Biển lớn màu lam thẫm, khẽ dập dờn sóng nước, nhìn không thấy đầu cùng, giống như đang ẩn chứa sinh mệnh vô tận cứ thế hiện ra trước mắt các thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng, không còn là một từ ghép được ghi lại trong sách cổ văn hiến hay được nói ra từ miệng của một người ngoài nữa. Tuy nó còn rất xa xôi, nhưng dường như có khả năng chạm đến được. Antina có mái tóc màu đỏ rượu mê mẩn nhìn nơi đó, miệng há ra như muốn cảm khái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.