“Cố An Kỳ, vì sao cô phải làm như vậy? Có đúng là do Diệp Y Dung thân thiết với Trịnh Văn Quân không?”
“Vì sao cô lại đột nhiên tát Diệp Y Dung? Quan hệ của cô và Diệp Y Dung như nước với lửa giống trong phim sao?”
“Cố An Kỳ…”
“Cố An Kỳ…”
Âm thanh ồn ào không dứt lọt vào tai khiến Cố An Kỳ phiền chán. Đôi mắt dưới kính râm không chút nào che giấu sự chán ghét, nhưng cô biết từng cái máy ảnh, bút ghi âm bút ở đây sẽ ghi lại từng lời nói cử chỉ của cô, dù trong lòng không kiên nhẫn nhưng trên mặt cô không thể biểu hiện ra. Cô vẫn duy trì vẻ mặt lạnh nhạt như cũ, bình thản nói: “Xin nhường đường.”
“Cố An Kỳ, vì sao đạo diễn Lâm lại chọn cô vào vai Ôn Bội Quân? Có phải do tính cách của cô giống Ôn Bội Quân nên đóng sẽ hay hơn hay không?”
“Nghe nói cô cướp cơ hội của người khác để mình được nhận vai, có thật không?”
Nghe đối phương nói, Cố An Kỳ vô thức dừng bước, hơi nhíu mày. Kỳ quái, chuyện người vốn đóng Ôn Bội Quân là ai và cô thay người đó nhận vai chỉ có ít người biết. Cô tin người trong đoàn làm phim biết nhân vật Ôn Bội Quân bị đổi diễn viên không nhiều, bởi Lâm Hạc Quần từ rất lâu về trước đã bắt đầu do dự xem có cần đổi người lại lần nữa không, vì vậy ngay cả chụp ảnh tạo hình nhân vật trước khi chiếu phim cô cũng không được chụp.
Phần lớn mọi người chỉ biết cô từ nhân vật chính bị đổi thành nhân vật phụ, còn vai nhân vật phụ đó trước đó có ai nhận chưa thì hẳn không có quá nhiều người biết. Vậy phóng viên này lấy được tin tức đó từ đâu? Nhướn mi, cô cảm thấy có gì đó không đúng.
“Ngẩn người làm gì, muộn bi chậm lịch trình sao?” Chu Á Kiệt giọng điệu không tốt nói nhỏ bên tai cô. Cố An Kỳ hoàn hồn lại, đi nhanh hơn, nhanh chóng chạy vào xe.
Hôm nay Cố An Kỳ tham gia một trò chơi giải trí, chương trình này raiting cũng khá cao, tuy chắc chắn sẽ không tránh được hỏi vài câu bát quái, nhưng hai người MC đều có vẻ biết đúng mực, biết nên hỏi điều gì để tăng raiting, không nên hỏi điều gì xúc phạm riêng tư người khác.
“Lần này 《Tiến lên VS 》 chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì, Nha Nha và Liêu Chính Bình đều là người hiểu quy cũ. Nếu hỏi tới chuyện cái tát cô có thể phản bác, nhưng chú ý tìm từ.”
Chu Á Kiệt lo lắng nhắc nhở, bình thường anh không bao giờ cần quan tâm đến cách Cố An Kỳ hỏi đáp, bởi anh hiểu trình độ của Cố An Kỳ, cô là người thông minh, luôn luôn biết rõ giới hạn của mình nằm ở đâu, nên làm gì, không nên làm gì. Nhưng hôm nay… Không biết vì sao lòng anh vẫn không yên, mí mắt luôn giật giật, có linh cảm không tốt. Hy vọng đây chỉ là ảo giác của anh, anh nhìn vẻ mặt Cố An Kỳ vẫn tĩnh lặng như nước, nhíu mày thật sâu.
“Tôi sẽ chú ý.” Cố An Kỳ đáp, tùy ý để chuyên viên trang điểm thoa chút phấn, đánh chút má hồng lên khuôn mặt tái nhợt của cô.
Chu Á Kiệt không nói gì nữa, chỉ đứng bên cạnh nhìn cô trang điểm.
“Sao thế? Không phải anh nói còn mấy hợp đồng cần giải quyết sao?” Cố An Kỳ xoay người, kỳ quái nhìn Chu Á Kiệt, anh không phải nói hôm nay anh bận bịu nhiều việc sao? Sao vẫn ở đây nhìn cô ?
“Ừ, tôi đi trước, cô nhớ chú ý.” Chu Á Kiệt lại dặn dò một câu. Hôm nay đúng là anh có rất nhiều chuyện cần xử lý, cho dù cuối cùng tình huống bên Cố An Kỳ như thế nào, anh cũng phải xử lý hợp đồng này trước.
“Đi đi.” Cố An Kỳ vô tình nói, quay người đi. Cô tiếp tục nhắm mắt chờ trang điểm, không thèm quan tâm Chu Á Kiệt sẽ làm gì nữa.
Đây là cách cô và anh hợp tác, tất cả chỉ quay xung quanh công việc, nói cũng nói về công việc. Không quan tâm đối phương có thể hoàn thành việc đến mức độ mình mong muốn hay không, tóm lại cứ để đối phương đi làm, còn tiến độ không bao giờ hỏi đến.
Cách hợp tác như vậy cũng không phải là xấu, ít nhất cô cảm thấy hai bên đều làm việc rất hiệu quả, ít bị trói buộc hơn.
Chương trình《Tiến lên VS 》cơ bản không có kịch bản, Cố An Kỳ cũng đã từng tham gia vài lần, chẳng qua sau đó vì vài nguyên nhân nên không tham gia nữa. Chương trình này, nếu cô nhớ không lầm thì chủ yếu lấy vận động làm chủ đề. Gần đây khả năng vận động của cô đã tốt lên rất nhiều, chơi mấy hoạt động trong chương trình chắc không là vấn đề.
“Chuẩn bị ghi hình, mọi người chú ý .” Đạo diễn hô lên.
Cố An Kỳ đứng ở một bên, chuẩn bị bắt đầu.
“Hoan nghênh mọi người đến với “Tiến lên VS”, anh Liêu, đội hình khách mời của chúng ta hôm nay rất phấn khích nha.” MC nữ Nha Nha hào hứng nói.
“Đúng vậy, có một người làm tôi rất kinh ngạc vì dám tham gia chương trình trong khoảng thời gian này.”
“Ha, bớt nói nhảm đi, chúng ta nhanh chóng vào đề thôi, tôi có nhiều điều muốn hỏi lắm.” Dáng vẻ vội vàng của Nha Nha gây cười cho không ít người xem. “Khách mời lần này của chúng ta là… Cố An Kỳ tiểu thư! Đinh Nhược Á tiểu thư!” Liêu Chính Bình nói xong, khói trắng đã chuẩn bị trong hậu trường được phun ra.
“Chào mừng hai người…”
“Ôi chao?” Sau khi Nha Nha nhìn thấy Cố An Kỳ đột nhiên kinh ngạc hô “Ôi chao”.
“Sao vậy? Có gì không đúng sao?” Liêu Chính Bình hỏi.
“Cô ấy xinh đẹp hơn rất nhiều so với lúc trước tôi thấy, chẳng lẽ phẫu thuật rồi ?” Nha Nha nhanh mồm nhanh miệng nói.
Cố An Kỳ bước lên sân khấu đã cảm thấy kì lạ. Không biết nên hình dung như thế nào, chỉ là cảm giác thấy có gì đó kì quái. Phong cách trước đây của Nha Nha là một bà chị lớn ngốc nghếch nhiều chuyện, tuy hôm nay cô vẫn mang mặt nạ đó khi đi lên sân khấu nhưng vẫn có gì đó khang khác.
“Cô đừng nói lung tung, đừng thấy người ta xinh đẹp hơn cô thì bắt đầu nói nhảm.” Liêu Chính Bình đánh nhẹ vào ót Nha Nha một cái, thuận tiện giảng hòa.
Nha Nha oan ức ôm đầu khẽ nói: “Tôi rõ ràng không nói gì sai mà.”
Cô pha trò mang lại không ít tiếng cười.
“Đinh Nhược Á tiểu thư, tôi nhớ đây là lần đầu tiên cô tham gia chương trình này…” Liêu Chính Bình cứ như vậy trò chuyện với Đinh Nhược Á, mà Cố An Kỳ chỉ đứng một bên không ai hỏi han, có vẻ hơi xấu hổ.
Cô mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng ống kính vẫn đang quay, cô không thể dỡ mặt nạ xuống được, cô chăm chú nghe MC và khách đối đáp để có thể chen vào bất cứ lúc nào. Chương trình Tivi là như vậy, chỉ cần cô im lặng thì sẽ được lên hình rất ít. Nếu muốn nâng cao tần suất xuất hiện thì phải học được nghệ thuật chen ngang.
Đang lúc Cố An Kỳ nhắm được cơ hội chuẩn bị chen vào nói thì Nha Nha lại nhắc tới cô.
“Cố An Kỳ tiểu thư, vụ việc kia của cô gần đây rất lớn đó.” Nha Nha nói, “Sao cô lại tát Diệp Y Dung? Không phải là ‘Quá mức nhập vai’ chứ.”
Cố An Kỳ nhìn hai mắt giảo hoạt của cô ta, trong lòng đột nhiên vang lên hồi chuông báo động. Nếu cô ta chỉ đơn thuần hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, cô chỉ cần trả lời “giả vờ thôi”, “quá nhập vai” linh tinh là được, nhưng mấu chốt là Nha Nha đã chặn họng cô, câu “quá mức nhập vai” cuối cùng vô cùng có thâm ý, là kim trong bông khiến người ta rất khó chịu.
Chương trình này, nói không chừng cũng không dễ ứng phó… Cố An Kỳ trong lòng đã có quyết định nhưng trên mặt không bộc lộ ra chút nào.
“Chị Nha Nha, ” Cố An Kỳ bình thản nói, “Tôi chưa từng tát ‘Diệp Y Dung’.”
“Ôi chao? Trên báo chí không phải đều viết vậy sao?” Nha Nha không buông tha, “À, tôi hiểu rồi, ý cô muốn nói người cô đánh là ‘Lưu Chân Chân’ chứ gì, vậy không phải đều là một người sao?”
Đạo diễn lập tức đen mặt, vội vàng cầm lấy một tờ báo lớn vung lên. Nha Nha lần này vượt rào rồi ! Có vài chuyện không thể hỏi được ! Tuy tăng raiting quan trọng nhưng có nhiều câu không thể nói được!
Nhưng Liêu Chính Bình và Nha Nha vẫn nhắm mắt làm ngơ, coi như không nhìn thấy cảnh báo của anh, tiếp tục chủ đề vừa rồi, truy hỏi Cố An Kỳ chuyện liên quan đến “Cái tát”.
“Đúng là trong phim Ôn Bội Quân tát Lưu Chân Chân một cái, đây chỉ là một cảnh trong kịch bản mà thôi. Tôi phân chia rõ ràng giữa trong và ngoài lúc diễn, ngoài lúc diễn tôi chưa hề đánh Diệp Y Dung, cũng không hề phát sinh xung đột gì với cô ấy. Nói thế nào thì ngày trước cô ấy và tôi cũng cùng một công ty.” Cô vẫn tâm bình khí hòa*, không hề tức giận trả lời.
(*đại khái là bình thản)
Nha Nha không hỏi nữa, bởi Cố An Kỳ đã lôi cả chuyện kịch bản ra nói rồi, cô ta tiếp tục truy vấn thì chỉ thêm mất mặt.
Đúng vậy, trong rất nhiều thời điểm, màn ảnh là giả vờ, nhưng cũng có những thời điểm đạo diễn muốn đạt được hiệu quả cao nhất sẽ yêu cầu diễn viên đánh thật, hơn nữa càng mạnh càng tốt, như thế mà nói thì Cố An Kỳ xuống tay xem như đã rất nhẹ rồi.
Kỳ thật cô ta đã lấy được đáp án cô ta muốn, Cố An Kỳ trả lời thế nào cũng được, chỉ cần cô mở miệng trả lời vấn đề này, cô đã gặp phiền toái.
Liêu Chính Bình và Nha Nha đều không nói gì nữa, hai người quay về với trận đấu: “Được rồi, thời gian tám chuyện luôn ngắn ngủi, chúng ta bắt đầu trận đấu hôm nay thôi.”
Thời gian chương trình còn rất dài, chỉ cần hai người vẫn làm MC, Cố An Kỳ sẽ có lúc phải ngã xuống.
Trận đấu, phàm là trận đấu theo kiểu vận động thì luôn bao gồm cả sự nguy hiểm.
Chương trình giải trí tuy rằng nhìn qua thì thú vị, nhưng trên thực tế phải vô cùng cẩn thận, không thì sẽ xảy ra tình huống không ai muốn. Về phần Cố An Kỳ gặp phải xui xẻo hay may mắn… khó nói lắm.