Mục lục
Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 712

“Nếu không thì sao? Nơi đây ngoại trừ hai người chúng ta thì còn có người thứ ba sao?”

Lâm Thúy Vân trịnh trọng suy nghĩ một chút, sau đó cúi đầu liếc nhìn phần bụng vô cùng bằng phẳng của mình.

Cô ấy cười ngây ngốc, đưa tay vỗ vỗ lên bụng mình: “Ai nói! Nói không chừng tối nay trong bụng em đã gieo một mầm mống thì sao!”

“Cho nên đáp án của em là gì?”

“Vừa nãy anh hỏi em chuyện gì à?”

Lâm Thúy Vân vốn đã uống một ít rượu, hơn nữa vừa nấy cô ấy còn bị Lục Mặc Thâm hành hạ quá mức.

Bây giờ Lâm Thúy Vân thật sự không còn chút sức lực nào để tranh luận với anh ta.

“Giáo sư Lục à, em xin anh đó, trước mắt cứ để em ngủ một giấc được không? Chúng ta có chuyện gì thì ngày mai nói tiếp không được sao?”

Lục Mặc Thâm đưa tay giữ mí mắt sắp nhằm lại của Lâm Thúy Vân.

“Lỡ ngày mai em không đồng ý thì anh biết làm sao?”

Lúc này Lâm Thúy Vân thật sự buồn ngủ lắm rồi, mí mắt đã díu cả lại, nên cô ấy đâu còn sức suy nghĩ ý nghĩa trong lời nói của Lục Mặc Thâm.

Cô ấy hơi mất kiên nhẫn, dùng chăn trùm lên đầu mình.

“Em đồng ý, em đồng ý hết, xin anh cho em ngủ trước được không?”

Lâm Thúy Vân nói xong câu này thì tức giận trở mình, hai cánh tay thon dài của Lục Mặc Thâm nhẹ nhàng duỗi ra, ôm cô vào trong ngực mình à em nói câu này đấy, không cho phép.

em đổi ý!”

“Ừ ừm, Lâm Thúy Vân em quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Ai đổi ý người đó là chó con, được chưa?”

Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch lên, dáng vẻ của anh ta như mưu kế đã thành công: “Đồng ý!”

Đêm qua Lâm Thúy Vân thật sự bị anh ta chơi quá kịch liệt, nên hôm sau cô ấy tỉnh giấc thì mặt trời đã lên cao.

Lâm Thúy Vân mơ màng mở mắt, thứ đầu tiên nhìn thấy là trần nhà sáng choang.

Chỗ này không phải nhà của mình!

Đây là phản ứng đầu tiên của Lâm Thúy ‘Vân khi mở mắt.

Cô ấy nhớ mơ hồ rãng đêm qua mình đang uống rượu giải sầu trên du thuyền, có một gã nhà giàu hung hăng bỗng nhiên đến gần cô ấy, còn ra giá ba mươi triệu đồng để mua một đêm với mình.

Sau đó hình như đã xảy ra chuyện gì, nhưng ký ức của Lâm Thúy Vân hơi mơ hồ.

Cô ấy nhớ loáng thoáng rằng mình đã đánh tên nhà giàu đó một trận rất đau, ký ức tiếp theo thì lộn xộn hết.

Giờ phút này, Lâm Thúy Vân hoàn toàn không dám quay đầu lại Cô ấy sợ người đàn ông năm bên cạnh không phải Lục Mặc Thâm, dù sao chuyện say rượu mất lý trí kiểu này, Lâm Thúy Vân đã làm, còn không phải một lần.

Lần đầu tiên có thể làm cùng Lục Mặc Thâm, đến lần thứ hai, tạm thời cô ấy cũng không muốn đổi người đàn ông khác.

Lâm Thúy Vân suy nghĩ miên man trong đầu, gian nan nuốt nước bọt, rồi cứng ngắc nghiêng đầu sang chỗ khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK