Sau khi Dư Song Dục rời đi, Bạch Tiểu Thăng thả tờ giấy ở trong tay xuống, mắt nhìn ra phía cổng, ngẫm nghĩ lại, rồi lắc lắc đầu nở nụ cười. Ném cho mình nhiều tư liệu như vậy, còn có công việc làm thêm, trong vòng hôm nay cho đến sáng mai bắt mình phải tạo ra thành quả nhất định. Và chắc hẳn sáng mai sẽ còn yêu cầu công việc cho ngày mốt, rồi ngày mốt sẽ còn yêu cầu cho nhiều ngày mốt hơn nữa, đây rõ ràng là làm khó dễ mình đây mà....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.