Trong tòa cung điện xa xưa như nơi ở dành cho các vị thần phía trên sương mù xám mù mịt không nhìn thấy tận cùng. Từng luồng ánh sáng đỏ thẫm lóe lên hai bên cạnh chiếc bàn dài đồng xanh, lần lượt biến thành các bóng người lờ mờ. "Chính Nghĩa" Audrey đứng dậy, khẽ nhấc váy, cúi chào về phía trên cùng chiếc bàn: "Chào buổi chiều, ngài "Kẻ Khờ"." Tâm trạng của cô không suy sụp lắm, nhưng gần đây phát sinh nhiều chuyện khiến cô không thể nào nâng giọng ở âm cuối giống như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.