Dị thường biến mất, Klein nhẹ nhàng thở ra, xem kỹ hoàn cảnh trong căn nhà, sau đó chọn lựa một địa điểm có chút ánh trăng chiếu rọi, bóng đen không quá đậm để đứng, tránh cho bất thình lình gặp tập kích. Mà trải nghiệm vài giây vừa rồi, làm cho anh có suy đoán đối với những bóng dáng mơ hồ bên ngoài bức màn và tiếng gầm nhẹ như dã thú: Bọn họ chính là những thi thể trước đó phát ra lời vô nghĩa "Honakis... Freguera..." trong giáo đường! Lúc Klein xuyên tường rời khỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.