Mục lục
Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 639

Anh đứng ở đây có thể nhìn thấy bao quát toàn bộ cảnh vật bên ngoài, ánh mắt anh sâu thẳm khó đoán. Vào lúc này mà Tô Kim Thư lại đến đây… Khóe miệng của Lệ Hữu Tuấn khẽ nhếch lên rất lạnh lùng, anh nhẹ nhàng móc.

điện thoại ra, bấm gọi một số điện thoại. Đầu dây bên kia reo lên sáu bảy tiếng chuông thì cuối cùng cũng có người nhấc máy. “A a..” Đầu dây bên kia vừa nhấc máy thì vang lên tiếng thở hổn hển rên rỉ cầu xin của con gái.

Ánh mắt của Lệ Hữu Tuấn không hề có chút biến động. “Chết tiệt, không nhìn thấy ông mày đây đang nói chuyện điện thoại à, câm mồm vào, ồn ào chết được!”

Lệ Hạo Nhân bực bội nhìn người con gái trước mặt mình, vung tay đánh thắng lên người cô ta.

Anh ta đánh không hề nương tay, trên làn da trắng trẻo ấy ngay lập tức hiện lên bốn vệt hẳn đỏ.

Nhưng mà người con gái đó không những không hề khóc lóc mà ngược lại càng lộ ra vẻ kích động.

Nhưng mà lần này thì cô ta đã ngoan ngoãn hơn nhiều, chỉ ngồi trên người Lệ Hạo.

Nhân động đậy liên tục, cũng không hề phát ra tiếng nào nữa.

Lệ Hạo Nhân hài lòng gật đầu: “Anh hai, anh thật là biết chọn thời gian đấy, tại sao lại gọi điện thoại qua cho em vào cái lúc này chứ?”

Lệ Hữu Tuấn chỉ lạnh lùng mở miệng: “Em đi tìm gặp Tô Kim Thư đấy à?”

Lệ Hạo Nhân vừa rồi còn là biểu tình rất hưởng thụ, nhưng lúc này biểu cảm trong nháy ắ nên nguội lạnh, trên trán hình như có mồ hôi lạnh đổ ra: “Không…

“Không còn muốn cái chân thứ ba của mình nữa rồi à?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lệ Hữu Tuấn là người thông minh đến mức nào, kể cả là có nói chuyện qua điện thoại, anh cũng có thể năm bắt được cái khoảnh khắc mà Lệ Hạo Nhân đã do dự.

Xem ra đúng thực là cậu ta đã đi tìm Tô Kim Thư rồi, đúng là to gan lớn mật mà!

“Anh hai, anh phải tin em, em thật sự không có đi tìm cô ta, em, em đảm bảo với anh đấy!” Lúc Lệ Hạo Nhân nói dối thì trên trán cậu ta đã ướt đẫm mồ hôi lạnh rồi, thậm chí cậu ta còn cảm thấy có luồng hơi lạnh đang không ngừng bốc lên sau lưng Lệ Hữu Tuấn bình thường thì không hề tính toán gì với cậu ta, nhưng mà một khi chuyện có liên quan đến Tô Kim Thư thì anh ấy ra tay không hề nương tình, ví dụ điển hình nhất chính là Lục Anh Khoa.

Khóe miệng của Lệ Hữu Tuấn nhếch lên lạnh lùng, đang định mở miệng nói gì đó thì đúng lúc này có người gõ lên cửa kính. “Cộc cộc cộc!” Ánh mắt của Lệ Hữu Tuấn rất lạnh lùng, cúp thẳng điện thoại.

Đầu điện thoại bên kia, Lệ Hạo Nhân vốn là đang cân nhắc Lệ Hữu Tuấn sẽ xử lý mình như thế nào.

Nhưng mà đợi nửa ngày trời, Lệ Hữu Tuấn cũng không hề nói gì, rồi lại cứ như thế mà cúp luôn điện thoại.

Cậu ta ngơ ngác nhìn màn hình điện thoại đã đen xì, không biết là nên khóc hay nên cười.

Người phụ nữ trong lòng vẫn không ngừng cọ xát rồi khe khẽ rên rỉ, nhưng suốt cả buổi Lệ Hạo Nhân cũng chẳng hề phản ứng lại một chút nào. Ngay cả nơi nhạy cảm kia của cậu ta cũng cứ thế mà xìu xuống.

“Cậu Lệ, cậu bị làm sao vậy? Tại sao cậu vừa nghe một cuộc điện thoại xong đã trở nên như thế này…?”

Nói xong câu này người phụ nữ kia còn tỏ vẻ ghét bỏ mà nhìn xuống của quý của cậu ta.

Cô ta không khỏi suy nghĩ, con mẹ nó tên Lệ Hạo Nhân này bị dọa đến mức tè ra quần rồi sao?

Cho dù Lệ Hữu Tuấn đã cúp máy điện thoại rồi, nhưng tâm tình Lệ Hạo Nhân vẫn bất ổn không yên, làm sao có tâm trạng để mà tiếp tục làm mấy chuyện trăng hoa như thế này nữa.

“Cậu Lệ, rốt cuộc cậu làm sao thế? Sao còn không tiếp tục đi, mau đi mà cậu…”

Người phụ nữ thấy cậu ta mãi cũng chẳng thèm phản ứng, lại tiếp tục làm nũng nói Nhưng không ngờ Lệ Hạo Nhân lại ngẩng đầu hung tợn nhìn cô ta, gắn giọng quát: “Mau cút đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK