Tuy trong "Đại sảnh thành thật" không có thứ gọi là nhiệt độ, nhưng Klein lại cảm thấy lúc thì lạnh lẽo, lúc thì khô nóng, có tâm thế muốn biện bạch vài câu cho bản thân, nhưng há miệng ra lại không biết nên nói cái gì. Sau khi lặng lẽ nhìn vào đôi con ngươi trong trẻo đến mức có thể phản chiếu hình bóng của mình kia vài giây, Klein mở miệng với vẻ gian nan: "Tôi chấp nhận..." "Nhưng sau đó tôi sẽ cố gắng giảm bớt thiệt hại do chiến tranh mang lại, chỉ cần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.