Mục lục
Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 797

Trong khi mẹ Lâm vội vàng chạy tới bệnh viện, ánh mắt của bà trong chớp mắt ánh lên sự lo lắng khi vừa nhìn thấy Lục Mặc Thâm ngồi trên chiếc xe lăn: “Ôi trời! Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?”

Mẹ Lâm lo sợ đến mức tay chân mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngồi bệt xuống đất.

Tô Kim Thư vội vàng giải thích: “Dì à, hôm nay trong lúc biểu diễn, kịch bản xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, lúc nãy bác sĩ vừa mới qua đây để kiểm tra cho giáo sư Lục rồi, cơ thể hai người bọn họ đều không có gì đáng lo ngại”

“Thật vậy sao?”

Mẹ Lâm thật sự vô cùng lo lắng, bà ấy tiến lên vài bước, sau khi nhìn Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân tỉ mỉ từ trên xuống dưới, chắc chăn răng họ đúng thật là không có gì đáng lo ngại, lúc ấy bà mới thở phào nhẹ nhõm.

Vốn dĩ mẹ Lâm còn định nói với bọn họ về chuyện của Lâm An Nguyên nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của hai người họ lúc này, bà đã gạt bỏ ngay những ý nghĩ đó ra khỏi đầu: “Hai người các con ở trong này nghỉ ngơi cho thật tốt, để mẹ quay lại hầm một chút canh gà để bồi bổ sức khỏe”

Mẹ Lâm rất yêu quý Tô Kim Thư: “Hai người các con hôm nay cũng vất vả rồi, chỉ bãng về nghỉ ngơi trước đi, ở đây đã có dì lo ồi: Tô Kim Thư và Lệ Hữu Tuấn khẽ gật đầu rồi rời đi ngay sau khi chào tạm biệt xong.

Hôm nay cũng ồn ào cả ngày rồi, quả thật là có chút mệt mỏi.

Sau khi về đến nhà, Tô Kim Thư và vài miếng cơm cho qua bữa rồi nằm ngủ luôn trên ghế sô pha.

Lệ Hữu Tuấn vừa trả lời một cuộc điện thoại, quay sang nhìn Tô Kim Thư thì đã thấy cô đang cuộn mình nằm ngủ trên ghế sô pha trong góc phòng, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Lúc này cô còn đang mang thai, vốn đã rất dễ mệt mỏi, ngày hôm nay lại là một ngày nhiều chuyện dày vò khiến tâm trạng căng thắng đến vậy, bây giờ chắc hẳn cũng đã kiệt Sức rồi.

Chính vì vậy mà Lệ Hữu Tuấn nhẹ nhàng bế cô lên rồi đưa cô thẳng đến phòng ngủ trên tâng hai Trong lúc bế cô lên, Tô Kim Thư mơ màng rồi choàng tỉnh một lần.

Khi cô phát hiện Lệ Hữu Tuấn đang ôm cô thì khuôn mặt nhỏ nhắn ấy khẽ cọ vào ngực anh.

Lệ Hữu Tuấn cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô: “Ngoan, ngủ đi em”

Giọng nói của Lệ Hữu Tuấn nghe rất ngọt ngào, Tô Kim Tư nghe xong thì cảm thấy vô cùng an tâm, cô nghiêng đầu một chút, khéo léo dựa vào ngực anh để ngủ.

Lúc này, Lệ Hữu Tuấn vừa mới đặt Tô Kim Thư xuống giường thì chuông điện thoại di động trong ví tiền lập tức vang lêt Điện thoại di động đó là của Tân Tấn Tài cho cô, Lệ Hữu Tuấn hết sức kiên nhãn và cẩn thận đắp chăn bông lên cho Tô Kim Thư rồi điều chỉnh nhiệt độ điều hòa cho ấm, sau đó sang phòng bên cạnh nhìn thấy hai đứa con trai, lúc này anh mới xoay người rồi bước ra ngoài.

Khi anh bước vào phòng làm việc phía bên kia, lúc ấy anh mới nhấn nút trả lời điện thoại: “Anh hai, sao bây giờ anh mới trả lời điện thoại?”

“Có chuyện gì nói mau lên!” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Anh hai, anh biết gì không? Anh chính là điển hình của kiểu người qua cầu rút ván đấy”

Sau khi Tân Tấn Tài phàn nàn một lúc thì lập tức hừng hực khí thế, nói: “Anh hai, anh có biết hôm nay khi em rời khỏi hội trường vào giữa trưa, em đã phát hiện ra một bí mật gì không?”

“Còn thừa nước đục thả câu nữa thì tắt máy đi”

“Haiz, em nói này sao người như anh không có một chút khiếu hài hước nào vậy!

Khuôn mặt cả ngày lúc nào cũng lạnh lùng, ăn nói thì cứng nhắc, khó nghe, em thật không thể hiểu nổi tại sao chị dâu có thể chịu được anh!

Em nói anh nghe, hôm nay em ở cổng trường thì gặp phải Nhan Thế Khải, anh ta nói anh ta đang đi tìm chị dâu. Em đương nhiên là muốn ngăn cản anh ta rồi! Nhưng sau khi em hỏi anh ta câu này thì mới phát hiện ra một bí mật động trời!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK