Susie ngồi xổm trước cửa, đợi Audrey quay về. Lúc này, vừa thấy cô đến gần, cô chó lông vàng lập tức chạy ra đón, hơn nữa còn khá có năng khiếu biểu diễn, kêu lên "gâu gâu" hai tiếng, vẫy đuôi. Nó không hỏi Audrey ngay, mà theo cô trở lại phòng ngủ, lúc này mới ân cần hỏi: "Xong rồi à?" Audrey "ừm" một tiếng, tỏ vẻ không có vấn đề gì. "Có cần giúp đỡ gì không?" Susie gặng hỏi. "Tạm thời không cần." Audrey khẽ lắc đầu. Vì Susie quan tâm, cô theo bản năng hồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.