Chương 47
________
"Chí Chu?"
Bạch Nghiễm bước đến từ một hướng khác với chiếc đèn pin của mình. Nhìn thấy Thừa Chí Chu đứng đó, môi không khỏi cong lên. Trên mặt cậu nở một nụ cười dịu dàng nhưng khi nhìn thấy áo sơ mi của anh và con búp bê, nụ cười trên mặt cậu lại cứng đờ.
Cậu nhìn nó vài giây rồi nhìn sang người thanh niên vẫn đang nhìn Thừa Chí Chu. Nụ cười tắt lịm trên khuôn mặt cậu và đôi mắt cậu trở nên đậm hơn vài sắc độ. Giọng cậu vẫn nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa một chút lạnh lùng.
“………..Chí Chu, tại sao em lại mặc một chiếc áo sơ mi có in hình mặt của anh ta?”
Đó có phải là Kỳ Thần không? Trông rất giống nhau ……..Đó chắc chắn là Kỳ Thần!!
Mặc dù trời khá tối nhưng Thừa Chí Chu vẫn thường xuyên nhìn thấy Kỳ Thần qua màn hình nên có thể nhận ra y chỉ trong nháy mắt. Người thanh niên đẹp trai đang đứng trước mặt anh đúng là Kỳ Thần.
Thừa Chí Chu bị sốc. Anh không thể tin rằng một thần tượng siêu nổi tiếng như y cũng tham gia Infinite Escape. Phản ứng đầu tiên của anh là nghĩ rằng em gái mình và các fan sẽ vô cùng đau lòng nếu y chết.
Sau đó, anh nhận thấy rằng ánh mắt của Kỳ Thần đang dán chặt vào quần áo của anh và anh thậm chí còn có vẻ hơi xấu hổ. Sau đó, Thừa Chí Chu mới phản ứng và nhận ra anh vẫn đang mặc chiếc áo phông in hình khuôn mặt của Kỳ Thần và anh thậm chí còn đang ôm con búp bê của mình trên tay.
Ngay lập tức mặt anh đỏ bừng và anh vội vàng giấu con búp bê sau lưng.
Mẹ kiếp. Điều này thực sự quá xấu hổ. Làm thế nào anh có thể gặp Kỳ Thần trong tình huống như vậy …….. Anh thực sự đang mặc chiếc áo của câu lạc bộ fan hâm mộ của người khác và giữ chặt con búp bê của mình trong khi giải quyết Infinite Escape này ………… Anh sẽ bị đối xử như thế nào bây giờ?!
Vẻ mặt của anh không khỏi trở nên cứng ngắc.
Lượng fan của Kỳ Thần vô cùng đông đảo. Không có gì đáng ngạc nhiên khi hầu hết nó được tạo ra bởi các cô gái trẻ hoặc phụ nữ trẻ. Cùng với tính khí tốt bụng trái ngược hẳn với tính cách trên sân khấu và vẻ ngoài là một học sinh đứng đầu trong một trong những bộ phim truyền hình nổi tiếng nhất, y cũng tự nhiên trở nên nổi tiếng trong số những người lớn tuổi.
Nhưng có một loại fan rất hiếm khi được tìm thấy trong lượng fan của y, đó là: fan nam trẻ tuổi.
Vì lý do nào đó, Kỳ Thần không có nhiều fan nam trẻ tuổi. Những người không thường xuyên xuất hiện sẽ ngay lập tức bị các fan nữ tra hỏi và thậm chí là nghi vấn về giới tính của họ.
- -- Đúng rồi. Trong số những nam thanh niên hiếm hoi hâm mộ Kỳ Thần, khá nhiều người trong số họ là người đồng tính. Người thẳng thắn như anh là cực kỳ hiếm ………. Anh thực ra không phải là fan của Kỳ Thần. Nếu anh bị nhầm là fan của y, thì anh sẽ gặp rắc rối.
Thừa Chí Chu thận trọng liếc nhìn Bạch Nghiễm và ngạc nhiên khi thấy vẻ hiền lành và tốt bụng ban đầu của Bạch Nghiễm lại một lần nữa thay đổi. Đôi mắt cậu lạnh hơn vài độ khi cậu liếc qua khóe mắt về Kỳ Thần
Ôi không. Trông một người thẳng như thép như Bạch Nghiễm thực sự không thích Kỳ Thần chút nào. Và vì quần áo của anh, Bạch Nghiễm chắc chắn sẽ hiểu lầm anh là fan của Kỳ Thần và thậm chí có thể nhầm tưởng anh là một người đồng tính.
Thừa Chí Chu bắt đầu đổ mồ hôi. Anh đã có một thành tích khá tệ nên nếu anh bị hiểu lầm một lần nữa …… Khi một lời nói dối được lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng nó sẽ trở thành sự thật. Điều này cũng sẽ xảy ra tương tự đối với những hiểu lầm. Đến lúc đó, sẽ là quá muộn cho mọi lời giải thích!
Anh mở miệng và định giải thích thì đột nhiên bị cắt ngang bởi những tiếng hét the thé. Ngay lập tức anh ngạc nhiên, và anh nhìn về phía nguồn phát ra âm thanh với đôi mắt mở to.
Những chiếc lá trong rừng đung đưa và hai cô gái trông xinh đẹp và ngọt ngào lao ra. Họ chạy và vấp ngã trước Kỳ Thần với khuôn mặt đỏ bừng vì phấn khích. Như thể lập tức ngất xỉu tại chỗ, hai mắt đẫm lệ run rẩy hỏi.
“Thần Thần? Anhlà Thần Thần? Ngươi thật sự là chính Thần Thần?! ”
Kỳ Thần có vẻ hơi bị họ làm cho sợ hãi. Sau khi lùi lại một bước nhỏ, y chậm rãi gật đầu và nhẹ nhàng nói: “Vâng….. Tôi là Kỳ Thần. Xin chào."
“Ahhhhhhhhhhhhh! Chúa tôi! Chúng ta thực sự đã nhìn thấy Kỳ Thần tận mắt! Đúng là anh ấy!! ”
Cặp cô gái sinh đôi che mặt và một lần nữa hét lên. Họ đã hoàn toàn quên mất mình đang ở đâu và chỉ nhảy xung quanh một cách hào hứng và nói chuyện phiếm trong khi vòng quanh Kỳ Thần.
Tận dụng cơ hội này, Thừa Chí Chu đã nhanh chóng cất con búp bê vào chỗ chứa trong túi xách của mình. Nếu không phải vì anh không có thay quần áo, anh cũng đã cởi áo ra rồi.