Cố An Kỳ không phải người lắm miệng, nếu Âu Dương Thừa muốn cô không nói cho Chu Á Kiệt, cô cũng sẽ chẳng rảnh rỗi đi nói cho Chu Á Kiệt nghe. Cô và Chu Á Kiệt vẫn thường xuyên gặp mặt nhau, lúc này anh đang ở dưới nhà cô chở cô đi hoạt động lịch trình khác.
Hôm nay xảy ra sự cố với việc thuê xe, vì vậy để kịp lịch trình, Chu Á Kiệt tự đi xe của anh. Anh vừa lái xe vừa nói chuyện công việc với Cố An Kỳ.
“An Kỳ, lần này coi như cô gặp may, ‘Pamir’ định mời cô làm nữ diễn viên chính cho quảng cáo của họ. Cô có biết vị trí này bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm không? Gần như tất cả các nữ nghệ sĩ trong giới đều nhằm vào nó.” Chu Á Kiệt hưng phấn nói. Anh dường như cũng không biết Âu Dương Thừa đã nói chuyện”Pamir” với Cố An Kỳ nên nói lại một lần nữa.
Vẻ mặt Cố An Kỳ mờ mịt, cảm thấy rất kỳ quái. Nếu Chu Á Kiệt đã biết chuyện này, vì sao Âu Dương Thừa còn dặn cô không thể để lộ ra?
“Sao thế? Áp lực quá lớn sao?” Chu Á Kiệt lái xe, lâu không nghe thấy Cố An Kỳ trả lời, hiếm hoi tâm tình tốt nói đùa với cô.
Cố An Kỳ hoàn hồn: “Áp lực lớn gì chứ? Không có cơ hội mới cảm thấy áp lực lớn không phải sao?”
“Cô nghĩ như vậy là được rồi.” Chu Á Kiệt gật gật đầu, hài lòng nhớ lại lịch trình của Cố An Kỳ. Hợp tác với “Pamir” là một cơ hội vô cùng tốt, Cố An Kỳ chắc chắn phải nắm chặt lấy, mấy vụ quay khác phải đẩy nhanh tiến độ hoặc là hoãn.
Chu Á Kiệt đang cực kì hưng phấn suy nghĩ nên không chú ý tới sự khác thường của Cố An Kỳ.
Chuyện Âu Dương Thừa nói ngày hôm qua, không thể không nói khiến cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc, cảm giác không giống với tác phong của Âu Dương Thừa.
Âu Dương Thừa ngày thường mặc dù cáo già, là người hai mặt, nhưng ít nhất có hạn chế gì đều nói rất rõ ràng, từ trước tới nay không hề tùy ý có lệ hay cố ý giấu diếm. Nhưng vì sao lúc này lại muốn gạt Chu Á Kiệt?
Cố An Kỳ không nói với Chu Á Kiệt đang lái xe, bởi vì cô đã đáp ứng với Âu Dương Thừa sẽ không mở miệng, chẳng qua sự hoài nghi lại mang theo vài phần không xác định cùng bất an.
“Đúng rồi, vì sao họ lại chọn tôi?” Cố An Kỳ nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn mở miệng hỏi.
“Bởi vì giám đốc của họ có ấn tượng rất tốt với cô, vì vậy…”
Chu Á Kiệt nói thật, nhưng anh còn chưa nói xong đã bị Cố An Kỳ ngắt lời : “Giám đốc kia là ai? Tôi có quen sao?”
Điểm đáng ngờ trong chuyện này càng ngày càng nhiều, Cố An Kỳ không thể không bắt đầu nghi ngờ tên giám đốc đã đề cử cô kia. Vô duyên vô cớ, trong giới giải trí cô chỉ là một nghệ sĩ hạng ba nhỏ bé đang từ từ tiến lên hạng hai, có tài đức gì mà được người kia coi trọng chứ?”Pamir” là một tập đoàn lớn, sao có thể chọn cô diễn bộ phim này? Nếu muốn quảng bá cho sản phẩm của họ, dùng một đại minh tinh chẳng phải có hiệu quả hơn sao?
“Cái này tôi cũng không rõ, sáng nay mới nhận được tin.” Chu Á Kiệt dường như hơi nghẹn lời, giọng nói càng ngày càng nhẹ, mày cũng dần dần nhíu lại.
“Ừ, tôi biết rồi.” Cố An Kỳ nghiêm túc nói, sau đó cô không nói gì nữa, nói đúng hơn cô không biết nên tiếp tục đề tài này như thế nào. Hai người im lặng ngồi trong xe, hai bên đều không mở miệng nói một câu.
Xe dần dần chạy nhanh hơn, không lâu sau họ đã đến trụ sở của “Octavia”, Chu Á Kiệt để chắc chắn Cố An Kỳ nắm rõ công việc hôm nay nên nhắc lại lần nữa. “Octavia” sẽ mở một cuộc họp để thống kế số lượt bình chọn, lượt bình chọn của ai cao nhất thì vị trí gương mặt đại diện sẽ về tay người đó.
Nhưng rõ ràng cách kỳ hạn cuối cùng vẫn còn mấy ngày, vì sao họ lại vội vàng tập trung ba người lại như vậy chứ? Cố An Kỳ không rõ, cũng biết hiện tại hỏi cũng vô dụng. Chu Á Kiệt có lẽ có vài phương pháp dò hỏi được ít tin tức râu ria, nhưng mấy tin tức lớn thì rất khó để thám thính được, bởi bên kia thực hiện bảo mật rất nghiêm túc.
Kệ thôi, cái gì phải tới thì sẽ tới. Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, Cố An Kỳ cô chưa từng sợ điều gì.
“Cô chuẩn bị xong chưa?” Chu Á Kiệt hỏi, “Xong rồi thì đi lên đi.”
“Ừ.” Cố An Kỳ thản nhiên trả lời, đôi mắt màu nâu tĩnh lặng như nước, cả người đem lại cảm giác khác biệt. Giờ đây cô đã tiến nhập hoàn toàn vào trạng thái chuẩn bị cho cuộc chiến, có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.
Chu Á Kiệt nhìn Cố An Kỳ, vừa lòng gật đầu, đi theo cô lên thang máy, chẳng qua khong ngờ bên trong đã có hai người, Đường Tâm Tâm và Hàn Dịch Phong.
Đúng là tổ hợp kì quái, Cố An Kỳ run rẩy khóe miệng, xoay người dựa vào một góc thang máy không thèm nhìn hai người đối diện.
Chu Á Kiệt cũng ngờ Đường Tâm Tâm và Hàn Dịch Phong đã ở trong thang máy nên ngẩn người trong chốc lát, vốn tưởng rằng Cố An Kỳ nhìn thấy “bạn trai trước” của mình bên cạnh đối thủ cạnh tranh thì sẽ bị rối loạn, cảm xúc mất ổn định, nhưng hiện tại xem ra sự lo lắng của anh là dư thừa. Cố An Kỳ vẫn đứng yên lặng, nên làm gì thì vẫn làm cái đó, giống như cô chẳng hề bị ảnh hưởng.
“Dịch Phong  ̄ sau khi kết thúc chúng ta đi ăn cơm đi.” Đường Tâm Tâm làm nũng nói với Hàn Dịch Phong, ôm lấy cánh tay Hàn Dịch Phong tỏ vẻ vô cùng thân thiết.
“Tâm Tâm, em muốn đi đâu?” Hàn Dịch Phong cưng chiều nói, lời ngon tiếng ngọt nói ra rất thuận miệng, nhưng khóe mắt lại dừng trên người Cố An Kỳ.
Hàn Dịch Phong cố ý ôm Đường Tâm Tâm ngọt ngọt ngào ngào, chăm sóc chiều chuộng cũng chỉ để cho Cố An Kỳ xem. Anh vẫn tin chỉ cần Cố An Kỳ vẫn là Cố An Kỳ kia, cho dù mất trí nhớ cũng không quên anh hoàn toàn. Chỉ cần có thể khơi dậy lòng ghen tị của cô thì họ có thể trở lại như lúc trước, chẳng qua hiện tại xem ra, sách lược của anh đúng là không có hiệu quả, không những chẳng ảnh hưởng gì tới Cố An Kỳ, mà người anh đang ôm trong lòng bắt đầu lại nổi tính háo sắc.
Kế sách của Hàn Dịch Phong vốn đã có thể thành công, nhưng anh lại không biết, Cố An Kỳ bây giờ đã không còn là cô ngày xưa, thay đổi linh hồn lâu rồi.
Chưa kể đến cô không hề có chút rung động gì với anh, cho dù có, cô cũng sẽ không đặt tình yêu lên hàng đầu. Cô có nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm, cô không thể đặt tình yêu lên trên mục tiêu được. Lý trí của cô không cho phép yêu đương trong thời điểm mấu chốt.
Hàn Dịch Phong và Đường Tâm Tâm có nói bao nhiêu lời buồn nôn đi chăng nữa, Cố An Kỳ cũng làm như tai điếc không nghe thấy, không thèm quan tâm hai người kia như thế nào. Trong không khí vô cùng xấu hổ này, Chu Á Kiệt không có định lực tốt như Cố An Kỳ, tuy tỏ vẻ trấn định tự nhiên nhưng đã bị mấy lời nói buồn nôn kia làm da gà rơi đầy đất.
“Đinh… Tinh tinh…” Thang máy tới tầng trệt, Chu Á Kiệt đầu tiên che chở Cố An Kỳ đi ra, anh không thèm nhìn Hàn Dịch Phong và Đường Tâm Tâm, nhanh chóng kéo Cố An Kỳ rời khỏi. Anh không muốn Cố An Kỳ vì hai người mà ảnh hưởng tới tâm trạng, lát nữa lại không phát huy hết khả năng.
Cố An Kỳ buồn cười nhìn Chu Á Kiệt chân thành khuyên cô, “Cố gắng đặt tâm trí lên cuộc họp”, “Đừng nghe mấy lời kia.”
Cố An Kỳ lắc lắc đầu không nói gì, chỉ đồng ý. Hai người nhanh hơn Hàn Dịch Phong và Đường Tâm Tâm đến phòng họp trước, lại phát hiện Nhâm Tĩnh Thu đã ở đó, đang xem tài liệu.
“Xin chào.” Cố An Kỳ gật gật đầu, chào hỏi Nhâm Tĩnh Thu, Nhâm Tĩnh Thu đầu tiên sửng sốt, sau đó cũng ân cần thăm hỏi lại cô nhưng vẫn có vẻ xa cách.
Nhâm Tĩnh Thu không ghét Cố An Kỳ như trước, bởi lời nói trước đây của Cố An Kỳ không phải không có lý, hơn nữa cô hành động cao thượng không có ác ý, chắc cô cũng không hề làm việc kia như lời cô nói.
Sau khi mọi người đến đông đủ, hội nghị nhanh chóng được bắt đầu.
“Được rồi, mọi người đã đến đủ, chúng ta bắt đầu đi.” Người đó tắt đèn, chỉ còn lại ánh sáng trên màn hình chiếu.
“Quảng cáo của ‘Octavia’ lần này vốn muốn khảo sát mức độ nổi tiếng và được yêu thích của các vị, với tình hình trước mắt, thành tích của vài vị khá tốt.” Người chủ trì ngừng một chút rồi nói tiếp, “Chúng tôi đã phát hiện ra một vài vấn đề, cũng đã tìm thấy nguyên nhân. Bởi vì có người bình chọn nhiễm vi rút nên ngày hôm qua hệ thống máy tính đã bị sập, tất cả những thông tin và tài liệu trong đó đều biến mất, chúng tôi không thể tìm lại những thông tin đó, cũng như không thể khôi phục lại dữ liệu máy tính.”
“Vì vậy kết quả bình chọn sẽ được tính lại từ đầu.” Lời nói của người chủ trì khiến vài người sa sầm mặt.
“Như vậy, như vậy chẳng phải là phải bình chọn lại sao? Không phải rất mất thời gian sao?” Sắc mặt Đường Tâm Tâm không tốt nói.
“Đừng vội, chẳng những tiến hành bình chọn lại từ đầu, mà các vị cũng phải làm lại phần khảo sát.” Người chủ trì không nhanh không chậm nói, Cố An Kỳ hơi nhướn mi.
Ha ha, đây mới là trọng điểm đúng không? Cái gì mà hệ thống máy tính bị sập chứ, tập đoàn lớn như “Octavia” tường bảo vệ sẽ yếu ớt như vậy sao? Đúng là nói dối. Còn nữa, cho dù có bị sập thật thì cũng đã qua nhiều ngày, ai có lượt bình chọn cao, ai có lượt bình chọn thấp cũng đã có kết quả sơ bộ, cần gì phải tính lại từ đầu?
Thú vị, chiêu này của “Octavia” đúng là thú vị.
Cố An Kỳ hưng trí ngẩng đầu, khóe miệng cong lên một nụ cười hứng thú: “Vậy khảo sát tiếp theo của chúng tôi là gì?”