Mục lục
Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 234

_________

Ý nghĩ đó tấn công anh như một cơn bão dữ dội và nó làm rung động trái tim của Thừa Chí Chu. Sắc mặt tái nhợt, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, cả người cũng bắt đầu khẽ run lên.

KHÔNG!! Anh có thể là một con thú như vậy!! Mau tỉnh lại đi, đây là Bạch Nghiễm, cậu ———-

"Chí Chu, tôi thực sự xin lỗi."

Bạch Nghiễm đang giữ Thừa Chí Chu. Từ phía trên, cậu không thể nhìn thấy biểu cảm thay đổi liên tục của Thừa Chí Chu và chỉ cảm thấy cơ thể khẽ run lên trong vòng tay mình. Cậu cho rằng là do anh không thể tiếp nhận nụ hôn lúc nãy nên cậu đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve má của Thừa Chí Chu. Sau đó cậu nói với âm lượng mà chỉ hai người họ có thể nghe thấy:

"Nếu em cảm thấy không thoải mái, anh xin lỗi, nhưng mọi người đang xem."

Giọng cậu trầm xuống khi thì thầm với Thừa Chí Chu.



“Nhưng anh nghĩ rằng không một người đàn ông nào có thể nhìn người mình thích bị hôn bởi một người khác ………..”

Đủ rồi, đủ rồi, đừng nói nữa …….

Tai của Thừa Chí Chu cảm nhận được hơi thở ấm áp của Bạch Nghiễm và nó ngay lập tức chuyển sang màu đỏ như máu. Anh muốn hét lên và bịt tai lại.

Điều khiến anh tuyệt vọng hơn nữa là anh không cảm thấy không vui về điều đó mà thay vào đó là cảm thấy tim mình đập loạn xạ khi được Bạch Nghiễm hôn.

Anh thậm chí còn nhận ra rằng, chính vì người anh đang hôn là Bạch Nghiễm nên anh mới cảm thấy như vậy …….

Quái cái này, lẽ ra anh phải trực tiếp chết trong Bản sơ cấp mới!

Hai người gần gũi, thân thiết và nói chuyện rôm rả với nhau. Những người khác vẫn đang chìm đắm trong sự bàng hoàng và kinh hãi khi chứng kiến sự biến mất của Tô Linh, và chỉ có Ngô Gia Hiên là nhìn hai người họ với đôi mắt hoàn toàn tối đen.

Đúng như Bạch Nghiễm đã nói, không một người đàn ông nào có thể nhìn người mình thích hôn một người đàn ông khác và giữ bình tĩnh.

Hơn nữa, Ngô Gia Hiên đã chứng kiến Thừa Chí Chu hôn hết người này đến người khác.

Dù là Tô Linh hay Bạch Nghiễm, cả hai đều là đàn ông.

Rõ ràng lý do mà Chu Chu từ chối y là vì y là đàn ông nhưng tại sao anh không từ chối nụ hôn của Bạch Nghiễm, thậm chí còn chủ động hôn Tô Linh?

Những người đàn ông khác có thể làm được, nhưng chỉ mình y không thể?



Ngô Gia Hiên cảm thấy đau nhói trong tim khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt. Như thể một mũi nhọn đâm xuyên qua, nó chảy ra máu tươi và y thậm chí có thể nếm được nó.

Y sững sờ một lúc trước khi nhận ra vị máu tanh trong miệng không phải do y tưởng tượng. Y đã vô thức cắn môi mình cho đến khi nó chảy máu.

Lúc này, Bạch Nghiễm đã nói gì đó với Thừa Chí Chu. Thừa Chí Chu vốn đang cúi đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, trợn mắt nói gì đó với Bạch Nghiễm. Người sau khẽ mỉm cười với anh rồi cúi người để lại nụ hôn nhẹ nhàng trên trán anh khiến Thừa Chí Chu một lần nữa đỏ bừng. Vẻ mặt của anh vừa ngại ngùng vừa bối rối, và anh không hề tỏ ra không thích nó.

Ngô Gia Hiên của trái tim cảm thấy nặng nề. Y không thể không đi về phía hai người.

“Chú đừng đi. Cháu sợ sẽ….."

Ngô Quang Giang nhận thấy có điều gì đó không ổn với Ngô Gia Hiên và không khỏi lo lắng. Cậu nắm lấy tay áo y muốn ngăn y đi qua.

Ngô Gia Hiên nhìn xuống cậu. Nếu là quá khứ, y nhất định sẽ xoa đầu cậu cháu trai này cười an ủi, nhưng lần này Ngô Gia Hiên lại không nói gì. Y chỉ nhẹ nhàng thoát khỏi tay cậu bé và đi thẳng đến chỗ Bạch Nghiễm.

"Bốp."

Y kéo bàn tay đang đặt trên vai của Cố Thừa Chu ra khỏi Bạch Nghiễm. Cuối cùng, không giấu được sự tức giận trong mắt, y nói một cách vô cùng lạnh lùng.

"Đủ rồi, đừng chạm vào em ấy nữa."

【Cảnh báo vi phạm: Xung đột với Bạch Nghiễm. Quy tắc thứ tư đã bị vi phạm.】

【Trừng phạt sai lầm: Xóa sổ ngay lập tức.】

Một lực mạnh đủ sức xé nát linh hồn y đột nhiên xâm nhập vào cơ thể Ngô Gia Hiên. Y càu nhàu và khuôn mặt y đột nhiên trở nên rất nhợt nhạt. Một dòng máu nhỏ chảy ra từ khóe môi và sau đó y lấy tay lau đi.

Một con người bằng giấy đen rơi ra từ trong túi của y. Ngực nó bị thủng một lỗ và nó trôi đi trong gió.

Nhìn thấy con người bằng giấy đó, Bạch Nghiễm dường như đã nhận ra điều gì đó. Cậu đột nhiên câu lên khóe miệng và lộ ra nụ cười chế giễu với Ngô Gia Hiên.

Đó là người thay thế chú!

Ngô Quang Giang hoảng sợ. Biết rằng hình phạt vi phạm nội quy đã được kích hoạt, cậu ngay lập tức chạy đến và ôm chặt eo Ngô Gia Hiên. Với tâm trạng sợ hãi, cậu nói: “Chú ơi, cháu sợ lắm. Chúng ta có thể rời khỏi trường này không? Chúng ta hãy nhanh chóng trốn khỏi đây …….”

Anh vừa nói vừa ngẩng đầu lên và nhìn y cầu xin. Sau đó cậu nhìn sang Thừa Chí Chu.

“Anh Chí Chu ……….”

Thừa Chí Chu nhận thấy tình hình của Ngô Gia Hiên, và về cơ bản có thể hiểu tại sao y lại tức giận. Mặt anh thay đổi và anh hơi lo lắng về tình trạng của y, nhưng anh cũng biết rằng mình không nên nói gì cả. Anh chỉ có thể cúi đầu và tránh ánh mắt của Ngô Gia Hiên: "Đi thôi."

"……..Được chứ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK