Mục lục
Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Trạch Vũ khoác áo ngủ tựa vào đầu giường, nháy mắt một cái nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm, nghe bên trong truyền đến tiếng nước chảy, trong lòng không khỏi nghĩ ngợi.

Qua hồi lâu, tiếng nước chảy rốt cuộc ngừng.

Hàn Trạch Vũ vội vàng đắp kín chăn, nhắm mắt lại, tiếng hít thở đều đều như ngủ rất say.

Lãnh Tiếu Tiếu vừa lau tóc, vừa đi đến bên giường, nhìn Hàn Trạch Vũ ngủ như đứa bé ngây thơ khiến Lãnh Tiếu Tiếu không dời đi tầm mắt.

Cô chậm rãi ở bên cạnh anh ngồi xuống, giống như đêm mưa ngày đó, cô chưa từng có cơ hội bình tĩnh cẩn thận ở khoảng cách gần như vậy mà quan sát người đàn ông này.

Cái trán rộng có vài sợi tóc ướt rủ xuống, tóc bắt đầu trở nên càng dài ra, cuối cùng rơi vào trên gối, cặp mặt kia dù nhắm chặt, nhưng vẫn cảm thấy tròng mắt có sức hấp dẫn người ta.

Ánh mắt của cô nhìn xuống dưới sống mũi thẳng, môi mỏng khêu gợi không nói ra được sức hút.

Đây là một người đàn ông hoàn mỹ, giống như vị vua vương giả nào vậy, bất kể là tức giận hay ngủ say như vậy, đều có thể công kích, tràn đầy sự hấp dẫn.

Chỉ là, người đàn ông này là gì trong cuộc sống của cô?

Nghĩ đến việc này, Lãnh Tiếu Tiếu không xác định được cảm giác trong lòng dâng lên, cô cúi đầu, thở dài thật sâu.

“Thế nào, anh ngủ thiếp đi như vậy khiến em rất thất vọng sao?”

Một âm thanh trêu chọc vang lên, sau đó eo của Lãnh Tiếu Tiếu bị một cánh tay mạnh mẽ vòng chắc.

“A?”

Vẫn ‘ ngủ say’ Hàn Trạch Vũ đột nhiên phát ra âm thanh, dọa Lãnh Tiếu Tiếu giật mình.

“Anh giả bộ ngủ như vậy khiến em sợ nha. Thật là xấu”. Lãnh Tiếu Tiếu vuốt tay ở trên eo cô, có chút nũng nịu.

Hàn Trạch Vũ ôm lấy hương thơm đầy cõi lòng này, nhiệt tình trong đáy mắt dâng cao.

Anh thuận thế đặt Lãnh Tiếu Tiếu ở phía dưới, giọng nói trầm quyến rũ thật thấp nói ra.

“Anh chỉ muốn biết anh ngủ thiếp đi một chút,em có lén chiếm tiện nghị của anh hay không, chỉ là, khiến anh thất vọng rồi, em đã không động thủ, vậy anh không thể làm gì khác hơn là chủ động xuất kích rồi”. Nói qua chạm khẽ vào môi đỏ mọng của cô, hôn một cái.

“Cái gì nha? Em sẽ chiếm tiện nghi của anh? Dù sao đều là em thua thiệt cả. Thật là”. Lãnh Tiếu Tiếu chu môi đỏ thẫm, bộ dạng nhõng nhẽo thật là mê người.

“Em chịu thiệt hại? Thua thiệt là anh chứ? Em xem anh mỗi lần đều mất rất nhiều sức lực. Người phụ nữ này, chỉ biết hưởng thụ, được tiện nghi còn ra vẻ”. Hàn Trạch Vũ bất mãn ngắt mũi cô.

Hàn Trạch Vũ như vậy khiến Lãnh Tiếu Tiếu có chút đỏ mặt, dường như, trong tình huống này, cũng là như vậy, sự thật nha, cũng là thật sự như vậy. Nhưng, chuyện như vậy do đàn ông chủ động cũng là bình thường nha?

Nếu như đàn ông không muốn, người phụ nữ cũng không có cách nào ép buộc.

“Anh là đàn ông sao? Anh đoạt lấy ưu thế sinh lý nha? Chẳng lẽ ưu thế này chỉ dùng để bắt nạt phụ nữ sao?”. Lãnh Tiếu Tiếu đẩy tay Hàn Trạch Vũ ra, sờ sờ chóp mũi.

“Loại chuyện này có hại, còn nói ưu thế? Lãnh Tiếu Tiếu, thế nào àm anh chưa từng phát hiện ra miệng em nói tốt như vậy đấy?”. Hàn Trạch Vũ cười xấu xa nhìn cô, đáy mắt có chủ ý xấu.

“Chẳng lẽ không đúng sao? Chỉ nghe nói qua đàn ông phụ nữ, có nghe nói phụ nữ đàn ông sao?”

“Không nói bậy với em, hôm nay đổi cho em khiến anh hưởng thụ tốt một chút, như thế nào?”. Hàn Trạch Vũ có chút không nhẫn nại tụa vào trước ngự côc, gặm trắng noãn của cô.

“Hả? Vậy…. vậy em phải làm sao?”. Bị anh kiêu ngạo đụng vào, một hồi cảm giác tê tệ truyền khắp toàn thân cô.

“Bảo bối, đừng nóng vội, anh dạy cho em được không?”

Hàn Trạch Vũ nhanh chóng lột xuống áo ngủ của mình, thân thể to lớn hiện ra trước mặt Lãnh Tiếu Tiếu, Lãnh Tiếu Tiếu có chút ngượng ngùng nhìn anh, trên mặt đỏ ửng.

Đỏ ẩm ướt. “Anh…..”

“Tới đây, sờ sờ nó? Nó khát vọng mong em đụng vào”.

Âm thanh khàn khàn của Hàn Trạch Vũ mà đầy đủ ý tứ, như mang theo ma lực, chỉ dẫn Lãnh Tiếu Tiếu, cô không tự chủ tới gần.

Thấy nam tính to lớn đến nổi lên gân xanh đột xuất, Lãnh Tiếu Tiếu không khỏi tò mò, mặc dù đã có qua tình yêu nam nữ, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thẳng cẩn thận quan sát nó.

Tay của cô nhẹ nhàng chạm vào, nhẹ nhẹ nắm, khiến Hàn Trạch Vũ không khỏi run rẩy một hồi.

Lãnh Tiếu Tiếu vội vàng buông tay ra, có chút kinh hãi nhìn anh, “Làm đau anh sao?”

Hàn Trạch Vũ có chút nhẫn nại hít một hơi, thỏa mãn cười, “Không, cảm thấy rất tốt, chính là vừa rồi như vậy, tựa như chính anh vuốt ve em chính là vuốt ve nó”.

Lãnh Tiếu Tiếu dựa theo phương pháp anh nói, nhẹ nhàng khuấy động nó, dần dần cô cảm giác nam tính này càng ngày càng cứng rắn, càng lúc càng nóng, giống như có lực muốn phá ra ngoài, Lãnh Tiếu Tiếu đỏ mặt, liếc mắt nhìn Hàn Trạch Vũ, chỉ thấy anh hơi lim dim mắt, vẻ mặt hưởng thụ.

Bên môi nhẹ nhàng tràn ra mấy tiếng rên rỉ khêu gợi, vẻ mặt hưởng thụ khiến Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy tự hào.

Chỉ như vậy mà anh rất hưởng thụ sao?

Lãnh Tiếu Tiếu nghĩ lúc anh hôn vào cổ khiên cô khoái cảm, trong lòng có một ý nghĩ, làm như vậy với nó, anh sẽ hưởng thụ hơn phải không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK