Mục lục
Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 107

_______

"Anh đã làm điều tồi tệ?" Nam nhân lộ ra vẻ thất thần, có chút đáng thương. Cậu nói khẽ, “Xin lỗi, đó là lần đầu tiên anh hôn ai đó. Anh thực sự xin lỗi nếu

điều đó khiến em không hài lòng ”.

…….Nó-Nó thậm chí còn là nụ hôn đầu tiên của cậu a ……….

Anh đã thực sự cướp nụ hôn đầu tiên của Bạch Nghiễm?!

Mọi thứ trở nên đen kịt trước mắt Thừa Chí Chu. Anh gần như ngất đi. Chân anh mềm nhũn ra và anh không còn khả năng tự chống đỡ. Bạch Nghiễm đã kịp

thời đỡ lấy anh để tránh anh rơi xuống đất.

“Nó không phải là nó tệ. Là …… Là do lúc nãy em mất kiểm soát nên mới nhờ anh làm những chuyện đó …………. ”

Mặt anh tái mét, không nói được mạch lạc.



“Nhưng em vẫn cảm thấy tồi tệ về điều này. Em đúng là một tên ngốc …… Chắc bây giờ anh đang cảm thấy rất kinh tởm. Anh có thể đánh em tùy thích để trút

giận. Càng khốc liệt càng tốt!! ”

Anh cảm thấy tội lỗi vô cùng. Anh cúi đầu hối hận và mắt anh rưng rưng, ​như sắp khóc. Thấy cậu đã trêu chọc anh quá đáng, Bạch Nghiễn cũng cảm thấy

không ổn. Cậu nhanh chóng xoa đầu anh và vuốt tóc anh trong khi nói với anh một cách an ủi.

“Không thành vấn đề. Chí Chu, anh không tức giận. Em không cần phải khó chịu như vậy ”.

“Nhưng em thực sự …….Không, anh phải đánh em! Nếu không, em sẽ cảm thấy tội lỗi mãi mãi!! ”

Nó không nghiêm trọng như vậy …….

Bạch Nghiễm muốn cười. Cậu cảm thấy vừa hạnh phúc vừa bất lực. Cậu hạnh phúc vì Chí Chu quan tâm nhiều đến cậu, nhưng tâm trí Chí Chu tràn ngập hối

hận về hành động của anh và không hề cảm thấy xúc động trước nụ hôn …… Quên đi. Nó đủ tốt để cậu không bị từ chối. Cậu không nên quá tham lam.

Cậu lại ấm áp an ủi Thừa Chí Chu. Nó khiến Thừa Chí Chu cảm thấy vô cùng xúc động và sau một thời gian, anh không còn cảm thấy hối hận hay xấu hổ như lúc

nãy nữa.

Đối diện với ánh mắt dịu dàng của Bạch Nghiễm và cùng với nụ hôn lúc nãy, anh đột nhiên cảm thấy mặt mình nóng lên. Anh không khỏi nghĩ, nếu Bạch

Nghiễm là một người phụ nữ, hoặc nếu anh là một người phụ nữ, anh có lẽ sẽ có cảm giác gì đó với Bạch Nghiễm nhưng thật đáng tiếc khi cả hai đều không

……….

……….Huh? Tại sao anh lại cảm thấy điều đó thật đáng tiếc ……….?

“Thừa Chí Chu! Bạch Nghiễm! ”



Lúc này, Thừa Chí Chu đột nhiên nghe thấy có người gọi bọn họ. Anh quay đầu lại và nhìn thấy con gấu nhảy vọt tới. Nhìn thấy anh, đôi mắt hạt đen của nó

sáng lên và nó ôm mình trong vòng tay anh.

Theo sau nó là Kỳ Thần và những người khác. Người gọi tên họ là Minh Kỳ.

"Ơn trời là cậu không sao!"

Minh Kỳ đã rất hạnh phúc. Minh Liên và Kỳ Thần cũng để lộ một nụ cười.

Nhìn thấy cả ba người đều bình an vô sự, Thừa Chí Chu tự nhiên rất vui mừng. Anh lập tức quên đi những suy nghĩ ban nãy. Chỉ Bạch Nghiễn thu lại nụ cười

trên mặt, nhàn nhạt nhìn bọn họ.

“Có phải cậu là người đã giết boss không? Thật ngạc nhiên. Tôi đã vô cùng hoảng sợ khi chỉ đứng trước mặt hắn vậy mà cậu đã có thể giết hắn ……….. ”

Minh Liên hào hứng phát biểu. Những người khác nói chuyện một lúc và biết được rằng đó là thành quả của Thừa Chí Chu. Hai chị em lộ vẻ ngưỡng mộ và họ

dành cho anh cả đống lời khen ngợi khiến Thừa Chí Chu có chút xấu hổ.

Điều họ không biết là anh không giết Tạ Nguyên Hoài. Anh đã …… hôn …………

“Lần này, tôi phải cảm ơn Pinecone. Nó thực sự đã giúp chúng tôi rất nhiều ”.

Minh Kỳ mỉm cười và nói với Thừa Chí Chu: “Hãy cho tôi ID diễn đàn của cậu. Sau khi chúng ta ra ngoài, hãy thêm nhau làm bạn. Sẽ tốt hơn nếu cậu cũng có

thể cho tôi số điện thoại của cậu. Tôi đã hứa sẽ mua rất nhiều gà rán cho Pinecone ”.

“ID của tôi là Orange Juice." Thừa Chí Chu chớp mắt và nói, “Nhưng đừng lo về món gà rán. Chắc chúng ta không đến từ cùng một thành phố? "

"Không sao đâu. Chúng tôi có thể chỉ cần đầu tư vào một cửa hàng gà rán gần nơi bạn ở ”. Minh Liên cười khúc khích, "Chỉ cần cậu có tiền, mọi thứ đều không

thành vấn đề."

Hóa ra hai người đó là những mỹ nhân giàu có??

Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của họ, Thừa Chí Chu sững sờ. Anh đột nhiên cảm thấy, so với bọn họ, toàn bộ cơ thể anh có lẽ đang phát ra mùi của sự nghèo

khổ.

“ID của tôi là 'Minh Kỳ Kỳ'. Những cô em gái nhỏ của tôi là 'Minh Liên Liên'. "

Minh Kỳ suy nghĩ một lúc rồi nhìn sang Bạch Nghiễm: “Bạch Nghiễm, ID của anh là gì? Cho phép thêm nhau như bạn bè? "

Bạch Nghiễm cười nhạt: “Tôi đang ở Chế độ Death. Tôi không thể sử dụng điện thoại của mình hoặc các diễn đàn ”.

"Chế độ Death?"

Hai chị em và Kỳ Thần rất ngạc nhiên. Thừa Chí Chu không khỏi liếc qua Bạch Nghiễm.

Anh biết rằng Bạch Nghiễm thực sự có thể sử dụng diễn đàn. Cậu không chỉ có thể sử dụng nó, thậm chí có vẻ như cậu sử dụng nó rất thường xuyên và sẽ luôn

trả lời tin nhắn của anh chỉ trong vài giây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK