Triệu Tiểu Huỳnh cùng với Bạch Tiểu Thăng ở trên sân thượng hưởng thụ gió đêm, ở trong màn đêm tùy ý trò chuyện. Triệu Tiểu Huỳnh có cảm giác ở cùng với Bạch Tiểu Thăng nói chuyện rất dễ chịu, người đàn ông này giọng nói rất êm tai, ăn nói lại hài hước. Chỉ là, thời điểm hắn nhìn mình, trong ánh mắt luôn có một loại xa xăm như có như không, giống như bởi vì mình mà nghĩ tới một người nào đó. Trong nụ cười của anh ta, mang theo một tia tưởng niệm nhàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.