Mục lục
Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 888

Lúc này giọng nói của Tô Duy Nam đã trở nên lạnh lùng: “Cho nên cái gì?”

“Wì tôi là một bác sĩ chuyên nghiệp,cá nhân tôi đề nghị, hy vọng mọi người có thể, nhanh chóng khuyên thai phụ mổ lấy đứa bé ra, các người vẫn có thể sinh lại đứa bé, nhưng nếu nguy hiểm đến tính mạng của thai phụ, hậu quả kia sợ rằng… AI”

Weilia còn chưa nói xong, vạt áo của cô ta đã bị Lệ Hữu Tuấn túm lấy.

Cô ta gần như đã sợ đến mất hồn mất vía, theo bản năng lấy tay che chở bụng của mình, lớn tiếng thét lên: “Anh này, xin anh hãy tỉnh táo một chút, tỉnh táo một chút, không được làm hại đến con của tôi!”

Tô Duy Nam vừa giữ được tay của Lệ Hữu Tuấn, định đẩy anh ra.

Nhưng vào lúc này, người đàn ông kia giống như một người điên vậy, sắc mặt của anh ta tái nhợt, ngay cả cổ tay cũng cứng còng không gì sánh được, cho dù Tô Duy Nam dùng bao nhiêu sức lực cũng không làm cách nào đẩy anh ta ra được.

“Lệ Hữu Tuấn cậu buông tay ra, cô ta là một người phụ nữ, hơn nữa trong bụng cô ta cũng có một đứa bé!”

€ó lẽ là câu nói sau cùng kia đã làm cho Lệ Hữu Tuấn tỉnh táo lại.

Người phụ nữ trước mặt này là một bác sĩ, hơn nữa cô ta và Tô Kim Thư giống nhau đều là phụ nữ có thai, trong bụng còn có một sinh mệnh nhỏ khác.

Tay của Lệ Hữu Tuấn, đúng là đang chậm rãi buông ra, mặc dù sắc mặt của anh đã trăng đến cực điểm.

‘Weilia đã bị dọa cho run rẩy, hai chân của cô ta mềm nhũn, ngã ngay xuống ghế ngồi, rất căng thẳng ôm lấy bụng mình, hoảng sợ im lặng quan sát Lệ Hữu Tuấn, một câu cũng không nói ra được.

Vừa nãy thật sự cô ta đã sợ đến hỏng luôn, vì người đàn ông trước mặt này thật sự rất đáng sợ.

Lúc này Weilia chỉ cảm thấy răng của mình cũng bắt đầu run lên rồi.

Cô ta âm thầm thề trong lòng, đợi sau khi mình lấy được tiền, chắc chắn chuyện đầu tiên sẽ là rời khỏi cái nơi quỷ quái này, cách xa người đàn ông nguy hiểm giống như ma quỷ này!

Trông thấy Tô Duy Nam vẻ mặt tuyệt vọng lôi thệ Hữu Tuấn ra ngoài, trái tim đang lơ lửng giữa trời của Weilia cuối cùng cũng quay lại trong ngực.

Cô ta dùng tay phải ấn trên ngực mình, dưỡng như vẫn có thể nghe thấy âm thanh tiếng tim đang mất khống chế đập dồn dập.

Cũng đúng vào lúc này, cửa lớn phòng làm việc lại bị đẩy ra một lần nữa, mấy người đàn ông mặc vest đen đột nhiên xông vào.

Weilia chưa tỉnh hồn, lại bị mấy người áo đen đột nhiên xông vào làm cho sợ đến mức đứng phắt dậy.

Cả người cô ta lạnh run: “Các người rốt cuộc là ai?”

Một tên vệ sĩ trong số đó đưa tay đã khóa trái cửa ban công lại, thâm chí khóa trái luôn cửa ra vào.

Rất rõ ràng Weilia cảm nhận được người đến có ý đồ không tốt, cô ta hết sức cảnh giác bảo vệ bụng của mình, giọng nói hơi run rẩy: “Rốt cuộc mấy người là ai?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cũng ngay lúc này, từ sau đám vệ sĩ, một người đàn ông trung niên đi đến Ông ta mặc một chiếc áo kiểu Tôn Trung Sơn rất có hơi thở phương đông, tháo kính râm trên mặt xuống, thong thả tự đắc ngồi xuống trước mặt Weilia.

Người đàn ông ngồi bắt chéo chân, sau đó ra hiệu cho vệ sĩ sau lưng mình lục soát những thứ trong ngăn kéo của Weilia Rất nhanh tên vệ sĩ kia đã lật ra báo cáo kiểm tra máu của Tô Kim Thư.

Weilia vừa nhìn thấy cảnh đó thì cho rằng những vệ sĩ kia là người của Lệ Hữu Tuấn, hoặc là của Tô Duy Nam phái đến, ngay lập tức sợ đến sắc mặt trầng bệch.

Cô ta rất gian nan lao đến, muốn giành lại tờ báo cáo kia.

Nhưng thậm chí cô ta còn chưa kịp tới gần người vệ sĩ kia thì đã bị hai người khác nhấc lên ấn mạnh ngồi yên tại chỗ.

“Mấy người… Mấy người có phải là người của Lệ Hữu Tuấn hay không?”

Trong lòng Weilia đột nhiên dâng lên một nỗi tuyệt vọng to lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK