Chương 66
_________________
Nơi mà họ cần điều tra là phòng tắm nam, nhưng mùi này khiến họ cảnh giác hơn. Rốt cuộc, nơi này đã không được sử dụng nhiều năm và không có người ở đây, tại sao vẫn có mùi này?
"Nhìn xem………"
Đôi mắt của Minh Liên nhìn xuống đất và cô ấy đột nhiên sững người trong giây lát. Cô ấy chỉ vào một vết nhỏ và nói: “Nó trông giống như ……… máu.”
Thừa Chí Chu cũng nhìn thấy vết bẩn đó. Anh dùng đèn pin để soi các khu vực khác nhau xung quanh chúng và thấy trên tường cũng có những vết bẩn tương tự như thế này. Khi đến gần hơn để đánh giá kỹ lưỡng, anh có thể nhận ra đó là một màu nâu đỏ sẫm. Đó quả thực là những vết máu cũ.
“Tại sao một thứ như thế này lại ở đây …………”
Minh Kỳ thì thào: “Trước đây có đánh nhau không? Gia đình giận dữ đánh bác sĩ và y tá? Hay …….. ”Giọng cô ấy trở nên lo lắng,“ Điều gì đó không phải do con người làm? ”
Thừa Chí Chu cảm thấy da đầu mình tê dại. Ở đây có vết máu ở khắp mọi nơi nên dù có là một vụ bạo lực thì cũng chắc chắn có liên quan đến việc sử dụng vũ khí giết người. Hơn nữa, ở một nơi như thế này, khả năng xảy ra lựa chọn thứ hai còn lớn hơn.
Anh có chút hoảng hốt nhìn Bạch Nghiễm trong tiềm thức bởi vì có Bạch Nghiễm ở bên cạnh, anh cảm thấy thoải mái hơn một chút. Kết quả, anh nhìn thấy Bạch Nghiễn đang nhìn lên thứ gì đó.
Bạch Nghiễm đang nhìn cái gì vậy ……….
Anh nhìn theo tầm mắt của Bạch Nghiễm và đột nhiên, bàn tay cầm đèn pin bắt đầu run lên.
Dưới ánh đèn mờ ảo, trên trần nhà xuất hiện một vệt máu dài. Bên cạnh đó còn có cả dấu tay và dấu vân tay.
Nó trông như thể một người sống bị kéo qua trần nhà hoặc một cái gì đó.
Những vết máu xoắn kéo dài vào bóng tối và một trong số đó mở rộng ra hướng nơi phát ra mùi.
Nó trông như thể một người sống bị kéo qua trần nhà hoặc một cái gì đó.
Những vết máu xoắn kéo dài vào bóng tối và một trong số đó mở rộng ra hướng nơi phát ra mùi.
Khuôn mặt của Thừa Chí Chu tái đi một cách ma quái. Anh hướng đèn pin qua và thấy những vết máu ngoằn ngoèo và uốn lượn trên trần nhà rồi đi qua một cánh cửa.
Ở góc trên bên phải của cánh cửa có một tấm biển có dòng chữ.
"Phòng tắm nam".
Cái quái gì đây? Nó vẫn ở trong phòng tắm à ………?
Thừa Chí Chu đổ mồ hôi xô và anh có thể cảm thấy chân mình run lên. Hạ Giao và những người khác cũng nhận thấy vết máu trên trần nhà và biểu cảm của họ cũng thay đổi.
“Như tất cả các bạn có thể thấy, nó có thể nguy hiểm sau khi chúng tôi bước vào. Mọi người hãy luôn cảnh giác và đừng mạo hiểm đi quá xa ”.
Hạ Giao nạp đầy đạn vào khẩu súng của mình với vẻ vô cùng trang nghiêm: “Chuẩn bị sẵn vũ khí.”
Minh Liên do dự rồi rút ra một lá bài và nói: “Lá bài này có thể kích hoạt một lá chắn bảo vệ để tránh những đòn tấn công chết người. Hiệu ứng của nó kéo dài năm phút và nó có phạm vi 3 mét nên có thể chứa tất cả chúng tôi ”.
Loại thẻ bảo vệ này luôn rất hiếm và sẽ rất hữu ích ngay cả khi bạn đang ở trong tình huống khó khăn hơn, nhưng Minh Liên sẵn sàng lấy nó ra và chia sẻ. Mọi người có mặt đều cảm thấy hơi xúc động.
Thừa Chí Chu nghĩ về điều đó và giơ tay với chiếc nhẫn lên và lên tiếng.
“Chiếc nhẫn của tôi sẽ cho tôi biết nếu có ma hay quái vật xung quanh. Phạm vi là 5 mét nên nếu mọi người đủ gần, chúng ta có thể đợi cho đến khi vòng nóng lên rồi sử dụng thẻ. Như thế này, chúng tôi có thể tránh lãng phí thẻ. ”
Đồng thời, anh ta lấy sợi dây chuyền của Joshua ra và đeo vào cổ. Anh ta không có bất kỳ vũ khí nào và thứ duy nhất có thể bảo vệ anh là món đồ bị nguyền rủa này. Mặc dù có rất nhiều điều kiện liên quan đến việc sử dụng chiếc vòng cổ, nó vẫn tốt hơn là không có gì.
Kỳ Thần và Minh Kỳ cũng mang vũ khí của họ ra. Chỉ có Bạch Nghiễm là không làm gì cả và chỉ đứng đó tay không. Hạ Giao liếc nhìn cậu, thấy vẻ mặt cậu có vẻ bình tĩnh, lãnh đạm nên không nói gì. Hắn chỉ dặn cậu phải cẩn thận trước khi cảnh giác bước vào phòng tắm.
Bên trong phòng tắm không lớn lắm nhưng tỏa ra mùi hôi cùng với mùi máu. Những bức tường và sàn nhà loang lổ những vết máu cũ và những vết nứt như mạng lan trên gương. Bồn rửa và bồn tiểu bị vỡ vụn, phủ đầy rác rưởi và cửa ra vào của các gian hàng riêng biệt cũng bị tháo dỡ, đập lên và ném xuống đất để lộ ra nhà vệ sinh ngồi xổm bên trong.
Những dấu vết này vừa ghê tởm vừa đáng sợ. Thừa Chí Chu ngay lập tức cảm thấy buồn nôn và muốn nôn. Thêm vào đó, nơi này mang đến cho anh một cảm giác không tốt, vì vậy anh chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.
P/s: Thấy tên không phù hợp lắm nên ta đã đổi tên thành "Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn".
Cảm ơn đã theo dõi bộ này của ta nha.