Nhâm Tĩnh Thu và Cố An Kỳ, giữa hai người đó đã xảy ra chuyện gì? Không phải là…
“Đừng đắc tội với Nhâm Tĩnh Thu.” Chu Á Kiệt mặc dù không biết chân tướng nhưng vẫn thiện ý nhắc nhở, “Cô ấy không phải người có thể đắc tội.”
“Chu tiên sinh, tôi nhìn như người ngu ngốc vậy sao?” Khóe miệng Cố An Kỳ thờ ơ cong lên, vẫn dáng vẻ không thèm quan tâm, “Thực lực của Nhâm Tĩnh Thu rất mạnh, tiếng tăm trong giới âm nhạc cũng tốt, đồng thời người hâm mộ thì trung thành, các mối quan hệ cũng vững chắc. Nếu tương lai muốn phát triển ở lĩnh vực này thì đắc tội với cô ấy không được lợi gì. Tôi không ngu ngốc đến mức vì lợi ích trước mắt mà đắc tội người như vậy.”
“Cô hiểu thì tốt, chẳng qua tôi nhắc thêm mà thôi.” Chu Á Kiệt không thèm để ý, vẫn nhắc lại một lần nữa.
Cố An Kỳ nhún vai, cười khẽ không nói gì. Cô biết Chu Á Kiệt không tín nhiệm, vẫn nghi ngờ mình, nhưng thế thì sao? Dù sao quan hệ giữa anh và cô chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, không hơn không kém. Anh sợ cô tạo ra sai lầm nên đề phòng trước, đây cũng chỉ là chức trách của một quản lý.
“Kinh phí không quá nhiều, cô định thế nào?” Chu Á Kiệt hỏi Cố An Kỳ. Mấy năm nay lăn lộn trong giới giải trí cũng giúp anh tạo dựng vài mối quan hệ, có lẽ có thể dùng để giúp Cố An Kỳ, nhưng trước hết anh muốn biết suy nghĩ của Cố An Kỳ xem cô muốn làm như thế nào.
“À, cái đó à, không cần vội.” Cố An Kỳ cười tủm tỉm nói, dường như không hề đặt chuyện này trong lòng.
“Cô nên biết thời gian không có nhiều, hơn nữa lần này cô phải hợp tác với Hàn Dịch Phong, chúng ta còn phải sắp xếp thời gian với bên kia.” Chu Á Kiệt cau mày, không hài lòng với thái độ thờ ơ của Cố An Kỳ.
“Ha ha, đừng vội, cứ từ từ rồi sẽ đến.” Cố An Kỳ cười cười, tiếp tục nói, “Anh hẹn Hàn Dịch Phong thứ Sáu và thứ Bảy tuần sau đi.”
“Hình như cô đã có tính toán rồi đúng không?, ” Chu Á Kiệt quái dị nhìn Cố An Kỳ, dướng như sự bình tĩnh của cô làm anh kinh ngạc, “Cô có nắm chắc không?”
“Tôi chưa bao giờ làm chuyện mình không nắm chắc.” Cô nhàn nhã nói, giọng nói kiên định đối lập hoàn toàn với dáng vẻ lười biếng, “Yên tâm đi, nếu tôi thật sự không có bản lĩnh thì tôi cũng không cậy mạnh đâu. Không phải còn có sự giúp đỡ của anh sao?”
Chu Á Kiệt không trả lời, chỉ nhăn nhó nhìn Cố An Kỳ: “Chuyện của cô và Hàn Dịch Phong thế nào rồi, hôm nay thái độ anh ta nhìn cô rất bất thường.”
“À, chẳng qua giải thích vài việc mà thôi.” Cố An Kỳ dường như không muốn nói nhiều, lập tức chuyển đề tài, “Chu tiên sinh đi nửa giờ có thu được tin tức gì không?”
“Giống như trong cuộc họp đã nói, lần này ‘Octavia’ không mời giám khảo đến mà người đánh giá chính là người xem. Tình huống này không quá có lợi với cô, người hâm mộ của cô tuy rằng tập trung nhưng xét về độ nổi tiếng, so với Nhâm Tĩnh Thu, thậm chí Đường Tâm Tâm cô vẫn kém rất xa.” Chu Á Kiệt nói ra sự thật.
“Ừ, cái này tôi đã biết. Điều tôi muốn biết là, nội, tình.” Cố An Kỳ quyết đoán nhìn Chu Á Kiệt, dường như xuyên thấu tâm tư của anh.
“…” Chu Á Kiệt nhìn vào mắt Cố An Kỳ, sau đó cứng ngắc nói, “Ba phần này có thể sẽ được chuyển đến trụ sở của ‘Octavia’ ở châu Âu, cô hiểu không?”
“À? Là như thế ư?.” Cố An Kỳ nhẹ nhàng gật gật đầu, khóe miệng cong lên độ cong tinh tế, trong lòng đã có ý tưởng mới.
Vài ngày sau, Chu Á Kiệt để trống cho Cố An Kỳ không ít thời gian để cô đi tìm phông nền, thiết bị thích hợp. Chu Á Kiệt hiểu, Cố An Kỳ mặc dù vẫn dáng vẻ không quan tâm đến chuyện gì như trước nhưng thực ra đang trong trạng thái chuẩn bị cho cuộc thi. Bối cảnh quay phim vốn anh có thể tìm giúp Cố An Kỳ, vì anh có thể vận dụng vài quan hệ để bạn bè thiết kế cho cô, nhưng Cố An Kỳ lần này rất kiên trì, muốn tự mình đi tìm.
Chu Á Kiệt không ngăn cản, chẳng qua vẫn bí mật để bạn bè thiết kế giúp. Anh không quá tin tưởng Cố An Kỳ, lập kế hoạch cho chủ đề “Cô bé lọ lem” đâu phải chuyện dễ dàng, phải có sự giúp đỡ của công ty quảng cáo mới được. Anh nghe nói, Nhâm Tĩnh Thu và Đường Tâm Tâm đã giao cho hai công ty quảng cáo lớn nhất lập kế hoạch, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, họ chắc chắn có thể dùng hữu hạn kinh phí tạo ra vô hạn lợi ích.
Chẳng qua Cố An Kỳ là người rất cố chấp, chuyện cô đã xác định rồi thì có dùng bao nhiêu đạo lý thuyết phục cô cũng không hiệu quả. Chu Á Kiệt đành phải chuẩn bị trước, chờ Cố An Kỳ thất bại thì sẽ dùng phương án này bổ sung vào.
Thời gian chớp mắt trôi đi, một tuần vừa qua Cố An Kỳ chưa làm được chuyện gì đặc biệt ngoài chuyện bảo người ta chở cô ra ngoại ô thành phố, không khác gì đang thảnh thơi đi ngắm cảnh. Chu Á Kiệt mãi không thấy Cố An Kỳ hạ mình, cuối cùng không chịu được nữa : “Cố An Kỳ, cô đã nghĩ kế hoạch cho quảng cáo chưa?”
“Rồi, đã xong, chỉ còn nhân viên nữa thôi.” Cố An Kỳ nhẹ nhàng bâng quơ trả lời.
“Cái gì?” Chu Á Kiệt sửng sốt, “Cô đã chuẩn bị hết rồi ư ? Cả địa điểm và các thiết bị?”
“Đúng vậy.” Cô khẽ cười, “Anh nghĩ mấy ngày nay tôi đi chơi sao? Nhân viên cũng không phải chuyện lớn, tôi có thể giải quyết.”
Chu Á Kiệt đã hiểu, ngay từ đầu Cố An Kỳ đã có kế hoạch rồi, dáng vẻ không quan tâm chỉ giả vờ mà thôi: “Kế hoạch cô bé lọ lem của cô là gì? Chắc cô cũng biết Nhâm Tĩnh Thu và Đường Tâm Tâm đều giao cho người có chuyên môn làm.”
“À, tôi biết.” Cố An Kỳ không quan tâm nói, “Tôi còn biết, hai người đó chắc chắn sẽ dùng đến chi tiết vũ hội mười hai giờ trong truyện cố tích.”
“Sao, cô không dùng nó ư?” Chu Á Kiệt cau mày, công ty quảng cáo anh nhờ cũng dùng chi tiết này.
“Dùng chi tiết vũ hội mười hai giờ trong truyện cổ tích ư? Ha ha, Chu tiên sinh, anh nghĩ tôi sẽ dùng cùng một nội dung để đánh bại họ? Tôi muốn thắng lợi chứ không phải hòa.” Cố An Kỳ lười biếng nói, trong giọng nói không che giấu được sự tự tin, “Tôi nghĩ Chu tiên sinh cũng hiểu xuất phát điểm của tôi thấp hơn hai người họ, bây giờ lại cạnh tranh với tốc độ giống nhau, cùng lắm kết quả chỉ có thể hòa, thảm hơn nữa là thất bại. Cuộc thi này không phải chỉ có thể thắng sao?”
“…” Chu Á Kiệt trầm mặc , anh không ngờ Cố An Kỳ đã tính toán đến bước này.
“Dựa vào công ty quảng cáo vừa có lợi vừa bất lợi. Lợi thế là có thể kiểm soát kinh phí, kết quả chắc chắn cũng trong dự kiến. Nhưng điều bất lợi là công ty quảng cáo đã từng làm rất nhiều quảng cáo, vì vậy đôi khi tư duy đã thành khuôn mẫu, rất khó thay đổi, cho nên nếu muốn đổi mới thì rất khó.” Cố An Kỳ không nhìn Chu Á Kiệt, chỉ tự mình nói tiếp.
“Chuyện nhân viên mong Chu tiên sinh hỗ trợ nhiều hơn, về phần đạo diễn tôi sẽ nghĩ cách.” Cố An Kỳ thảnh thơi nói xong rồi rời đi.
Chu Á Kiệt vẫn đang trong trạng thái kinh ngạc, Cố An Kỳ là người thông minh, tâm tư tinh tế, dễ dàng nắm trong tay toàn cục, điều này không phải anh không biết. Nhưng anh không dự đoán được lần nào cô cũng có thể đoán được kết quả ngay từ khi bắt đầu.
Khủng bố, cô đúng là khủng bố.
Chu Á Kiệt vẫn nghĩ mình đã đánh giá đủ cao Cố An Kỳ, song vào lúc này anh mới phát hiện, thì ra người đánh ra thấp cô không phải ai khác mà chính là anh. Kế hoạch của Cố An Kỳ dù thành công hay thất bại, chỉ cần do tự cô làm thì đã mang theo lợi thế, có thể tiến hành mở rộng tuyên truyền, nhưng nếu là kế hoạch của công ty quảng cáo, nói không chừng có khả năng bị vấp, phải biết rằng hai người kia đều mời hai công ty quảng cáo hàng đầu, có thể có sự ganh đua nhau.
Chu Á Kiệt ngay khi hiểu được lợi hại trong đó thì lập tức hủy bỏ bản kế hoạch của công ty kia, ngược lại toàn tâm toàn ý nghĩ cách giúp Cố An Kỳ tiến hành quảng cáo.
Đạo diễn… Ha, Cố An Kỳ híp mắt, trong lòng đã chọn được người. Lâm Hạc Quần hình như còn vài món nợ với cô, cũng đến lúc để anh trích chút máu trả nợ rồi.
Chớp mắt đã đến Thứ Sáu, Cố An Kỳ đến địa điểm quay từ sớm. Kế hoạch là cô nghĩ ra nên trước hết phải nói rõ nội dung với nhân viên. Hàn Dịch Phong dường như cũng đến rất sớm, ánh mắt nhìn Cố An Kỳ vô cùng phức tạp, chần chừ không tiến lại gần.
Cố An Kỳ tất nhiên đã nhìn thấy anh, nhưng lúc đầu bận rộn lo chuyện quảng cáo của “Octavia” nên cũng không có thời gian để ý. Lâm Hạc Quần đến địa điểm đúng hẹn, tích cực tham dự thảo luận. Lần này anh đến giúp miễn phí cho Cố An Kỳ, không có nguyên nhân gì khác, đơn giản là anh nợ cô nhiều lắm.
Ngay từ đầu Cố An Kỳ bị bắt đổi vai diễn, sau đó còn bị cắt cảnh, bị chèn ép nghiêm trọng đến mức suýt nữa thì không trở mình được, nhưng anh lại không dốc hết sức giúp đỡ cô, bảo vệ cho cô. Miệng luôn đánh giá cao cô nhưng thực ra, anh biết mình vô cùng kém cỏi, vì giữ lời hứa trong quá khứ, vì trả ơn cho “Giải trí châu Á” mà vào lúc Cố An Kỳ gặp khó khăn nhất, anh không dám trả lời cuộc điện thoại nào của “Đông phong”.
Ai… Từ trước đến nay anh chưa bao giờ phiền muộn như vậy, cũng chưa bao giờ cảm thấy bản thân bất tài như thế này, vốn tưởng rằng Cố An Kỳ đã chán ghét tên béo chỉ biết nói miệng như anh, nhưng hiện tại anh mới biết thì ra cô gái nhỏ này không hề để chuyện đó trong lòng, lần này còn mời anh tới giúp đỡ, kỳ thật chính là mở ra một mối quan hệ tốt đẹp mới.