thương xót, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên hiểu được đạo lý này. - Nào, cậu tới chỗ tôi ngồi một lát trước đi, đợi lát nữa không phải cậu còn muốn đi tới chỗ của Bạch Tuyên Ngữ sao... chỗ ngài Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị ấy? Tôi có chút chuyện muốn nói với cậu trước đã. Ôn Ngôn vỗ vào cánh tay của Bạch Tiểu Thăng. Bạch Tiểu Thăng thu lại tâm thần, nhìn anh ta gật đầu và đi theo anh ta tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.