Mục lục
Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1069

Điều mà thăng bé thích nhất là ở một mình yên lặng, ở nhà trẻ thật sự quá ồn ào, và những thứ mà bọn trẻ kia chơi cũng quá đơn giản, căn bản thăng bé không có cách nào để vui vẻ chơi đùa cùng với bạn bè cả.

Thực sự, vì vấn đề này mà Lệ Hữu Tuấn và Tô Kim Thư đều phải đau đầu nhức óc, họ đã đổi liên tục ba nhà trẻ nhưng cũng không có được biện pháp giải quyết tốt nhất.

“Cha, cha đừng tức giận nữa, được không?”

Lệ Tử Việt đáng thương đi đến trước mặt Lệ Hữu Tuấn, thắng bé nắm lấy ngón tay của anh, nhẹ nhàng lắc lắc.

Lệ Tử Việt tuy có chỉ số thông minh cao.

nhưng cuối cùng nó cũng chỉ là một đứa trẻ, nhìn sắc mặt, hành động của cha mẹ cũng sẽ sợ hãi khi cha mẹ nổi giận giận, đặc biệt là trước người cha có thể giận dữ, nổi cáu bất cứ lúc nào này.

Nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ đáng thương của con trai mình, Lệ Hữu Tuấn lén thở dài một hơi, đưa tay ra ôm con trai mình vào lòng, bế thằng bé ngồi lên đùi: “Không thì như thế này đi, cả hai chúng ta đều là đàn ông, vậy thì đàn ông nên dùng cách nào để giải quyết những vấn đề của đàn ông?”

Lệ Tử Việt nhìn anh, có phần hiểu nhưng cũng không hiểu: “Cha, người đàn ông dùng cách gì để giải quyết vấn đề vậy?”

“Không dựa vào năm đấm mà dựa vào trí thông minh”

Nói đến đây, Lệ Hữu Tuấn lấy ra hai chiếc tay cầm chơi game từ trong ngăn kéo ra: “Không phải con thích chơi game nhất sao? Chúng ta quy định thế này nhé, game có ba ván, phải thẳng hai ván. Nếu con thắng cha hai ván, cha sẽ tôn trọng ý kiến của con, sau này con sẽ không phải đi nhà trẻ nữa”

Ánh mắt của Lệ Tử Việt sáng bừng lên ngay lập tức: “Thật không ạ?”

“Nhưng ngược lại, nếu con thua cha hai ván, vậy thì con phải ngoan ngoãn đi nhà trẻ, bởi vì người ta nói có chơi thì phải có chịu”

Lệ Tử Việt cau mày rất nghiêm túc, sau khi suy nghĩ vài giây, thằng bé gật đầu: “Vâng, con hứa với chai”

“Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi.”

Lệ Tử Việt trông vậy nhưng là cao thủ trò.

chơi được Tô Duy Hưng bồi dưỡng và huấn luyện. Trước đây, khi mấy anh em Thẩm Tư Huy đến chơi với Lệ Tử Việt, ngoại trừ Hoa Đông có thể đánh ngang tay với Lệ Tử Việt ra, cả Thẩm Tư Huy và Tần Tấn Tài đều bị thăng bé đánh cho ra bã, thua bét nhè.

Nhưng còn với cha của mình, đây là lần đầu tiên Lệ Tử Việt đánh cùng cha mình!

Thắng bé chơi trò chơi cũng tỏ ra rất nghiêm túc và cực kỳ tập trung. Trong một trận đấu tay đôi, Lệ Hữu Tuấn cũng có thể thấy được tuy thăng bé còn rất nhỏ nhưng lại cực kỳ logic trong cách xử lý vấn đề và công thủ toàn diệt Quả thực là rất hiếm thấy một đứa trẻ hơn ba tuổi có thể chơi các trò chơi thi đấu tốt như vậy.

Trên tầng hai, cuộc tranh tài khốc liệt vẫn đang tiếp tục. Còn ở dưới sảnh lớn ở tầng một, ‘Tô Kim Thư và Lâm Thuý Vân còn chưa nói chuyện được mấy câu thì điện thoại của cô đã đổ chuông.

Tô Kim Thư lấy điện thoại ra và liếc nhìn màn hình: “Là ở trường quay gọi điện tới. Mình ra ngoài nghe điện thoại đã nhé.”

Tô Kim Thư vừa bước ra ngoài vừa trả lời điện thoại, nhưng chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy một âm thanh rất ồn ào ở đầu dây bên kia: “Kim Thư, cô mau tới đây đi, trường quay bên này có người đến làm loạn rồi!”

Giọng Tô Kim Thư đột nhiên nói rõ to: “Cái gì? Chuyện gì xảy ra vậy? Nói rõ hơn cho tôi xem nào.”

Điện thoại bất ngờ bị cướp đi và người nói bây giờ là Phương Trí Thành: “Kim Thư, bây giờ cô có rảnh không? Nếu rảnh thì đến nhanh đi. Có kẻ điên đến trường.

quay. Chắc là người giả vờ bị đụng xe. Ông ta còn nói rằng hôm nay mà không gặp được cô sẽ không đi đâu.”

“Người giả vờ bị đụng xe á? Được rồi, mọi người ở đó chờ tôi một chút, tôi sẽ đến ngay”

Cúp điện thoại xong, Tô Kim Thư vội vàng quay trở lại sảnh lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK