Trong tòa nhà của "Hội sưu tầm và giữ gìn đồ cổ Ruen", tuy đầu óc của Audrey đang quay cuồng trong các suy nghĩ, nhưng bên ngoài cô chỉ khẽ chớp mắt, chú ý tỉ mỉ đến nét mặt và động tác của cơ thể mình, nửa thật nửa giả vẽ hình vầng trăng đỏ rực trước ngực mình, thở dài nói: "Đây đúng là một bi kịch, cầu nguyện cho linh hồn của họ được ngủ yên." Sở dĩ vừa rồi cô đoán người của đội khảo cổ kia là thành viên của Hội Tâm lý luyện kim,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.