- Cậu đừng nói linh tinh! Tô Lăng Ngữ giật mình, không nhịn được đẩy vai Giang Nguyệt một cái, để cô ta đừng nói mấy lời không lên nói. Giang Nguyệt ngạc nhiên một chút và phá lên cười, - Nhìn anh ta kìa. Anh đã gặp kẻ buôn người nào có thể trước mặt mọi người nói mấy lời này không? Tôi chỉ là đùa một chút thôi! Bạch Tiểu Thăng chỉ biết im lặng. Đang ở giữa chốn đông người, kiểu trò đùa thế này cũng dám mở miệng! Cô nàng Giang Nguyệt này đúng là một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.