Mục lục
Y Hậu Khuynh Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: ThienDa

Trộm đan phương là ba người bọn hắn cùng quyết định, ngay cả luyện đan, cũng là ba người cùng làm.

Kết quả lại khen ngược, hai tên phản đồ vô sỉ, đem trách nhiệm đổ hết lên đầu của hắn.

"Đồ nhi, ngươi nghe ta giải thích," Khâu Thư Dung lúng túng cười một tiếng, tay hắn cũng không biết hướng đi đâu, vẻ mặt mang biểu tình lấy lòng, " Ta cũng là đối với đan phương sinh lòng hiếu kỳ, cho nên mới mượn dùng một chút, đợi ta đem đan phương này luyện thành rồi sẽ trả lại cho ngươi."

"Chờ ngươi luyện thành đan dược? Vậy có phải hay không toàn bộ hòn đảo này bị nổ nát?" Sắc mặt Bạch Nhan rất khó coi, "Với lại, lần này các ngươi làm ta tổn thất nặng nề, khoản nợ này tính thế nào?"

Trịnh Khởi cùng Nhậm Dực nhìn nhau, thừa dịp Khâu Thư Dung còn chưa kịp phản ứng, một người lập tức đè vai hắn, một người dùng tốc độ nhanh nhất đem túi không gian trữ vật ở bên hông hắn lấy xuống, cười ha hả đi đến trước mặt Bạch Nhan.

"Đồ nhi, ai làm người đó chịu, chuyện này là lão tam gây họa, trong túi trữ vật là gia sản cả đời của lão tam, bây giờ dùng nó để bồi thường tổn thất của ngươi."

Khuôn mặt già nua của Khâu Thư Dung lập tức đen lại, tức giận quát: "Trịnh Khởi, Nhậm Dực, hai người các ngươi là phản đồ!"

Nhậm Dực vỗ vỗ bả vai Khâu Thư Dung: "Lão tam, dù sao Nhan Nhi cũng là đồ nhi bảo bối của chúng ta, của chúng ta thì sớm muộn đều là của nàng, ngươi sao phải vì những vật ngoài thân mà tính toán chi li? Ngươi thấy ta nói có đúng không?"

Nói như vậy không sai.

Nhưng mà...

Khâu Thư Dung kiềm chế trái tim đang nhỏ máu, hung hăng trợn mắt nhìn Nhậm Dực: " Vì sao ngươi không đem túi trữ vật của ngươi lấy ra?"

"Phạm sai lầm chính là ngươi, dĩ nhiên bồi thường cũng là ngươi." Khuôn mặt Nhậm Dực một vẻ đương nhiên không biết xấu hổ nói.

Edit: ThienDa

Bạch Nhan dùng tinh thần lực dò xét túi trữ vật, phát hiện bên trong túi trữ vật này, thế nhưng đều là một ít dược liệu trân quý, càng là thiên kim khó cầu!

Lần này, sắc mặt của nàng hòa hoãn, cười tủm tỉm nói: " Các ngươi bồi thường rất có thành ý, tấm đan phương kia ta giao cho các ngươi, thuận tiện, ta sẽ đem phương pháp luyện chế nó cho các ngươi."

Khâu Thư Dung trước đang là bộ dáng đau lòng, nghe Bạch Nhan nói lời này, đôi mắt già sáng rực lên.

"Đồ nhi, ngươi thật không lừa gạt vi sư, nguyện ý dạy cho chúng ta?"

"Bất quá, ta muốn rời khỏi đây một thời gian, đợi khi ta trở lại, sẽ dạy nhóm người các ngươi luyện đan."

Sáu năm.....

Nàng đã rời Bạch phủ ròng rã sáu năm! Cũng đã để những người kia hưởng thụ thêm năm năm! Lần này nàng sẽ để cho những người làm tổn thương nàng hối hận không thôi!

Ánh mắt mấy lão đầu trầm xuống, đối với quá khứ của đồ nhi bảo bối, những năm gần đây bọn hắn cũng khá rõ ràng.

Khâu Thư Dung trầm ngâm nửa ngày: " Ta nghe nói năm năm trước, Nhị hoàng tử phi sinh hạ một Lân Nhi, lúc ấy, trời giáng dị tượng, vạn thú triều tông, người đời đồn đại, vạn thú triều tông nguyên nhân là do Nhị hoàng tử phi, cho nên hiện tại Nhị hoàng tử phi đã là Thái tử phi đương triều."

"Đồ nhi, không phải vi sư lo cho thực lực của ngươi, mà là người Bạch gia kia quá vô sỉ, ta sợ bọn họ sẽ làm ngươi ghê tởm," Nhậm Dực suy nghĩ một lát, nói, "Như vậy đi, vi sư phái người theo ngươi trở về,  nếu có người dám khi dễ ngươi, ngươi trực tiếp cho người giết hắn! Có sư phụ làm chỗ dựa, ngươi ở phiến đại lục này hoành hành đều không thành vấn đề!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK