Mục lục
Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Phi một mạch lái xe đến bờ biển.

Anh một mình mở cửa xe đi xuống, sững sờ nhìn nằng chiều phiên chìm đỏ.

Lãnh Tiếu Tiếu không nói lời nào nhìn Tần Phi, trong lòng hết sức lo lắng, Duy Duy nhất định chờ mình lâu rồi, hơn nữa nếu để cho Hàn Trạch Vũ biết hôm nay mình gặp Tần Phi, sợ rằng cô không thể nào an tâm.

“Tần Phi, rốt cuộc anh có gì muốn nói sao? Em muốn đi về”.

Cho đến âm thanh Lãnh Tiếu Tiếu vang lên, Tần Phi quay đầu nhìn cô một cái,chậm rãi đi về phía cô.

Lãnh Tiếu Tiếu nhìn thấy Tần Phi đến gần mình, trong lòng gấp gáp, cô không tự chủ lui về phía sau, duy trì khoảng cách với anh.

“Lãnh Tiếu Tiếu, trở về bên cạnh anh được không? Lựa chọn lúc đầu của anh là có nỗi khổ tâm, cho anh nửa năm, bất kể thành công hay không, anh sẽ ly hôn với cô ấy. Chúng ta bắt đầu lần nữa, được không? Anh ta đối với em không nghiêm túc, chỉ có anh mới có thể cho em hạnh phúc”.

Con ngươi Tần Phi thâm tình ngưng mắt nhìn Lãnh Tiếu Tiếu.

Trước, anh cảm thấy trả thù là mục đích của anh, nhưng, Lãnh Tiếu Tiếu mất tích nửa năm, anh mới hiểu rõ, trong cuộc sống của anh, cô mới là toàn bộ của anh.

Nghe xong lời nói của Tần Phi, Lãnh Tiếu Tiếu lạnh nhát lắc đầu, nụ cười khổ sở từ khóe miệng nhàn nhạt hiện lên.

“Tần Phi, từ cái đêm tân hôn của anh sớm muộn đã kết thúc. Trước em thừa nhận, em rất yêu anh, chỉ là, phần yêu này sớm tan thành mây khói rồi? Anh cũng không cho em được hạnh phúc, bởi vì, em sớm không có cách nào hạnh phúc được anh hiểu không?”.

Trong đầu Lãnh Tiếu Tiếu hiện ra hình bóng Hàn Trạch Vũ, trong lòng cô cư nhiên khát vọng anh có thể cho cô hạnh phúc.

Tần Phi thấy đáy mắt Lãnh Tiếu Tiếu, nhìn mãi cũng không thấy một tia lưu luyến. Mặc dù anh không chịu thừa nhận, nhưng sự thật là như vậy, người phụ nữ này không chỉ có thân thể thuộc về người đàn ông khác mà trái tim cũng thất lạc theo.

“Tiếu Tiếu, em không yêu anh nữa sao? Không, anh không tin, một chữ cũng không tin. Em nhất định hận anh ban đầu chối bỏ tình yêu của chúng ta, em ở đây đang trừng phạt anh, đúng không?”. Tần Phi không muốn thừa nhận sự thật, anh có chút điên cuồng tiến tới gần Lãnh Tiếu Tiếu, đáy mắt lộ ra tia mất trí điên cuồng.

“Không, em không có, em không có nghĩ muốn trừng phạt ai cả, Tần Phi, những gì đã qua là quá khứ rồi, anh không cần phải làm rối nó nữa, được không? Anh đã có vợ, hi vọng có thể đối với cô ấy thật tốt, qúy trọng hạnh phúc trước mắt của anh được không?” Cho sau này.

“Không, anh không thương cô ấy, người anh yêu chính là em. Tiếu Tiếu, em có hiểu không? Mỗi ngày ôm lấy người phụ nữ mình không yêu, trong lòng chỉ muốn có em mới có thể rung động, em biết khổ sở thế nào không? Người anh muốn là em, chỉ có em.”

Mặt trời sắp lặn, nhiệt độ bờ biển chợt hạ xuống, người ở người thưa mà bờ biển sớm không thấy bóng người nữa.

Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy hơi thở trên người Tần Phi nguy hiểm, trong lòng cô run sợ, Tần Phi không ngừng tiến gần cô, cô không được lui về phía sau.

“Không, Tần Phi, em và anh vĩnh viễn không thể, anh buông tay được không? Em xin anh?”

Nghe thấy cự tuyệt của Lãnh Tiếu Tiếu, lý trí còn lại của Tần Phi biến mất. Trên mặt anh lộ vẻ khổ sở.

Kể từ đêm đó phát hiện ra ở khách sạn Hải Hàng, người đàn ông bên cạnh cô lại là Hàn Trạch Vũ, tâm tình của anh không cách nào bình tĩnh. Hai người trước từ miệng Hàn Thi Dư biết vị trí ở của cô, anh vẫn ở chờ bên ngoài hi vọng có thể có cơ hội gặp lại lần nữa.

Nghĩ tới người phụ nữ mình yêu, hàng đêm ân ái với người mình hận, tim của anh như bị dao cắt vậy.

Hiện tại, người phụ nữ mình yêu đang đứng ở trước mặt, tuy nhiên lại gạt bỏ anh.

Anh thật không cam lòng.

Nếu như hiểu rõ vẻ đẹp của cô vì người khác mà nở rộ, anh đã sớm lấy đóa hoa kiều diễm ướt át này, mê người thế này.

Hôm nay, anh muốn cô, anh muốn cô chân chính trở thành người phụ nữ của mình.

Phẫn nộ cùng dục vọng Tần Phi, vừa đến gần Lãnh Tiếu Tiếu, bỏ cà vạt của mình, cởi áo sơ mi.

“Tần Phi, anh định làm gì? Anh tỉnh táo một chút, anh hãy nghe em nói…..”

“Tiếu Tiếu, không cần phải sợ, em cái gì cũng không nên nói, việc anh đang làm là chuyện chúng ta sớm phải làm, anh sẽ yêu em thật tốt, không cần cố kháng cự anh…. Anh vỗn không muốn làm tổn thương em được không?”

“Không… không được, Tần Phi, anh tỉnh táo một chút được không? Anh không thể đối với em như vậy”.

Lãnh Tiếu Tiếu nghiêng đầu, mặt không tin được nhìn Tần Phi. Anh đã từng yêu cầu với cô vô số lần, bởi vì cô kiên trì muốn sau khi kết hôn cho anh, cho nên chỉ cần cô không gật đầu, vô luận anh khó nhịn cỡ nào, cuối cùng vẫn buông tha cô.

Hôm nay, người đàn ông này lại muốn dùng sức mạnh với mình sao? Lãnh Tiếu Tiếu trong mắt trừ tia khủng hoảng có có vẻ thất vọng.

Cô không ngừng lui về phía sau, cho đến khi lưng đã chống ở trên xe. Cô xoay người muốn né ra, lại bị Tần Phi sải bước đến ôm cổ.

“Tiếu Tiếu, không cần cự tuyệt anh… anh thật lòng yêu em”. Hô hấp Tần Phi khàn khàn đập vào mặt, mang theo mùi rượu nhàn nhạt.

“Không, Tần Phi, anh không cần như vậy, anh buông em ra được không?”

Đôi tay Lãnh Tiếu Tiếu chống đỡ trước ngực anh, để cho anh không cách nào gần sát, anh có chút không kìm được tăng thêm lực cánh tay, đem cô chống đỡ trên cửa xe, cúi đầu chạm vào đôi môi đầy đặn mềm mại của cô.

Lãnh Tiếu Tiếu lắc lắc cự tuyệt xâm phạm của anh , cô vô lực phản kháng mà tăng thêm lửa dục của Tần Phi.

Anh một tay nâng lên gáy cô, cưỡng chế cố định đầu cô,nghi hoặc chốc lát, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, cuồng dã hôn vào cổ trắng nõn của cô, một hồi đau đớn khiến Lãnh Tiếu Tiếu ngây người.

Anh đang để lại ấn ký trên người mình sao? Anh cố ý sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK